CHƯƠNG 675: CŨNG KHÔNG HƠN GÌ CÁI BÊN KIA.
Cảm thấy không sai biệt lắm, Đinh Nhị Cẩu hai tay banh hai bên khe đít nàng rộng ra, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ nhắm ngay hậu môn hơi hơi mở ra, bắt đầu sáp nhập thế tiến công vào cái lổ nhỏ thứ hai!
Toàn thân Trịnh Hiểu Ngãi lúc này cái mông đít bị hắn nâng cao vễnh lên, ƈôи ŧɦịŧ to dài dính đầy dịch nhờn trơn nhớt, còn hậu môn của Trịnh Hiểu Ngãi trước đó đã bị hai ngón tay của hắn dính đầy dầu bôi trơn vỗ về chơi đùa khai phá, cho nên mặc dù là lần đầu bị cái đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ như vậy chen vào xâm nhập, đã liền cắm vào được một phần ba!
Trịnh Hiểu Ngãi nơi đó hiển nhiên vẫn là chưa từng có bị khai phá, cho nên khi bị ƈôи ŧɦịŧ cắm vào cũng sẽ đau đớn khó nhịn, bất quá, chỉ cần chịu đựng được lúc đau đớn ban đầu qua đi, thì sau đó sẽ cảm nhận được kɦoáı ƈảʍ khi hậu môn được ƈôи ŧɦịŧ đút vào sẽ thích chi đạo này.
Hậu môn của Trịnh Hiểu Ngãi tuy rằng đã được bôi lên đầy đủ dầu bôi trơn , nhưng sự chịu đựng vẫn là tiến triển chậm chạp, tầng tầng lớp lớp nếp gấp bên trong nhíu là thành một đại chướng ngại cản trở ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu tiến tới.
- Ui..đau…quá…
Trịnh Hiểu Ngãi sợ hãi, một cơn đau thốn thấu tận xương cốt như muốn phá tan cổ họng của nàng.
Lúc này, Đinh Nhị Cẩu đã dùng ƈôи ŧɦịŧ đâm vào hậu môn của nàng, làm nụ hoa hậu đình trong nháy mắt biến thành một đóa tàn hoa….
Trịnh Hiểu Ngãi dùng hai tay nắm chặt tấm ga giường chịu đựng, nhưng cũng không thể giảm bớt chút đau đớn nào.
Đinh Nhị Cẩu đã vậy ƈôи ŧɦịŧ lại to dài khác với tầm thường, dù đã có nguyên vẹn tiền hí khai phá cùng với dịch nhờn bôi trơn, dù vậy Trịnh Hiểu Ngãi vẫn cảm thấy hậu môn mình như bị một cây thiết bổng nung đỏ sáp nhập vậy, đau đớn khó nhịn, liên tục la lên:
- A... đau quá... ..
Đau đớn làm cho Trịnh Hiểu Ngãi theo bản năng giãy dụa phản kháng, nhưng Đinh Nhị Cẩu cường tráng vẫn giữ chặt nàng, thân thể cường kiện đặt ở phía sau lưng, khiến nàng hoàn toàn không thể nào phản kháng, kinh nghiệm phong phú Đinh Nhị Cẩu thừa biết, nếu lúc này để cho Trịnh Hiểu Ngãi giãy dụa lộn xộn, ngược lại sẽ làm cho hậu môn có thể bị rách, hiện tại phải giữ chặt để cho nàng từ thích ứng ….
Sau đó ƈôи ŧɦịŧ bắt đầu không nhanh, không chậm chuyển động, cùng lúc đó, Đinh Nhị Cẩu một bàn tay đè nặng trên đầu Trịnh Hiểu Ngãi không cho nàng quay đầu lại nhìn, đau đớn cũng đã vơi bớt, cổ đáy huyệŧ tê rần, lại có một ít dịch nhờn trào ra bên ngoài miệng huyệŧ, nhiểu xuống trên mặt giường lưu lại một bức sơn thủy đồ xuân sắc.
Vẫn duy trì tư thế sáp nhập như vậy, hai bàn tay Đinh Nhị Cẩu rời khỏi vị trí giữ chặt nàng, bắt đầu âu yếm đến bộ vị nhạy cảm trên cái âm hộ nàng, một chốc sau, Trịnh Hiểu Ngãi cảm thấy hậu môn thống khổ dần dần tiếp tục yếu bớt, thay vào đó là loại cảm giác tê dại thư thích, hậu môn bị ƈôи ŧɦịŧ cắm vào nàng cũng cảm thấy thẹn thùng lại tăng lên kɦoáı ƈảʍ, mà nội tâm của nàng đang theo đuổi thử loại khoái hoạt kiểu khác, khiến cho nàng bắt đầu, đầu nhập thích ứng vào kiểu làm hậu môn mới mẻ này.
……………………………………………………………………………………………
Đinh Nhị Cẩu cũng không cách nào khống chế chính mình bộc phát kíƈɦ ŧìиɦ, ƈôи ŧɦịŧ cắm thẳng vào được hậu môn vừa đỏ vừa sưng của nàng, đã nhồi vào một cái nặng nề đến chỗ sâu nhất của trực tràng, ƈôи ŧɦịŧ nóng hừng hực làm cái hậu môn điền vào tràn đầy, không lưu một chút khe hở nào, đoạn cuối của trực tràng thật sự rất dài mà thật chặt…
- Á..á….ui…
Đinh Nhị Cẩu rõ ràng được cảm giác được trực tràng của nàng nhanh bóp xiết lấy thân cây ƈôи ŧɦịŧ, mỗi lần hắn co rúm nhồi vào rút ra đều ma sát chặt chẽ vách thành thịt trực tràng, làm cho nàng phát ra tiếng rên không ngừng.
Chỉ nghe tiếng của Trịnh Hiểu Ngãi thảm thống đau như sắp chết, một lúc sau thì như là chuyển qua tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ,
Trịnh Hiểu Ngãi quả nhiên là một người đàn bà tuyệt diệu, nàng làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm giác sau này cũng khó mà tìm được một người làʍ ŧìиɦ được cỡ như nàng.
Dướng vật từ trong hậu môn của nàng không ngừng khuấy đảo, bắt đầu thong thả đút vào, đầu ngón tay phải của hắn thì không ngừng kíƈɦ ŧɦíƈɦ âm hạch sung huyết phồng to của Trịnh Hiểu Ngãi, tay trái thì đem cái mông của nàng cố định tư thế, ƈôи ŧɦịŧ ưỡn tới rồi rút ra đút vào.
Làm như vậy hơn 10' sau về sau, Trịnh Hiểu Ngãi bụng dưới bắt đầu co rút lại, cái mông đã chủ động giãy dụa vễnh lên giơ cao đón hùa ƈôи ŧɦịŧ thọc sâu vào trong hậu môn của mình, nàng đã chậm rãi cảm nhận được kɦoáı ƈảʍ từ cái hậu môn mình.
Mắt thấy Trịnh Hiểu Ngãi lần đầu tiên làm qua hậu môn mà đã biết hưởng thụ khoái hoạt, Đinh Nhị Cẩu càng mừng rỡ tăng nhanh tốc độ độ mạnh đút vào, hai tay giờ đã nắm lấy hai bên bờ mông to lớn của nàng nhanh chóng trừu đưa..
- Ui…ui… ừ ..chỗ đó... ui…ừ..cứ đâm mạnh đi…
Cả người giống như bị hỏa diễm đốt cháy, cái sướng đến xuyên thấu toàn thân Trịnh Hiểu Ngãi, nàng hoàn toàn quên mất vừa rồi khi bị ƈôи ŧɦịŧ đâm vào hậu môn vô cùng thốn đau, hiện tại nàng chỉ biết liều mạng nâng lên cái mông vặn vẹo vòng eo, hoàn toàn vong ngã phát ra tiếng thở gấp cùng lời rêи ɾỉ…!
…………………………………………………………………………………………
Hàng loạt cơn run rẩy làm cho lổ hậu môn cũng theo khép mở nhíu lại từng cơn , rồi lạikhông ngớt, cơ vòng buông lỏng căng thẳng siết chặt giữ lấy ƈôи ŧɦịŧ, giống miệng cá chép vừa mút vừa phun, phản ứng theo dây chuyền làm cho Đinh Nhị Cẩu rút ra đút vào lại tăng lên, càng đánh càng hăng, gây cho Trịnh Hiểu Ngãi càng lớn hơn nữa kíƈɦ ŧɦíƈɦ kɦoáı ƈảʍ…
Cái bụng Đinh Nhị Cẩu hòa vùng cái mông thịt lớn của Trịnh Hiểu Ngãi vểnh lên không ngừng va chạm với nhau, phát ra tiết tấu chặt chẽ "phạch, phạch, phạch, giống lửa đạn bay tứ tung trên chiến trường, khích lệ trống trận lòng người, ủng hộ dũng sĩ phấn đấu quên mình mà đấu tranh anh dũng.
Bỗng nhiên, làm người ta trở tay không kịp cao trào đột nhiên lại hàng lâm, đem bọn họ lưỡng hoàn toàn bao phủ, giống tại giữa hai người đột nhiên tiếp thông điện lưu, làm thân thể không bị khống chế run run không ngừng.
Thật kỳ quái, một tư thế đơn giản với động tác không ngừng lặp đi lặp lại, mà có thể gây cho nhân loại một loại khoái hoạt to lớn, làm cho người ta quên đi mọi ưu phiền, liều mình mà theo đuổi.
Giờ phút này hai người đã nhập giai cảnh, một đợt như thế chẻ tre đút vào, đem bọn họ cùng lúc đẩy lên đỉnh phong cao trào tìиɦ ɖu͙ƈ.
Đinh Nhị Cẩu thở hổn hển, mười ngón tay bấm sâu vào tại hai bên mông thịt nhuyễn trợt của Trịnh Hiểu Ngãi , ƈôи ŧɦịŧ liên tiếp run rẩy ở bên trong, trên mặt Đinh Nhị Cẩu tràn ngập kɦoáı ƈảʍ.
…………………………………………………………………………………………
Nóng bỏng nham thạch tϊиɦ ɖϊƈh͙ giống như mũi tên nhọn rời cung, tốc độ tối đa nhắm sâu trong nơi tận cùng bay trực tràng của Trịnh Hiểu Ngãi phóng tới.
Trực tràng bao dung ôm lấy ƈôи ŧɦịŧ tại trong cơ thể nàng, khi nhanh khi chậm co rúm, không hẹn mà cùng phối hợp:
- A! Gϊếŧ chết …..chị mất rồi…a….sướng..quá…ui…nữa đi…
Nham thạch nóng chảy như tia chớp trong khoảnh khắc đánh trúng vào thành vách trực tràng, Trịnh Hiểu Ngãi cũng biết được có chất lỏng gì đó đang nổ mạnh, toàn thân nhuyễn nhừ rêи ɾỉ ra, cứ như vậy tựa hồ mất đi ý thức.
…………………………………………………………………………………………..
Hai người đã là lâm vào tình trạng kiệt sức, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm chồng chung một chỗ, toàn thân đầy mồ hôi , Đinh Nhị Cẩu bất chợt cảm thán thầm nghĩ : Nắm chính quyền đã không dễ dàng, khai thác ranh giới khác càng là không dễ dàng hơn .
-Em đã thỏa mãn chưa?
- Thoả mãn cái gì?
- Cuối cùng thì em cũng là người đầu tiên làm ở nơi đó…
- Ai…. Em thấy cũng không hơn gì cái này
. Đinh Nhị Cẩu thở dài vỗ vỗ trên cái âm hộ của Trịnh Hiểu Ngãi.
- Em…em…. không có lương tâm, ai ui…!!! Đừng có nhúc nhích, đau . . .
Trịnh Hiểu Ngãi nhíu mày duyên dáng rên to….