- A..tên này.. , cưỡng ép mới chịu đúng không? Đây là tấm lòng thành của anh Thành Công, hơn nữa cậu hiện đang có được bao nhiêu tiền, nếu ngày nào đó trong lòng ngứa ngáy, muốn bao nuôi vài cô gái, không phải là cần tiền sao?
Kha Tử Hoa bỉu môi nói .
- Móa, anh nghĩ rằng tôi và anh đồng dạng à, tôi không có cấp thấp như vậy đâu.
Đinh Nhị Cẩu cãi .
- Khục, thôi cũng được, Nhị Cẩu có nguyên tắc của hắn, tôi cũng không bắt buộc được, không nói dài dòng nữa, sau này nếu cậu thiếu tiền tiêu, cứ nói với tôi, chúng ta là huynh đệ, có được chưa? Còn chuyện khác nếu không thể tự kiềm được, chỉ cần chúng tay còn là huynh đệ, thì huynh đệ chúng ta cùng một chỗ đối kháng, còn chuyện của lão Kim để tôi gặp lão nói lại, không làm chậm trễ thời gian của cậu nữa, mau nhanh đi về huyện đi.
- Vâng, đợi qua thời gian bề bộn này, tôi tới tìm anh uống rượu.
Đinh Nhị Cẩu bắt tay cùng Thành Công rồi lên xe của mình, xe vừa khởi động hắn vẫy tay chào hai người bọn họ, nhìn theo xe Đinh Nhị Cẩu biến mất ở xa xa , Thành Công quay đầu lại nhìn thoáng qua Kha Tử Hoa .
- Hoa Tử, có phải là chúng ta làm có chút quá, hắn vẫn đối với chúng ta rất là cảnh giác, đây rốt cuộc là chuyện gì? Chúng ta có vấn đề gì làm không đúng?
Thành Công không cam lòng nói ra .
- Anh Thành Công.. theo tôi thì không có vấn đề gì đâu, chẳng qua là tiểu tử này thuộc loại cứng đầu, hôm nào chúng ta sắp xếp trừng trị hắn một trận, hắn sẽ đàng hoàng lại ngay thôi.
Kha Tử Hoa luôn luôn là tên đầu bò ăn nói rất tùy tiện .
Thành Công nhìn Kha Tử Hoa liếc mắt, nói ra:
- Tối hôm qua hắn ở nhà của một nữ giáo viên chủ nhiệm trường cấp 3 nghỉ ngơi, người đàn bà này chúng ta đã theo dõi trong thời gian khá dài, tôi phát hiện ra nàng cũng không phải là cùng Đinh Trường Sinh rất gắn bó với nhau, chỉ là ngẫu nhiên Đinh Trường Sinh đến tìm nàng, hơn nữa người đàn bà này trên cơ bản không cùng bất kỳ người đàn ông nào tiếp xúc, xem ra chỉ có hợp ý với Trường Sinh, một người đàn bà có quy củ như vậy, cũng không dễ mà tìm được, nhìn không ra, tên tiểu tử Đinh Trường Sinh về phương diện đối phó với nữ nhân rất là có bản lĩnh.
- Ừ, anh nói cũng đúng, bằng không Chu Hồng Kỳ làm sao có thể lại để ý đến hắn, cho tận bây giờ tôi cũng không hiểu Chu Hồng Kỳ nghĩ đến cái gì nữa, trong khi tôi mạnh hơn hắn rất nhiều.
Kha Tử Hoa bất bình nói .
- Việc này cậu cũng đừng có nghĩ tới làm gì cho mắc công, nữ nhân nhà Chu gia không phải dễ dàng lọt vào tay đâu, người chúng ta phải chú ý đến vẫn là Đinh Nhị Cẩu, tiểu tử này lúc nào cũng vừa gần vừa xa, cho nên tôi đối với hắn rất là hứng thú, với lại tôi nhận thấy, tiểu tử này còn leo lên cao nữa, không tin thì cậu cứ chờ xem.
Thành Công lộ vẻ khó chịu nói ra .
- Hay là chúng ta nhờ chú tác động vào quan hệ, như vậy thì chắc có tác dụng, chứ nếu đến lúc chú lui xuống khỏi chính trường, thì đến lúc đó mới nói thì sợ cũng không dùng được rồi.
Kha Tử Hoa nhỏ giọng nói.
- Không cần, đã nhiều năm rồi tôi không có nhờ đến cha, Hoa Tử, cậu muốn tôi nhờ đến cha tôi để thúc đẩy mối quan hệ với hắn sao? Quá rõ ràng, làm như vậy không tốt đâu.
Thành Công lắc đầu nói ra .
Người chính là như vậy, nếu như có thể đơn giản đạt được, như vậy ngươi sẽ có cảm giác thứ này thật sự là không đáng một đồng, nhưng nếu ngươi càng là muốn lấy được, nhưng do đủ loại nguyên nhân mà không chiếm được, như vậy trong nội tâm của người ngứa nhột, thật là rất khó chịu .
……………………………………………………………………………..
- Chào chị Hương Nguyệt? Lãnh đạo không có tức giận chứ ?
- Em còn biết đường trở về à? Dười thị trấn hiện tại tình huống như thế nào bộ em không biết sao? Còn suốt ngày ở bên ngoài lang thang, bộ định chờ người ta đem cái hang ổ của em bưng đi mất, khi đó em mới đàng hoàng hả.
- Hang ổ của em bưng đi? Có ý gì? Ai mà gan to như vậy?
Đinh Nhị Cẩu mặt nghiêm trang hỏi.
- Khục, cái người này, chị nói với em là nghiêm chỉnh đấy, đừng xem thường người ta là chỉ là Phó chủ tịch trấn, nhưng người ta gốc rễ cứng rắn, cho nên em phải cẩn thận một chút, bao nhiêu lần y đều đem chuyện lớn nhỏ báo cáo cáo đến nơi này của chị rồi, chị phải đau đầu sắp xếp cho gọn gàng rồi mới báo lại cho lãnh đạo đấy, còn em ngược lại thì tốt rồi, không quản không hỏi tới cái gì cả, chắc em cho là mình rất quen thuộc với lãnh đạo hay sao hả?
La Hương Nguyệt đúng là đang rất tức giận, bởi vì Đinh Nhị Cẩu đã giúp nàng, cho nên nàng đành phải có khuynh hướng đứng về bên phía của Đinh Nhị Cẩu.
- Hì…được rồi, em nghe theo lời chị, lần sau nhất định sẽ chú ý, đa tạ chị nhé, đây là một chút lòng thành của em, xin lãnh đạo vui lòng nhận cho.
Đinh Nhị Cẩu đem một cái hộp nhỏ màu đỏ từ trong túi xách lấy ra đưa cho La Hương Nguyệt .
- Cái gì đó?
- Lần này đi tỉnh thành thời gian tương đối gấp rút, không kịp đi dạo phố, cho nên em mua được có chút quà nhỏ, chỉ cần bạn trai chị không ghen, thì chị cứ đeo a.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói, tự cầm một cái ly trà uống chút nước.
La Hương Nguyệt xem xét sơ qua lờ mờ suy đoán, cái hộp nhỏ như vậy, chắc chắn sẽ không phải là dây chuyền, nhưng cũng không có khả năng là chiếc nhẫn, Đinh Nhị Cẩu đã biết mình có bạn trai, hắn chắc chắn cũng biết là chiếc nhẫn không thể tùy tiện đưa loạn, cái kia đó là cái gì chứ? Lòng hiếu kỳ của nữ nhân thúc đẩy nàng thò tay lấy cái hộp kia, đem phía ngoài đóng gói có thắt lên dây nơ con bướm mở ra cùng, lại là một cái hộp màu hồng đỏ, tiếp tục mở ra c, nàng cơ hồ sợ ngây người, bên trong không phải là những vật khác, mà là hai viên ngọc trai đen khuyên tai, viên ngọc trai đen lớn phản chiếu ra ánh sáng rất mượt mà bóng loáng.
- Bao nhiêu tiền vậy?
La Hương Nguyệt cũng không nói là muốn lấy, nhưng cũng không có nói là không muốn, chỉ hỏi giá tiền, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút ngoài ý muốn .
- Hàng vỉa hè, năm khối tiền một đôi.
Đinh Nhị Cẩu uống một hớp trà thản nhiên nói ra .
- Em nằm mơ đi, không nói thật phải không, trả lại cho em này.
La Hương Nguyệt cáu giận nói.
Đinh Nhị Cẩu vội vàng cầm lấy, nhìn ra ngoài cửa, cẩn thận nghe ngóng, thấy không có ai , vì vậy đóng cửa lại đi vào sát bên cạnh kè vào lổ tai La Hương Nguyệt nói nhỏ:
- Chị Hương Nguyệt, mua đồ đạc biếu cho chị, mà lại nói về giá tiền thì không tốt lắm, chẳng có bao nhiêu đâu, vừa rồi ở trước mặt lãnh đạo chị trì hoãn nói tốt về em để mọi sự thuận lợi là quá tốt rồi, vậy ai mà còn không nỡ mua tặng cho chị một đôi bông tai.
Ánh mắt của hắn cố gắng theo thói quen hắc ám, liếc nhìn một chút trước bộ ngực của La Hương Nguyệt trong lúc này nàng vẫn đang cúi đầu quan sát đánh giá về giá trị của đôi khuyên tai này, cái cổ áo của nàng trì xuống hở ra, cái nịt vú màu phấn hồng kia quá mức lộ rõ, mơ hồ có thể nhìn đến khéo léo đưa đẩy hình dáng đường cong của hai bầu vú, bộ ngực co dãn kiên đĩnh tự nhiên, cái quầng vú hồng nhuận lấp ló thấy được với vài hạt lấm tấm nhỏ như là mụn tựa như là có thể chảy ra nước.
- Trường Sinh, em đừng có gạt chị, loại này rất đắt đấy, chị mặc dù không có mua, nhưng là tại trên mạng đã từng xem qua, nói đi, bao nhiêu tiền?
- Ưʍ..cũng chỉ có mấy ngàn khối tiền mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu thấy La Hương Nguyệt không phải là một người dễ gạt, cho nên cũng sẽ không dấu diếm nữa, đành phải ăn ngay nói thật.
- Hừ.. lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa đấy, đừng nghĩ là từ từ dụ dỗ chị, chí đã có mấy năm tuổi đảng rồi đấy, điểm giác ngộ này thì vẫn phải có.
- Sao lại nói thế chứ, vậy cũng là từ từ dụ dỗ à! Để em chân chính phục vụ cho chị đeo đôi bông tai này lên, nhìn xem chị đẹp đến như thế nào, nói thật là em thật muốn cùng chị đi mua , nhưng lại sợ bạn trai chị hiểu lầm, cho nên chỉ có thể là ước chừng mua đại, nếu không phù hợp thì có thể đổi lại.
- Ai ai… được một tấc lại muốn tiến một thước đúng không? Cút sang một bên, đi thôi, bí thư đang chờ đấy, tự mình chị đeo lên là được.
La Hương Nguyệt cự tuyệt sự ân cần của Đinh Nhị Cẩu, nàng biết rõ thằng này chính là một một thằng mặt dày tham sắc, cho nên tận lực cách khá xa một chút, miễn để cho người ta thấy được thì không tốt .