Đã bốn giờ rạng sáng, nhưng Điền Ngạc Như vẫn chưa biết mệt mỏi lay động nhấp nhô, vì muốn Đinh Nhị Cẩu tiết kiệm thể lực, cô đang ngồi tại trên người Đinh Nhị Cẩu, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu nằm yên ở nơi đó không nhúc nhích, nhưng trải qua vài lần Điền Ngạc Như dùng võ mồm bú ɭϊếʍ dạy dỗ ƈôи ŧɦịŧ, hắn đã như cũ cứng rắn như lúc ban đầu.
– Chị làm cái gì vậy, em cũng đâu phải là đi luôn, bộ muốn cho em cạn kiệt tinh mà chết hay sao?
– Em phải đi lâu như vậy, không biết rồi con hồ ly tinh nào sẽ nuốt em, chị chịu không nổi khi em đi lâu như vậy!
– Huấn luyện xong em sẽ lập tức trở về, rất nhanh sẽ quay lại mà!
Đinh Nhị Cẩu giơ tay lên nắm lấy hai đầu núʍ ѵú đong đưa, ngón tay không ngừng vân vê chà xát, hai cái này tiểu anh đào cũng đang cứng ngắt, trên những ngón tay Đinh Nhị Cẩu không ngừng gia tăng sức lực, rốt cục khiến cho Điền Ngạc Như bắt đầu nhếch miệng hơi nhăn mặt, cô chịu đựng hơi thốn đau từ đôi bầu vú, nhưng không có can thiệp, phản kháng, trải qua này rất nhiều lần hoan ái, cô đã đã biết người đàn ông này yêu thích nắm mình hai đầu núʍ ѵú không ngừng chà xát, mặc dù có lúc đau thốn, nhưng cũng có thể trợ giúp thân thể mình phản ứng kích động, thường thường khi hắn dùng sức véo mạnh đầu núʍ ѵú, chính mình lập tức đạt đến khoái lạc.
Điền Ngạc Như tựa như mèo cái động tình, cưỡi trên người của Đinh Nhị Cẩu, cô dùng chiếc lưỡi mềm mại linh hoạt dọc theo thân thể của hắn du tẩu, hôn hít trên thân thể của hắn mỗi một tấc da thịt, cô đối với đàn ông quá hiểu, biết họ cần kíƈɦ ŧɦíƈɦ bộ vị ở đâu, để làm cho họ hưng phấn một chút, đầu lưỡi mềm mại ướŧ áŧ đầu phía trên ngực vòng quanh liếʍ ɭáρ, từng cơn điện chạm tê dại nhột nhạt từ ***g ngực Đinh Nhị Cẩu nhanh chóng lướt qua trung khu thần kinh, khiến cho hắn có một loại sảng khoái khó nhịn, hắn đang hưởng thụ Điền Ngạc Như mang tới vạn phần kíƈɦ ŧɦíƈɦ, đầu lưỡi cô dọc theo bộ ngực của hắn hôn xuống bụng dưới, thẳng đến…đến lúc miệng cô nhẹ nhàng ngậm lấy ƈôи ŧɦịŧ đã hoàn toàn trong trạng thái cứng rắn như sắt, lúc thì nhu, khi thì thô cao thấp phun ra nuốt vào, rất nhanh Đinh Nhị Cẩu lại hứng khởi bộc phát , vừa tận tình hưởng thụ Điền Ngạc Như bú ɭϊếʍ ƈôи ŧɦịŧ, vừa đưa tay nắm chặt lấy eo của cô, hành vi của hắn đối vơí Điền Ngạc Như tựa hồ không xa lạ gì, vẫn ngậm ƈôи ŧɦịŧ của hắn, cô nhẹ nhàng chuyển động thân thể, đến khi tách ra hai cái đùi đẹp tuyết trắng thon dài, đem cái âm hộ trùm lên trên mặt của Đinh Nhị Cẩu, tiếp tục phun ra nuốt vào ƈôи ŧɦịŧ, vừa dùng cái âm hộ nhạy cảm trên miệng Đinh Nhị Cẩu ma sát.
Đinh Nhị Cẩu khoái hoạt nhắm mắt lại, bị khu vực tam giác Điền Ngạc Như bao trùm với hai mép nhỏ âm hộ đã lật ra ngoài toàn là nước thịt trai, Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác bên miệng mình ướt nhẹp dịch nhờn của cô, hắn há miệng ra, vươn đầu lưỡi, tham lam mút hút lên hai mép nhỏ, đầu lưỡi của hắn vừa chạm vào đến giữa khe thịt hai bên mép nhỏ, Điền Ngạc Như say sưa ‘ a..’ một tiếng, thân thể cũng theo đó kịch liệt mãnh liệt rung động, sau đó cô như là dã thú, miệng tham lam nhanh hơn cao thấp phụt ra phụt vô ƈôи ŧɦịŧ, quanh thân ƈôи ŧɦịŧ dính đầy nước miếng Điền Ngạc Như, lộ ra trơn ướt sáng lên, khiến cho chung quanh gân xanh càng hiện rõ ràng hơn.
Đinh Nhị Cẩu đang hưởng thụ niềm vui thú, đương nhiên cũng không cam chịu chỉ là như vậy, hai bàn tay đem cái âm hộ Điền Ngạc Như đang kê ở trên mặt hắn, với cái mông lớn đẫy đà vạch mở ra hai bên, nhìn thấy cô bởi vì đang sướng nên hậu môn cùng huyệŧ thay phiên nhau nhiu nhíu co rúc lại, hắn đem đầu lưỡi duỗi dài , tại trong nhụy hoa khuấy động, mút, liếm, bú lấy, rồi dùng hết khả năng vươn dài đầu lưỡi vào trong miệng huyệŧ, có lúc nhịn không được, thè lưỡi ra liếm trên lổ hậu môn hơi thâm đen, cứ thế mà liếm một lúc chỉ thấy cái mông của cô hình như là điện giật, mông đít nẩy lên một cái, ngay sau đó một giòng chảy dịch nhờn từ huyệŧ xì ra trên cái miệng của hắn, Đinh Nhị Cẩu lè lưỡi cuốn một cái, không cho hắn bú ɭϊếʍ tiếp tục, bờ mông Điền Ngạc Như di chuyễn rời khỏi miệng hắn hướng phía dưới bò xuống, một tay cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu, sau đó ngồi lên, quay lưng về hương mặt hắn, chỉ nghe thấy “ ọt…” một tiếng , ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu bị huyệŧ Điền Ngạc Như hoàn toàn nuốt sống.
Điền Ngạc Như phóng túng ngồi ở trên người của hắn bán mạng phập phòng lên xuống, trước ngực hai bầu vú trắng nõn theo động tác thân thể mà lên xuống nhảy múa .
Đinh Nhị Cẩu nằm ở trên giườn , nhìn cái bóng lưng và cái mông với hậu môn Ngạc Như lắc lư thấp cao, ƈôи ŧɦịŧ giống như tiến nhập vào hang động ấm áp mùa xuân, nóng ướt nhẵn mịn, khi thì cảm thụ cánh hoa trong động co rút lại, thật là làm cho hắn kɦoáı ƈảʍ tột cùng.
Điền Ngạc Như bởi vì cơn động dục quá mức hưng phấn, mới ngồi động đậy lâu, đã có cảm giác trạng thái mãnh liệt giống như mắc tiểu từ cổ đáy huyệŧ ở trong chỗ sâu sắp phún ra ngoài, cô say sưa rêи ɾỉ, cũng nhanh hơn tiết tấu lên xuống.
Thời gian hạnh phúc bao giờ cũng luôn luôn cảm thấy ngắn ngủi, đặc biệt là hai người tận tình phóng thích bản năng tính dục của mình ra, rất nhanh sinh ra hiệu quả đều sắp đạt được cực khoái .
Nằm ở dưới người cô, Đinh Nhị Cẩu cảm được cánh hoa trong động dần dần kịch liệt co rút lại cùng với sự biểu hiện dâʍ đãиɠ của Điền Ngạc Như, kích phát hùng phong của giống đực, hắn từ phía sau nhổm dậy, rất nhanh chuyển biến thành tư thế cô quì trên giường, hai tay hắn nắm hai bầu vú nắn bóp thật mạnh, vừa động cái mông nhanh nhanh phối hợp với tiết tấu của cô, hai người cùng đồng nhất thân thể hòa nhau làm một cho đến khi Điền Ngạc Như cánh hoa trong động từ đáy huyệŧ, một cỗ chất mật phún ra ngoài, thẳng tắp giội xối lên qυყ đầυ Đinh Nhị Cẩu, tác động khiến cho ƈôи ŧɦịŧ của cũng theo đó xì ra dương tinh xối xả , hai người đồng thời “ a…” lên, cùng thở hồng hộc kết thúc mỹ diệu hành trình
……………
……………………………………………………………………………………..
Thành phố Bạch Sơn trực thuộc tỉnh Giang Đô, trước đây toàn tỉnh, cảnh sát tu nghiệp, huấn luyện đều phải đến học viện cảnh sát tỉnh Giang Đô, nhưng vì toàn tỉnh cảnh sát rất nhiều, hơn nữa thời gian huấn luyện cũng không dài, đễ dễ dàng cho công tác, cho nên tại các thành phố đều thiết lập huấn luyện tại chỗ, mục đích là huấn luyện những địa phương trực thuộc thành phố nào, thì về thành phố đó học, tiết kiệm chi phí.
Trường bồi dưỡng nghiệp vụ cảnh sát thành phố Bạch Sơn nằm tại trung tâm thành phố, bên phải là trường sư phạm dạy nghề, bên trái là trường cấp ba Bạch Sơn, đây là trường chuyên, ở trường học này, tỉ lệ thi vào trường đại học rất cao, có câu nói truyền miệng là thi đậu vào trường cấp ba Bạch Sơn, chẳng khác nào đã có một chân bước vào giảng đường đại học.
Trường bồi dưỡng nghiệp vụ cảnh sát thành phố Bạch Sơn.
Đinh Nhị Cẩu mang theo hành lý của mình đứng ở trước cửa chính, nhìn thấy một hàng chữ màu trắng, trên nền đen bảng gỗ đặt ở ngay trên tường trước cổng.
– Đến đây làm gì, xin mời đứng ở bên ngoài cánh cổng màu vàng!
Một trực ban cảnh sát đứng gác, thấy Đinh Nhị Cẩu ngó dáo dác nhìn trong trường học xem, không khách sáo nói.
– Chào đồng chí! Tôi tới đây huấn luyện.
Đinh Nhị Cẩu vội vàng bước tới, đem hành lý để dưới đất, từ trong túi lấy ra thông báo thư mời đưa cho một người cảnh sát khác đang ngồi trực.
– À..là học viên đến huấn luyện! Đồng chí là người cuối cùng đến, năm giờ điểm danh, nhanh đi đến ký túc xá lấy phòng ở, lập tức sẽ tại đại lễ đường điểm danh, lần này giảng viên huấn luyện từ trên tỉnh xuống dạy, đồng chí nhanh lên, coi chừng bị muộn rồi!
Người cảnh sát hảo tâm nhắc nhở.
– Nhờ đồng chí chỉ giùm, ký túc xá ở hướng nào?
– Đi thẳng tầm 150 mét, sau đó rẽ phải là đến!
Đinh Nhị Cẩu không nói hai lời, cám ơn rồi nhấc hành lý, vội vàng chạy hướng về phía ký túc xá.
– Thằng nhóc này là nơi nào đến, thấy ngây ngô quá, không giống như là đã làm cảnh sát!
Nhìn Đinh Nhị Cẩu chạy khuất bóng, hai người cảnh sát gác cổng trò chuyện với nhau.
– Ai mà biết được, hiện tại trong đội ngũ cảnh sát càng ngày, càng có nhiều đơn vị liên quan gửi gắm vào, chân chính có năng lực thi đậu vào, đâu có bao người đâu, tôi dám đánh cuộc, thằng nhóc này cũng là lính của đơn vị liên quan gửi gắm thôi!
– Được rồi, không cần bực bội vô cớ nữa, ngẫm lại ngày mai tụi mình bị cửa ải này làm như thế nào để qua này, nghe nói đợt này huấn luyện khảo hạch dị thường nghiêm khắc, do cấp trên trên chỉ thị xuống, nghe nói đối với hệ thống hiện trạng cảnh sát chúng ta rất không hài lòng chút nào.
– Nói đi nói lại, xem ra cửa ải này khó qua, tôi hy vọng chúng ta cứ có phiên trực, thì họa may mới tránh được đợt huấn luyện kỳ này.
Đinh Nhị Cẩu lâu nay cũng có luyện tập thân thể bằng cách chạy bộ, rốt cục nhờ vậy mà có kịp thời gian đến khán đài, trên đài có vài giảng viên huấn luyện đã đứng ở nơi đó rồi, dưới đài có chừng bốn mươi, năm mươi học viên mới, Đinh Nhị Cẩu chạy đến sắp hàng vào trong đội ngũ, thở không ra hơi.
Hắn thầm mắng “ mẹ nó, không ai nói cho ông biết sáng sớm hôm nay phải ở chỗ này điểm danh “, cả đêm qua, hắn ở trên bụng của Điền Ngạc Như hao phí quá nhiều tinh lực, hiện tại tinh thần rệu rạo, thân thể như là cứ muốn bay bay.
– Mọi người yên lặng, tốt lắm, trừ bỏ những đồng chí trực ban, người cuối cùng cũng đúng giờ kịp chạy tới, tôi là chủ nhiệm Lý Minh Hoài, trước hết ở đây thông báo cho i rõ một chút, kỳ này mục đích huấn luyện là vì, thời gian trước tại phía Nam, có chuyện đã xảy ra, mọi người đều biết, đường đường một đồn cảnh sát, bị một người cầm đao không chế, chém bị thương năm cảnh sát mà không ai có thể ngăn cản được!!! Dù bất kỳ là nguyên nhân gì, cũng là bởi vì mọi người cứ nghĩ đến không có việc gì, nhưng khi xảy ra sự việc nguy hiểm bất ngờ thì hoàn toàn bị động!
Kẻ côn đồ chém đồng nghiệp của mình, mà không ai có năng lực đi ra ngăn lại, như vậy nếu chém vào là dân chúng thì sao, có phải hay không chỉ khoanh tay đứng nhìn!!! Lần này đây huấn luyện, tôi muốn tất cả mọi người đều trở thành binh tinh tướng cường, do đó lần này huấn luyện khảo hạch rất là nghiêm khắc, nếu ai trong số mọi người muốn rời khỏi đây, bây giờ vẫn còn có thể đi kịp!
Một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi đứng chính giữa khán đài, giọng nói sang sảng vang lên, nghe qua những lời này, khiến cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy hình như mình bị lừa, trước khi đi học huấn luyện, Trương Cường có nói với hắn, lần này huấn luyện bất quá là giống như cỡi ngựa xem hoa, xem ra là mình đang bị lừa làm cho tưởng bở là ..dễ ăn, để hào hứng tham gia!
– Lần này giảng viên huấn luyện không phải là người trong hệ thống cảnh sát, mà là ở trên cơ quan của tỉnh phái xuống, thiếu tá Chu Hồng Kỳ.
Lý Minh Hoài cao giọng nói.
– Bà mẹ nó, sĩ quan cấp tá ở bên quân đội hoặc cơ quan đặc biệt, lần này thật sự mệt mỏi rồi, chẳng lẽ coi chúng ta là tân binh để huấn luyện sao chứ!
Bên cạnh Đinh Nhị Cẩu, một anh chàng cảnh sát nhỏ giọng thầm nói.