Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

CHƯƠNG 567: ĐẠT THÀNH THỎA HIỆP.

Giờ nghỉ trưa Uông Minh Kha lên lầu đẩy ra cánh cửa phòng nghỉ của giáo sư bác sĩ Tần An Hạo đi vào, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng một cô gái niên kỷ cũng không còn nhỏ, đang hai tay chống lên cái bàn khách, vễnh mông, cái váy thì vén lên đến trên thắt lưng, không ngừng đâm thọt cây ƈôи ŧɦịŧ vào huyệt động của cô gái, cô gái kia bị mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, tuy nhiên Tần An Hạo kia vẫn không ngừng lại động tác, cô gái kia cũng là hết cách rồi, chồng nàng cần phải giải phẩu phổi gấp, phải mời cho bằng được vị chuyên gia bác sĩ tài năng này trực tiếp ra tay, và đây là điều kiện hợp tác của hai người.

Tần An Hạo nhìn nhìn Uông Minh Kha, ra hiệu nàng ngồi xuống chờ một lát, còn hắn tắc thì tiếp tục hành động vô sỉ trị này, nữa thân trên của người đàn bà trẻ đã dần dần ghé vào trên cái bàn, chỉ còn lại có cái mông theo bản năng vểnh lên, thừa nhận Tần An Hạo lần lượt công kích mãnh liệt, cuối cùng Tần An Hạo không khống chế nổi, mạnh mẽ đâm thật mạnh ƈôи ŧɦịŧ sâu vào trong huyệŧ của người đàn bà trẻ, làm cho cô hoàn toàn nằm sát trên cái bàn, còn Tần An Hạo cũng nằm úp sấp sau lưng của người đàn bà trẻ, đem từng làn một nùng tương chiếu vào trong cơ thể của người đàn bà kia, mãi cho đến khi hắn hài lòng mới thôi, nếu Uông Minh Kha chưa có bước vào đến, Tần An Hạo còn muốn giữ lại người đàn bà này suốt buổi chiều nay, nhưng bây giờ Uông Minh Kha đã ở chỗ này, Tần An Hạo cũng không thể làm quá phận .
- Tìm anh có chuyện gì?

Sau khi tiễn đưa người đàn trẻ ra khỏi cửa, Tần An Hạo quang minh chính đại ngồi ở bên cạnh Uông Minh Kha hỏi.

- Chúng ta gây chuyện rồi, đã gây ra chuyện rất lớn rồi.

Uông Minh Kha sắc mặt âm trầm nói.

- Cái gì mà gây chuyện rồi?Em có ý tứ gì vậy?

Tần An hạo không hiểu hỏi.

- Anh xem trước đoạn phim này đi, anh phải nghĩ đến biện pháp giải quyết êm xuôi chuyện này, nói cách khác nếu giải quyết không xong, thì anh cùng em đều sẽ thân bại danh liệt, ít nhất là em tại thành phố Giang Đô là không còn ở được nữa, còn anh thì sao? Chỉ sợ là ngay cả ở trong nước cũng không xong đâu.

Vừa nói, Uông Minh Kha đưa điện thoại di động mở phim ra, đưa cho Tần An Hạo xem, phím này là ngày hôm qua sau khi quan hệ ngoài dã ngoại xong, Đinh Nhị Cẩu dùng Bluetooth truyền qua cho Uông Minh Kha đấy.
Từng hình ảnh khó coi trong phim, quay lại sắc mặt ghê tởm của Tần An Hạo rất rõ ràng, Tần An Hạo nhìn xong đoạn phim này, hắn nắt đầu cũng khẩn trương lên, phảng phất có một người dùng một tay bóp lấy trái tim của hắn như muốn đem mỗi một giọt máu trong trái tim đều nặn bóp ra vậy .

-Ai làm? Làm sao biết được? Đây chính là phòng làm việc của em mà?

Tần An Hạo hoài nghi chính là Uông Minh Kha quay phim lại, nhất định là nàng muốn mình hỗ trợ thêm cái gì đó hoặc là muốn uy hϊếp hắn.

- Em cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, khi có người cầm đoạn phim này đến tìm em, thì em mới biết được việc này, anh nói xem bây giờ chúng ta nên làm gì?

Uông Minh Kha tiếp tục nói .

- Làm sao bây giờ? Anh làm sao biết được phải làm sao bây giờ? À, đúng rồi… người tìm em là ai, hắn có muốn tiền hay là những điều kiện khác?
- Không là ai khác, chính là cái người mà anh muốn tính toán người ta, ông lão đang chờ giải phẩu kia.

- Ông ta ? Điều này làm sao có thể chứ, ông ta đang nằm bệnh như vậy, làm sao còn có bản lãnh này?

- Dĩ nhiên không phải cá nhân ông ta, mà chính là tên tiểu tử thân thích của ông lão , hình như tên gọi là Đinh Trường Sinh, theo em thấy tên tiểu tử này là thứ không sợ trời, cũng chẳng sợ đất , hơn nữa em cũng biết, hắn chính là một tên cô nhi, không có gì để mà mất cả, thấy chi bằng chúng ta đáp ứng điều kiện của hắn.

- Điều kiện gì?

Uông Minh Kha ý tứ rất rõ ràng, chính là hết sức thuyết phục Tần An Hạo đáp ứng yêu cầu của Đinh Nhị Cẩu , đây cũng là kết quả giữa nàng và Đinh Nhị Cẩu đã thương lượng xong, nhưng đối với chuyện này Tần An Hạo không giống với nàng, hắn cũng không phải dễ dàng bị người uy hϊếp, cho nên hắn vội vã muốn biết để giải quyết vấn đề này, hắn cần phải bỏ ra những cái gì.
- Hắn nói nếu như anh đồng ý, hắn sẽ gặp mặt anh nói chuyện, em cũng không biết hắn muốn làm gì, bất quá thì em thấy hắn cũng có chút biết phân biệt phải trái .

- Làm sao em biết hắn có đạo lý này, suy cho cùng người biết phải trái sẽ không làm ra chuyện như thế này.

Tần An Hạo rất lo lắng, đối với Uông Minh Kha vẫn có nghi ngờ, hắn nhận định là Uông Minh Kha đang cùng Đinh Nhị Cẩu nội ứng ngoại hợp trong chuyện này, nhưng rất kỳ lạ là đến lúc này Uông Minh Kha cũng không có đưa ra yêu cầu gì cả, vì thế lại làm hắn cảm thấy khả năng chuyện này không có đơn giản như vậy.

- Anh còn ở đó mà lý luận, anh chưa gặp hắn thì làm sao biết chuyện này không có thể giải quyết, anh là đàn ông, xảy ra chuyện thì phải biết cách giải quyết chứ, nếu anh không nghĩ đến cách giải quyết như thế nào, em nói cho anh biết, người này không giống như là dựa theo cách làm của người bình thường đâu, đến lúc đó nếu thật đã xảy ra chuyện, em thân bại danh liệt cũng không sao, nhưng em cũng sẽ để cho anh chết không yên lành, tự anh suy nghĩ đi.
Nói xong, Uông Minh Kha đứng lên, đưa tay cắm vào cái váy áo blosue trong túi áo ngoài dài trắng, sắc mặt đỏ lên rời đi, lại làm cho Tần An Hạo không mò ra chuyện này đến cùng là chuyện gì xảy ra .

Kế tiếp trong vài giờ, Tần An Hạo rất nhiều lần muốn cầm điện thoại lên báo cho cảnh sát, nhưng mỗi lần hắn đều điện thoại lên thì lại buông ra, cứ như vậy lặp đi lặp lại, cuối cùng hắn vẫn phải lựa chọn cách cùng Đinh Nhị Cẩu gặp mặt.

Nhìn xem người trẻ tuổi này ngồi đối diện cười híp mắt, hắn thật sự cảm giác mình đã già rồi, nói cách khác nếu không phải vậy, thì đâu có sa vào mưu kế của người khác để rồi bị nắm giữ ở bên trong .

- Người trẻ tuổi, tôi bội phục đảm lượng của cậu, suốt buổi trưa, tôi rất muốn báo cảnh sát nói rõ vấn đề của tôi, nhưng tôi không có dũng khí đó, nói đi…cậu muốn cái gì, chỉ cần tôi có thể làm được.
- Ồ..bác sĩ Uông chưa có nói cho giáo sư biết sao?

Đinh Nhị Cẩu ra vẻ kinh ngạc nói .

- Không có, mà tôi cũng một chút cậu trực tiếp nói ra ý muốn của mình, qua người khác nói lại, có đôi khi sẽ không chính xác lắm.

Tần An Hạo mặc dù rất muốn đem Đinh Nhị Cẩu bóp chết, nhưng trên mặt mũi hắn y vẫn bảo trì một phong độ của người có tiếng tăm , tuy trong nội tâm rất gấp, nhưng trên mặt tuyệt đối không biểu hiện ra ngoài, mà đang tựa như là rất bình thản chờ đàm phán.

- Tôi cũng cũng không có muốn lấy cái gì đó của giáo sư, mặc dù bên ngoài xã hội tôi chẳng là gì cả, nhưng tôi cũng không thiếu tiền, tôi chỉ muốn cùng giáo sư Tần hợp tác một chuyện, không biết giáo sư Tần có hứng thú hay không?

- Xin cứ nói.

Tần An Hạo nói ra .

- Tôi chuẩn bị cùng ông lão dùng phương thuốc làm cơ sở, để sản xuất ra một loại thuốc điều trị trì hoãn kéo dài khả năng phát triễn bệnh ung thư, nhưng tôi biết, để làm được điều này, cần có sự phê duyệt cùng với các thí nghiệm lâm sàng, cho nên tôi nghĩ đến phương diện này, giáo sư Tần có thể rất dễ dàng hoàn thành, đây chính là điều chúng ta hợp tác, đương nhiên, tôi không để cho giáo sư Tần làm công không đâu. Thế nào ? Giáo sư Tần có điều kiện gì thì cũng có thể nói thẳng ra.
Đinh Nhị Cẩu lộ ra ngay lá bài tẩy của mình, hắn đang chờ Tần An Hạo trả giá.

- Cậu định chính mình sinh sản xuất thuốc? Ha ha ha… cậu có biết cái này thì sẽ đầu tư bao nhiêu tiến không? Cậu có thực lực này sao?

Tần An Hạo đương nhiên không nhận ra Đinh Nhị Cẩu lại có thực lực mạnh mẽ như vậy .

- Giáo sư không cần bận tâm đến điều này, tôi đã tìm được người đầu tư rồi, mấu chốt bây giờ là do giáo sư tại đây thôi, với lại tôi cũng biết giào sư muốn cái gì, không phải là dánh tiếng sao? Chuyện này tôi có thể nhường cho giáo sư, chúng tôi chỉ cần tiền, danh tiếng thì không có cũng chẳng sao cả, như thế nào? Suy tính cẩn thận kỹ lưỡng đi.

Đinh Nhị Cẩu có chút nói móc với Tần An Hạo.

- Cậu không có gạt tôi chứ?

Tần An Hạo có chút kích động nói, nói thật cái ông ta muốn, cũng là tiền, nhưng đối với thân phận cấp bậc của người này mà nói, danh tiếng vẫn nlà quan trọng hơn, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu nói lên điều kiện, cơ hồ là Tần An Hạ không cần cân nhắc cũng có thể đáp ứng .
- Tôi chưa bao giờ gạt người, đương nhiên, nếu người nào lừa gạt tôi, đều không có có kết quả gì tốt.

Nhấn Mở Bình Luận