CHƯƠNG 368: BỊ XUẤT HUYẾT.
Tào Băng cảm thấy thân thể khó chịu nên đã xin nghỉ học vài ngày, cô không dám nói cho bất cứ kẻ nào biết, kể cả bí thư Trịnh Minh Đường cùng với anh em nhà họ Dương, cô muốn tự mình lén lút tự phá thai, bởi vì chuyện như thế này trước giờ cô chưa có trãi qua nên cô lâm vào tâm trạng khủng hoảng, đáng sợ nhất là chuyện này cô chỉ có thể một mình tự biết, khiến cho tâm lý áp lực của cô càng lớn hơn .
Mua thuốc phá thai mang về, cô trốn ở trong phòng không dám ra khỏi cửa , nằm ở trên chiếc giường đơn màu trắng, hồi tưởng đến những chuyện mình đã trải qua chính là một cơn ác mộng, mà hậu quả cơn ác mộng này đang dần dần hiển hiện ra.
Rót một chén nước, ngơ ngác nhìn lọ thuốc cầm trong tay, cô nghĩ đến, chỉ cần uống lọ thuốc này vào, chính mình có thể giải thoát rồi, nhưng có điều Tào Băng không ngờ, vì chuyện này lại làm cho cô đã mang đến nhiều nguy hiểm lớn hơn nhiều nữa………………………………………………………………….
……………………………………………………………………………….
– Vừa rồi chủ nhiệm Lâm đã nói rỏ ý của mình, trong lịch sử của huyện Hải Dương chúng ta lần này liên quan đến việc đấu thầu công trình rất lớn, chúng ta nhất định phải coi trọng, các đồng chí đang ngồi đây đều là thành viên của ban chỉ huy, tôi hi vọng về sau mỗi lần họp của ban chỉ huy công trình , đối với hội nghị nội dung đều phải giữ bí mật, tôi nói trước , ai để xảy ra bất cứ vấn đề nào thì sẽ lập tức xử lý ngay người đó, chúng ta phải lựa chọn những xí nghiệp ưu tú đấu thầu, để hoàn thành tốt nhất con đường huyết mạch nhằm phát triển kinh tế huyện Hải Dương chúng ta.
Trịnh Minh Đường nói rất có khí phách hào hùng, toàn thể thành viên lại nhiệt liệt vỗ tay .
– Vừa rồi chủ nhiệm Lâm và bí thư Trịnh đã nói lên tầm quan trọng của công trình nên áp lực của ban chỉ huy chúng ta nặng nề như thế nào các đồng chí đều biế, tôi không lập lại nữa, về chuyện kêu gọi đầu tư các vấn đề chi tiết các đồng chí ở dưới tiếp tục thương thảo đề xuất ý kiến. .
Với tư cách là người chủ trì cuộc họp, chủ tịch Trọng Hải tổng kết lại…….. .
……………………………………………………………………………………….
Đúng lúc này trong túi quần Đinh Nhị Cẩu điện thoại chấn động rung kịch liệt, cũng may là đông người, tiếng điện thoại di động chấn động không có quấy rầy đến hắn, cho nên hắn vẫn không hề hay biết vẫn tiếp tục ghi chép bút ký nội dung cuộc họp, nhưng khổ nỗi là đầu điện thoại bên kia Lăng Sam cơ hồ sắp điên lên.
– Hừ chết toi .. thời khắc quan trọng như thế này, Nhị Cẩu quỷ sứ như thế nào lại không nghe máy…
Lăng Sam bị Tào Băng gọi điện thoại nhắn gặp mặt, vừa bước vào gian phòng cô bị dọa sợ đến ngây dại cả người, Tào Băng mặt không có chút máu, một mình nằm ở trong phòng vệ sinh lạnh như băng, vết máu đỏ thẫm liên tục không ngừng từ giữa hai chân chảy ra về phía ống thoát nước, vừa thấy Lăng Sam tiến đến, Tào Băng ánh mắt lóe lên rồi hôn mê bất tỉnh, Lăng Sam không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chỉ có thể là lay động kêu gọi Tào Băng, hy vọng có thể đánh thức Tào Băng dậy, một bên liền gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, nhưng hết lần này tới lần khác Đinh Nhị Cẩu không có nghe máy, Lăng Sam không biết tính toán làm sao nên vô cùng luống cuống .
Đúng lúc này Lăng Sam phát hiện trên kệ của phòng vệ sinh có một lọ thuốc uống phá thai non, nhìn lại bộ dạng của Tào Băng, cô giờ mới hiểu được Tào Băng như vậy rất có thể là vì dùng đến lọ thuốc này, tạm thời hiểu được nguyên nhân trong lòng của cô hơi có chút an định, mấu chốt bây giờ là cứu chữa như thế nào mạng sống của Tào Băng, nếu cứ tiếp tục như vậy là sẽ xảy ra án mạng , vì vậy liền gọi điện thoại cho số cấp cứu 120, nhưng cô không thể tri hô để cho người khác biết, nếu chuyện này truyền đi, Tào Băng khỏi phải ngẩng mặt nhìn người .
Nhưng mà nằm viện là phải có tiền đóng viện phí, lật tung ra túi xách của Tào Băng, cũng chỉ tìm được hơn 1000 khối tiền, trên người của Lăng Sam còn có hơn 200, tạm thời cũng có thể đủ ……………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
Trong cuộc họp có Lâm Xuân Hiểu là nữ đồng chí, cho nên những lãnh đạo nghiện thuốc lá đều chịu đựng không có hút thuốc, nhưng thời gian cuộc họp kéo dài thì không chịu được, vì thế Lâm Xuân Hiểu trông thấy có người lặng lẽ lấy ra một điếu thuốc, đặt ở dưới lổ mũi ngửi lấy một cái, tuy việc làm này lén lút, nhưng làm sao có thể giấu diếm được ánh mắt của chủ nhiệm ủy ban kiểm tra, vì thế nên Lâm Xuân Hiểu chờ cho chủ tịch Trọng Hải sau khi nói dứt lời, cô nghiêng đầu, nói khẽ với bí thư Trịnh Minh Đường:
– Bí thư Trịnh, hay là chúng ta nghỉ giải lao đi, tôi xem những người nghiện hút thuốc đã không chịu nổi rồi.
– Ha ha càm ơn chủ nhiệm Lâm, cám ơn cô ..nói thật chính tôi cũng có chút không chịu nổi.
– Tôi phải cám ơn ông mới đúng, nếu không phải là nể mặt chiếu cố tôi là phụ nữ, đoán chừng căn phòng họp tại đây đã biến thành gian phòng đầy khí độc rồi.
Thừa dịp cuộc họp nghỉ giải lao, Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem lấy điện thoại ra xem xét, thì ra là Lăng Sam gọi tới, có đến 7 cuộc điện thoại gọi nhỡ, vì vậy hắn vội vàng gọi lại cho cô .
– Chuyện gì vậy Lăng Sam, em không có đi học à?
– Aí da anh này có chuyện gấp rút chết em rồi , sao anh không nghe máy?
– Xin lỗi, anh đang họp kia mà, có chuyện gì, nói mau?
– Em đang gặp chuyện phiền toái, hiện giờ ở trên xe cứu thương, anh có thể gởi cho em ít tiền được không?
– A, em bị gì vậy? Xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng rất gấp gáp, hắn thật sự lo lắng Lăng Sam đang bị xảy ra chuyện gì .
– Không phải em , mà là một người bạn học bị đưa đi cấp cứu, cần dùng tiền gấp , anh có tiền không? Sau này em sẽ trả lại cho anh.
– Nói cái gì mà trả hay không trả, đưa số tài khoản của em, anh lập tức gửi liền cho.
Nghe được Đinh Nhị Cẩu khẩn trương quan tâm mình như thế , trong lòng của cô thật ngọt ngào, nhưng đúng lúc này xe cứu thương đã đến bệnh viện, bác sĩ đang thúc giục cô đi đóng tiền, Tào Băng được đẩy vào phòng cấp cứu , chuyện về sau chỉ có thể là chờ đợi .
Đinh Nhị Cẩu vội vàng chuyển khoản cho Lăng Sam hai vạn khối tiền, tuy Lăng Sam không nói là ai, cũng không nói gì thêm xảy ra chuyện gì, nhưng Đinh Nhị Cẩu trong lòng vẫn là rất lo, hắn định sau này sẽ chuyển tiền thêm nữa.. .
– Ai là thân nhân của bệnh nhân, tới ký tên.
Trong chốc lát bác sĩ bước ra nhìn Lăng Sam hỏi.
– Bác sĩ , cô ây thế nào rồi, không có sao chứ?
– Tôi hỏi cô, ai là người nhà của bệnh nhân tới ký tên, phải lập tức giải phẫu, nếu không thì sẽ nguy hiểm đến tánh mạng, vì cô ấy uống thuốc phá thai bậy bạ bên ngoài dẫn xuất huyết , nhanh lên , tình huống nguy cấp.
Bác sĩ thúc giục nói .
– Thưa bác sĩ ..không ký không được sao?
– Không được, không có ai ký tên, không có cách nào dám giải phẫu, lỡ xảy ra chuyện, bệnh viện chúng tôi gánh không nổi trách nhiệm này.
Không biết phải xử trí làm sao, Lăng Sam lại đành gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu ….