CHƯƠNG 399: MỘT TRẢO BẮT ĐẾN CÙNG.
Trong lúc toàn huyện Hải Dương đang bận rộn chuẩn bị cho việc diễn ra nghi thức lễ khởi công làm con đường mới, thì Dương Đại Chí trưởng ban ủy ban thanh tra kỷ luật huyện ủy Hải Dương lại nhận được điện thoại từ La Bàn Hạ bí thư ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố Bạch Sơn, yêu cầu sáng sớm thứ bảy đến văn phòng kỷ ủy thành phố Bạch Sơn gặp ông ta .
Tại huyện Hải Dương, Dương Đại Chí là người có cá tính độc lập, cơ hồ không có quen thân với người nào, theo ngạn ngữ nói đó chính là một cô thần, vì vậy cán bộ tại huyện Hải Dương đa số đều sợ ông, nhưng có điều bất ngờ là từ khi ông đến huyện Hải Dương tới nay, cũng chưa có người cán bộ nào bị ông hạ thủ xuống tay.
Đối với cấp trên mình hẹn gặp mặt , ông không thể không đi, có thể nói Dương Đại Chí có ngày hôm nay là một tay La Bàn Hạ đề bạt lên, chỉ là ông không biết lần này cấp trên triệu kiến đến là vì chuyện gì .
………………………………………………………………………………………
– Ngồi đi, vào ngày cuối tuần hẹn gặp với ông, cũng là bất đắc dĩ.
La Bàn Hạ chỉ vào ghế sô pha nói .
– Cán bộ của bộ phận thanh tra kỷ luật chúng ta làm gì có cái ngày nghỉ, lãnh đạo có chuyện gì cứ việc nói.
Chỗ này không phải cần thận trọng, dù sao là La Bàn Hạ cũng là lãnh đạo cũ của ông.
– Thời gian gần đây phó bí thư Cổ nhiều lần tìm đến tôi, nói về vấn đề cháu của ông ấy bị đặt chất nổ gây nên cái chết, phó bí thư Cổ nói tại huyện Hải Dương đám xã hội đen có ô dù của thế lực chính quyền, vì thế cho nên vụ án này đến giờ vẫn chưa điều tra ra rỏ ngọn ngành, thủ phạm chính trọng yếu thì không có bắt được, hung thủ thật sự vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
– À..chuyện vụ án này tôi đã cùng chủ nhiệm ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố Lâm Xuân Hiểu có nhắc qua, thống nhất ý kiến là chuyện này truy cứu thì sẽ không tốt lắm, rất có thể sẽ liên quan đến lãnh đạo chủ yếu của huyện Hải Dương, vụ án này nếu chỉ dựa vào một mình lực lượng của ban thanh tra kỷ luật huyện thì rất khó điều tra được, vì lực cản khá lớn.
Dương Đại Chí đành đem câu chuyện ông ngày đó cùng với Lâm Xuân Hiểu đã thảo luận nói ra, nếu không thì sau này La Bàn Hạ biết được thì rất có thể đối với chính mình có cái nhìn không hay .
– Lãnh đạo chủ yếu? Có chuyện nghiêm trọng như thế vậy sao?
– Vâng.. theo điều tra của cảnh sát, vụ án đặt chất nổ chết người chỉ là bề ngoài, thật ra bên trong nguyên nhân chính là do từ mỏ than ở trấn Độc Sơn Trấn đưa tới, do là mâu thuẫn quyền lợi dẫn đến hành động bộc phát gϊếŧ người.
– Ông nói chuyện ô dù cũng là có quan hệ đến mỏ than?
La Bàn Hạ cũng thật không ngờ chuyện này lại sẽ phức tạp như vậy, nếu các mỏ than có liên quan đến xã hội đen đã khó xử lý, đã vậy còn có ô dù quan chức dính vào, vụ án này liền càng khó khăn, nhưng với tư cách là cán bộ ủy ban thanh tra, tất yếu phải bỏ đi cái u ác tính này, mà đã làm là cán bộ thanh tra kỷ luật , nếu như không làm ra mấy cái vụ án quan trọng, cũng rất khó mà phát triễn thăng chức đi lên trên .
-Vậy là trước tiên xuất phát điều tra từ mỏ than, xem những cán bộ nào cấu kết cùng với các ông chủ mỏ than, nếu như tôi không có đoán sai , những cái ô dù tại mỏ than này nhất định là sẽ lấy danh nghĩa cổ phần, vậy thì các ông phải điều tra ra nhóm người này, phát hiện được người nào thì xử lý ngay người đó, tuyệt đối không nương tay.
– Chuyện này không khó, mấu chốt vẫn là lực cản trong huyện.
Dương Đại Chí tinh thần chấn động, rất lâu rồi ông không có lộ ra răng nanh, đã đến lúc hiện hình rồi, đối với cán bộ thanh tra mà nói bọn họ là sói, các cán bộ viên chức mục nát chính là con mồi, không có mồi để ăn thịt, vậy thì còn gọi là sói sao?
– Lực cản trong huyện ông không cần quản, tôi sẽ sắp xếp thời gian cùng với chủ nhiệm Lâm Xuân Hiểu xuống huyện, mở buổi họp về tình hình này, làm chỗ dựa động viên cho các ông, chuyện này ông nhất định phải tự mình bắt người, một trảo bắt đến cùng cho tôi.
– Thưa bí thư, tôi hiểu rồi, nhất định sẽ đem việc này làm thật tốt.
– Ừ, nhưng phải chú ý an toàn, với lại chuyện này phó chủ tịch Cổ rất quan tâm đến, thật ra nếu đúng như vậy thì trong thành phố cũng có lực cản khá lớn, nhưng chúng ta không thể bởi vì có lực trở ngại mà đem vụ án này vứt qua một bên.
La Bàn Hạ hiện tại trong lòng cũng như lò lửa, ai cũng biết bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường huyện Hải Dương là người thân tín theo sát thường vụ phó chủ tịch Thành Thiên Hạc, mà phó chủ tịch Thành Thiên Hạc lại cùng với ông là đối thủ cạnh tranh, nhìn theo đại cuộc xem ra mình không có bao nhiêu phần trăm thắng thế, trước mắt đang chuẩn bị tinh thần nhìn Thành Thiên Hạc tiếp nhận thay thế Hạ Nhật Tinh đảm nhiệm chức chủ tịch thành phố Bạch Sơn Thị trưởng vì ông ta có hy vọng rất lớn .
Một thoáng, La Bàn Hạ giống như đã tìm được nhược điểm của Thành Thiên Hạc để đả kích, ông cũng đã cùng với bí thư thành ủy Đường Bính Khôn đạt thành thỏa hiệp, con đường kết nối quốc lộ của huyện Hải Dương sau khi làm xong, địa vị kinh tế huyện Hải Dương nhất định sẽ tăng trưởng lên trên diện rộng , trước mắt chuyện cần làm là nghĩ đến biện pháp đem huyện Hải Dương nắm giữ từ trong tay của Thành Thiên Hạc, dù chuyện không phải là dễ dàng như vậy, nhưng bí thư thành ủy và bí thư thanh tra kỷ luật đã liên hợp, thì cái phần thắng này sẽ lớn hơn…
……………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………..
Trải qua thời gian dài tích lũy tiền bạc từ những việc đầu tư mờ ám, Trịnh Tam Gia đã không thiếu tiền rồi, từ khi đem Ngưu Nhị Đản xử lý xong, hắn liền cắt đứt tất cả liên hệ với mỏ than ở trấn Độc Sơn, hắn cũng đã khuyên bảo bí thư đảng uỷ trấn Độc Sơn Trương Nguyên Phòng cùng chủ tịch trấn Tôn Quốc Cường trong khoảng thời gian này haỹ nằm im chờ đợi, đừng có xen vào chuyện của mỏ than, để tránh bị người của công an nhìn chằm chằm vào.
Thế nhưng mà tiền tài trước mặt, không phải là tất cả mọi người đều có thể chịu được, dù Trương Nguyên Phòng và Tôn Quốc Cường tuy mơ hồ biết chuyện vụ án Cổ Thành Lượng cùng với Trịnh Tam Gia có quan hệ, nhưng chuyện này đã trãi hơn một tháng, những cảnh sát điều tra vụ án đều đã điều đi đâu đó hết rồi, tại nơi đây sinh hoạt đã khôi phục lại bình thường, những người tham dự cổ phần mỏ than thông qua Trương Nguyên Phòng, Tôn Quốc Cường bắt đầu lục tục tìm đến bọn họ, tiếp tục muốn đòi chia lợi nhuận mỗi tháng , dù sao khi nào tiến đến trong tay mới là tiền .
Từ khi Ngưu Nhị Đản mất tích, còn có một người rất là cao hứng, đó chính là Ngưu Khương Sinh đứng trên danh nghĩa là chủ mỏ than, trước kia khi mỏ than kiến thiết cần tiền đầu tư thì đều là do một tay anh họ Ngưu Nhị Đản ở trong bóng tối xuất ra, Ngưu Khương Sinh không biết những số tiền này là của ai, hiện tại Ngưu Nhị Đản đã không thấy xuất hiện, tiền kiếm được từ mỏ than đá thì đừng hòng Ngưu Khương Sinh tùy tiện xuất ra, đã không có Ngưu Nhị Đản là người chủ chốt, nếu muốn móc được tiền của Ngưu Khương Sinh là con cáo già đời thì không phải là chuyện dễ dàng .
– Ngưu Khương Sinh, tôi lập lại lần nữa, tiền đầu tư cổ phần cho cái mỏ than đá này là do nhiều người gom góp, hiện tại anh họ Ngưu Nhị Đản của ông không thấy xuất hiện, nhưng tiền của mọi người quăng vào ở bên trong ông không định độc chiếm chứ?
Chủ tịch trấn Tôn Quốc Cường nói ra, hắn đã vì chuyện này giải thích chân tướng khô cả nước bọt .
– Hợp đồng biên lai đâu? Lấy ra, tôi sẽ đưa tiền , không có những thứ này chứng minh, đừng hòng tôi ra một phân tiền, còn lãi nhãi tôi sẽ lên huyện tố cáo các ông đấy.