CHƯƠNG 287: TRÊN ĐỈNH NÚI XUÂN SẮC TRÀN NGẬP.
Dưới bóng cây râm mát chung quanh là thảm cỏ xanh ở trên đỉnh núi, Trịnh Giai Đồng ngồi tựa vào trong lòng Đinh Nhị Cẩu nhìn lên bầu trời sáng ngời, trong lòng tràn đầy hạnh phúc, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, ngồi trong chốc lát, Trịnh Giai Đồng liền nhận thấy được bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đang để ở trên hông mình , dần dần hướng đến bộ ngực mình sờ soạng, những ngón tay đã đắp lên bầu vú mềm.
Tuy rằng ba người đã từng ngủ chung với nhau, nhưng khi có Hồ Giai Giai bên cạnh, lại bị Đinh Nhị Cẩu đang dùng tay nắn bóp trên đôi bầu vú của mình, trong lòng Trịnh Giai Đồng vẫn là không được tự nhiên, nên khác với bình thường không có bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hai chân kẹp chặc lại một chút, bàn tay vỗ vỗ trên người Đinh Nhị Cẩu, ý bảo bên cạnh còn có Hồ Giai Giai đang ngồi.
Đinh Nhị Cẩu cách quần áo xoa bóp bầu vú làm cho hắn thấy khó mà thỏa mãn, nên không để ý Trịnh Giai Đồng đang phản đối, hắn đem bàn tay phải vươn vào trong cái áo cô, dò vào tận bên trong cái áσ ɭóŧ ngực, trực tiếp nắm lấy bầu vú thịt mềm mại, còn bất chợt dùng hai đầu ngón tay vân vê hai đầu núʍ ѵú của cô.
– Ưʍ..
Đầu núʍ ѵú nhạy cảm bị vân vê hơi mạnh, Trịnh Giai Đồng nhịn không được mới khẽ “ ưm “ một tiếng, miệng cô liền bị Đinh Nhị Cẩu ngăn chặn, có chút xấu hổ nên lắc đầu tránh né, nhưng làm sao trốn được, chỉ chốc lát sau hai bờ môi quấn quít vào nhau, thân thể mềm mại của cô liền mềm nhũn ra, hai bàn tay bắt lấy nắm thật chặc cánh tay Đinh Nhị Cẩu, cái lưỡi thơm tho bắt đầu không quan tâm chung quanh nghênh hợp với đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu.
Ngồi ở bên trên Hồ Giai Giai lúc này cũng phát hiện động tác nhỏ của hai người, trong lòng không khỏi có chút ê ẩm ăn dấm chua, tay cô liền thò qua nhéo một cái bên hông Đinh Nhị Cẩu.
Thắt lưng thịt bị nhéo đau, Đinh Nhị Cẩu cũng không giận, ngược lại còn dùng tay trái đưa qua bên cạnh, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hồ Giai Giai ấn lên ngay tại đũng quần chính, bên trong quần ƈôи ŧɦịŧ sớm đã dựng đứng từ lâu, giữa thật chặc không cho bàn tay Hồ Giai Giai rụt về lại.
Từ lần ba người cùng ngủ chung cho tới nay đối với Đinh Nhị Cẩu vẫn còn là y như giấc mộng, trong hiện thực có mấy người đàn bà nguyện ý cùng ba người chung giường đâu này? Ít nhất chính Đinh Nhị Cẩu chưa từng gặp qua, hôm nay như vậy thời cơ tốt, hắn chắc chắn là không thể bỏ qua tiếp tục lần nữa.
Bàn tay nhỏ bé gắng gượng va chạm vào ƈôи ŧɦịŧ một cách yếu ớt, theo bản năng Hồ Giai Giai liền muốn rụt bàn tay về, nhưng làm sao có thể thu trở về được, lúc này chính bản thân Hồ Giai Giai phía dưới cái cửa hang huyệŧ cũng bắt đầu ngưa ngứa, cũng liền thuận theo thế cách cái quần của Đinh Nhị Cẩu cầm ƈôи ŧɦịŧ to của hắn nhẹ nhàng nắn bóp, một lát sau cơn động dục từ bên trong lòng phát ra, cô nhịn không được, liền đem bàn tay len vào trong quần cùa gã trai trẻ, trực tiếp nắm lấy cây ƈôи ŧɦịŧ nóng hổi, cảm thụ sự to dài cương cứng của nó.
Trịnh Giai Đồng này lúc đã bị Đinh Nhị Cẩu châm ngòi thở hồng hộc, xuân tâm nhộn nhạo, Đinh Nhị Cẩu liền đem cô đẩy ngã nằm trên trên thảm cỏ, bàn tay dò lấy cởi ra dây lưng của cô, lúng túng Trịnh Giai Đồng đè lại tay hắn:
– Đừng, Hồ Giai Giai còn ở bên cạnh kìa.
Đinh Nhị Cẩu liền cười cười, né người qua một bên, ý bảo Trịnh Giai Đồng hướng dưới người hắn nhìn lại, chỉ thấy Hồ Giai Giai không biết khi nào thì đã đem quần Đinh Nhị Cẩu cởi ra, cái đầu của cô đang chôn vùi ở dưới háng hắn, cô đang dùng cái miệng nhỏ nhắn phun ra nuốt vào làm sáng bóng cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn, bất chợt còn lè lưỡi liếʍ ɭáρ cái đầu khấc bóng lưỡng, hình dáng thật là dâʍ đãиɠ, nhìn thấy như vậy một cảnh tượng bức tranh dâʍ uế, Trịnh Giai Đồng ngồi bật dậy mở to hai mắt trợn tròn há miệng hô “ á..” một tiếng.
Nghe được tiếng kêu của Trịnh Giai Đồng , Hồ Giai Giai ngẩng đầu liền nhìn thấy Trịnh Giai Đồng đang trợn mắt hốc mồm ngơ ngác nhìn mình, trong lòng Hồ Giai Giai một trận xấu hổ, nhưng cô biết lúc này mà mình buông tay ra, ngược lại sẽ lúng túng hơn, vì thế áp chế đáy lòng đang ngượng ngùng, không quan tâm đến Trịnh Giai Đồng nữa, tiếp tục bú ʍúŧ ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu , còn cố ý phát ra “ chẹp..chẹp..” ..
– A!.
Trịnh Giai Đồng chính lúc đang ngẫn người ra nhìn Hồ Giai Giai, thì dưới thân mình đã bị Đinh Nhị Cẩu tuột cái quần dài cùng với qυầи ɭóŧ kéo xuống, cái âm hộ no đủ liền bại lộ dưới bầu trời sáng rực.
Nhìn thấy nướƈ ŧıểυ còn đọng lại ẩm ướt hai bên mép ngoài âm hộ vì Trịnh Giai Đồng vừa đi vệ sinh xong, dịch nhờn từ cửa miệng huyệŧ lấp lánh tươm ra, Đinh Nhị Cẩu không để Trịnh Giai Đồng phản ứng kịp, cái miệng hắn đã đắp lên phía trên cái khe thịt đỏ hồng của cái âm hộ, liếʍ ɭáρ mút lên.
Nhược điểm của Đinh Nhị Cẩu là không màng đến cái âm hộ có vệ sinh sạch sẽ hay không, thậm chí càng nhơ nhớp tanh hôi thì hình như hắn càng thích thú, có lẻ bên trong tâm hồn hắn đúng là loài lang sói, nhưng vô tình chính điều đó lại hóa thành ưu điểm dưới mắt của những người đàn bà của hắn, họ rất xúc động khi có cảm giác rằng hắn luôn quan tâm trân trọng yêu thương thân thể của bọn họ, không ngại ngùng hôn hít dù là sạch hay bẩn sẵn sàng nâng niu từng phân trên làn da thịt của mình…
– A! Không cần… A! Đừng..nơi đó..đang bẩn lắm..!
Cái khe thịt âm hộ bị liếʍ ɭáρ khi mình vừa đi tiểu xong, giữa nơi rừng núi không có phương tiện rửa ráy sạch sẽ làm Trịnh Giai Đồng trong khoảng thời gian ngắn có chút bối rối, bàn tay nắm chặt đầu Đinh Nhị Cẩu, định đẩy đầu hắn ra, nhưng không làm sao đẩy ra được, kɦoáı ƈảʍ từ dưới háng tăng vọt lên, khí lực trên tay Trịnh Giai Đồng càng lúc yếu dần, cuối cùng cái mông to của người đàn bà cũng bắt đầu chậm rãi động đậy, nghênh hợp đầu lưỡi đang liếʍ ʍúŧ trên cái âm hộ mình của gã trai trẻ, dù trong lòng cô thật sự thẹn thùng muốn chết, lại không cách nào cự tuyệt kɦoáı ƈảʍ dưới thân, đành phải nhắm mắt lại, nhắm mắt để làm ngơ…
– A! … Đừng…không cần… nơi đó… a…a…
Đinh Nhị Cẩu nghiêng người để cho Hồ Giai Giai dễ dàng ngậm ƈôи ŧɦịŧ vào, rồi phun ra, đầu hắn thì chôn chính giữa hai chân Trịnh Giai Đồng, ra sức liếʍ ʍúŧ, từ hai mép ngoài đầy đặn cho đến cái hạt le nho nhỏ màu phấn hồng, thỉnh thoảng đem cái đầu lưỡi với vào trong huyệŧ khuấy mút.
Nghe tiếng rêи ɾỉ uyển chuyển yêu kiều của Trịnh Giai Đồng, Hồ Giai Giai lại cảm thấy dưới cái âm hộ của mình thêm nhột nhạt khó chịu hơn, không thể kềm chết được, liền đứng dậy vội vàng đem quần mình cởi xuống, ngồi xổm xuống hai bên hông Đinh Nhị Cẩu, cây ƈôи ŧɦịŧ đang ướt nhẹp vì nước bọt của cô vừa bú ʍúŧ xong, nhắm ngay cửa miệng huyệŧ chính mình, eo mông trầm xuống, liền đem toàn bộ cây ƈôи ŧɦịŧ to dài nuốt vào đến tận gốc rễ, cô hơi hơi ngước mặt lên cao, miệng phát ra một tiếng thật dài rêи ɾỉ:
– Aaa….
Trịnh Giai Đồng bởi vì mắc cỡ nên đang nhắm mắt lại, nghe được tiếng Hồ Giai Giai rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, nên cô hé mắt ra nhìn, thì thấy Hồ Giai Giai đang ngồi chồm hổm ở hai bên hông Đinh Nhị Cẩu, bờ mông vận động lên xuống liên tục, nương theo ánh sáng bầu trời, có thể thấy rõ ràng một cây ƈôи ŧɦịŧ to dài đang lúc ra vào chính giữa lớp lôиɠ ʍυ đen nhánh, Trịnh Giai Đồng thậm chí còn chứng kiến từ chỗ giao hợp của hai bộ phận sinh dục, khi cây ƈôи ŧɦịŧ ra vào mang theo dịch nhờn chảy ra bên ngoài, làm dính ướt một mảng lớn trên bộ lôиɠ ʍυ, không ngừng phát ra tiếng vang "ọp..ọp.." của sự ma sát trơn nhớt bên trong huyệŧ Hồ Giai Giai.
Vốn là người đàn bà dễ dàng đạt cơn cực khoái, nhìn thấy hình ảnh trực quan như thế, bên dưới huyệŧ Trịnh Giai Đồng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt, không quá lâu, hạ thân liền truyền đến một trận kɦoáı ƈảʍ dữ dội, thân thể mềm mại không bị khống chế run run, cô há miệng thật dài rêи ɾỉ, từ cửa miệng đáy huyệŧ phun ra vài làn âm tinh…
Đinh Nhị Cẩu không hề dự liệu từ nơi cửa miệng huyệŧ của Trịnh Giai Đồng phun ra chất hỗn hợp dịch nhờn, dính ra đầy miệng, nhìn thân thể người đàn bà phó phòng giáo dục mềm yếu nằm trên bãi cỏ, hắn thầm nghĩ:
– Còn chưa có làm đã ra rồi, thật sự là thiên hạ đệ nhất nhạy cảm…
– Ai ui… nhanh..lên.phụ giúp..vói chị…. a!
Hồ Giai Giai lthì lần trước tuy rằng cùng tham gia giao cấu ba người, nhưng trong tâm trạng lơ mơ vì say rượu, lần này thì hoàn toàn tỉnh táo, giao cấu tại trước mặt người khác, nên cô cũng có vẻ mẫn cảm đặc biệt, ƈôи ŧɦịŧ mới đâm vào cũng chưa bao lâu cũng đã muốn đến cực hạn, dù là đang ngồi xổm cho cái huyệŧ cắn nuốt ƈôи ŧɦịŧ nhưng cũng rêи ɾỉ nhờ Đinh Nhị Cẩu cử động phụ giúp..
Đinh Nhị Cẩu nghe được Hồ Giai Giai xin giúp đỡ, liền buông ra Trịnh Giai Đồng , nằm thẳng lại, dùng sức mông eo, phối hợp Hồ Giai Giai động tác càng ngày càng hung mãnh, bắt đầu hướng về phía trước hẩy ƈôи ŧɦịŧ lên.
Hai người động tác tăng cao, chỗ giao hợp “ phạch..phạch..” âm thanh vang dội.
-Á! Không được… dùng sức… mau..á…..
Theo Đinh Nhị Cẩu phối hợp, không hơn 5 phút, Hồ Giai Giai liền quát to một tiếng, thân thể mềm mại bắt đầu run rẩy gián đoạn, hai tay nắm chặt bắt lấy Đinh Nhị Cẩu, dùng sức cái mông ân xuống giữ vững thật chặt cây ƈôи ŧɦịŧ nằm sâu trong huyệŧ, không cho dùng hắn động tác thêm nữa.
Cây ƈôи ŧɦịŧ nằm trong hang động huyệŧ ấm áp bị lửa nóng âm tinh phún ra xối xả, làm Đinh Nhị Cẩu suýt chút nữa là cũng bắn tinh ra, cũng may là ít nhiều gì cũng đã có 1 lần kinh nghiệm giao cấu với hai người đàn bà hừng hực phong tình, nên mới có thể nhịn được du͙ƈ vọиɠ xuất tinh, hắn dùng nghị lực kềm nén lại nhịn xuống cũng không phải là dễ.
Nằm ở trên thảm cỏ nghỉ ngơi trong chốc lát, Đinh Nhị Cẩu đem Hồ Giai Giai nằm ngữa trên cỏ, rồi ngồi dậy leo lên người Trịnh Giai Đồng.
Không sai biệt lắm Trịnh Giai Đồng đã khôi phục như cũ, nhìn đến Đinh Nhị Cẩu lắc lư cây ƈôи ŧɦịŧ to bò qua, bò qua, cô thẹn thùng sẵng giọng:
– Bộ em không mệt hay sao mà còn lại muốn…
– Ha ha! Đương nhiên là em có mệt, nhưng bởi vì em là người đàn ông của chị nên phải làm tiếp.
Nói xong, không đợi Trịnh Giai Đồng đáp lại, liền dùng đôi tay tách ra cặp bắp đùi đầy đặn trắng nõn Trịnh Giai Đồng, đem ƈôи ŧɦịŧ kê ngay cửa miệng huyệŧ đâm vào….
– Aí…
Bởi vì âm tinh vừa mới trào ra, nên cửa hang huyệŧ Trịnh Giai Đồng trơn nhớt vô cùng, ƈôи ŧɦịŧ mới ấn vào một cái, liền đâm vào đến chỗ sâu nhất chạm cổ đáy huyệŧ, bị đâm thốn sướng làm cho Trịnh Giai Đồng không khỏi dùng hai cái đùi kẹp chặt hai bên eo hắn, cô dùng cái mông của mình dựa theo ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu rút ra đút vào mà hẩy lên nghênh đón.
Lúc này nằm trên thảm cỏ Hồ Giai Giai ngẩng đầu lên nhìn dễ dàng nhìn thấy hai người đang giao hợp, cô thấy cái mông Đinh Nhị Cẩu tràn đầy cơ bắp từ trên đẩy xuống bên dưới háng Trịnh Giai Đồng phập phồng, trung gian chính giữa là một cây ƈôи ŧɦịŧ to dài tựa như máy đóng cọc, hướng về cái mu huyệŧ no đủ ra vào, vào ra, rút ra đút vào, dịch nhờn từ cửa miệng huyệŧ Trịnh Giai Đồng chảy xuống theo rãnh mông rồi nhiểu xuống cỏ từng giọt, hai mảnh màu mỡ mép trong vui sướng lật qua lật lại theo nhịp điệu của cây ƈôи ŧɦịŧ hoạt động.
Hồ Giai Giai nhìn xem say sưa si mê, theo bản năng bàn tay hướng dưới cái âm hộ với hai bên mép nhỏ vẫn còn sung huyết sờ soạng, cơn cực khói vừa mới trôi qua, cơn động dục của cô lại bắt đầu tiếp theo, động tác các đầu ngón tay dưới cái khe thịt của mình càng phát ra nhanh nhanh một chút, bàn tay nhỏ nhắn dùng sức nhu chà trên hạt le sưng cứng, miệng cô cũng chầm chậm chịu đựng không nổi bắt đầu “ hừ “ nhẹ ra tiếng.
Mà lúc này Trịnh Giai Đồng đang bị Đinh Nhị Cẩu cuồng mãnh rút ra đút vào, cơn sướng khoái đã làm cho cô không biết mình đang ở chỗ nào, làm sao có được tâm tư để ý Hồ Giai Giai đang nằm bên cạnh hiện trường quan sát.
Hai tay Trịnh Giai Đồng thật chặc bắt lấy cánh tay của Đinh Nhị Cẩu, hai cái đùi trắng noãn giơ lên cao, bàn chân nhỏ theo động tác Đinh Nhị Cẩu, trên không trung lung tung vẫy lên, luồng sóng kɦoáı ƈảʍ xâm nhập xuống, cô giương miệng nhỏ vong tình rêи ɾỉ:
– A! Trời ạ …chọc vào thật sâu đi… ừ…á….
Hai người đàn bà cao thấp phập phồng rêи ɾỉ, chỗ giao hợp thì tiếng vang da thịt chạm nhau “ phạch, phạch, phạch…”, trong rừng cây tiếng chim hót kêu vang, ánh thái dương chiếu rọi xuống bừng sáng đỉnh núi, bỗng trong phút chốc một đám mây trắng ngượng ngùng xấu hổ kéo qua đem mặt trời giấu, như là muốn ghen tức tránh đi cảnh đẹp duy mỹ nhưng vô cùng dâʍ đãиɠ đang hiện hữu giữa vùng rừng núi hoang vu.
Đang hăng say dùng ƈôи ŧɦịŧ đâm ra rút vào, chợt Đinh Nhị Cẩu rất nhanh nhận thấy được sau lưng mình có động tĩnh, quay đầu lại thì thấy Hồ Giai Giai với bộ dáng si ngốc, hắn liền mở miệng nói:
– Chị lại đây này.
– Ưʍ..
Hồ Giai Giai khẽ kêu một tiếng, có vẻ chần chờ, chuyện này cô thật đúng là chưa từng làm qua, tâm lý rụt rè của người đàn bà làm cho cô có chút kháng cự, lại nghĩ tới ba người đã đến nước non như thế này,giờ chỉ cần đi qua là có thể hưởng thụ đến cây ƈôи ŧɦịŧ to dài Đinh Nhị Cẩu an ủi gãi ngứa, trong lòng cô còn chút rụt rè từ từ bị ném ra qua sau đầu mất dạng, Hồ Giai Giai không chần chờ nữa, e lệ nhích người đến bên cạnh Đinh Nhị Cẩu.
Cúi đầu liền thấy Trịnh Giai Đồng hai mắt nhắm nghiền nằm lỳ lớn tiếng rêи ɾỉ, trên khuôn mặt đẹp lộ ra rất là thư sướng, dưới chỗ giao cấu, một cây ƈôи ŧɦịŧ dính đầy ướt đẫm dịch nhờn huyệŧ, ngay trên đám lôиɠ ʍυ đút vào khe thịt, thỉnh thoảng mang ra khỏi miệng hang huyệŧ loang lổ bọt biển màu trắng hỗn hợp âm tinh, đến lúc này, Hồ Giai Giai trong lòng một trận tê dại, trong khe thịt hồng dịch nhờn lại càng phân bố ra thêm nhiều hơn.