- Mày nói cái gì, Cát Hổ đến đây? Hắn tới đây làm gì?
Triệu Khánh Hổ đương nhiên cũng biết Cát Hổ là đàn em của Tương Hải Dương thuộc loại liều mạng, cho nên vừa nghe Triệu Cương nói Cát Hổ tới đây, Triệu Khánh Hổ rất quan tâm đến, mặc dù lão và Tương Hải Dương không trực tiếp đối nghịch, nhưng dù sao Tương Hải Dương tại thành phố Hồ Châu là nhân vật có mặt mũi, con trai của Triệu Khánh Hổ kết hôn, chính lão còn phái người đi đưa thiệp mời, nhưng Tưởng Văn Sơn rốt cuộc cũng không có nể mặt hắn, cũng chẳng có đến, bây giờ thì nhìn Triệu Cương biểu hiện, dường như Cát Hổ này đến không phải là để chúc mừng.
- Hắn nói là vì Hách Giai nên mới đến.
Triệu Cương thấp giọng nói.
- Hách Giai? Việc này và Hách Giai thì có quan hệ gì? À.. đúng rồi, tao nhớ tới trước đây Đàm Quốc Khánh cũng đã tới, cũng đòi cần có Hách Giai…. Hừm..người đàn bà này trên người có cái gì đáng giá mà Tương Hải Dương năm lần bảy lượt cứ tìm đến đòi người?
Triệu Khánh Hổ lẩm bẩm.
- Hay là giờ cứ gọi Hách Giai tới hỏi?
Triệu Cương nhắc.
- Quên đi, đã tối rồi, ngày mai rồi tính sau, mày nhớ chú ý đến Cát Hổ một chút, thấy có cái gì không đúng thì lập tức nói cho chú biết, ngày mai chú sẽ đi gặp bí thư Tương .
Triệu Khánh Hổ cầm một ly rượu sâm bổ dương pha huyết nhung nai uống sạch, rồi cầm lấy cái khăn tay màu lau miệng, xong ném vào trong thùng rác bên cạnh.
- Vậy giờ cháu đi ngủ nhé, nga, quên chứ.. hôm nay sau khi tiệc cưới chấm dứt, trong sơn trang có giữ lại một cô gái, cứ luôn mồm nói là bằng hữu của cô dâu, hình như là có ý đến giúp Hà Tình chạy trốn đấy, chẳng qua Hà Tình không có thừa nhận, cô ấy cũng không muốn rời khỏi nơi đây.
- Cô gái này và Hà Tình có quan hệ như thế nào?
- Trước kia là đồng nghiệp, quan hệ cũng khá tốt.
Triệu Cương nói.
- Ừ, nếu cô gái đó tự dấn thân vào hang cọp, vậy thì cứ giữ lại đi, dựa theo quy cũ, thưởng cho các anh em…
Triệu Khánh Hổ sao cũng được không màng đến nói.
- Vậy thì cũng tốt, nhưng cô gái này nói là bạn gái của Đinh Trường Sinh, chuyện này hơi khó xử, cháu có hỏi qua bảo vệ cửa cổng, đúng là Đinh Trường Sinh mang vào, lúc ấy cô gái không có thiệp mời, nên Đinh Trường Sinh đứng ra bảo đảm dẫn vào, về việc này.. chắc phải suy tính lại một chút.
Triệu Cương hôm nay đi theo sau lưng Triệu Khánh Hổ mời rượu, cho nên đối với Đinh Trường Sinh thì gã cũng có ấn tượng.
Nếu là tại trước kia, Từ Kiều Kiều nhất định sẽ bị Triệu Cương cưỡиɠ ɦϊếp, sau đó sẽ đưa cho đàn em trong sơn trang chơi, qua một thời gian ngắn, Từ Kiều Kiều bị khuất nhục không còn có ý thức phản kháng rồi, rất có thể sẽ bị đưa xuống phía Nam bán vào một cái kỹ viện nào đó, mặc kệ cho nàng sau này tự sinh tự diệt, để cho chừa cái tội không biết trời cao đất rộng là gì..
Thông qua trước khi hôn lễ tổ chức thì qua đối thoại của hòa Triệu Cương và Hà Tình, hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau đã đạt thành một giao dịch, cho nên vì cái giao dịch này, Triệu Cương cũng phải tìm kiếm một chỗ dựa cho mình, trong lúc chưa mọc đủ lông đủ cánh, hôm nay số phận đã sắp xếp cho cho gã một cơ hội tiếp xúc với Đinh Trường Sinh, mặc kệ là Từ Kiều Kiều nói là bạn trai của Đinh Trường Sinh là thật hay giả, đều này cũng không trọng yếu, quan trọng là Từ Kiều Kiều quả thật là đi theo Đinh Trường Sinh vào sơn trang này, như vậy Đinh Trường Sinh và Từ Kiều Kiều dù ít hay nhiều cũng phải có quan hệ, nếu như gã có hành động nể mặt Đinh Trường Sinh lúc này, sau này có lúc thì cần nhờ tới Đinh Trường Sinh, đây cũng là một phần hương khói ân tình a.
- Đinh Trường Sinh là ai?
Triệu Khánh Hổ hôm nay uống rượu hơi nhiều, với lại lúc này máu nhung nai và rượu sâm bổ dương đã phát sinh hiệu quả, tinh lực của lão chủ yếu không phải là tập trung ở câu chuyện của Triệu Cương nữa, mà là đang muốn tìm một cái hang động huyệŧ để phát tiết, cho nên trong đầu óc của lão trong lúc này quả thật không nhớ tới Đinh Trường Sinh là ai?
- Chú à…chính là thư ký của chủ tịch thành phố đấy, hôm nay chú đã đưa cho hắn tấm danh thϊếp hoàng kim, chú đã quên sao?
- À..nhớ rồi.. như vậy đi, chú hơi mệt, mày muốn làm gì thì làm, chú đi nghỉ trước đây ..
Triệu Khánh Hổ uể oải nói.
- Vâng..để cháu xử lý chuyện này.
Nói xong Triệu Cương đi ra ra khỏi đại sảnh biệt thự của Triệu Khánh Hổ, bóng dáng gã lập tức biến mất, đứng mé ngoài xa trầm ngâm suy nghĩ một lúc, thì hắn ngạc nhiên khi thấy Triệu Khánh Hổ cũng chưa đóng cửa ngủ, mà là đã mặc bộ đồ ngủ bước ra khỏi cửa, hướng về bên cạnh một gian nhà khác đi đến, dáng đi khỏe khoắn vững chắc, không có dấu hiệu gì là mỏi mệt cả, còn gian nhà bên cạnh kia là nơi phòng tân hôn của Triệu Hằng Bân và Hà Tình….
Triệu Cương thấy kỳ lạ, tại sao chú mình giờ này lại đến phòng tân hôn con trai của mình, vì thế lòng hiếu kỳ trổi dậy, gã lặng lẽ đi dọc theo hàng rào xanh biếc dây leo như một bóng ma, lặng lẽ đến gần gian nhà của Triệu Hằng Bân và Hà Tình, trong lúc này Triệu Khánh Hổ đã bước vào trong gian nhà, không thấy hình dáng đâu cả, gã âm thầm lẻn vào sau..
Sau một lát, từ một căn phòng trên lầu hai truyền đến tiếng nói của Hà Tình sắc nhọn .
- Cha muốn làm gì? Con là con dâu, cưới hỏi đàng hoàng, cha có biết là đang làm gì không vậy.. buông… buông ra, nếu cha không thả con ra, con sẽ gọi người, để cho mọi người đến đây nhìn xem..trong đên tân hôn, cha chồng chạy đến phòng con dâu muốn làm gì?
Hà Tình vẻ mặt không biến đổi, cũng không có ra vẻ nổi giận nói.
Nhưng lập tức một cái tát vang dội cái tát đánh vào mặt Hà Tình.
- Cô mà la lên một tiếng, tôi sẽ đem cô ra phía sau núi cho chó ăn thịt, bộ cô cho rằng lúc trong phòng trang điểm, cha của cho cô trao đổi chuyện gì với cô tôi không biết sao? Tôi cho cô biết, không phải là Hằng Bân thích cô đâu, nó chỉ có nhận thức bằng một đứa trẻ 5, 6 tuổi thì biết cái gì, là chính tôi…tôi xem trọng cô, thật sự là tôi hận trong ngày hôm nay, tại hôn lễ không có được cùng cô bái thiên địa, bất quá chuyện này cũng không tệ lắm, trong đêm động phòng thì tôi đến cũng được…
Triệu Khánh Hổ cười gằn nói.
- Không….không…không…cha không thể làm như vậy, dù nói thế nào đi nữa thì cũng là cha chồng, chúng ta không thể làm chuyện như vậy được, nếu như bị người bên ngoài biết, con không còn cách nào làm người rồi, van cầu cha.. hãy tha cho con đi, con nhất định sẽ nghe lời cha sống ở chỗ này, bất cứ giá nào cũng không trốn đi, đúng rồi….còn có cô gái Từ Kiều Kiều vừa rồi đến khuyên bảo con chạy trốn đấy, cô ấy đang bị bắt giữ ở đây, cha đi tìm cô ấy đi, cô ấy cũng là một cô gái xinh đẹp chưa có chồng, van cầu cha.. đừng nên động đến con.
Hà Tình lúc này đây thật sự là quá sợ…cực độ sợ hãi.
Trong lòng mỗi người, khi quá sợ hãi thì cố luôn tìm một điều gì đó bám víu vào để cứu mạng, mặc kệ không cần gì đến luân lý đạo đức mà chỉ biết có chính bản thân của mình, cũng như Hà Tình đang bán đứng Từ Kiều Kiều qua câu nói….