CHƯƠNG 483: TRỢN MẮT HÁ MỒM.
Những người bị ban kỷ luật thanh tra mời đi hợp tác điều tra, ai cũng đều nói là mình oan uổng, nhưng qua không được bao lâu thời gian, sau khi khai ra thì lại nói mình phụ sự tin cậy của đảng cùng với nhân dân, phụ công sức của tổ chức bồi dưỡng.
Đương nhiên cũng có trường hợp thật sự oan uổng, ví dụ như là Đinh Nhị Cẩu bây giờ, khi được đi ra khỏi căn biệt thự ở vùng ngoại ô, nhìn trời mây, ánh nắng tươi sáng , màu xanh hoa cỏ xanh biếc , tự do… thực con mẹ nó, đúng là quá tốt.
Bởi vì cán bộ cấp huyện là do tỉnh quản lý, nên sau khi xin chỉ thị trên tỉnh, ủy ban kỷ luật thanh tra thành phố Bạch Sơn áp dụng biện pháp quyết đoán đối với bí thư Trịnh Minh Đường, đúng dị , hai cha con một người là bị bắt vào buổi tối, một người là ngay lúc sáng sớm ngày hôm sau thì bị song quy (*nhà nước điều tra) .
Sự thật chứng minh, bắt Trịnh Minh Đường là chính xác, bởi vì ông ta có khả năng chuẩn bị trốn đi, tại dưới giường trong phòng làm việc của ông, đã có sẵn trong túi du lịch có hơn 500 vạn tiền mặt, cùng với ba bản giấy thông hành, có thể nói Trịnh Minh Đường là người rất mê luyến quyền lực, nhưng khi vừa nghe người nhà ở quê hương truyền đến tin con trai đã bị bắt mang đi, ông cảm thấy việc này vượt quá tầm tay rồi, vội vàng chuẩn bị trốn đi, nhưng đã là không còn kịp rồi.
………………………………………………………………………………………
Còn Đinh Nhị Cẩu cảm thấy mình bị ủy ban kỷ luật thanh tra mang đến đây rất là mất mặt, cho nên khi được thả ra, hắn muốn âm thầm lén lút trở về trấn Độc Sơn, nhưng trong thiên hạ này đã có người có cái mũi rất thính, khi Đinh Nhị Cẩu còn chưa có kịp rời ra khỏi địa giới của thành phố Bạch Sơn, thì nhận được điện thoại Kha Tử Hoa gọi tới.
– Này người anh em, làm gì mà lặng lẽ đi như thế?
– Hừm..ông có ý tứ gì?
Đinh Nhị Cẩu vẫn còn đang giả ngu.
– Thôi.. khỏi cần phải giả bộ, chuyện của cậu mọi người đều biết hết rồi, đến nội thành đi, có người đang chờ đợi đãi một buổi cơm cho cho khách từ phương xa đến thành phố đây này, nhanh lên, đang chờ cậu đấy.
Nói xong Kha Tử Hoa liền cúp điện thoại, một chút chỗ trống để hắn phân trần cũng không có cần nghe đến.
Hết cách, Đinh Nhị Cẩu chỉ có thể là quay qua người lái xe nhân viên của ủy ban thanh tra kỷ luật tiễn đưa hắn về nhà nói:
– Làm phiền anh đưa tôi đến trạm xe buýt trong nội thành đi, tôi muốn đi vào thành phố có có chút việc, không làm phiền anh tiễn đưa tôi về đến nhà.
Người nọ vừa vặn cũng không nguyện ý tiễn đưa Đinh Nhị Cẩu về trấn, nếu không phải là do chủ nhiệm Lâm phân phó phải đem Đinh Nhị Cẩu đưa trở về đến tận nhà , thì y cũng mặc kệ để cho Đinh Nhị Cẩu tự đi rồi.
Khi Đinh Nhị Cẩu đến thành phố, Kha Tử Hoa đã ước hẹn gặp mặt tại trạm xe buýt chờ hắn, lúc này Kha Tử Hoa với vẻ mặt trào phúng, cười ha hả tựa tại trên cửa xe hút thuốc.
– Nhị Cẩu .. được đấy , tiến vào ủy ban kỷ luật thanh tra mà còn có thể không mất một sơi tóc đi ra, cậu là người thứ nhất tôi thấy đấy.
Kha Tử Hoa chế nhạo nói .
– Má nó, đó là bởi vì do bản thân lão tử là ngọc trong đá, là một cán bộ đảng viên tốt, bởi vì bị tiểu nhân hãm hại mà nhất thời bị ủy khuất, nhưng tôi tin tưởng vào tổ chức đảng sẽ không để oan uổng một người tốt như tôi.
Đinh Nhị Cẩu mở cửa sau xe ngồi xuống nổ liền .
– Ha ha ha ha… tiểu tử ngươi rất là mạnh miệng, nói nghe coi, lần này là bởi vì chuyện gì vậy?
– Đi đi.. một chút về yếu tố bí mật mà lão cũng không hiểu sao? Việc này còn chưa có kết thúc, làm sao có thể tùy tiện nói ra bên ngoài? Thiệt là .. làm cảnh sát , điểm ấy cũng không biết…
– Được rồi, cứ coi như là không có vấn đề gì, đi thôi Thành Công đang chờ cậu đến dùng cơm, còn có mấy người bạn muốn giới thiệu cho ông biết.
Đinh Nhị Cẩu mặc kệ y nói, ngồi ở đằng sau nhắm mắt lại, đến khi xe hơi thắng lại, Đinh Nhị Cẩu mới mở mắt ra nhìn, lại là ở khu vực phồn hoa ở trung tâm thành phố, một nhà hàng hai bên còn bày biện đầy những lẵng hoa tươi.
– Đây là đâu vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Xuống xe đi, đây là cái quán rượu do Thành Công mới mở khai trương ngày hôm qua, tên là Kim Sai Túy, nếm thử món ăn ở đây do đầu bếp Thái Lan đứng nấu đấy.
– Mời đầu bếp Thái Lan về nấu đồ ăn?
Đinh Nhị Cẩu nghi hoặc hỏi .
– Đúng vậy a, bụt nhà không thiêng mà.
Đinh Nhị Cẩu không nói gì, chỉ nghĩ thầm, Thành Công này đầu bị lừa đá hay sao , đồ ăn của Thái Lan còn mướn đầu bếp người ngoại quốc về làm…
Nhưng nhiều khi ăn cơm cũng không phải nhất định là đồ ăn ngon, mà chủ yếu là phô trương, giống bây giờ, bên trong cánh cửa thủy tinh trong suốt xoay tròn, hai hàng mỹ nữ đang đứng nhìn qua, là biết không đủ sức lực để đáp ứng xuể rồi, Đinh Nhị Cẩu lặng lẽ đếm người, một bên 8 cô gái tiếp khách, hai nhóm là 16 cái người, cùng mặc một màu trắng sườn xám, vạt áo đều là từ đầu gối trở lên, xẻ tà mở ra đến tận mé trên cặp bắp đùi non, toàn bộ các cô gái tiếp khách cũng không mặc tất chân, từng cặp đùi tuyết trắng liền bại lộ trong không khí , không biết tới đây ăn cơm người khác sẽ có cảm thụ ra sao , Đinh Nhị Cẩu cảm thấy xuyên qua trong một rừng bắp đùi non trắng nõn này, trái tim đột nhiên gia tốc .
– Hai vị xin mời, xin hỏi có đặt chỗ trước chưa ạ?
Vừa mới vào đại sảnh, đứng ở hàng cuối bên trong, có một cô gái tiếp khách hỏi, Đinh Nhị Cẩu nhìn qua Kha Tử Hoa, không có lên tiếng.
-Có rồi tại sảnh Thái Sơn.
Kha Tử Hoa đối mặt với một cô gái xinh đẹp như vậy một rõ ràng mặt không biến sắc, tim không đập, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút bội phục .
– Há, vậy là hại vị là khác của ông chủ, xin mời đi theo em.."
Cô gái vừa đi, vừa duỗi ra cánh tay thon dài dẫn dắt mời Kha Tử Hoa cùng Đinh Nhị Cẩu, khi Đinh Nhị Cẩu quay đầu nhìn lại, lại có một cô gái bước đến bổ túc vị trí khuyết của cô gái đang bận dẫn dường này, chỗ đó lại đầy đủ là 16 người, đương nhiên, cũng đủ 16 cặp đùi trắng nõn béo mập.
– Như thế nào đây? Không tệ chứ?"
Kha Tử Hoa nhỏ giọng hỏi Đinh Nhị Cẩu nói.
– Cái gì mà không tệ, tôi là tới ăn cơm, nếu như đến đây để ngắm nhìn, thì hiện tại đã no nê đầy đủ.
– Ha ha .. thật biết nói đùa, nói cho cậu biết , những cô bé này đều là do Thành Công ở tuyển ở trên tỉnh, ngoài văn bằng đại học, tố chất rất cao đấy.
Kha Tử Hoa biết rõ Đinh Nhị Cẩu mới tốt nghiệp cấp 3, nên kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn một chút, ý nói ngay cả một cô gái tiếp khác ở đây cũng đã có văn bằng chuyên môn, còn tiểu tử này làm đến chủ tịch trấn mà chỉ có mới hết cấp 3.
– Móa.. thật là phung phí của trời, quốc gia chúng ta văn hóa phổ cập trình độ cao như thế rồi, thật là lãng phí.
Đinh Nhị Cẩu nói xong đến góc cua vượt qua Kha Tử Hoa đi đến bên cạnh cô gái đang đi dẫn trước, cơ hồ là cùng nàng sóng vai đi.
– Mỹ nữ, có thể làm quen không? Chỗ của tôi còn thiếu một chủ nhiệm văn phòng, công tác là biên chế, có hứng thú hay không?
– Hì.. anh đang làm công việc gì đấy, mà còn là công tác biên chế?
Cô gái xinh đẹp đột nhiên bất ngờ không có hiểu được là chuyện gì xảy ra nên hỏi.
– À.. tôi là chủ tịch trấn ở dưới, thế nào có hứng thú công việc hay không?
– Thưa anh , em bây giờ đang làm việc, không tiện nói chuyện riêng, sau này có dịp sẽ nói được không?"
Cô gái vẫn như trước rất lễ phép nói .
– Được, đây là danh thϊếp của tôi.
Đinh Nhị Cẩu móc trong túi quần, nhưng không có, lúc này mới nhớ tới bị người ủy ban thanh tra kỷ luật lấy mất hết rồi, lại mò tới cây viết, vì vậyliền thò tay đem tay trái cô bé kéo tới cùng ngồi xổm xuống ở bên cách tường:
– Hôm nay tôi không có mang danh thϊếp, cái này là số điện thoại của tôi, sau này nếu có hứng thú gọi điện thoại cho tôi.
Đinh Nhị Cẩu kéo chậm lại tốc độ viết số điện thoại trên bàn tay nhỏ bé trắng noãn của cô gái để trên đầu gối phương, nhưng mắt thì liếc nhìn xuống một đôi bắp đùi rắn chắc tuổi trẻ của cô gái, hai mí mắt hắn giựt giựt, bắp đùi giống hai củ hành tây lột vỏ trắng noãn, cô gái mặc sườn xám nên mé trên hai bắp đùi khép chặt lại với nhau, nhưng mé dưới thì u lên một bụm cái âm hộ với màu trắng cái qυầи ɭóŧ hơi mờ viền tơ, tràn đầy cám dỗ và khiêu khích, ẩn ẩn bí khởi bên cạnh, còn nghịch ngợm lộ ra mấy cây lông đen mềm mại, Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy trong lòng nóng lên, tựa hồ tất cả máu đều xông lên đầu, Kha Tử Hoa ở một bên nhìn thấy chỉ trợn mắt há hốc mồm, như vậy mà thằng này cũng được a .