CHƯƠNG 729 : VỢ CỦA CHỦ TỊCH THÀNH PHỐ CÀNG THỦ ĐOẠN.
- Thành Quân, chuyện của Đinh Trường Sinh như thế nào rồi?
Đào Thành Quân vừa vào cửa, Thạch Aí Quốc liền hỏi, thấy lãnh đạo vội vã như vậy, Đào Thành Quân có chút kinh ngạc .
Thấy Đào Thành Quân có vẻ kinh ngạc, Thạch Aí Quốc biết mình có chút nôn nóng rồi, nên ông chỉ vào cái ghế trước mặt để cho Đào Thành Quân ngồi xuống, rồi mới nói ra:
- Không phải là tôi sốt ruột, mà là do có chuyện rất cấp bách, chắc ông cũng vừa mới nhìn Đường Kiến Chính đi ra chứ ?
- Ừ..có nhìn thấy, nhưng tôi xem tâm tình của lão ta không tốt, ông có biết vì sao?
- Ưʍ.. là do tôi vừa mới đoạt lấy miếng thơm của hắn rồi. .
Thạch Aí Quốc đem sự tình vừa rồi kể lại một lần, điều này làm cho Đào Thành Quân rất ngạc nhiên .
- Đinh Trường Sinh làm sao lại quen biết được tổng giám đốc tập đoàn Bàn Thạch ? Điều này không thể nào tin được, người ta là dạng người quí phái sang giàu, Đinh Trường Sinh chỉ là con dế nhũi từ trong trong nông thôn đi ra ngoài, thì làm sao lại có dính líu quan hệ đấy, tôi cảm thấy không thể nào có khả năng đó.
Đào Thành Quân không tin vào lời nói của Đường Kiến Chính.
- Tôi cũng không tin, cho nên tôi mới gọi ông đến đây, có hai chuyện, một là điều tra Đinh Trường Sinh cùng tổng giám đốc tập đoàn Bàn Thạch có mối quan hệ như thế nào, thứ hai là ông đã trao đổi với Đinh Trường Sinh như thế nào rồi , hắn có đồng ý đến đây làm thư ký không?
- Chủ tịch, tôi không có trực tiếp gặp hắn, nói thật ra, vì tôi cũng không biết một chút gì về hắn, hơn nữa hắn đã từng làm thư ký cho người khác, nhưng về sau lại không làm nữa, tôi muốn hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, cho nên đã trực tiếp tìm gặp Trọng Hải, cũng là người đang làm thường vụ phó khu trưởng Tân Hồ khu, Đinh Trường Sinh đã từng là thư ký của hắn, Trọng Hải biểu lộ rất bất đắc dĩ khi buông Đinh Trường Sinh ra , xem ra hắn đối với Đinh Trường Sinh vẫn rất là xem trọng.
- Hừ…Trọng Hải này, bị chú của hắn làm hư rồi, dù thế nào, tôi dùng Đinh Trường Sinh cũng không phải là quan tâm đến Trọng Hải, kết quả cuối cùng là như thế nào đây?
- Có lẽ là không thành vấn đề, tôi chỉ lo lắng, Đinh Trường Sinh làm thư ký cho Trọng Hải lâu nay có mối quan hệ rất khắn khít, bây giờ lại đến nơi này làm thư ký, có ổn hay không?
- Thành Quân, tôi đâu có nhỏ mọn như vậy, trái lại nếu như Đinh Trường Sinh đến chỗ này mà cùng với Trọng Hải biểu hiện như người dưng, thì tôi mới không dùng, vấn đề này gọi là không tình không nghĩa, con người như vậy thì sẽ dùng được bao lâu ? Cho nên về điểm này ông yên tâm, Đinh Trường Sinh cũng là người, cũng là nhân viên nhà nước, càng không phải là tài sản riêng của tôi, hơn nữa, Trọng Hải kia xem qua tính cách cũng được, sau khi Trọng Phong Dương điều đi rồi, hắn cũng sẽ hiểu chuyện hơn, vấn đề xem như quyết định xong, chuyện Đinh Trường Sinh ông tranh thủ thời gian xử lý đi, để cho hắn sắp xếp cho kịp thời gian.
Thạch Aí Quốc vẫy tay lên nói, chưa kịp nói tiếp, thì điện thoại di động của ông reo .
Thạch Aí Quốc không có lập tức tiếp nghe, mà liếc nhìn Đào Thành Quân, Đào Thành Quân người thế nào, lập tức biết rõ cú điện thoại này người ngoài không thể nghe, lập tức lên tiếng chào, rồi đứng người lên đi ngay.
- Anh.. tại sao lâu như thế mới tiếp điện thoại của em vậy?
Thạch Aí Quốc vừa tiếp thông điện thoại, trong lòng lập tức dịu ngọt, Tiêu Hồng kia ngọt ngào nũng nịu khiến cho ông vô lực tự kềm chế .
- Ồ … anh làm việc đâu, có chuyện gì vậy?
Thạch Aí Quốc cũng nhẹ giọng nói ra .
- Không có việc gì, người ta chỉ là muốn hỏi buổi tối nay anh có dùng cơm nhà không ? Em vừa học nấu vài món ăn, định buổi tối làm cho anh ăn xem thử có được hay không?
Tiêu Hồng đang mặc cái váy ngủ mỏng tanh, ngực không mang nịt vú, lồ lộ ra hai bầu vú căng mọng, đang nằm uốn éo tại trên ghế sa lon, điện thoại cho Thạch.
- Trở về …trở về..ở nhà chờ anh.
Thạch Aí Quốc vội vàng đáp ứng nói .
Thạch Aí Quốc cúp điện thoại xong, trầm ngâm nhớ lại lúc tân hôn cùng với cô vợ tẻ đẹp, tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào của nàng khi ông đưa ƈôи ŧɦịŧ vào cơ thể của nàng, sự hầu hạ chu đáo của nàng đáp ứng với tất cả mọi nhu cầu của ông, nhưng ông chỉ là không biết, lúc này trong nhà ông, khói thuốc súng đã nổi lên tứ bề.
…………………………………………………………………………………………….
- Tiêu Hồng, cô có biết hổ thẹn một chút không vậy ? Dường đường là một người sinh viên tốt nghiệp đại học, cần học vấn có học vấn, muốn văn hóa có văn hóa, tướng mạo cũng không thua kém ai, làm chi mà phải lấy một ông già như thế, tôi thấy cô thật sự là vô liêm sỉ.
Dối diện trên ghế sa lon, đứng đấy một cô gái đang chống nạnh gào thét, nàng chính là Thạch Mai Trinh con gái của Thạch Aí Quốc.
- Thạch Mai Trinh, tôi khuyên cô nói chuyện lễ độ một chút, nếu cứ tiếp tục không che đậy cái miệng lại, thì về sau cô cũng đừng nghĩ đến chuyện đặt chân vào trong cái nhà này, tôi sẽ đổi khóa cửa, bởi vì hiện giờ cái nhà này tôi mới chính là bà chủ, với lại cô vừa mới nói đến cái gì, cái gì mà gọi là tôi lấy một ông già, cô nói với cha của cô hỗn hào như vậy hay sao? Cha của cô nuôi cô cả đời, mà cô cứ như vậy chà đạp cha mình?
- Cô…cô… thật sự là thứ không biết xấu hổ . . .
- Cô ngoài cái câu nói này thì không còn câu nói khác sao? Tôi biết cô ganh ghét tôi chiếm đoạt người cha yêu của cô, nhưng cô có nghĩ tới hay không, cha của cô bao nhiêu tuổi rồi, đến lúc về hưu thì làm sao bây giờ? Ai cùng với ông ta sống quãng đời còn lại cả đời? Là tôi đấy…tôi đem cả tuổi thanh xuân của mình dâng hiến cho cha của ngươi, để cho cha của cô không phải gia tăng gánh nặng, cô nên cảm tạ tôi mới đúng chứ, ngược lại còn ở chỗ này chỉ trích tôi, cô chẳng lẽ không có chú ý tới cha của cô cùng với tôi rất vui vẻ hạnh phúc sao?
Tiêu Hồng nhanh mồm nhanh miệng nói, làm cho Thạch Mai Trinh á khẩu không trả lời được.
- Cô… . . .
- Hừ..cô cái gì mà cô, nói đi nói lại, tôi và cha cô là yêu nhau thật lòng đấy, điểm này cô nhìn không ra à? Tôi tuy cùng với cô là bạn học, nhưng tôi bây giờ là mẹ kế của cô, đối đãi với vai về bề trên, cô nên có sự tôn trọng tối thiểu chứ, cô xem lại bản thân mình, lớn như vậy cũng không tìm được người bạn trai, cô có biết cha của cô vì chuyện của này của cô mà sốt ruột lắm hay không ?
Tiêu Hồng cũng giống như tất cả các người vợ nhỏ khác, có lý luận phong phú, có kỹ năng diễn thuyết siêu cường, lại nhìn Thạch Mai Trinh, trong ánh mắt nàng muốn phun lửa, nhưng cũng chỉ đành là giương mắt nhìn, bởi vì nàng đã từng thử qua sử dụng vũ lực với Tiêu Hồng, nhưng lại bị Tiêu Hồng đánh bại, cho nên từ đó về sau, nàng không còn có dũng khí đánh nhau với Tiêu Hồng nữa, không hề nghi ngờ, ngày hôm nay nàng lại bị thất bại.
- Hừ…con người vô sỉ thì sẽ có một ngàn cái lý do giải thích vô sỉ, nhưng tôi cũng cho cô biết, tôi sẽ không từ bỏ ý đồ với cô đâu, hãy chờ xem có một ngày…
Thạch Mai Trinh chỉ có thể phóng hạ một câu đầy hận thù, rồi nghênh ngang rời đi .