Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 501: ĐAU CŨNG NÓI LÀ KHÔNG ĐAU.

Mặc kệ Đinh Nhị Cẩu dùng cái gì kỹ xảo, Dương Tỷ Yên quả thật đã đổ mồ hôi đầm đìa, mỗi lần nàng cùng với hắn, thì chỉ có trời mới biết thân thể thành thục của nàng suиɠ sướиɠ đến cỡ nào, bởi vì Đinh Nhị Cẩu là người đàn ông quá mạnh mẽ cường tráng ….

Đầu hạt le đã sung huyết sưng trướng lên, như một tia lửa điện gõ lấy chung quanh bốn vách tường mềm mại đỏ tươi của cái huyệŧ Dương Tỷ Yên, bên trong nơi đó trong suốt dịch nhờn từ từ tiết ra, thật cám dỗ kinh người.

Lúc này cánh cửa gỗ lại một lần nữa bị gõ, Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Tỷ Yên đều là sửng sốt, Dương Tỷ Yên liền muốn tránh ra thân mình ra, lại nghe được từ ngoài cửa truyền đến giọng nói thật nhỏ của Ngô Phượng Anh:

– Chủ tịch Đinh, tôi có thể vào được không?
Ngô Phượng Anh chính là nghe Dương Tỷ Yên nói ở cách một gian là phòng của Đinh Nhị Cẩu, mà nàng thì lại cho rằng là Dương Tỷ Yên muốn sắp xếp để nàng đơn độc đến trao đổi cùng với Đinh Nhị Cẩu, cho nên liền ngượng ngùng trực tiếp gõ cửa tìm tới…

Bị Đinh Nhị Cẩu biến thành xuân tình bừng bừng phấn chấn, Dương Tỷ Yên vừa nghe được Ngô Phượng Anh muốn vào, bản năng muốn nói “ không”, nhưng Đinh Nhị Cẩu đã tiện tay phóng đến mở ra cánh cửa.

Ngô Phượng Anh thì cứ nghĩ đến Dương Tỷ Yên đã đồng ý theo như thỏa thuận nên không lo lắng lắm, bàn tay nhỏ bé lập tức bị một sức mạnh nắm lấy sau đó thật nhanh đem nàng kéo vào bên trong, Ngô Phượng Anh duyên dáng “ um “ lên một tiếng, nhất thời thân thể bị đã lọt vào trong gian phòng, cửa gỗ từ phía sau liền bị đóng lại.
Chưa tỉnh hồn Ngô Phượng Anh lúc này mới phát hiện cổ tay của mình là của Đinh Nhị Cẩu nắm lấy đã kéo đến bên cạnh giường, còn Dương Tỷ Yên lại bị trứng thối Đinh Nhị Cẩu ôm vào trong ngực, đôi bầu vú bị lột trần kiêu ngạo ưỡn lên, phía dưới cái qυầи ɭóŧ cũng đã bị Đinh Nhị Cẩu cỡi xuống bên dưới, đen nhánh sáng bóng một thảm cỏ rậm kẹp ở chính giữa hai chân, cái mu âm hộ gồ cao có vẻ rất là phì nhiêu, cái khe thịt hở không biết liêm sỉ sềnh sệch chất lỏng dịch nhờn, Ngô Phượng Anh không khỏi thầm nghĩ:

“ Cái đó của Dương Tỷ Yên màu mỡ a, so với chính mình thì mập mạp hơn, chỗ đó chắc là dễ dàng cất chứa cây ƈôи ŧɦịŧ to của Đinh Nhị Cẩu hơn mình…”

Hai người cái huyệŧ sớm đã bị ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu hoang dâʍ, cảnh tượng lúc này này cũng không có làm các nàng quá thẹn thùng e dè, Dương Tỷ Yên trong nội tâm có chút hờn ghen, nhưng vẫn không có biểu hiện ra ngoài, cô đã từng khuyên bảo Đinh Nhị Cẩu đêm nay hãy đến với Ngô Phượng Anh vì cô đã thừa hiểu bọn họ cũng đã từng có một chân với nhau rồi, như vậy thì trong lòng của cô mặc cảm cũng sẽ ít một chút, hơn nữa chuyện của Đinh Nhị Cẩu về sau , cô và Ngô Phượng Anh hai người cũng sẽ dễ dàng hơn khi trò chuyện, phải biết rằng nếu đã biết một bí mật mà không cách nào cùng người chia xẻ, điều đó là sẽ làm cho người rất khó chịu, Dương Tỷ Yên chính là người như vậy, cho nên lần nữa giựt giây Đinh Nhị Cẩu đêm nay quan hệ cùng với Ngô Phượng Anh.
…………………………………………………………………………

Sau khi vượt qua sự ngại ngùng, hai người đàn bà mỗi người áp miệng vào một bên thân cây ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu, cùng trượt từ gốc lên tới đầu khấc của hắn, rồi hai cái lưỡi lại cùng thè ra liếm cái đầu khấc và liếʍ ʍúŧ lẫn nhau, rồi lại trượt xuống cứ như thế.

………………………………………………………………………………..

Đinh Nhị Cẩu chồm dậy đè Ngô Phượng Anh xuống giường, hai bàn tay tham lam kéo tuột chiếc áo mỏng của nàng ra vứt sang một bên.

Nuốt nước bọt hắn đưa tay mở khuy quần của Ngô Phượng Anh, một cái mùi của con cái động dục tiết ra rất nồng nặc mơ hồ khiến hắn hơi ngỡ ngàng, đầu óc bỗng bồng bềnh, hắn từ từ kéo khoá rồi tuột cái quần dài ra khỏi chân cô.
Chiếc qυầи ɭóŧ màu đỏ, vải trơn đơn giản nhưng không kém phần khêu gợi từ từ hiện ra, rồi đến cặp đùi thon dài mịn màng, rồi toàn bộ đôi chân trần tuyệt đẹp phơi bày sau khi chiếc quần được kéo ra hoàn toàn.

Ngô Phượng Anh chủ động kéo hai chân lên cho chiếc qυầи ɭóŧ tuột nhanh xuống đất, đồng thời dạng luôn đùi chống hai bàn chân sang hai bên, phơi bày toàn bộ cái âm hộ trước mặt Đinh Nhị Cẩu.

Lúc này Đinh Nhị Cẩu đã đẩy Dương Tỷ Yên nằm ngửa dưới giường, tay ôm chặt lấy hông Ngô Phượng Anh như sợ mất, đồng thời thẳng người kê đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ đang cương cứng hết cỡ vào cửa miệng huyệŧ của Dương Tỷ Yên..

…………………………………………………………………………

Tính dục trên thân thể mềm mại Dương Tỷ Yên đã bị đốt cháy từ nãy giờ, cô dùng cái mông nhuyễn xoay , cái huyệŧ thịt ruộng màu mỡ tham lam chủ động điên cuồng khuấy động lấy cây ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đang đâm sâu bên trong cơ thể mình, giống như một beo cái đang cắn xé con mồi, chẳng qua con mồi là cây ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu.
…………………………………………………………………………………….

Một lát sau, cảm giác được Dương Tỷ Yên sắp tới cơn cực khoái, làn da trên thân thể mềm mại nhuộm một tầng mằn mặn nhàn nhạt mồ hôi, hai má lửa đỏ phong tình vô hạn kiều mỵ lẳиɠ ɭơ, cái miệng anh đào nhỏ nhắn khêu gợi lúc này hé mở, lửa nóng dồn dập thở hào hển.

Đinh Nhị Cẩu thật nhanh đem quái vật lớn rút ra, huyệŧ Dương Tỷ Yên đang được ƈôи ŧɦịŧ kia lắp đầy, trong nháy mắt đã bị mất đi trở nên trống rỗng hư không khó nhịn, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy cửa miệng huyệŧ kia nhúc nhích, thớ thịt nhiu nhíu khép mở lại còn có mấy cái bọt bong bóng dịch nhờn đang xì xì trào ra..

Đinh Nhị Cẩu thật nhanh lại lật úp Ngô Phượng Anh nằm xuống dưới háng Dương Tỷ Yên, để cho khuôn mặt Ngô Phượng Anh nằm đối diện ngay trước mắt cái âm hộ hồ nước phì nhiêu của Dương Tỷ Yên, nghe tiếng Đinh Nhị Cẩu nói khẽ:
– Chị còn chờ cái gì nữa, hãy giúp chị Dương Tỷ Yên hôn lên cái đó đi…

Ngô Phượng Anh lúc này nghe được Đinh Nhị Cẩu lời mà nói, nàng không cần suy nghĩ thêm nữa, liền đem cái miệng nhỏ kia với cái đầu lưỡi ẩm ướt nhơn nhớt đưa lên cái cửa miệng huyệŧ đang hư không đói khát của Dương Tỷ Yên bắt đầu liếm lên..

Dương Tỷ Yên theo bản năng thấy ngượng ngùng nan kham, dù sao đó là là nơi nếu để cho người khác nhìn chằm chằm vào thì đã xấu hổ không chịu nổi, chớ nói chi là bị Ngô Phượng Anh bú ɭϊếʍ, cô hơi cảm thấy thẹn kèm theo kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt khác thường, một loại chưa từng có trôi càng ngày càng dâʍ mỹ, phóng đãng, đợi cho đầu lưỡi Ngô Phượng Anh kia linh hoạt nghịch ngợm chui vào bên trong cửa động liếʍ ɭáρ lộn xộn, khi cái đầu lưỡi lấy ra trượt đến lên trên đầu âm hạch mẫn cảm mềm mại đỏ tươi cũng là lúc Dương Tỷ Yên “ um…um..” thở dốc giống nhau như là hít thở không thông vậy, bên trong huyệŧ một trận một trận co rút run rẩy, đôi chân trên mặt giường loạn đá lung tung, quả nhiên đúng là một người đàn bà phóng đãng.
Đinh Nhị Cẩu cũng lòng cũng gấp rút lửa đốt, vòng trở về phía sau lưng Ngô Phượng Anh sau đó kê cái gối ở bên dưới cái âm hộ nàng, để cho cái mông đít vênh cao lên, bàn tay hắn giúp đỡ cây ƈôи ŧɦịŧ lớn nhắm ngay cửa miệng huyệŧ Ngô Phượng Anh thẳng tiến đi vào…

"Úi…”

Đinh Nhị Cẩu đột nhiên thọt nhanh ƈôи ŧɦịŧ vào làm cho thân mình Ngô Phượng Anh bỗng nhiên căng thẳng, kêu lên một tiếng, trực giác một cây lửa nóng kinh người cứng rắn thẳng đâm vào trung gian giữa háng của mình, sau đó thế như chẻ tre, như muốn xé rách cái lỗ nhỏ huyệŧ mình, đầu khấc chen vào thớ thịt non ngăn trở hướng về trong bụng của mình chui vào, cảm giác vừa chua xót vừa thốn, lại phong phú ngưa ngứa khoái thích, lại làm cho Ngô Phượng Anh hai đầu gối lấy thế quỳ lên trên mặt giường, hai chân gắt gao khép lại trở về, cái âm hộ mập mạp với khe thịt đỏ tươi càng thêm chặt khít, Đinh Nhị Cẩu cho là tiến vào rồi đơn giản rút ra đậm vào, nhưng cảm giác mất hồn thực cốt làm cho đầu khấc của hắn đã nóng bỏng hỏa dược muốn sắp sửa lên đạn rồi, nói chính xác thì khi nào sẽ bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ tẩu hỏa phóng ra xuất tinh cũng chẳng biết.
Trên cái giường miễn cưỡng cũng có thể để cho ba người xếp thành một loạt hoang dâʍ làm loạn, Ngô Phượng Anh thân mình quỳ nằm úp sấp ở bên trong, miệng nhỏ tham lam như trẻ con thật chặc mút liếm vào cái khe thịt âm hộ lõm xuống của Dương Tỷ Yên, mé sau thì cái mông đít trắng noãn vễnh lên, chính giữa trung gian bên dưới khe đít có một cây dương quái vật lớn, lúc này đang chậm rãi co rúm đâm vào rút ra, lại đâm vào…

– A…a..

Ngô Phượng Anh rầm rì rêи ɾỉ, cái lưỡi nhỏ vừa thu hồi lại khỏi cái âm hộ của Dương Tỷ Yên, kèm theo là ấm áp từ nơi cửa miệng huyệŧ Dương Tỷ Yên một dòng chất lỏng trơn nhớt xì ra làm cho Ngô Phượng Anh không hề có kinh nghiệm suýt nữa bị sặc.

……………………………………………………………………………….

Đinh Nhị Cẩu bỗng nhiên đẩy thật mạnh ƈôи ŧɦịŧ sâu vào, đầu khấc chọt đến cổ miệng đáy huyệŧ yếu ớt của Ngô Phượng Anh, thân thể mềm mại nàng chợt như cứng đờ, toàn thân không ngừng run rẩy, ngẩng đầu về lên phía sau thở phì phò, bao hàm xuân phong trên gương mặt quyến rũ xinh đẹp, không nói ra được động lòng người.
-Ưʍ..úi…a….a….

Dưới tốc độ một trận dồn dập dương vậ Đinh Nhị Cẩu đút vào chống xuống, Ngô Phượng Anh rất nhanh đã đạt đến cao trào, nàng mãnh liệt co quắp giãy dụa, đã hoàn toàn như là điên cuồng, thuở ruộng hẹp hòi màu mỡ bắt đầu căng thẳng rồi tầng tầng lớp lớp thớ thịt non cắn xiết lấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị cơ hồ muốn cấp giáp làm thịt ở bên trong cái huyệŧ, bên trong nhụy hoa đáy huyệŧ trào bắn ra từng làn sềnh sệch âm tinh, lửa nóng chất lỏng kíƈɦ ŧɦíƈɦ đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ làm cho Đinh Nhị Cẩu không thể không nhượng bộ lui binh, to dài côn ŧɦịŧ hơi lui lại cố áp chế sự hưng phấn kíƈɦ ŧɦíƈɦ kɦoáı ƈảʍ, hắn rít vào một hơi, rồi thổi phù một tiếng, nhanh như tia chớp rút ra cây ƈôи ŧɦịŧ đang muốn bạo phát, sau đó quay qua mãnh ruộng phì nhiêu của Dương Tử Yên, ngay trung gian đạo khe sâu âm hộ đĩnh đi vào…
………………………………………………………………………………………

Đinh Nhị Cẩu đem hai chân Dương Tử Yên mang lên để trên vai, bắt đầu tiến hành mãnh liệt vận động ƈôи ŧɦịŧ như cây pít tông, Dương Tỷ Yên tiến rêи ɾỉ đã trở thành không còn nghe được rỏ tiếng, ngón chân của cô giống như là rút gân xoay cùng một chỗ…

– Ừ..um..um…á…

Làn da thân thể Dương Tỷ Yên ừng hồng nổi lên như ráng chiều, tiếng rên càng lúc càng kịch liệt, Đinh Nhị Cẩu cũng vô pháp kềm nén, từ túi trứng giống như cá nóc cổ trướng mà bắt đầu, hết thảy đều biểu hiện hắn sắp xuất tinh, trên cây ƈôи ŧɦịŧ dính đầy bọt màu trắng dịch nhớt, cái huyệŧ Dương Tỷ Yên bị cuồng phong tàn phá đến cổ đáy huyệŧ mặc cho người định đoạt, Đinh Nhị Cẩu nắm chặt , toàn thân cơ bắp căng thẳng phát ra tiếng ‘ hức ‘ như là nóng giận.
– Á…

Dương Tỷ Yên bên dưới hạ thân hẩy lên cách mặt giường, giống như có cá mắc cạn kịch liệt run run, há to mồm thở, từng làn, từng làn nham thạch nóng chảy tϊиɦ ɖϊƈh͙ phún ra không ngừng rót sâu vào đáy huyệŧ của cô, bên trong huyệŧ không chứa nổi đầy, liền từ cửa miệng huyệŧ trào ngược ra ngoài, chảy một vũng lớn tại trên đệm giường, sau khi Đinh Nhị Cẩu bắn đến một giọt tàn tinh cuối cùng, hắn ngã người xuống ôm chặc lấy Dương Tỷ Yên và Ngô Phượng Anh, cả ba người mệt mỏi ngủ cùng một chỗ.

…………………………………………………………………………………

Bởi vì phải đến gặp bí thư huyện ủy Lâm Xuân Hiểu, cho nên sáng sớm Đinh Nhị Cẩu điểm tâm không có ăn, lái xe do Kim Minh Hà trực tiếp đi lên huyện xe đang trên đường, hắn gọi điện thoại với Hồ Giai Giai, hẹn gặp tại quán ăn Kim Gia Dương Thang ở sau lưng ủy ban huyện ăn điểm tâm, khi Đinh Nhị Cẩu đến thì Hồ Giai Giai đã ngồi sẵn rồi .
– Ăn chút gì đi, chị đã gọi xong rồi.

Hồ Giai Giai nói ra .

Kim Minh Hà cũng biết Đinh Nhị Cẩu có việc cần trao đổi, vì vậy chính mình chọn một chén súp dê cùng bánh nướng áp chảo rồi đi ra bên cái bàn ngoài lộ thiên ngồi ăn .

– Ưʍ..em ăn giống như chị đi.

Đinh Nhị Cẩu hoạt động một đêm, thật sự đói bụng.

– Hôm nay đến huyện có chuyện gì vậy?

Sau khi thức ăn mang lên, Hồ Giai Giai liền bắt đầu hỏi hắn.

– Hôm nay là em phụng mệnh đến, tưởng rằng lãnh đạo đi thị sát là xong, nào ngờ bí thư Lâm gọi điện thoại nói muốn hôm nay em tới gặp, ngày hôm qua chị có nghe nói chuyện gì về em không? Có việc gì mà lại phải gọi cho một chủ tịch trấn nhỏ này tới huyện làm gì? Em và bí thư Lâm lại chưa quen thuộc, chẳng lẽ muốn trọng dụng em?

Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
– Muốn trọng dụng em thì có nhiều người, chị nghe nói chủ tịch huyện cũng rất coi trọng em , mấy ngày hôm trước còn gặp chị hỏi qua tình huống của em dạo này ra sao rồi? Bởi vì như vậy, cho nên giữa chủ tịch huyện và bí thư huyện ủy, em có đướng về bên nào thì cũng có phong hiểm, cứ mãi là không phải ngươi chết chính là ta sống, em nói thử xem, cứ làm cái trò này mãi thì còn có ý nghĩa gì? Tại sao mọi người không thể hợp lại làm ra chút chuyện chánh sự…

Hồ Giai Giai chậm rãi nói .

Nhưng llời này của cô lại làm cho Đinh Nhị Cẩu chấn động, Hồ Giai Giai lúc nào trở nên nhu thuận như vậy , trước kia là một người đàn bà theo chủ nghĩa nữ quyền mười phần, thiếu điều là hận không thể cùng con sư tử đá ở trước cửa lớn ủy ban huyện đại chiến 300 hiệp…..
– Chị Giai Giai, chị không sao chứ, sao lại bi quan như thế, hay là thất tình hoặc là hoài xuân rồi hả?

– Biến, em mới là hoài xuân, chị chỉ là trong lúc này lại cảm thấy hiện tại công việc không còn có ý nghĩa, không biết là sau này sẽ như thế nào nữa?

Hồ Giai Giai đem cái thìa bỏ lại trong chén, nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Về chuyện này.. hậm hực ở trong lòng là cái này bệnh trạng của rất nhiều người đều có, em nghe nói trên thế giới này có đến 90% người đều trãi qua triệu chứng như vậy, có mấy ai mà ngày nào cũng có chuyện để hài lòng đúng không? Không vui một cái, thì là hậm hực, giống như em ngày hôm qua trong lòng rất khẩn trương, thấy khó khăn muốn bỏ hết tất cả, rồi là bí thư Lâm lại muốn hôm nay tới gặp mặt, trong nội tâm của em cũng rất hậm hực, tối hôm qua ngủ không được ngon giấc, chị nhìn mắt em quầng thâm đây này, nhưng khi sáng sớm vừa nhìn thấy mặt chị, sự hậm hực ở trong lòng lập tức không có nữa, chị Giai Giai nói xem có kỳ diệu không?
– Em có ý tứ gì? Ý của em là vừa nhìn thấy chị uất ức, em lập tức liền cao hứng ?

Hồ Giai Giai lộ ra vẻ mặt tươi cười, nhưng lại nghiến chặc hàm răng, thừa dịp không có ai chú ý tới, nàng dùng bàn tay nhỏ bé luồn xuống gầm bàn, nắm chặt đũng quần Đinh Nhị Cẩu, tàn độc bóp mạnh xiết cứng cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn.

Thẳng đến trông thấy Đinh Nhị Cẩu trên trán có một tầng dầy đặc mồ hôi, nàng mới đem tay của mình rút về, từ đầu đến cuối, Đinh Nhị Cẩu cứ bình thản nhìn vào mặt nàng, đó là giả bộ đấy, kỳ thật lúc đó hắn rất là đau .

Nhưng vào thời khắc mấu chốt, nam nhân sẽ nhịn được, đau cũng không nói là đau . . .

Nhấn Mở Bình Luận