CHƯƠNG 723: MUỐN TỰ BÁO THÙ.
Hà Hồng An lúc này mới biết không chỉ là con rể của mình đụng chết, mà ngay cả con gái của mình cũng suýt nữa cũng vong mệnh, việc này làm cho phía sau lưng của ông toát ra mồ hôi, xem ra bọn chúng thật sự là không từ một thủ đoạn nào cả rồi.
- Cậu Đinh, xin cám ơn, giờ tôi cũng không biết nói sao, đại ân này không lời nào cảm tạ hết được, về sau nếu có chuyện gì cần giúp, cậu không cần khách sáo nại ngần cứ đến gặp tôi, cậu là người lần thư hai mang đến mạng sống cho con gái của tôi, rất cám ơn..
Hà Hồng An bắt chặt tay của Đinh Nhị Cẩu .
Lưu Giang trong lòng cảm kích không thể bộc lộ ra bằng lời nói, nếu bất cứ ai thì tâm tính cũng đều như vậy, huống chi nàng là người mẹ, vừa rồi nàng cũng nghe Từ Kiều Kiều nói, biểu hiện của nàng rất là hoảng sợ về tình huống con gái của mình lúc đó, vừa nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu, vừa nhìn về phía chồng mình, cũng may là Đinh Nhị Cẩu không có chú ý đến Lưu Giang, chứ nếu thấy khuôn mặt tái mét của Lưu Giang lúc này, thì hắn nhất định sẽ bị hù dọa.
Nhìn thấy vợ mình thất thần như vậy, Hà Hồng An vội vàng kéo Lưu Giang đến một khúc quanh, nhìn qua như là an ủi nàng, trên thực tế là sợ Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Lưu Giang biểu lộ ngơ ngác mất hồn như thế.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy bọn họ như vậy, hắn cũng không tiện nói gì thêm, nếu không phải vì đợi Từ Kiều Kiều, hắn đã quay trở về, nhưng bây giờ thì thấy người cảnh sát kia đang canh giữ ở ngoài cửa phòng bệnh, xem ra cảnh sát rất xem trọng vụ án này, dù sao chuyện này ảnh hưởng ra ngoài rất xấu rồi, lại liên quan đến chủ tịch ngân hàng công thương của thành phố, việc này nếu truyền đi, thành phố Hồ Châu lại trở nên nổi danh.
Ai … thời buổi rối loạn.
- Đồng chí cảnh sát, việc này có manh mối gì chưa?
Đinh Nhị Cẩu đi đến ngồi xuống bên cạnh của gã cảnh sát, hỏi bâng quơ.
- Anh là ai à? Nghe ngóng việc này để làm gì?
Cảnh sát cảnh giác nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi ngược.
- Ưʍ.. tôi cũng là người bị hại trong chuyện này, xe của tôi đang bị cảnh sát câu lưu rồi, không biết chừng nào mới thả ra, mà cũng coi như xong rồi, xe này nếu có trả lại thì tôi cũng không cần nữa , xe này có điềm xấu, đã xảy ra hai việc khác nhau rồi, lần trước là suýt chút nữa tôi bị xe tông chết, lần này lại tưng tự như vậy, lúc mua xe đúng ra tôi nên đi coi một quẻ bói, hỏi một chút cát hung như thế nào thì đỡ rồi.
- Hừm.. mua xe còn hỏi cát hung? À.. anh nói về cái xe của anh, lúc ấy anh cũng có mặt ở hiện trường?
- Có… cho nên mới làm xong bản tường trình ở sở công an công an đi ra đây này.
Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn đôi vợ chồng Hà Hồng An , nhỏ giọng nói.
- Ồ? Vậy anh có chú ý đến kè lái chiếc xe đó dáng dấp ra sao không?
Người cảnh sát này bỗng nhiên phấn chấn, tựa hồ cho rằng Đinh Nhị Cẩu là một đầu mối .
- Tại sở cảnh sát tôi đã ghi trong bản tường trình rồi, anh muốn biết thì về lấy ra xem, dù sao tôi cũng đâu biết anh là ai, phải không ? Chuyện về tình tiết vụ án, đâu có nói bậy được.
- Tôi cũng là cảnh sát phụ trách vụ án này, anh nói cái gì vậy?
Viên cảnh sát nổi giận.
Đinh Nhị Cẩu không trả lời, hoài nghi nhìn người cảnh sát , tuy hắn không nói, nhưng trên mặt thì rõ ràng không tin người.
Cảnh sát sau đó lấy ra giấy tờ chứng minh mình là cảnh sát , đưa cho Đinh Nhị Cẩu xem, hắn cũng không có khách sáo, một tay cầm lấy giấy chứng minh mở ra xem, người cảnh sát này tên gọi là Triều Vinh Hoa, Đinh Nhị Cẩu nhớ kỹ tên.
- Ừ, thực đúng là cảnh sát.
Đinh Nhị Cẩu đem giấy chứng nhận trả lại cho Triều Vinh Hoa .
- Bây giờ có thể nói được chưa ?
Triều Vinh Hoa hỏi.
- Tôi phát hiện ra có mấy điểm đáng ngờ, có cái gì đó không đúng, chẳng biết tôi nói ra có sai sót gì không?
- Anh còn hiểu biết về điều tra à, nói thử xem.
Triều Vinh Hoa thoáng cái bị cuốn hút, vội vàng hỏi.
…………………………………………………………………………………………
Từ Kiều Kiều chậm rãi đẩy cửa ra tiến vào trong phòng bệnh, sau khi đi vào, nàng thây dưới tấm chăn một gương mặt tiều tụy, chỉ mới sáng sớm đây còn là cô dâu, hơn nữa thần sắc của Hà Tình rất khác thường, Từ Kiều Kiều đến gần Hà Tình.
- Chị Tình, không sao chứ?
Từ Kiều Kiều nhỏ giọng hỏi.
Hà Tình độ nhiên nhìn thấy Từ Kiều Kiều lại càng hoảng sợ, bởi vì nàng đang suy nghĩ đến chuyện khác, trong lúc suy nghĩ, nên không có chú ý tới trong phòng có người bước vào, nàng lập tức trong lòng muốn bão nổi lên, thì nhìn lại là Từ Kiều Kiều, như trông được cứu tinh vậy , chụp lấy cánh tay của Từ Kiều Kiều.
- Kiều Kiều, hãy giúp đỡ chị...chị muốn báo thù… chị muốn báo thù, em hãy giúp chị… .
Hà Tình tay nắm thật chặc Từ Kiều Kiều, bởi vì dùng sức quá mạnh, khiến cho những móng đầu ngón tay bấm vào làn da của Từ Kiều Kiều, làm cho Từ Kiều Kiều cũng hơi đau đớn khó nhịn.
- Chị Tình, em biết…em biết, trước buông tay em ra.. đau.
Từ Kiều Kiều vừa nói vừa muốn gỡ tay Hà Tình ra.
- Xin lỗi, chị quá kích động, Kiều Kiều, hiện tại chỉ có em mới có thể giúp cho chị, đáp ứng chị nhé, nhất định phải giúp chị…
- Được rồi, nhưng em làm thế nào để giúp chị đây, chúng ta lại không biết là ai đã cố tình đụng phải Đào Chính.
- Chị biết là ai, cho nên chị muốn phải tự tay gϊếŧ hắn báo thù cho Đào Chính, trước đó đã hù dọa cho chị sợ đấy, hắn nói nêu chị lấy Đào Chính, thì trong ngày kết hôn hắn sẽ gϊếŧ chết Đào Chính, vì thế chị sợ xe hoa trên đường đi đón Đào Chính không an toàn, cho nên chị mới tìm một chiếc xe bình thường khác, nhờ em tìm một chiếc xe việt dã, hy vọng là đi trên xe này sẽ an toàn hơn , nhưng chị thật không ngờ, hắn lại dám động thủ trước nhà của Đào Chính, chị khờ dại thật…hu..hu…
Từ Kiều Kiều nghe được Hà Tinh nói thì ngơ ngác như lọt vào trong đám sương mù, nàng rất muốn đi kiểm tra lại đầu óc của Hà Tình, để xem thần kinh của Hà Tinh có vấn đề gì không? Cho nên mới tưởng tượng ra nói bậy bạ như vậy.
- Chị Tình ….đừng khóc, chị vừa mới nói là có ý gì, em không hiểu lắm?
- Chị nói là chị muốn báo thù, chị muốn gϊếŧ tên vương bát đản kia, chị thề sẽ tự tay làm thịt hắn vì Đào Chính mà báo thù.
Hà Tình nghiến răng nói. .
- Thế nhưng … vì cái gì chị lại không báo cảnh sát chứ, nếu chị đã biết là ai, cứ báo cho cảnh sát bắt hắn không phải là dễ dàng hơn sao, còn chính chị thì làm gì mà có bản lãnh đi gϊếŧ người?
Từ Kiều Kiều lúc này run rẫy, hai bắp chân có chút không nghe theo sai khiến rồi, nàng muốn đi ra ngoài gọi Đinh Nhị Cẩu, nhưng lại không có đủ sức lực đứng lên đi ra ngoài.