CHƯƠNG 530: TÂM ĐỘNG TRONG NHÁY MẮT.
La Gia Nghi cũng không ngờ Đinh Nhị Cẩu sẽ tới công ty tìm nàng, hơn nữa rất quái lạ còn mang theo một chậu hoa, chính vì điều này làm cho người trong công ty của La Gia Nghi nhao nhao suy đoán, cực phẩm nam nhân này đến cùng ai vậy, nào có ai đi tán gái mà mang theo cả chậu hoa tới.
– Chị Gia Nghi, tôi xưng hô với chị như vậy có thể được chứ?
Đinh Nhị Cẩu để chậu hoa đặt ở trên sàn nhà, La Gia Nghi cũng chỉ nhìn thoáng qua, không có để ý đến nhiều.
– Có thể.. có thể, Chủ tịch Đinh hôm nay tới đây có chuyện à?
– Há, tôi tới đây là để cám ơn chị, đa tạ chị trước mặt bí thư Lâm nói giúp cho tôi , nếu không thì tôi cũng sẽ không được điều đến thị trấn Lâm Sơn đâu.
– Thị trấn Lâm Sơn? Bộ cậu không phải là đang ở trấn Độc Sơn sao? Chuyện điều chuyển này là khi nào vậy? Tôi không nghe nói đến? Với lại tôi cũng không có nói chị Lâm Xuân Hiểu đem cậu điều tới đó.
La Gia Nghi giật mình, không biết Đinh Nhị Cẩu hôm nay tới rốt cuộc là hắn thật sự cám ơn nàng hay là có ý gì khác.
Bởi vì nàng biết Đinh Nhị Cẩu hình như vừa mới tại trấn Độc Sơn mở ra cục diện khá tốt, cho nên lần này lại bị điều đi rồi, không biết là phúc là họa, vì vậy La Gia Nghi chờ Đinh Nhị Cẩu nói ra , nàng cũng không lên tiếng nữa.
– Thật ra ở đâu cũng đều là công tác giống nhau, không biết chị Gia Nghi trưa nay có thời gian rãnh không, tôi xin mời chị ăn bữa cơm, để bày tỏ tấm lòng cảm tạ đối với chị .
– Chuyện này… hay là để tôi làm chủ đãi khách đi, lần trước cậu cứu được tôi…tôi vẫn chưa có cơ hội cảm tạ cậu đây này.
– Vậy thì tốt, tôi ở dưới lầu chờ chị, ngoài ra cái chậu hoa là tôi tặng cho bác Hạ, đây là sản vật của thôn Hoàng Thủy Loan thuộc trấn Độc Sơn, mới tạo hình xong, tên gọi Bộ Bộ Cao Thăng ý chúc bác Hạ đã vinh dự trở thành phó bí thư thành ủy.
-À..à.. tốt… ..
La Gia Nghi không nói thêm được gì nữa, nhưng trong nội tâm nàng đã là mất hứng, gần đây bởi vì cha của La Gia Nghi đã trở thành phó bí thư thành ủy Bạch Sơn, nhiều người bắt đầu a dua nịnh hót, đúng ra đối với La Gia Nghi cũng không có sợ người khác làm phiền, nhưng riêng với Đinh Trường Sinh thì nàng lại có hảo cảm, dù sao người ta đã cứu mình, nhưng bây giờ thì hắn rõ ràng cũng là vì nịnh bợ phó bì thư thành ủy cha mình mà tới đây, vì thế khiến cho nàng đang cao hứng, tâm tình thoáng cái bị hạ rất thấp .
Đinh Nhị Cẩu đi xuống lầu trước, hắn không biết là chính mình vừa rồi mã thí tâng bốc vỗ đít ngựa đã làm hỏng đi cảm tình của La Gia Nghi, xem ra cũng không phải là ai cũng đều thích a dua nịnh hót, ít nhất là La Gia Nghi cũng không phải là người thích thú điều này…
Hai người không có đi xa, gần đó có một nhà hàng Tây, sau khi gọi món ăn xong, Đinh Nhị Cẩu mượn cớ đi vệ sinh, tranh thủ trả tiền trước buổi cơm này, lúc ăn cơm, hai người vẫn không có nói chuyện gì nhiều, món ăn Tây này thì không hợp khẩu vị Đinh Nhị Cẩu, nhưng La Gia Nghi lại ưa thích, nhưng để đạt đến mục đích hôm nay, dù sao tới đây chủ yếu cũng không phải ăn cơm, mà là đến để đàm luận đấy.
Đinh Nhị Cẩu nhìn về phía La Gia Nghi âm thầm quan sát, hắn là người có tâm tư rất cẩn thận, từ lúc gặp La Gia Nghi trên lầu cho đến khi xuống dưới lầu, hắn có cảm giác là La Gia Nghi tâm tình đã có chút biến hóa, nhưng hắn chỉ là không biết sau khi hắn đi xuống thì có chuyện gì xảy ra, cho nên chỉ có thể là lo lắng suông, nhưng hắn cũng không có mở miệng ra hỏi, lần này không được thì còn có lần sau, chuyện như vậy mà càng sốt ruột, lại càng là không làm được, càng gấp rút sẽ khiến người ta tưởng mình quá chú ý đến công danh lợi lộc thì không tốt.
– Chủ tịch Đinh, hôm nay tới tìm tôi , có phải là có chuyện gì hay không?
– Vâng.. là có chút sự tình… không phải là việc cá nhân của tôi, mà là chuyện làm ăn, nếu như thuận tiện, tôi định nhờ chị Gia Nghi giúp tôi nói giùm, không biết có được hay không?
Đinh Nhị Cẩu đắn đo nói ra .
– Chuyện làm ăn? Nói nghe một chút.
La Gia Nghi hàm dưỡng vô cùng tốt, cố nén trong lòng sự khó chịu nói ra.
– Là như vầy, trước khi con đường mới ở thị trấn Lâm Sơn đã thông kết nối với QL 220, tôi suy nghĩ đến mình phải có sự chuẩn bị trước, nên muốn thành lập một văn phòng xúc tiến chiêu thương, trước tiên là đem ưu thế của thị trấn Lâm Sơn Trấn quảng cáo ra bên ngoài, sau đó tiến thêm một bước là làm công tác chuẩn bị kêu gọi đầu tư chiêu thương, nhưng chị cũng biết, tại bên dưới địa phương cơ sở làm việc rất khó, đừng nhìn thị trấn Lâm Sơn địa phương nhỏ bé , mà cũng là phe phái mọc lên san sát như rừng, trên thị trấn tất cả cái phái thuộc về lãnh đạo cấp trên nào, nếu bây giờ tự mình tôi đứng ra làm sẽ có những người bằng mặt không bằng lòng, làm chuyện gì cũng phải đề phòng như sợ bị ăn cướp, nếu không để ý, rất có thể cũng sẽ bị kẻ trong bóng tối ngáng chân….
– Cậu nói đây là về chuyện quan trường sao? Tại sao tôi thấy hình như là cậu nói chúng ta bàn về chuyện thương trường mà?
– Chị Gia Nghi …không nói dối chị, quan trường này thủ đoạn còn khốc liệt hơn trên thương trường nữa, tất cả cũng là vì lợi ích của chính mình, nhưng trên quan trường, có đôi khi làm những chuyện không hại người, cũng không có lợi cho riêng mình, nhưng lại tổn hại đến người, sâu xa sự tổn hại như thế này là cũng vì là ích lợi của quốc gia, xã hội tiến bộ, đừng nói bước lui, không tiến thì đó là lui bước….
– Tóm lại là tôi đây có thể giúp cậu chuyện gì?
La Gia Nghi nghe hắn nói nhiều như vậy, cảm giác đối với Đinh Nhị Cẩu hảo cảm lại hơi chút có trở về, mặc dù hắn cũng rất quan tâm đến thế lực, nhưng dù sao cũng là vì công tác.
– Bây giờ tại thị trấn Lâm Sơn còn trống một cái ghế phó chủ tịch thường vụ chưa có chọn lựa người, tôi xin nhờ chị Gia Nghi có thể ở trước mặt bí thư Lâm Xuân Hiểu nói chuyện, đem người này bổ nhiệm, đến lúc đó tôi sẽ chuẩn bị lại để cho người đảm nhiệm chức phó chủ tịch thường vụ này kiêm luôn chức chủ nhiệm phòng xử lý chiêu thương.
– Nếu như tôi đoán không sai, cậu đã có người dự tuyển vào chức vụ này rồi phải không?
– Vâng.. tại vì tôi muốn nhanh chóng mau mở ra cục diện tại thị trấn Lâm Sơn Trấn, mau chóng lập ra chút ít thành tích, chị cũng biết, khuyết điểm duy nhất cũa tôi là tuổi còn rất trẻ, phía dưới thì toàn là các cán bộ thuộc hàng trưởng bối của tôi, mặt trên thì còn có một bí thư, tôi đâu có thể nói được người nào? Nếu không có một người nào chịu lắng nghe lời chào hỏi của tôi, thì đoán chừng ở thị trấn Lâm Sơn Trấn tôi cũng chỉ có thể là phải chịu đựng một thời gian dài rồi, tôi có nằm im vài năm cũng không có sao, vì tôi còn trẻ, nhưng chỉ sợ cơ hội phát triễn ở thị trấn Lâm Sơn rất có thể sẽ bị đánh mất, bác Hạ xuất thân là làm kinh tế, nhưng lại bị đặt trên vị trí tại ủy Ban Thanh Tra Kỷ Luật, với lãnh đạo ở trên suy nghĩ như thế nào thì tôi không rõ, nhưng tôi cũng biết bác Hạ chắc chắn là đối với hiện trạng kinh tế của Thành phố Bạch Sơn cũng không hài lòng, nhưng cũng đâu có biết phải tính làm sao, người ta không cho mình cơ hội thì làm gì được bây giờ?
Nói xong Đinh Nhị Cẩu khẽ dựa vào ghế, nhín dáng vẻ của hắn thể hiện ra được cảm giác rất là mỏi mệt .
Tất cả đều lọt vào ánh mắt của La Gia Nghi, nàng thấy được được Đinh Nhị Cẩu rất là mỏi mệt, nàng cho rằng đây là Đinh Nhị Cẩu đối với công tác của mình không hài lòng nên uể oải như thế, nhưng nàng không biết rằng Đinh Nhị Cẩu thật sự rất mệt về thể xác , bất quá là bởi vì tối hôm qua hắn cùng Hạ Hà Tuệ điên cuồng suốt cả đêm.. .
Về những chuyện khác La Gia Nghi cũng không nắm rỏ, bởi vì nàng không ở trong chốn quan trường, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu nói ra về chuyện của cha mình như thế, La Gia Nghi cũng thường xuyên nghe được cha mình phàn nàn, trong lòng của nàng trong nháy mắt liền thay đổi, do là La Gia Nghi đã bị Đinh Nhị Cẩu du thuyết nên sinh ra sự cộng hưởng như vậy.