Đinh Nhị Cẩu về nhà lần này là mượn xe máy của Điền Ngạc Như, hắn đang ngồi trên ghế đá trước cửa nhà mình, có vẻ không hào hứng lắm! Trần Nhị Đản cũng sắp kết hôn rồi, mình thì chẳng biết khi nào có thể quang minh chánh đại rước vợ về nhà.
– Nhị Cẩu, cậu đã về nhà, cũng không qua nhà của tớ, to81 đây lu bu bao nhiêu công việc bù đầu, còn phải qua nhà cậu kiếm!
Trần Nhị Đản trên người mặc bộ đồ tây mới, tinh thần có vẻ phấn chấn, miệng ngậm điếu thuốc, dù sao hắn vẫn còn một bộ dạng bất cần đời như trước.
– Cậu còn đang bận việc, tớ ngày mai đi qua là được, cũng đâu có chậm trễ chuyện của cậu đâu!
– Ha ha đã hơn một năm không gặp cậu, chẳng qua là muốn tìm cậu trò chuyện một chút thôi mà!
– Trò chuyện cái rắm, vợ của cậu đâu rồi, sao không trông thấy đến gặp tớ, là đại ca của cậu, chẳng có quy tắc gì hết!
– Hừ, thằng nhóc, rốt cuộc là ai lớn, còn bày đặt xưng là đại ca, cậu chẳng là cái cóc khô gì.
Trần Nhị Đản nói ngược lại, hai người cứ như vậy cứ như vậy trêu đùa hạ thấp lẫn nhau
– À! Tớ hỏi cậu, làm sao mà kiếm được vợ, hay quá vậy? Có phải là bỏ tiền ra mua phải không? Tớ bây giờ là cảnh sát, đừng trách tớ không có nhắc nhở cậu, việc mua bán này là phạm pháp đó, nếu thật sự là mua, mau buông ra đi, hoặc là thả người ta về nhà !
– Hic, tớ đang muốn nói chuyện với cậu về chuyện này đây, nhắc tới cũng có chút phiền toái, so với mua còn mệt mỏi hơn!
– Cái gì! Cậu rốt cuộc gây nên họa gì, có phải ở bên ngoài lăn lộn ngoài đời chịu không nổi, giờ mới trở về hay sao?
Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt nghi ngờ hỏi.
– Nhị Cẩu, tớ và cậu là anh em cùng một chỗ lớn lên, cho nên việc này tớ cũng không gạt cậui, người vợ này là tình nhân của đại ca trong giang hồ của tớ!
– Đại ca giang hồ? Có ý gì, bộ cậu là xã hội đen hay sao?
– Ừ, này ngày trước vừa mới đến thành phố Ôn Châu, tớ chưa hiểu được nặng nhẹ, sợ bị người ta bắt nạt, cho nên liền gia nhập vào một bang hội, nhưng chuyện sau đó dần dần không phải như tớ nghĩ, đúng là tớ không bị người bắt nạt, nhưng tớ lại đi bắt nạt người khác, người phụ nữ này trong nhà rất có tiền, nhưng cha cô ấy với đại ca của chúng tớ cùng tranh đoạt một mảnh đất, ông ta bị đại ca của tớ dồn đến đường cùng, người phụ nữ này rất có bản lĩnh, cô ta tự động tình nguyện đi theo theo đại ca của tớ làʍ ŧìиɦ nhân, việc này mới coi như là xong!
Nhưng là nào ai biết cô ta thích tớ, nửa tháng trước, lúc ban đêm thừa dịp đại ca tớ ngủ, cô ấy thiến đứt ƈôи ŧɦịŧ của đại ca tớ, chúng ta nếu ở lại thành phố Ôn Châu thật sự là lăn lộn ngoài đời không được nữa rồi, cho nên đã cùng nhau chạy trốn trở về lại quê nhà!
– Ai ui, người phụ nữ này là một cực phẩm nha, cậu không sợ vào một đêm nào đó, cô ấy cũng lại thiến cậu?
Đinh Nhị Cẩu len lén cười nói.
– Hì, sẽ không có đâu, chúng tớ là thật tình yêu nhau, nhưng cũng không biết vào ngày mai lúc kết hôn, người của đại ca ở thành phố Ôn Châu có tìm được nơi này hay không, cho nên tớ gọi cậu tới, nếu có gì xảy ra, cậu là cảnh sát, giúp tớ chống đỡ qua cơn nguy, chúng ta kết hôn xong sẽ rời khỏi nơi đây, lần này kết hôn, coi như là có một thông báo cho người nhà biết là xong!
– Nhị đản, cậu nếu đã trở về, sao lại còn ra đi nữa, dứt khoát lần này ở nhà, chúng ta sẽ có chuyện làm, tớ có biết một bà chủ tai to mặt lớn, tầm mấy tháng nữa ở gần đây, đầu tư khai thác một cái mỏ, đến lúc đó tớ giới thiệu cho cậu làm giám sát, dù sao, xã hội đen cũng không thể lăn lộn cả đời đâu!
– Thật sao? Mỏ gì vậy?
– Hiện tại tớ cũng không quá rõ ràng, nhưng nếu chuyện này có thể thành công, tìm cho cậu một chỗ làm, thì tớ vẫn có khả năng, cậu yên tâm!
– Vậy thì tốt, đi, theo tớ về nhà tớ, chúng ta đêm nay trò chuyện chơi!
– Cậu ngày mai kết hôn, đêm nay tớ và cậu trò chuyện cái quái gì hả!
– Chính là bởi vì tớ ngày mai mới kết hôn, đêm nay chưa thể cùng vợ ngủ chung, vẫn còn tự do mà.
– Vậy là đêm nay còn bị nhịn phải không? Cứng cỏi lắm, nhưng dứt khoát đêm mai tớ trở về, cậu không có được mè nheo giữ tớ lại!
– Cậu cút đi, đêm mai cậu muốn ở lại, tớ cũng sẽ đem cậu ném ra ngoài!
– Nhưng nếu cơ cậu coi trọng tớ, muốn lưu tớ lại thì sao?
– Thúi lắm, vợ tớ mắt không có đui mù đâu, làm sao có thể coi trọng con người như cậu, thằng ma cà bông lông còn chưa mọc đủ!
Đinh Nhị Cẩu cười cười không nói gì, kể từ cùng Lý Phượng Ny, Điền Ngạc Như với Dương Phụng Tê tiếp xúc, hắn tin tưởng bản thân của mình có khả năng hấp dẫn, thu hút phụ nữ tin tưởng hơn rất nhiều, cũng muốn nhìn vợ của Trần Nhị Đản hình dáng ra sao, mà có thể để cho Trần Nhị Đản phản bội đại ca của mình.
– Bà xã ơi, anh đã trở về đây!
Vừa vào cửa liền hô lớn, nhưng lời còn chưa nói hết, ở phía sau lưng Trần Nhị Đản, Đinh Nhị Cẩu có cảm giác một trận gió lạnh ập tới, lập tức yết hầu mình đã bị bóp lại.
– A…a, Trần Nhị Đản, cứu tớ!
Đinh Nhị Cẩu chật vật phun ra vài tiếng.
– Ui này! Bà xã đây là bạn anh, người anh đã kể với bà xã, hắn là Đinh Nhị Cẩu.
Trong chớp mắt Trần Nhị Đản thấy Đinh Nhị Cẩu đã bị vợ mình là La Tử Hàm nắm cần cổ rồi!
– Thật vậy hả? Vậy mà em tưởng tên hỗn đản kia sai người tới đây!
Cô dâu La Tử Hàm vội vàng thả Đinh Nhị Cẩu ra.
– Ai da, Nhị Đản, cậu lúc này thật là có phúc, nhà có bà chằn rồi.
Đinh Nhị Cẩu vừa ho khan, vừa nói, nói chưa dứt lời, chân của La Tử Hàm đã đá thêm trên mông đít Đinh Nhị Cẩu.
– Dám nói cái gì đó, có phải vừa rồi chưa thấm đòn sao? Nếu muốn no đòn thì nói nữa xem!
La Tử Hàm nhìn Đinh Nhị Cẩu lườm mắt một cái, bất quá cái nhìn này cũng không bình thường, người bình thường xem mặt người khác xong thì thôi, nhưng cô dâu bá đạo này nhìn chằm chằm vào mặt Đinh Nhị Cẩu một hồi.
Đinh Nhị Cẩu thấy sợ hãi, vội vàng đem Trần Nhị Đản kéo sang một bên.
– Nhị Đản, ngay cả cái biệt danh tồn tại của tớ, cậu cũng nói cho vợ cậu biết à?
– Đúng vậy, có gì không?
– Không có gì, như vậy đi, ngày mai tớ tới, hôm nay còn có chút việc, tớ về, khỏi tiễn !
Không đợi Trần Nhị Đản và La Tử Hàm phản ứng kịp, Đinh Nhị Cẩu đã thoát ra khỏi cửa, giống như là chó cụp đuôi chạy vậy!!!