CHƯƠNG 377: KẾT QUẢ ĐẦU THẦU.
Ngày cuối cùng của tháng giêng, ở huyện Hải Dương tổ chức đấu thầu, với tư cách là thành viên trong ban chỉ huy, Đinh Nhị Cẩu cũng có mặt tại hiện trường nhưng chỉ là bưng trà rót nước phục vụ kịp thời cho những người lãnh đạo có quyết định …
Phía dưới ngồi đầy những đại diện của các công ty đến đấu thầu đến từ ngoài tỉnh lẫn trong tỉnh cho đến huyện, còn đang ngồi ở phía trên ngoại trừ ban chỉ huy, còn có mời các chuyên gia cùng với sở Công Thương thành phố chịu trách nghiệm kiểm chứng những tư cách năng lực các công ty xây dựng, còn đại diện ngân hàng thành phố thì phụ trách thu tiền đặt cọc đấu thầu .
Vì muốn đẩy nhanh tốc độ sửa chữa con đường cộng với lợi ích của từng nhóm, ban chỉ huy chia ra làm 10 cung đường, trong đó tối trọng yếu nhất là đoạn qua khe núi Lão Ưng, do các chuyên gia thành phố luận chứng cho rằng khu vực này quá hiểm trở, thì xây dựng một cây cầu bắt qua, như vậy thì có thể tránh khỏi nhiều tai nạn xe cộ, chi phí làm cây cầu rất lớn có thể đạt tới 1000 vạn, cho nên khu vực có cây cầu này hôm nay rất nhiều công ty xây dựng cạnh tranh là chủ yếu, những cung đường khác thì chỉ là thứ yếu vì những hạng mục này không có gì là nguy hiểm so sánh với chuyện xây dựng cây cầu, do đó chi phí đầu tư không cao lắm…
Trong những người đến đấu thầu, Đinh Nhị Cẩu cũng thấy được nhiều người quen, thứ nhất là Lưu Tam, thằng này đi cùng với ông chủ công ty xây dựng ở huyện là Kim Thư Văn, Lưu Tam cũng biết trình độ còn hạn chế cùng với khả năng hạn hẹp của công ty xây dựng thôn Lê Viên của mình, muốn kỹ thuật thì không có kỹ thuật, muốn thiết bị thì không có thiết bị, muốn tư cách năng lực cũng không có tư cách năng lực, cho nên hắn không dám đến tìm Đinh Nhị Cẩu dựa vào, mà hắn lựa chọn hợp tác công ty xây dựng ở huyện, như vậy mới có thể mượn tư cách năng lực của công ty xây dựng ở huyện, kiếm một khúc đường để làm, kiếm thêm chén cháo hẳn là không có vấn đề.
Còn có một người khác mà Đinh Nhị Cẩu chán không muốn gặp, nhưng hắn cũng dám đến, đó chính là Dương Tuệ Toàn, xem trên bảng hiệu công ty của bọn hắn gọi là công ty kiến trúc Trường Hà, mẹ kiếp…đây không phải là có ý nghĩa chuyên nghiệp làm cầu hay sao?
Dương Tuệ Toàn cũng nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, chứng minh là Đinh Nhị Cẩu không có lừa hắn, đúng là người của văn phòng ủy ban huyện đấy, anh của hắn là Dương Tuệ An cũng đã tới ngồi kế bên cạnh hắn, dù rất tức tối chuyện của Tào Băng, hắn cũng không có mặt mũi nào dám kể lại chuyện phát sinh đêm đó nói cho Dương Tuệ An biết.
Dương Tuệ Toàn lúng túng nở nụ cười, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng không có chút nào nể mặt, chỉ nhìn thoáng qua liền xoay người, từ lúc đó Đinh Nhị Cẩu không có một lần liếc qua nhìn hắn, lửa giận bốc lên, nhưng khi hắn ngẩng đầu lên trên dãy ghế các vị quan chức chính quyền, trông thấy bí thư Trịnh Minh Đường thì trong nội tâm tất cả hỏa khí nháy mắt cũng không còn, qua sông thì phải lụy đò, chuyện quan trọng vẫn còn quan hệ cần đến bí thư Trịnh Minh Đường, đây là điều Dương Tuệ Toàn cố kỵ nhất, giống như Đinh Nhị Cẩu đã từng nói qua, chuyện Tào Băng quay lén phim nếu để Trịnh Minh Đường biết, nếu ông ta không hạ thủ anh em hắn, thì con trai của ông ta cũng sẽ thu thập gϊếŧ người diệt khẩu.
Nếu như không có phát sinh ra chuyện của Tào Băng, Đinh Nhị Cẩu có thể còn không biết tính minh bạch của lần kêu gọi đầu tư này , nhưng bây giờ hắn đã đề cao cảnh giác, nếu như anh em Dương Tuệ Toàn trúng thầu, như vậy thì xác định là bên trong các lãnh đạo có vấn đề, bất quá thoạt nhìn qua cho đến hiện tại lúc bây giờ, bí thư Trịnh Minh Đường cũng chưa có bị uy hϊếp…
Kết quả trúng thầu cuối cùng cũng kết thúc, không khác với dự đoán của Đinh Nhị Cẩu, công ty xây dựng Trường Hà trúng thầu hạng mục quan trọng nhất là đoạn có làm cây cầu lớn, có thể nói công ty xây dựng Trường Hà lần đấu thầu này là người đại thắng, tại hiện trường đã có công ty biểu thị muốn cùng với công ty xây dựng Trường Hà hợp tác rồi, hi vọng là có thể theo chân công ty xây dựng Trường Hà kiếm một chén canh, từ điểm này cũng nhìn ra được, công ty xây dựng Trường Hà thật là có thực lực cường đại, riêng hạng mục này giá tiền đặt cọc đã đến hai triệu.
Công ty xây cất thị trấn Lâm Sơn cũng ăn mừng, lần này bọn họ cũng đã nhận được một đoạn, khúc đường làm từ thị trấn Lâm Sơn dài đến thôn Lê Viên, ông chủ Kim Thư Văn cảm thấy cũng đủ rồi, cái này là bỏ ra mười vạn để mua về kết quả, phần còn lại là thương lượng với Lưu Tam làm thế nào là xong…………..
……………………………………………………………………………………………
Đinh Nhị Cẩu rời khỏi ủy ban huyện đi ra ngoài , bởi vì hôm nay là ngày cuối cùng Tiếu Hàn kết thúc phỏng vấn, ngày mai cô phải về tỉnh thành nên gọi điện Đinh Nhị Cẩu ra gặp mặt , mời hắn ăn bữa cơm, mấy ngày qua cô đi phỏng vấn, cơ hồ đều là do Đinh Nhị Cẩu sắp xếp người tiếp đãi , trước giờ cô vẫn cho rằng Đinh Nhị Cẩu chỉ là một thằng nhóc mới lớn hùng hục mà thôi, trải qua nhiều chuyện, cô cũng minh bạch suy nghĩ đã sai về hắn, chính mình ngay từ đầu xem Đinh Nhị Cẩu là một đứa bé trai định dùng để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, rồi cũng bất ngờ khi thấy hắn dù chỉ là thằng bé trai nhưng rất tùy hứng và vô cùng bá đạo.
– Chủ nhiệm Đinh …chủ nhiệm Đinh..
Vừa ra khỏi cổng ủy ban, Đinh Nhị Cẩu liền gặp Dương Tuệ Toàn đang đứng chờ ở cửa xe.
– Ai vậy? Tôi biết anh sao?
Đinh Nhị Cẩu nhìn quanh hai bên, vừa mới đấu thầu xong, nếu để cho người ta trông thấy hắn cùng người trúng thầu gặp mặt thì không tốt, tình ngay lý gian , cho nên hắn miệng hỏi, mà chân thì cất bước chuồn đi .
– Chủ nhiệm Đinh cho tôi mới anh một bữa cơm nhé.
Dương Tuệ Toàn lại đuổi theo từ sau lưng Đinh Nhị Cẩu, ngoặt qua một góc tường thì Đinh Nhị Cẩu mới đứng lại.
– Muốn gì?
Đinh Nhị Cẩu lạnh lùng hỏi.
– Chủ nhiệm Đinh, anh đừng tức giận, tôi chỉ là muốn mời anh ăn một bữa cơm, với lại cho anh biết là toàn bộ ảnh chụp của Tào Băng tôi đã thủ tiêu, một chút cũng không có để lại, tôi xin cam đoan.
– Vậy thì tốt rồi, hôm nay có việc, hôm nào nói sau, anh không nên đi theo tôi nữa.
Đinh Nhị Cẩu chỉ vào Dương Tuệ Toàn cảnh cáo nói .