CHƯƠNG 507: NÓI…CÓ PHẢI LÀ BỊ PHỤ NỮ CẮN!
Khi Đinh Nhị Cẩu bước vào nhà của Khấu Đại Bằng, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, mấy ngày nay Triệu Hinh Nhã luôn ở trong nhà, trường học cũng không đến, cô bởi vì chuyện của chồng mình xảy ra chuyện khiến không chịu nổi, cô cũng biết rõ, trong đồng nghiệp trong trường học nhất định đã biết chuyện, thị trấn Lâm Sơn là một địa phương có bao lớn, một khi xảy ra cái rắm cũng sẽ truyền đi mọi người đều biết.
Mấy ngày nay ngoại trừ ở trong nhà, thì cô chỉ gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, phảng phất Đinh Nhị Cẩu đã trở thành người duy nhất mà cô có thể tin cậy, còn chính bản thân của cô, cũng chẳng nhớ đến là mình có ăn cơm rồi hay chưa ? Tóc mây mặc cho gió cuốn không hề để ý tới, tự làm cho vóc dáng mình thật là tiều tụy .
– Trời ơi.. thím đây là thế nào? Làm sao mà tiều tụy như vậy ư?
Đinh Nhị Cẩu vừa vào cửa cất cao giọng nói, làm cho Triệu Hinh Nhã Tâm giật mình, cô lập tức từ trên ghế salon đứng lên đi thẳng về hướng Đinh Nhị Cẩu, thoáng cái đem cánh tay Đinh Nhị Cẩu nắm ở trong tay.
– Có tin tức gì hay chưa ? Sẽ không có việc gì chứ?
Triệu Hinh Nhã vội vàng hỏi .
– Thím không cần lo lắng, cháu đã sai người tìm mối quan hệ hỏi qua rồi, chú cũng không có nói gì, bọn họ cũng không có chứng cứ, việc này chủ yếu là liên quan đến việc chú đã từng biếu cho Trịnh Minh Đường một cái chặn giấy Kỳ Lân bằng ngọc, nhưng chú một mực chắc chắn vật kia chỉ có giá trị 2000 khối tiền, những thứ khác thì chú không biết, cho dù là vât đó có thật sự đáng giá, thì chính chú cũng không có ngờ đến, hơn nữa hóa đơn mua cái chặn giấy bằng ngọc đó, cũng đã đưa cho ủy ban kỷ luật thanh tra, bọn họ đang điều tra, có thể rất nhanh sẽ có kết quả.
Đinh Nhị Cẩu cầm lấy túi xách có đầy đủ thịt trứng các loại đồ ăn đưa cho Triệu Hinh Nhã.
Triệu Hinh Nhã nghe được Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, tảng đá nặng trong lòng thoáng cái buông xuống, buông lỏng cánh tay Đinh Nhị Cẩu ra, đem mấy thứ đồ ăn xách vào trong nhà bếp.
– Trường Sinh, cháu cứ ngồi chơi thím dọn dẹp một chút, mấy ngày nay trong lòng lo lắng, trong nhà thật là lộn xộn.
Triệu Hinh Nhã ngượng ngùng đi vào toilet, trước nhìn lại bản thân mình, khi nhìn thấy mình ở trong gương, ngay chính cô cũng hoảng sợ, đây là mình sao? Như thế nào lại biến thành bộ dáng tàn tệ như thế này rồi, cô ngồi xuống rửa mặt, chải đầu gọn ghẽ, nhưng vẫn có cảm giác là lạ, ngửi thấy mé dưới hạ thân của mình giống như có một mùi vị là lạ, ngẩm nghĩ lại, mới hiểu ra, mình đã ba bốn ngày nay không hề có tắm rửa qua, nên dứt khoát đến trong phòng ngủ cầm váy áo, đến nhà vệ sinh đi tắm, lúc này Đinh Nhị Cẩu đang ngồi ở trong phòng khách xem tivi.
Mặc dù nhà vệ sinh cách cái phòng khách cũng không gần lắm, nhưng tiếng nước xả khi Triệu Hinh Nhã tắm tiếng vang vẫn truyền đến bên trong lỗ tai Đinh Nhị Cẩu, lách tách tiếng nước giống như là tiếng kêu ma mị phát ra thanh âm dẫn dụ Đinh Nhị Cẩu tiến đến gần để tìm hiểu ngọn ngành, nhưng Đinh Nhị Cẩu không có làm như thế, bởi vì hắn có thể tưởng tượng đến bên trong là một cảnh tượng như thế nào, hắn nhớ lại rất rỏ vào cái ngày Triệu Hinh Nhã chuẩn bị đi tập huấn ở trên thành phố, thì Khấu Đại Bằng lại nhờ hắn đến nhà sắp xếp đồ đạc giùm cho cô, hắn nhớ như in lúc đứng ở phía sau lưng cô trong phòng, nhìn Triệu Hinh Nhã xoay người khom lưng ở trước giường, với cái quần dài ôm vừa người, trong lúc bất chợt căng ra cong cong cái mông rất tròn ngạo nghễ, vẻ đẹp hình dáng này tận tình bày ra ngay trước mặt của hắn, hai bờ mông đầy đặn vẫn tràn đầy co dãn, giữa buổi trưa trời nắng nóng oi bức lấm tấm mồ hôi, cái quần dài hơi mỏng, hiện đã dính sát vào làn da trở nên có chút trong suốt, Đinh Nhị Cẩu thậm chí ngửi được mùi nồng nồng hoi ngai ngái từ giữa háng Triệu Hinh Nhã tán phát ra, lại có thể thấy xuyên thấu qua bên trong cái quần dài cơ hồ là trong suốt, mơ hồ với làn da tuyết trắng như ngọc, dưới cái quần dài màu xanh nhạt, có dấu vết cái qυầи ɭóŧ hình giác màu trắng, thật chặt bó vào cái vị trí kín đáo, vun đầy phồng lên ở giữa háng người đàn bà xinh đẹp này, nguyên nhân là Triệu Hinh Nhã khom người cúi xuống nhìn xuống dưới đáy giường, cái mông vễnh lên, làm chính giữa hai chân hơi hở ra cái âm hộ nhìn từ phía sau, đừng nhìn là Triệu Hinh Nhã đã có đưa con gái Khấu Oánh Oánh lớn như vậy, cô tuyệt đối vẫn còn là một người đàn bà xinh xắn gon gàng tuyệt vời, Đinh Nhị Cẩu vẫn là một mực không rõ, vì cái gì mà Khấu Đại Bằng có một người vợ đẹp đẽ như vậy, lại còn ở bên ngoài đi tìm những người đàn bà khác cơ chứ .
Có lẽ đàn ông có cái bệnh chung giống nhau, là đang ăn trong chén thì đã nhìn trong nồi, Đinh Nhị Cẩu cũng thấy mình không thể khác được? Xác thực mà nói đây giống như là một sự tìm kiếm làm kíƈɦ ŧɦíƈɦ tính năng thúc đẩy hormone giống đực bài tiết kịch liệt, vì vậy chuyện tìm đàn bà bên ngoài người vợ hợp pháp của mình chính là nguyên nhân trọng yếu .
Thân thể phụ nữ có cấu tạo đều là giống nhau, cũng cùng có một cái hang động huyệŧ cho nên khi có quan hệ giao cấu thì tư thế cũng đều là giống nhau theo lý thuyết, đàn ông biết rõ là là như vậy, nhưng vẫn không ngừng thay đổi người phụ nữ, chủ yếu đó là gương mặt của những người đàn bà bất đồng, cho nên trong cuộc giao hoan, người đàn ông thì thích bật đèn hoặc nơi có ánh sáng, chủ yếu chính là vì để nhìn xem biểu lộ trên khuôn mặt của người đàn bà không ngừng thay đổi, cho nên nói đàn ông là động vật thiên về thị giác, còn người phụ nữ trong giao hoan thì thường là dần dần nhắm hai mắt lại, cho nên không thích bật đèn hoặc nơi có ánh sáng, bởi vì phụ nữ là loại động vật thiên về xúc giác.
Chính nhân tố loại kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy nên làm cho đàn ông sinh ra một ý nghĩ, chính là vợ không bằng thϊếp, thϊếp không bằng trộm, trộm không bằng trộm mà không đạt được .
– Nhị Cẩu, buổi tối hôm nay muốn ăn cái gì, thím làm làm cho cháu.
Lúc này Triệu Hinh Nhã tắm rửa vừa xong, tóc còn ướt, một thân màu trắng váy áo mặc ở nhà đồng nhất, cái váy phủ đếp bắp chân, mé trên thì mặc một cái áo T-shirt màu trắng mềm mại, làn vải dệt dán lên đôi bầu vú đầy đặn ở trước ngực, rõ ràng nhìn ra là Triệu Hinh Nhã không có mặc nịt vú, hoàn hảo đầu núʍ ѵú của cô tương đối nhỏ, nên nhìn không ra rõ ràng dấu vết đầu núm như thế nào.
Dưới cái váy lộ ra một ít bắp chân trắng nõn, đôi chân nhỏ mang lấy đôi dép lê màu đỏ đung đưa, màu đỏ làm nổi bật những ngón chân ngón chân no đủ như con nhộng tằm, vóc người hoàn mỹ triển lộ ra không bỏ sót, hơn nữa bởi vì vải vóc váy áo đều là thuần trắng, có vài nơi trên cơ thể còn thấm ướt có chút vệt nước, làn váy mềm mại bao chứa cặp đùi hồn viên , không cần sờ lê, chỉ là liếc nhìn, cũng đã làm cho người ta có một loại cảm giác rất là co dãn…
– Cháu… ăn cái gì cũng được . . .
– Úi.. miệng của cháu sao vậy, chuyện gì xảy ra ? Đến bây giờ còn rướm máu kia kìa, để thím đi lấy thuốc sát trùng bôi lên…
Triệu Hinh Nhã còn chưa kịp hỏi đến cùng chuyện gì xảy ra, đã quay lưng đi lấy thuốc rồi.
– Nói.. chuyện gì xảy ra, không phải là phụ nữ cắn chứ? Cháu đừng có nói với thím là tự mình cắn lấy đấy nhé.
Triệu Hinh Nhã lấy ra thuốc, ngồi song song ở trên ghế sa lon dài cùng Đinh Nhị Cẩu, hai người thân thể hơi nghiêng quay mắt nhìn về phía đối phương để cho dễ dàng bôi thuốc, thân thể lần lượt kề sát, Đinh Nhị Cẩu đã ngửi được trên người Triệu Hinh Nhã tán phát ra hương thơm sau khi vừa mới tắm xong.
– Thím.. thật đúng là tự mình cháu cắn, buổi sáng nay cháu còn đang chạy xe ở trên huyện Hải Dương mà trong lòng lo lắng cho chuyện của chú, trên đường đang lái xe, lúc ấy trên môi cháu hơi ngưa ngứa, vì vậy dùng răng của mình cạ quét qua, không ngờ đúng lúc này có ổ gà trên đường nên thắng gấp, cháu lại không có nịt dây an toàn, thoáng cái đụng phải trên chỗ trước mặt, liền cắn môi thành như vậy đấy.
Đinh Nhị Cẩu đã tính trước lý do bị chảy máu môi rồi , cho nên nói mà khuôn mặt không đỏ, tim không đập nhanh rất là tự nhiên.
– Ai .. đứa nhỏ này thiệt là … cứ làm cho thím không yên lòng.
Triệu Hinh Nhã nói xong liền đem cây tăm bông chấm thuốc sát trùng cầm máu, sau đó nhẹ nhàng lau nơi cái môi bị thương của Đinh Nhị Cẩu, đúng lúc này, mặt của Triệu Hinh Nhã cùng Đinh Nhị Cẩu chỉ là có khoảng cách vừa tầm một lòng bàn tay, hơi thở nong nóng của Triệu Hinh Nhã mỗi lần thở ra đều làm cho máu trong người Đinh Nhị Cẩu lưu thông tăng lên càng cao.
Cứ như vậy, hai người phối hợp rất ăn ý, bởi vì tư thế Đinh Nhị Cẩu cứ ngồi thẳng tắp rất khó chịu, không có dựa tay vào đâu hay đồ vật nào, không biết từ lúc nào, một bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đã vịn ở trên cặp đùi của Triệu Hinh Nhã.
Triệu Hinh Nhã không phải tảng đá vô tri, cho nên lúc Đinh Nhị Cẩu một tay đã để trên đùi của mình, cô liền đã phát giác, hơn nữa động tác trên tay của hắn không giống như là tự nhiên, nhưng cô cũng không nói gì thêm, dù sao, cô thấy chính mình so với Đinh Nhị Cẩu lớn tuổi hơn nhiều, cô cũng không tin là Đinh Nhị Cẩu sẽ có ý niệm gì đối với chính mình, nhưng thật là kỳ lạ, khi bàn tay còn lại cũng để lên trên đùi của cô, thì Triệu Hinh Nhã có cảm giác thân thể của mình dần dần cứng ngắc, sắc mặt cô ửng đỏ, biểu lộ có chút mất tự nhiên .
Thế nhưng Triệu Hinh Nhã vẫn chưa có ngăn lại loại xâm phạm biến hình này, chính điều không có nghi ngờ này của cô, làm cho Đinh Nhị Cẩu hiểu sai tín hiệu, khiến cho hắn cho rằng đây là Triệu Hinh Nhã đã ngầm đồng ý, vì vậy cho nên Triệu Hinh Nhã cảm giác được đôi tay của hắn đang không ngừng gia tăng sự sức lực, phảng phất còn có dấu hiệu chuyển động những đầu ngón tay, cái này rỏ ràng lộ liễu của sự trêu đùa, trong lòng bàn tay phát ra nhiệt lực, đã khiến cho Triệu Hinh Nhã có chút không kềm chế được rồi.
– Xức xong rồi, đợi tí nữa đi, sẽ không còn chảy máu.
Triệu Hinh Nhã vội vàng bôi thuốc xong, cô muốn mau sớm chấm dứt sự giằng co nguy hiểm như vậy, bởi vì cả hai người, bất kể là ai, ý chí không kiên định, lập tức sẽ phát sinh va chạm không kềm nén lại được .
-Thím..thím thật là xinh đẹp… cháu rất thích thím.
Ngay lúc Triệu Hinh Nhã sắp đứng dậy, trong nháy mắt Đinh Nhị Cẩu hai cánh tay đã rời khỏi cặp bắp đùi của cô, nhưng vì một câu nói này, làm cho Triệu Hinh Nhã như mê mang, trong lúc Triệu Hinh Nhã ngây người, đôi tay của hắn nắm thật chặc hai cái cánh tay ngọc của cô , khiến cô không thể động đậy được.
– Nhị Cẩu …không nên như vậy, thím là thím của cháu.. cháu có biết là đang nói cái gì không vậy? Chúng ta… chúng ta có mối quan hệ là như thế nào? Cháu không rõ sao?
Triệu Hinh Nhã vẻ mặt ôn hòa nói ra, cô cũng không muốn thương tổn đến Đinh Nhị Cẩu, rõ ràng còn nâng lên một bàn tay vuốt ve an ủi ở gương mặt của Đinh Nhị Cẩu, vì thế lại càng khiến cho Đinh Nhị Cẩu thêm sự vững tin không thể bỏ qua giây phút ngàn năm một thuở này.
– Cháu biết thím là thím của cháu.. nhưng thím có biết không? Thím và cháu chả có mối quan hệ thân thuộc máu mũ nào cả, tuy cháu gọi là thím, nhưng đó là bởi vì gọi là chú Khấu nên mới gọi vợ của chú là thím , nhưng chú Khấu cũng không phải là chú của cháu đâu, thím có biết chúng ta vì sao mà nhận thức quen biết với nhau không?
Triệu Hinh Nhã không nói gì, nhưng trên mặt đã tỏ ra tò mò hiếu kỳ muốn tìm hiểu rồi, nhìn ra được, Triệu Hinh Nhã rất muốn biết trong vấn đề này chuyện gì đã xảy ra.
– Đung ra trước đây cháu là người của thôn Bàng Tử Dục, vào mùa hè nắm đó.. . . .
Đinh Nhị Cẩu đem cơ duyên chuyện trải qua của mình cùng với Khấu Đại Bằng làm sao quen biết đầu đuôi kể lại, Triệu Hinh Nhã vừa nghe vừa lắc đầu, cô thật sự là không thể tưởng được chồng của mình sẽ làm ra chuyện như vậy, mang theo người đàn bà kia vào buổi tối đi lên trên núi làm, chả trách chồng mình dạo ấy thường xuyên nói buổi tối phải làm thêm gi , nguyên nhân là ở chỗ tăng ca này .
– Vì thế cho nên vào cái ngày dọn dẹp nhà kho, cháu đã thích thím, theo từ lần đó rồi, thím có hiểu chưa? Thím cũng không cần phải áy náy, ông ta có thể ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, đối với thím không quan tâm đến, thế thì thím có gì mà cần phải vì ông ta mà gìn giữ lấy trinh tiết?
Đinh Nhị Cẩu vừa nói, bàn tay của hắn đã bắt lấy cánh tay của cô rồi, tiếp theo chậm rãi hướng lên, thẳng đến gương mặt của cô luân hãm vào trong lòng bàn tay của hắn .
Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu muốn hôn Triệu Hinh Nhã, lại phát sinh ngoài ý muốn, cô thoáng cái đẩy Đinh Nhị Cẩu ra …..