CHƯƠNG 730 : NGƯỜI VỢ TUYỆT SẮC.
Thạch Mai Trinh cùng Tiêu Hồng là đồng học trong bốn năm đại học, hơn nữa còn là bạn cùng phòng, về vóc dáng thân thể và sắc đẹp, hai người đều là hoa khôi của trường, kẻ tám lạng người nữa cân, có thể nói giữa song phương vô cùng hiểu rõ tính tình của nhau, nàng biết rõ Thạch Mai Trinh sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên đợi cho Thạch Mai Trinh rời khỏi, sau khi đóng cửa lại, Tiêu Hồng cũng ngồi phịch ở trên ghế sa lon trầm ngâm suy nghĩ.
Rất khó nói là Tiêu Hồng thật sự thích Thạch Aí Quốc, đạo lý này ai đều biết, nhưng thường thường người trong cuộc lại có cảm giác hài lòng, ít nhất là Thạch Aí Quốc cảm giác mình như tỏa sáng lại tràn đầy sức sống.
……………………………………………………………………………………………
Thẩm Mộc cũng đã từng là sinh viên tốt nghiệp duy nhất đại học ở trong thôn của mình, nếu như về sau các trường đại học không khuếch trương tuyển sinh thêm nhiều, thì tin rằng cái kỷ lục này của Thẩm Mộc rất khó bị phá vỡ, nhưng người có tài thì trên con đường làm quan thường thường rất khó tiến bộ, Thẩm Mộc chính là kiểu nhân vật tiêu biểu .
Thẩm Mộc còn có một kỷ lục khác cho tới bây giờ cũng chưa có bị ai phá vỡ, đó chính là hắn lấy được người vợ xinh đẹp nhất trong thôn, mỗi lần đi đâu, đều đi cùng vơi vợ của mình dưới ánh mắt hâm mộ của rất nhiều người, lúc mới bắt đầu Lý Hồng Phong cũng không quen, nàng có cảm giác mình như là khỉ trong vườn bách thú bị người quan sát vậy, nhưng về sau, nàng lại rất tự hào, rất hưởng thụ cái loại cảm giác được người hâm mộ nhan sắc của mình.
………………………………………………………………………………………….
Bởi vì Đinh Nhị Cẩu xe bị sở công an tạm giữ, cho nên lúc tan việc hắn đang ngồi cùng với xe của Thẩm Mộc, trên đường đi Thẩm Mộc đang trò chuyện với Đinh Nhị Cẩu về công tác, nhìn ra được, trong mắt Thẩm Mộc rất là ngưỡng mộ Đinh Nhị Cẩu, Thẩm Mộc biết rõ tin tức này, như vậy cũng là rất nhiều cũng đã biết, cho nên toàn bộ khu phố hành chính đều nhìn Đinh Nhị Cẩu với ánh mắt khác với lúc trước .
Dù Thẩm Mộc ngăn trở, Đinh Nhị Cẩu khi đến khu chung cư của Thẩm Mộc ở, hắn vào dưới lầu trong siêu thị mua một một ít hoa quả cùng bánh kẹo mà con nít thích ăn, hắn biết con gái của Thẩm Mộc đã năm tuổi rồi..
Lên lầu, không đợi Thẩm Mộc móc ra chìa khóa mở cửa, từ bên trong mở ra, ở trên thò ra một khuôn mặt tuyệt mỹ, phía dưới là cái đầu nhỏ, mặt tròn bầu bỉnh da trắng môi hồng, sau khi nhìn thấy Thẩm Mộc, đứa bé thoáng cái chạy ra khỏi cửa, nhào vào trong ngực Thẩm Mộc.
- Mộc Mộc, ở nhà có nghe lời mẹ không vậy ? Chào chú đi con.
Thẩm Mộc thân mật đùa với đứa bé gái, nhưng cô bé có chút sợ hãi người lạ, chuyến mặt nghiêng đầu đi qua nơi khác.
- À có phải là Đinh chủ nhiệm…mau vào… mau vào nhà.
Lý Hồng Phong vội vàng tiếp nhận đồ đạc trong Đinh Nhị Cẩu, dẫn hắn vào trong phòng khách.
- Xin chào chị dâu, chị cứ gọi tôi là Tiểu Đinh đi, như vậy nghe thoải mái hơn.
Đinh Nhị Cẩu lúc này thậm chí có chút ngượng ngùng nói ra .
- Đúng.. hay là cứ gọi Tiểu Đinh đi cho thân thiết đi, Tiểu Đinh sắp sửa không còn làm chủ nhiệm nữa rồi rồi, cậu ta sắp biến thành Đinh thư ký trên ủy ban thành phố rồi.
Thẩm Mộc ở sau lưng nói tiếp .
- Rôi..đến đây ngồi xuống uống nước trà trước, chốc nữa dùng cơm, hai người có uống chút rượu không?
Lý Hồng Phong hỏi.
- Ừ, uống chút rượu đi, tôi là lần đầu tiên cùng Tiểu Đinh uống rượu với nhau.
Thẩm Mộc nói ra , đã như vậy thì Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện nói gì thêm nữa, ngồi ở trên ghế sa lon nhìn xem Thẩm Mộc cùng con gái vui đùa ầm ĩ, không biết vì cái sao, hắn đột nhiên nhớ tới mẹ con của Lý Phượng Ny, đoạn thời gian trước hắn muốn đi thăm , nhưng lại bị Lý Phượng Ny cự tuyệt, nàng nói hiện tại đang sinh hoạt rất tốt, nói thật, tuy nhắn thật cao hứng khi mình đã có con, nhưng thật ra thì vẫn chưa có tinh thần chuẩn bị để làm tròn trách nhiệm của một người cha, hơn nữa Lý Phượng Ny cũng kiên trì khuyên nhủ hắn đừng tâm tư đến chuyện này, mọi chuyện để cho nàng lo liệu cho ổn.
Ngay tại lúc Đinh Nhị Cẩu cùng Thẩm Mộc ở trong phòng khách nói chuyện, Lý Hồng Phong lăng xăng bắt đầu từ trong nhà bếp chuẩn bị thức ăn, xem ra nàng đã sớm đã làm xong, phòng khách và nhà bếp chỉ có cách một cánh cửa thủy tinh, ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu thỉnh thoảng phiêu hướng về phía trong bếp Lý Hồng Phong đang bận rộn, gặp nàng ghim cái trâm cài cái kẹp lên tóc dài, mặc một bộ quần áo thun yoga màu vàng nhạt, quần dài bó sát người, khi nàng về phía sau xoay người lại, hai tay giữ thăng bằng hai dĩa thức ăn, nên thân người hơi ngữa về sau, vốn cái quần thun đã ôm sát gò mu, làm cho cái âm hộ càng xông nhô cao, làn vải quần buộc chặt phảng phất trong đó có một cái bánh bao lớn phồng lên, gần xem phi thường có nhục cảm.
- Anh Thẩm, chị dâu là hiện đang làm ở đâu vậy?
- Cô ấy thuê một cửa hàng bán máy tập thể hình, bên cạnh còn là huấn luyện viên dạy yoga, coi như cũng kiếm thêm ít tiền mưu sinh, hết cách rồi, tiền lương của tôi không đủ nuôi sống cả gia đình.
Thẩm Mộc bất đắc dĩ nói .
-À..hèn gì chị dâu đã có con mà dáng người vẫn còn xinh đẹp như thế, tôi còn tưởng rằng chị là diễn viên nhảy múa ba-lê đấy chứ.
- Ha ha…lúc nào cậu muốn dùng máy tập thể hình, cứ đến tiệm chọn, đến lúc đó tôi cho người mang đến cho cậu một cái.
Thẩm Mộc lúc này không buông tha bất kỳ một cơ hội nào để cùng Đinh Nhị Cẩu kết giao, Thẩm Mộc cũng biết, Trọng Hải đã từng là lãnh đọa trực tiếp của Đinh Nhị Cẩu, lúc Đinh Nhị Cẩu đến đây nhận chức thì chính là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ của khu tự mình đưa tới, còn gã thì đành phải chờ đợi ở lại nơi này lăn lộn, đợi đến lúc thích hợp, nếu như mình mở miệng ra nhờ cậy, tin rằng chỉ cần Đinh Nhị Cẩu mở miệng nói một câu, trong vùng này những lãnh đạo sẽ cũng phải nể mặt thư ký của chủ tịch thành ủy, đương nhiên, đó là lúc Đinh Nhị Cẩu đã làm thư ký trên thành phố, chuyện tương lai ai mà biết được?
- Để tôi đi giúp chị dâu bê thức ăn, Tiểu Mộc, chú có mua cho cháu bánh kẹo đầy này.
Đinh Nhị Cẩu nựng trên má cô bé, rồi đứng dậy đi qua nhà bếp, lúc này đây Thẩm Mộc cũng ôm con gái đi theo.
- Ai da… Tiểu Đinh, không cần cậu đâu, tự chính mình chị làm chút là xong.
Lý Hồng Phong vội vàng ngăn cản lại nói .
- Chị dâu, khách sáo với tôi cái gì, khi tôi mới đến khu vực này, anh Thẩm rất chiếu cố tôi... nói thật, chính tôi tại khu phố hành chính Long Cương không có mấy người người quen, ngoại trừ anh Thẩm ra, cho nên cứ xem như là người một nhà..
Nói xong ra tay bưng hai cái đĩa đi thức ăn ra ngoài, lời này của hắn nghe vào trong lỗ tai, Thẩm Mộc rất là vui mừng.