CHƯƠNG 401 : GIAO DỊCH CỦA VIỆN TRƯỞNG VƯƠNG.
Đinh Nhị Cẩu thấy mấy căn phòng trước mặt đóng cửa im ỉm, thì phát hiện chỉ có căn phòng gần tận cùng bên trong hành lang, cánh cửa chỉ là khép hờ, hắn định đến tìm người hỏi thăm phòng làm việc của viện trưởng ở đâu, khi đến thì phát hiện bên trong phòng đang tiến hành một giao dịch.
– Phương Lệ Hồng, cháu phải suy nghĩ kỹ, chỉ cần cháu gật đầu, chú sẽ ký tên ngay, cháu có thể ở lại bệnh viện huyện này làm việc, năm năm học y, ba năm thạc sĩ, chỉ còn bước cuối cùng này, vì cha mẹ cháu hãy suy xét đi, thật ra thì bệnh viện chúng ta thật cần người nhân tài như cháu vậy đấy, nhưng trên thành phố cấp chỉ tiêu cho bệnh viện huyện chúng ta nhân sự có hạn, ngay cả con cái của lãnh đạo còn sắp xếp chưa được, bây giờ thì còn đến phiên cháu nữa….
Viện trưởng Vương tựa hồ là ăn chắc cô bác sĩ trẻ này rồi.
– Thưa viện trưởng, cháu thật sự muốn ở lại đây công tác, nhờ chú giúp một tay , thời kỳ thực tập của cháu ngày mai đã chấm dứt.
– Chú đã nói … quyền chủ động nằm trong tay cháu, có thể nắm chặt hay thả ra , chú cũng không có cách nào khác.
Viện trưởng Vương mê đắm nhìn cô gái đang đứng trước bàn làm việc của ông, cô đang mặc cái áo váy đồng phục bác sĩ blouse trắng, đôi con ngươi đen sẫm, lông mi thật dài, khiến cho một đôi mắt to ngập nước của Phương Lệ Hồng thoạt nhìn đặc biệt câu hồn đoạt phách, khuôn mặt đang lúng túng vì đề nghị của lão viện trưởng nổi lên một mảnh đỏ bừng, dưới ánh đèn sáng trắng trong phòng giống như là một quả táo hồng thấu..
Mà giờ khắc này trước ngực Phương Lệ Hồng một đôi bầu vú tròn trịa tràn đầy sức sống, cái nịt vú màu đỏ booc-do nho nhỏ một khối, ôm sát bao vây phía dưới vừa mới có thể vừa vặn bao trùm đôi ngọn núi đang như ẩn như hiện, càng gia tăng vài phần hương vị hấp dẫn, vòng eo mảnh khảnh, ánh mắt Viện trưởng Vương hướng về nửa thân người dưới Phương Lệ Hồng di động, quả nhiên không ngoài sở liệu, lúc này đây dưới ngọn đèn chiếu xạ từ sau lưng Phương Lệ Hồng hắt tới, khiến cho có một tia ánh sáng theo cái áo váy blouse trắng xuyên thấu đi ra, khiến cho Viện trưởng Vương thấy rõ, chỗ mê người thần bí ngay chính giữa hai chân giao nhau vị trí cái qυầи ɭóŧ chỉ to hơn lòng bài tay bao trùm gắt gao bao vây vượt qua cái gò mu cao cao của Phương Lệ Hồng, dù Viện trưởng Vương bắn ra ánh mắt nóng bỏng, nhưng bởi vì đôi mắt hơi hơi nhắm lại, chỉ lộ ra một tia khe hở nhìn xem Phương Lệ Hồng, cho nên cô cũng không nhận biết thân thể của mình Viện trưởng Vương chẳng những quan sát nhìn rỏ, mà đến cái mu cao cao của cái âm hộ ân hiện ông ta đều nhìn thấy nhất thanh nhị sở đấy, Viện trưởng Vương cảm giác được thân thể Phương Lệ Hồng tràn đầy một sức hấp dẫn kinh người, khiến cho thói quen cũ trong nội tâm ngay lập tức muốn vuốt ve khiêu khích hưởng thụ thân thể mỹ diệu của Phương Lệ Hồng ngay tại nơi đây.
Hàng năm ngành y tốt nghiệp hàng ngàn sinh viên, nhưng cuối cùng những người có thể tuyển chọn đi vào bệnh viện nhà nước trở thành bác sĩ thì không cò bao nhiêu, cho nên chỉ còn dựa vào các mối quan hệ quen biết gửi gấm vào, còn không thì chỉ còn cách tự mình tìm đường đi..
Phương Lệ Hồng đương nhiên hiểu rỏ Vương viện trưởng nói cô hãy nắm chặt cơ hội là có ý gì , hơn nữa Viện trưởng Vương đã ám chỉ không chỉ mới một lần, Phương Lệ Hồng cũng vì tiền đồ của mình, cô muốn mau chóng có việc làm ổn định để trong nhà thoát khỏi cảnh nghèo khó, cô có thể hi sinh thân xác mình để đổi lấy công việc này, dù sao nơi này cách nhà khá gần, cô có thể chăm sóc cha mẹ yếu ớt cùng lo cho em trai mình đi học, lâu nay trong nhà vì cung cấp cho cô đi học trường y, đã là mắc nợ không ít tiền, về phương diện này mà nói, công việc làm tại bệnh viện này cô nhất quyết phải đạt cho bằng được.
Hy sinh một lần thì có xong rồi không? Đó chính là điều Phương Lệ Hồng lo lắng, bởi vì chỉ sợ Viện trưởng Vương chiếm đoạt thân xác cô không đơn giản một lần như vậy, vì cô cũng nghe những nữ bác sĩ kia cùng y tá trong bệnh viện lặng lẽ bàn luận, trong bệnh viện này nữ bác sĩ cùng y tá, phàm là có chút sắc đẹp, đa sồ đều lọt vào tay ông ta, càng thêm đáng giận là ông ta nếu chưa chán thì tuyệt sẽ không buông tay, nếu như những chuyện này là thật, Phương Lệ Hồng thực không biết mình nên rời khỏi nơi này tốt hơn hay là nhẫn nhịn lấy bản thân mình ra đánh cuộc một lần.
Lúc này dâʍ niệm đã điều khiển Viện trưởng Vương, ông ta chầm chậm di động đi qua bên cạnh Phương Lệ Hồng cầm chặt cánh đặt ở trên mặt đùi cô, cử động của ông ta lập tức làm cho Phương Lệ Hồng khẩn trương, đem chân xê dịch qua một bên, gặp Phương Lệ Hồng có chút phản ứng, Viện trưởng Vương lập không ngại ngần vuốt nhẹ hai cái trên đùi cô rồi cười ha hả nói:
– Phương Lệ Hồng, dành cho chú chút thời gian đi nhé.
– Thả cháu ra ! Coi như cháu van chú… đừng!
Phương Lệ Hồng mặt đỏ bừng, dùng cánh tay của cô đưa lên giữ lại tay của Viện trưởng Vương, Phương Lệ Hồng ý thức được là giãy giụa cũng không phải cách, nên bắt đầu mở miệng cầu khẩn.
Đương nhiên là Viện trưởng Vương tuyệt đối sẽ không dừng tay, ông tiến lên một bước níu áo của Phương Lệ Hồng, cô càng hoảng loạn, luống cuống tay chân lui về phía sau, thật không ngờ đến dưới chân bị vấp ở cái chên ghế salon tiếp khách, đã không có đường lui về phía sau, trái lại còn ngã ngồi trên cái ghế sa lon, rơi vào đường cùng, Phương Lệ Hồng bị dọa sợ đến tái xanh mặt mũi, bởi vì sợ sệt thở dốc nên bộ ngực săn tròn lên xuống phập phồng, trong nội tâm Viện trưởng Vương thấy vậy càng ngứa ngáy cực kỳ, ông liền tiến đến, ngồi sát bên cạnh Phương Lệ Hồng thò tay ôm lấy Phương Lệ Hồng vào trong ngực mình .
Mặc dù không có chạy trốn, nhưng ý thức phản kháng khiến cho Phương Lệ Hồng không thể để cho Viện trưởng Vương được như ý nguyện thỏa mãn, cô mạnh mẽ uốn éo người nói:
– Chú buông tay ra đi, đừng như vậy, cháu. . .
– Bây giờ là lần cuối cùng, nếu cháu chiều theo ý chú, xong việc này chú sẽ ngay lập tức ký giấy tờ tiếp nhận cháu vào công tác ở bệnh viện ở ngay chỗ này, giấy tờ chú đã chuẩn bị sẵn rồi.
Viện trưởng Vương nói xong những lời này, ông rõ ràng có thể cảm giác được, thân thể Phương Lệ Hồng thoáng cái mềm nhũn ra không nhúc nhích bây giờ cho dù là động tác của ông có tùy tiện nhiều hơn nữa, thì Phương Lệ Hồng một điểm phản kháng chắc là cũng không có.
Hai dòng nước mắt chậm rãi lăn xuống, Phương Lệ Hồng giờ lại có vẻ chủ động hướng về trong ngực Viện trưởng Vương nhích lại gần, ông đem cằm của cô nâng lên, dùng miệng mình sâu đậm hôn lên đôi môi căng mọng của nữ bác sĩ tương lai.. . . .
Mới đầu, khi Viện trưởng Vương hôn lên đôi môi Phương Lệ Hồng, cô lắc đầu tránh né, uốn éo thân người, ngậm chặc miệng lại, chết sốngcũng không chịu bị đầu lưỡi Vương viện trưởng xâm nhập, nhưng lúc thân thể cô vặn vẹo, ngược lại càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ thú tính nguyên thủy Viện trưởng Vương, khiến cho ông giờ giống như là một ác ma mất trí vậy, tiếc rằng Phương Lệ Hồng chỉ là một cô gái đang trong thời kỳ phát dục mạnh mẽ, làm sao kháng cự lại một người đàn ông đầy kinh nghiệm trên chiến trường tình ái, trải qua một phen lửa nóng công kích cùa Viện trưởng Vương, đến khi Viện trưởng Vương dùng hai cánh tay vuốt ve trên bờ eo bóng loáng một hồi, đôi môi của Phương Lệ Hồng buông lỏng ra , bắt đầu để cho đầu lưỡi của Vương viện trưởng len vào dò xét trong khoang miệng mình, đã vậy cô còn vươn chính chiếc lưỡi thơm tho trơn ướt mềm mại cùng đầu lưỡi Vương viện trưởng cuốn lại quấn giao, hai cánh tay ngọc ngà còn tự động nâng lên ôm lấy phần lưng Vương viện trưởng cao thấp vuốt ve như là còn mèo cào vậy. . .
Viện trưởng Vương từng chút một trêu đùa kíƈɦ ŧɦíƈɦ Phương Lệ Hồng, lúc mới bắt đầu thì Phương Lệ Hồng có cảm giác ngượng ngùng, không bao lâu thì cô liền mất tự nhiên, từ trong cổ họng tự nhiên phát ra động tĩnh rên nhỏ “..ưʍ..” thanh âm kia như là tiếng con mèo hoang phát ra tiếng kêu động dục, lộ ra rất nặng nề ngột ngạt, nhưng lại rất chọc ghẹo lòng người kích động, đây quả thực đối với Vương viện trưởng là quá kích thích, rất có cảm giác chinh phục rồi, Phương Lệ Hồng đã động tình….
Tất cả mọi cử chỉ trên ghế sa lon của hai người, đều không có thể tránh được ánh mắt của một người đàn ông khác đang chăm chú nhìn lén vào trong phòng… . .
Lúc này tuy Phương Lệ Hồng vẫn còn dùng đôi chân xô xô đẩy đẩy, nhưng cục diện là đã trở thành sự thật khi tiếng rên..” ưʍ..à..” vang lên thì khồng còn có thể cải biến vãn hồi được nữa…