CHƯƠNG 664: LẠI GẶP MẶT.
Đinh Nhị Cẩu rất muốn biết Dương Hiểu này thật sự là tuổi tác bao nhiêu, rõ ràng với tư thái như thế này, so với con gái của nàng, giống như cũng là không thua kém bao nhiêu, mà bộ dáng toàn bộ cái khu vực thần thánh bên dưới của Cố Hiểu Manh lúc hắn xông đến giải cứu thì Đinh Nhị Cẩu trước sau gì hắn cũng còn nhớ rỏ cái âm hộ hồng hào với những sợi lông đen còn tơ mịn lưa thưa, cho nên bây giờ nhìn lại từ phía sau cái mông của Dương Hiểu, hắn có cảm giác nàng vẫn có chút trẻ trung, chỉ là bên dưới không biết có bao nhiêu khác biệt so với con gái của nàng.
…………………………………………………………………………………………….
- Trọng Hải, chắc là Đường Linh Linh cũng đã nói sơ qua ý của tôi, cho nên tôi cũng không vòng vo, thông tin tôi nắm được là trên tỉnh sẽ tiến hành điều chỉnh đối với lãnh đạo Thành phố Hồ Châu, cho nên tôi muốn cùng với bí thư tỉnh ủy gặp mặt một lần, nếu như thuận tiện, thì hãy giới thiệu bí thư Trọng giùm tôi được không?
Sau khi cửa phòng ăn đã đóng lại, Cố Thanh Sơn không chút vòng tròn luẩn quẩn, đi thẳng vào vấn đề, làm cho Trọng Hải lộ ra có chút không kịp chuẩn bị, ông không nghĩ tới vị chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ này lại rõ ràng thẳng thắn như vậy.
- Thưa chủ nhiệm, chuyện này không thành vấn đề, chỉ là chú của tôi cũng đã sắp rời đi, chuyện này chắc Cố chủ nhiệm cũng biết, cho nên tôi sợ đến lúc đó sẽ làm cho Cố chủ nhiệm thất vọng.
Trọng Hải cân nhắc từng câu từng chữ nói ra.
- Chuyện này tôi biết, nhưng tôi tin tưởng Trọng bí thư sau khi ra đi, lực ảnh hưởng vẫn còn, cho nên tôi muốn cùng Trọng bí thư có vài lời tâm sự, hy vọng Trọng bí thư truyền thụ một ít kinh nghiệm, cũng mong rằng Trọng bí thư có thể đối với tôi có chỉ điểm ám chỉ, lúc trước tôi vẫn còn chưa biết cậu, cho nên nếu muốn đi gặp Trọng bí thư cũng chưa chắc gì sẽ chịu hội kiến với tôi, bây giờ có cơ hội đây là lúc thích hợp nhất.
Cố Thanh Sơn nói nguyên nhân để cho Trọng Hải không còn có lý do gì mà cự tuyệt, cho dù nói như thế nào đi nữa, chuyện Trọng Phong Dương ly khai tỉnh Trung Nam kết cục đã định, nhưng còn với Cố Thanh Sơn là chủ nhiệm tổ chức cán bộ Thành phố Hồ Châu, đối với mình sau này, vẫn còn có khả năng trợ lực không ít, cho nên Trọng Hải sau khi suy nghĩ đến việc này, thì Cố Thanh Sơn cũng là thấy được điểm này, cho nên mới đưa ra lời đề nghị cùng với Trọng Phong Dương gặp mặt.
………………………………………………………………………………………….
Gia Niên Hoa tửu điếm là một nhà nhà hàng khách sạn mới khai trương, cho nên những ngươi thành phố Hồ Châu thích ẩm thực cũng có một tâm tư hiếu kỳ,từ ngày khai trương đến nay, tại đây thực khách hàng vẫn luôn luôn lúc nào cũng là đông, những gian phòng ăn đặt trước đã đầy, ngay trong đại sảnh thực khách cũng đều lách vào, mà nơi gọi món ăn là đặt trực tiếp trong đại sảnh, đem tất cả đồ ăn trang bày ở trong tủ kiếng , ai muốn ăn cái gì thì cứ đến mà gọi .
Dương Hiểu cùng hai cô gái đến để gọi món ăn, Đinh Nhị Cẩu tuy theo sát bên người, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có nói lấy một câu, chỉ là đi theo, nghe Cố Hiểu Manh cùng Đường Tình Tình hai người lải nhải thương lượng nên ăn cái gì .
- Hai đứa nhanh lên gọi món ăn của mình đi, để xem buổi tối này hai đứa lựa chọn ăn cái gì.
Dương Hiểu ở một bên bên cạnh vừa gọi món ăn, vừa thúc giục con gái của mình cùng Đường Tình Tình.
Đúng lúc này ngoài cửa lớn đi vào hai người đến gần bốn người bọn họ, Đinh Nhị Cẩu tình cờ nhìn lướt qua, thì thấy một người tuổi còn trẻ, đi cùng với một gã đàn ông trung niên nhân đang đến gần , Đinh Nhị Cẩu bất chợt thấy thật bất ngờ, bởi vì hắn vừa nhìn thấy được một người biết mặt .
Người này chính là chỉ huy toán công an chạy đến trong lúc Đinh Nhị Cẩu cứu Cố Hiểu Manh cùng Đường Tình Tình, cũng chính là người này ngay lúc đó nói mấy câu với tay súng bắn tỉa, tên cướp ngay lập tức bị bắn chết từ xa, không còn có chứng cứ, bất kỳ đầu mối nào đều gảy, cho nên Đinh Nhị Cẩu đối với người này tương đối là khắc sâu trong tâm trí .
Người này ngay tại hiện trường ra mệnh lệnh cho tay súng bắn tỉa bắn gục kẻ hiềm nghi phạm tội, như vậy chức vụ chắc chắn là không thấp, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu được điều đến Hồ Châu, hắn tìm hiểu về sở công an thành phố Hồ Châu trên website, tra ra một chút lai lịch người này, ông ta tên gọi là Đàm Đại Khánh, là thường vụ phó trưởng công an thành phố Hồ Châu, phụ trách lực lượng công an trinh sát hình sự, chỉ là không biết ngày đó, ông ta nhận được điện thoại của ai, mà cần phải đem tên hiềm nghi phạm tội bắn chết từ xa, không lưu lại người sống để điều tra.
Mà bây giờ ông ta cùng người thanh niên trẻ tuổi kia lại là quan hệ như thế nào ? Cũng nhìn ra được, tuy ông ta đứng hàng thường vụ phó trưởng công an Hồ Châu, nhưng đối người thanh niên trẻ tuổi đi bên cạnh lại là rất cung kính, người trẻ tuổi kia không giống như là một quan viên, nhìn qua giống là thái cử ca của nhà nào đấy .
Trực giác của cảnh sát đều là rất bén nhạy, Đàm Đại Khánh cũng cảm giác được hình như có người đang quan sát mình, nhưng khi ông ta bằng linh cảm dùng ánh mắt tìm kiếm chung quanh, thì Đinh Nhị Cẩu sớm đã quay người lại, nhìn về phía trong tủ đựng thức ăn .
- Này…cậu nhìn qua tủ kính xem.
Đàm Đại Khánh đứng bên này chép miệng với gã thanh niên trẻ tuổi .
- Có chuyện gì vậy anh?
Người trẻ tuổi nhìn về phía tủ kính, nhưng cũng không phát hiện có cái gì khác thường, chỉ là nhìn thấy mấy người phụ nữ đang gọi món ăn mà thôi .
- Vợ của Cố Thanh Sơn cùng con gái cũng ở chỗ này ăn cơm đấy.
Đàm Đại Khánh gọi thẳng tên của Cổ Thanh Sơn, cũng thấy là ông ta đối với Cố Thanh Sơn không có bao nhiêu sự tôn trọng .
- Ồ? Cố Thanh Sơn cũng ở nơi đây sao?
- Cái này cũng chưa biết được? Đợi tí nữa để ý đến vợ con của ông ta đi nơi nào thì sẽ biết, đi thôi …chúng ta đến gian phòng ăn, để tôi sai người theo sát bọn họ xem sao.
- Ừ, nhìn xem để biết Cố Thanh Sơn đang cùng ai ăn cơm, thời buổi đang rối loạn, cũng không biết cha của tôi có thể xông qua được cửa ải này không nữa.
Người trẻ tuổi thở dài tiếp tục cùng Đàm Đại Khánh hướng phòng ăn đi đến .