CHƯƠNG 302: Kíƈɦ ŧìиɦ VỢ CỦA KIỂM SÁT VIÊN PHƯƠNG 5
Câu nói mạnh mẽ, mang theo một sự dứt khoát truyền vào đến trong lỗ tai Triệu Tuyết Vân, làm cho trong nội tâm người thiếu phụ không khỏi nhảy dựng, cô biết rõ là Đinh Nhị Cẩu đã muốn dùng cây thịt ƈôи ŧɦịŧ to lớn lớn cắm vào cái huyệŧ chính giữa hai chân của mình, lúc này Triệu Tuyết Vân cũng đã bất chấp thẹn thùng xấu hổ rồi, trong thân thể cô đã khởi động sự thèm khát cơn động cỡn của con cái, cho nên Triệu Tuyết Vân im lặng sảng khoái phục tùng mệnh lệnh Đinh Nhị Cẩu, cô lập tức xoay người quì xuống, chống hai tay như là con cɦó ƈáϊ, vễnh cao cái mông đít lên.
Triệu Tuyết Vân phần eo giãy dụa yêu mị, hướng về trước mắt Đinh Nhị Cẩu phát lời mời chào nhiệt tình , chậm rãi dụ dỗ cây ƈôи ŧɦịŧ lớn của hắn mau đến chính giữa hai chân mình làm khách, nơi có cái lổ nhỏ đang tươm ra dịch nhờn trơn nhớt khêu gợi.
Hướng về phía trước một bước, Đinh Nhị Cẩu để cho cái hông của mình đội lên trên mông đít Triệu Tuyết Vân, tay nắm cây ƈôи ŧɦịŧ đứng vững, giây phút này trên cửa miệng huyệŧ đã hoàn toàn ướt đẫm dính đầy luôn trên cả hai bên méo nhỏ âm hộ, hắn chậm rãi di động ƈôи ŧɦịŧ tới ma sát dọc chính giữa hai bên mép nhỏ, chờ cho ƈôи ŧɦịŧ lớn của mình dính đầy dịch nhờn từ cửa hang động chảy ra, sau khi thấy ƈôи ŧɦịŧ cũng trơn trợt hắn rê cái đầu khấc từ cái khe thịt âm hộ kéo xuống đến đáy chậu, rồi ma sát thật chậm cái đầu khấc trên lổ hậu môn với nhiều nếp nhăn của Triệu Tuyết Vân, nhìn xem phản ứng cô như thế nào.
Côи ŧɦịŧ nóng hổi cứng rắn cứ trơn trợt từ hậu môn cùng với cửa miệng huyệŧ qua lại cọ xát, cây ƈôи ŧɦịŧ to như thế nào giờ thi Triệu Tuyết Vân đã phi thường rõ ràng, dạng cảm xúc hơi lo âu này, làm phần trung tâm bụng dưới ý loạn càng thêm mãnh liệt khát vọng, cô muốn ngay lập tức có cây ƈôи ŧɦịŧ thô to cứng rắn xỏ xuyên qua cái huyệŧ đang thèm khát của mình , liên tục Triệu Tuyết Vân không ngừng nghĩ đến chuyện ấy, cái eo đẹp đẽ vũ động điên cuồng giãy dụa thân thể, từ cửa miệng huyệŧ một dòng nóng hổi dịch nhờn lại tuôn trào ra bên ngoài.
Từng bước hướng dẫn tạo ra người đàn bà động dục mang tính chinh phục, Đinh Nhị Cẩu khám phá ra thân thể Triệu Tuyết Vân, dạy bảo Triệu Tuyết Vân tính giao khoái hoạt, thân thể người thiếu phụ mê người này với bộ dạng như vậy bây giờ đang ở trước mặt của mình, nâng cao bờ mông lớn như xin nhờ mình giao cấu, cảm giác Đinh Nhị Cẩu được chinh phục một người đàn bà thành thục mang đến kịch liệt kɦoáı ƈảʍ trong tâm trí mình.
– Đưa cái mông lên cao một chút.
Bị Đinh Nhị Cẩu hướng dẫn, Triệu Tuyết Vân thẹn thùng xấu hổ lại nâng cao lên cái mông đít mình, để cho cái âm hộ bộc lộ càng thêm ra, Đinh Nhị Cẩu trông thấy toàn bộ cái âm hộ nở rộ, trước mắt cái khe hở âm hộ cũng đã xuất hiện màu hồng phấn, ngay cửa miệng huyệŧ cánh hoa còn tươm rỉ ra dịch nhờn, xem ra là cũng như đang chờ đợi cây ƈôи ŧɦịŧ lớn đâm vào, Triệu Tuyết Vân đã không thể nhẫn nại nữa rồi, muốn sớm một chút thân thể được cây thịt to nhồi nhét hết vào toàn bộ cái huyệŧ.
Đinh Nhị Cẩu trông thấy cơ thể Triệu Tuyết Vân phản ứng như vậy, đầu khấc cũng chầm chậm tiếp cận cái cửa hang huyệŧ ướt đẩm rồi nhấn tới, đem cây ƈôи ŧɦịŧ lớn cắm hết vào hang động sâu thẳm của Triệu Tuyết Vân .
– Á…
Sau khi toàn bộ ƈôи ŧɦịŧ xâm nhập vào huyệŧ, cái mông Triệu Tuyết Vân trước sau đong đưa giống như là rắn nước, hưởng thụ kɦoáı ƈảʍ cây ƈôи ŧɦịŧ đâm thẳng sâu vào bên trong, đồng thời cô cũng dùng thành vách thịt non huyệŧ của mình dùng sức kẹp lấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu cảm nhận được lửa nóng bên trong huyệŧ Triệu Tuyết Vân không chỉ là niêm mạc thịt non thật chặc quấn vòng quanh mà thôi, mà còn là từ sâu trong miệng đáy huyệŧ đang như mấp máy mút lấy đầu khấc đi vào, loại này kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt, khướu giác cùng xúc giác cùng một lượt kíƈɦ ŧɦíƈɦ càng làm cho hắn huyết mạch phún trương rồi.
Triệu Tuyết Vân mồ hôi nhỏ giọt thân thể không ngừng sáo động lấy, đôi môi mọng đỏ lúc mím lúc mở, hơi thở gấp gáp không thôi, mái tóc dài đen nhánh theo thân hình lay động tung bay bốn phía, âm thanh khoái hoạt rêи ɾỉ cùng với tiếng ƈôи ŧɦịŧ rút ra đâm vào.. "Phạch….phạch….phạch..” không ngừng như bản nhạc giao hưởng…
Đinh Nhị Cẩu mở to mắt cúi đầu nhìn chằm chằm ƈôи ŧɦịŧ của mình ở giữa hai bên mép nhỏ màu mỡ củaTriệu Tuyết Vân ra ra vào vào, ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Triệu Tuyết Vân hơi thở phì phò dồn dập, cái lưỡi thơm tho thỉnh thoảng liếm lấy môi trên, còn trên trán thì từng giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu đang nhỏ, bầu vú đầy đặn theo trên thân thể vùng vẫy loạn hướnghấp dẫn ánh mắt Đinh Nhị Cẩu, làm cho hắn không nhịn được giơ đôi tay bắt lại đôi vú đong đưa của Triệu Tuyết Vân dùng sức nắn bóp.
– A . . a… a… muốn làm đến chết . . . a. . !
Triệu Tuyết Vân rêи ɾỉ tao mị tận xương, vì tiếng rêи ɾỉ của Triệu Tuyết Vân mà tăng thêm sức lực, toàn bộ ƈôи ŧɦịŧ cũng bị hút, bị xiết, bị bóp thoải mái làm toàn thân của hắn cũng phát run, cái mông hắn dùng sức hướng lên trên nấc mạnh cùng với sự khuấy động bên trong thành vách thịt non huyệŧ Triệu Tuyết Vân,bọn họ thật sự là phối hợp ăn ý với nhau sảng khoái vô cùng, đầu khấc cũng từng khúc đâm vào thẳng đến miệng đáy huyệŧ của cô.
Toàn bộ trong gian phòng tràn đầy một mảnh xuân ý, trừ bỏ tiếng vang "Phạch…phạch.. " của sự va chạm hại bộ phận sinh dục , trong nhà chỉ còn âm thanh rêи ɾỉ của đôi gian phu dâʍ phụ mà thôi.
Triệu Tuyết Vân bị Đinh Nhị Cẩu làm mất hồn, cả người như là muốn tan chảy, miệng không tự kìm hãm được rên bậy:
– A. . . Không chịu nổi. . . a… sâu hơn một chút… dùng sức làm. . . a. . . nhanh mạnh đâm vào đi….á….a…..a….
Thân thể Triệu Tuyết Vân, phản xạ cả người căg cứng lên, đồng thời một tiếng rên dài nức nở, miệng đáy huyệŧ đột nhiên mút mạnh đầu khấc Đinh Nhị Cẩu huyệŧ giống bị rút gân co lại rung rung vài cái, một dòng ấm áp âm tinh trào thẳng tiết ra, đầu khấc Nhị Cẩu cũng không cam chịu yếu thế , toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ chiếu hết đổ đầy vào hủ mật bên trong thân thể của Triệu Tuyết Vân .
Triệu Tuyết Vân thân thể mềm mại vô lực khụy xuống dưới, vẫn không nhúc nhích, thở gấp hết hơi , mặc kệ từ vị trí giao hợp nồng đặc dịch nhờn hòa tϊиɦ ɖϊƈh͙ rò rỉ chảy ra bên ngoài, dưới sàn nhà hòa lẫn mồ hôi hai người, đưa mắt nhìn qua thật là một mảnh hỗn độn.
Đinh Nhị Cẩu nâng niu ôm lấy Triệu Tuyết Vân, sau khi tiết thân đôi môi của cô lộ ra nụ cười hài lòng.
Đến giờ này Triệu Tuyết Vân, đã hoàn toàn bị ƈôи ŧɦịŧ to Đinh Nhị Cẩu chinh phục, đổ mồ hôi đầm đìa cô giống như con mèo nhỏ, ghé đầu vào trên bộ ngực rắn chắc Đinh Nhị Cẩu nũng nịu nói:
– Nếu . . về sau cậu lại muốn. . . ..tôi..tôi sẽ.. đến..!
– Chị dâu à,chuyện này là hiển nhiên rồi, từ giờ về sau tôi nhất định sẽ phục vụ cho chị thật tốt, nhưng đêm nay tôi vẫn còn muốn tiếp tục, chưa có xong đâu…
Triệu Tuyết Vân nghe qua, khuôn mặt lại đỏ bừng lên, hạ thể cũng không tự kìm hãm được, lại ngưa ngứa lên.
Suốt đêm nay trong gian phòng này, Đinh Nhị Cẩu không ngừng bắn tinh rồi lại bắn tinh, bắn về phía cấm kỵ thâm uyên, chỉ thấy huyệŧ Triệu Tuyết Vân không ngừng bị ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đâm vào thọt tới, cũng đã không đếm được cái huyệŧ cùng với cái miệng của Triệu Tuyết Vân , rốt cuộc là đã ăn vào bao nhiêu tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ nơi đầu khấc Đinh Nhị Cẩu bắn ra. ………….
……………………………………………………………………………………
Trời mờ sáng Triệu Tuyết Vân cảm giác được tiếng bước chân của Đinh Nhị Cẩu dần dần rời xa, cô nằm ở nơi đó không khỏi buồn bã ngơ ngác, dưới tình huống này, Triệu Tuyết Vân lột xuống mảnh vải che đen che trên đôi mắt của mình, ánh mắt lộ ra thần sắc phức tạp, cũng không biết cô đang nghĩ tới điều gì, Triệu Tuyết Vân lẳng lặng đứng dậy ước chừng có hơn 10 phút, mới di động thân thể, muốn rời khỏi căn nhà, nhưng là mới vừa động đậy, trên khuôn mặt Triệu Tuyết Vân lộ ra vẻ mặt thống khổ, tại ở bên dưới hai bên mép nhỏ sưng phồng ửng đỏ gây nên thốn đau khó chịu, thậm chí ngay viên thịt âm hạch sung huyết phồng to vẫn còn chưa tan..
Triệu Tuyết Vân trong miệng thì thào nói:
– Tiểu tử, cậu thật đúng là lợi hại, biến tôi toàn thân thốn đau, nhưng cái loại tư vị sướng khoái tột cùng này cũng là lần đầu tiên ta nếm được sau khi lấy chồng.
Nói tới đây, trong đôi mắt to của Triệu Tuyết Vân không khỏi lóe lên một tia sáng kỳ lạ, lúc này cô mới chậm rãi di động thân thể tới mặc quần áo vào, cố nén bên dưới hạ thân đau xót, khập khểnh ra gọi xe để đi trở về nhà……..
……………………………………………………………………………………….
…………………………………………………………………………………………..
Sau khi Triệu Tuyết Vân đi rồi, cơn phấn khích Đinh Nhị Cẩu trôi qua, hắn quay trở lại căn nhà, nằm một mình trong gian phòng rộng lại cảm thấy mình rất cô đơn, nên lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Hương Lê:
– Chị Hương Lê à , có rãnh không? Đến đây đi, chúng ta năm nay ở tại căn nhà thuê này ăn lễ mừng năm mới, được không?
– Vậy làm sao được, chị là chủ nhiệm trong thôn, đến cuối năm, dân chúng lên núi tảo mộ nhiều lắm, mùa khô rất dễ dàng bị cháy rừng, trên núi cũng có nhiều gia đình trồng lê, hàng năm đến lúc này áp lực phòng cháy rất lớn, chị không có ở đây là không được , chị rất là nhớ em, muốn ghé thăm em một chút mà vẫn chưa sắp xếp đi được đây này.
– Nếu vậy thì em về nhà chị cùng nhau ăn Tết vậy?
Đinh Nhị Cẩu nói đùa .
– Cũng không được, em bây giờ cũng không phải là chủ nhiệm của liên thôn , em đến đây ăn Tết , người trong thôn thấy được sẽ cười nhạo chị đấy.
– Hừ…ai dám cười , em sẽ cho biết tay ngay. À.. công ty xây dựng hiện nay thế nào rồi , mấy ngày hôm trước Lưu Tam có gọi điện thoại cho em , nói rằng muốn nhận thầu kiến thiết một đoạn của quốc lộ chuẩn bị làm, em chưa dám đáp ứng hắn , hiện tại đoạn đường cái này tiền đầu tổng cộng quá lớn , trong mắt rất nhiều người đây là một miếng thịt mỡ thơm ngon , cho nên chằm chằm nhìn vào , em bây giờ là thư ký chủ tịch Huyện, ánh mắt soi mói của mọi người nhìn vào em cũng rất nhiều, cho nên em không dám cho hứa hẹn điều gì với Lưu Tam , chuyện này em nhờ chị giải thích rỏ ràng cho hắn biết, chứ không thì trong lòng hắn ấm ức chẳng vui.
– Chuyện này chị biết, Nhị Cẩu ,em hãy nhớ cho kỹ , phạm pháp rối loạn kỷ cương dù chuyện nhỏ cũng không thể làm , tiền đồ của em quan trọng hơn , ở đây Lưu Tam hắn không dám nói gì đâu , chuyện nặng nhẹ hắn cũng biết chứ, còn về chuyện công ty xây dựng thôn Lê Viên, chị sẽ nghĩ ra biện pháp , không làm được kỹ thuật cao , chúng ta có thể nhận làm những công trình bình thường không đặt yêu cầu cao , làm rồi từ từ tích lũy kinh nghiệm, chờ sau này khi đã có nhân viên kỹ thuật giỏi cùng với tích lũy kinh nghiệm , thiếu gì công trình mà làm , nơi nào cũng có ,đâu nhất thiết phải làm ở đây.
– Hì..ai cũng thông tình đạt lý giống như chị vậy thì tốt rồi.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu có một loại cảm giác, hắn muốn cứ như vậy cả đời có cuộc sống như người bình thường vậy, nhưng ý định này là một suy nghĩ xa xỉ khi đã dấn thân làm người ở chốn quan trường, thân sống trong quan trường , giống như đi ngược dòng nước , không tiến tới thì sẽ thối lui , mình không tiến bộ , người khác tiến bộ , đó chính là mình đang lùi bước, mà một khi lùi bước thì tiền đồ xem như là đã tiêu tan.