CHƯƠNG 786: NICK NAME THIÊN NAM ĐỊA BẮC.
Ngày thứ hai trời vừa rạng sáng, Đào Thành Quân lại một lần nữa đi tới bệnh viện thăm hỏi Thạch Ái Quốc, lúc này Đinh Nhị Cẩu đã mặc lại quần áo bình thường, lúc này hắn còn ở lãi bệnh viện thì cũng chẳng có làm gì, cho nên hắn dứt khoát không chịu ở lại bệnh viện, có cảm giác cứ ở đây thì trong người không thoải mái.
- Thư ký trưởng, em muốn đi làm lại, giờ đã khỏe rồi..
- À…nếu chủ tịch thành phố không có yêu cầu gì khác, thì cậu về đi làm cũng được, cậu còn nhiều công tác phải làm, việc săn sóc chủ tịch cũng không phải dùng tới cậu, gia đình ông ấy đã có người ở lại nơi này, chủ tịch thành phố nằm viện, cũng không có nghĩa là toàn bộ công tác của chủ tịch bất kể, cho nên cậu cứ đi làm, thu thập một chút những việc cấp bách mà chủ tịch phải xử lý, mỗi ngày hoặc là tùy lúc báo cáo với chủ tịch, hiểu chưa?
- Vâng..vậy thì được rồi, thư ký trưởng, để em qua qua nói với chủ tịch rồi về đi làm.
Đinh Nhị Cẩu trả lời, Đinh Nhị Cẩu nghe được trong lời nói của Đào Thành Quân thì hiểu ngầm, mặc dù là chủ tịch nằm viện, nhưng có một số việc cần chủ tịch xử lý, không thể bởi vì chủ tịch nằm viện, mà để những quyền này rơi vào tay của người khác..
Thạch Ái Quốc đối với Đào Thành Quân thì tuyệt đối tín nhiệm, ông vừa nghe lời Đào Thành Quân đề nghị để cho Đinh Nhị Cẩu xuất viện đi làm lại, lập tức hiểu được ý tứ của Đào Thành Quân, để Đinh Nhị Cẩu đi làm, xem như là liên lạc giữa ông và ủy ban thành phố, huống chi bây giờ ông đối với Đinh Nhị Cẩu cũng là thật lòng tin tưởng, lúc ấy với tình huống kia, hắn vẫn là nhanh nhẹn đấy, trên bờ người nhiều như vậy cứ hò hét loạn lên, nhưng không ai dám lao xuống cứu ông, còn hắn lúc ấy đứng cách bờ đê cũng không có gần, ông tận mắt nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu lách qua mọi người nhảy vào dòng nước sông lạnh buốt, cho nên ân nghĩa cứu mạng không phải chỉ nói một câu cám ơn là có thể đem kết thúc đấy.
Đinh Nhị Cẩu ngồi trên xe của Đào Thành Quân đến ủy ban thành phố, trên đường, Đào Thành Quân sắc mặt cáu kỉnh, ông ta cũng không nói rõ là nguyên nhân gì, vài lần Đinh Nhị Cẩu muốn hỏi thử một câu, nhưng thấy tài xế đang lái xe ở trước, nên không có tiện nói ra.
- Tiểu Đinh, đến phòng làm việc của tôi một chút, tôi có việc muốn hỏi cậu.
Đinh Nhị Cẩu gật đầu, đi theo sau lưng Đào Thành Quân vào phòng làm việc của ông, Đào Thành Quân quay đầu nhìn bên ngoài cửa, Đinh Nhị Cẩu ý thức được nhất định là có chuyện cơ mật gì đó muốn nói, vì thế hắn lại lui lại đóng kín cửa lại.
- Tiểu Đinh, vừa rồi ở bệnh viện có đông người, tôi không tiện hỏi, lúc chủ tịch rơi xuống sông, cậu có mặt tại hiện trường không vậy?
- Thư ký trưởng, nếu nói về chuyện này, em có trách nhiệm lớn, là do em không có theo sát chủ tịch, lúc ấy chủ tịch và các lãnh đạo khác đi ở phía trước soi đèn pin thị sát tình huống của chân đê, em đi ở phía sau nhận cuộc gọi điện thoại, nói chuyện còn chưa có xong, thì nghe thấy tiếng la của phó chủ tịch Dương nói chủ tịch rơi xuống sông, em liền chạy nhanh tới, đúng lúc thấy chủ tịch đã từ trong đáy sông đứng lên được, nhưng có thể là nước sông quá lạnh buốt, chủ tịch bị tê cứng đã không thể di động lên bờ, lúc ấy em mới nhảy xuống sông đem chủ tịch kéo lên.
- Này..vậy theo tôi hiểu là chính cậu cũng không có thấy chủ tịch rơi xuống sông phải không?
- Vâng.. là đúng như thế, có chuyện gì vậy thư ký trưởng?
- Um… cũng không có gì, vừa rồi Tiêu Hồng vợ của chủ tịch có nói với tôi, cô ta nghi ngờ chủ tịch bị người đẩy xuống nước, đề nghị tôi tìm người điều tra cho rõ chuyện này, vì thế tôi chỉ muốn hỏi cậu tình huống lúc đó, để xem rốt cuộc là có tình huống như Tiêu Hồng nói không?
- Thư ký trưởng, vợ của chủ tịch cũng đã từng nói với em về chuyện này rồi, nhưng thứ nhất là không có chứng cớ, thứ hai là lúc ấy quả thật em không nhìn thấy rỏ, cho nên chuyện này em cũng không tiện có kết luận…À..mà chuyện này chỉ cần hỏi thẳng chủ tịch thì chẳng phải là biết ngay thôi mà? Thị trưởng là người rõ ràng nhất .
- Ừ… được rồi, chuyện này để tôi xử lý, khi có dịp, tôi sẽ hỏi chủ tịch, bây giờ cậu quay về phòng làm việc làm công tác đi.
Đào Thành Quân gật đầu nói.
Đinh Nhị Cẩu mang tâm sự nặng nề trở lại văn phòng, Tiêu Hồng lần nữa lại cường điệu về việc có người muốn hại chủ tịch, mục đích cô ta là có ý gì? Tại sao lại phải có ý nghĩ như vậy? Có phải đây là ý tứ của Thạch Ái Quốc tìm lý do vì sao mình rơi xuống nước ? Hau là mượn cơ hội này đem cục diện chính trị thành phố Hồ Châu quấy đục, Đinh Nhị Cẩu mở máy vi tính ra, lắc lắc cái đầu của mình, hắn cảm giác mình thật là hiện nay nhìn không ra tình hình chính đàn của TP Hồ Châu bây giờ rồi.
Không biết là có phải bởi vì mọi người đều biết chủ tịch đang nằm viện, hay là không có việc cần chủ tịch thành phố xử lý cấp bách, cho nên Đinh Nhị Cẩu ngồi cả một buổi sáng tại văn phòng chủ tịch, cũng không có người nào tới cửa tìm có công việc hoặc nghiệp vụ gì cả, ngay lúc hắn chuẩn bị tắt máy đi ăn cơm trưa, thì trên QQ chợt lóe lên tin nhắn, hắn mở ra thì thấy, lại là nick name Thiên Nam Địa Bắc tối hôm qua chủ động kết bạn với hắn..
Thiên Nam Địa Bắc:
- Có ở đó không? Anh đang làm gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu:
- Đang đi làm, cô có đi làm không?
Thiên Nam Địa Bắc:
- Tôi hôm qua tôi trực đêm ở bệnh viện, nên hôm nay nghỉ ca, ngủ nướng đến giờ mới thức.
Đinh Nhị Cẩu:
- Thật à? Vậy là cô ở nhà có một mình hả?
Thiên Nam Địa Bắc:
- Đúng vậy, có gì không?
Đinh Nhị Cẩu:
- Không có việc gì…đối với y tá tôi vẫn rất hiếu kỳ, hôm nay tôi cũng vừa mới từ trong bệnh viện ra về, bệnh viện của tôi đến y tá rất có chất lượng đấy, ai cũng đều đẹp mắt, không biết y tá trưởng đang nói chuyện với tôi hình dáng như thế nào đây?
Thiên Nam Địa Bắc:
- Anh muốn nhìn xem hình thể tôi sao?
Đinh Nhị Cẩu:
- Có thể được không?
Đinh Nhị Cẩu đôi mắt sáng rực lên, loại tìm kiếm những phụ nữ mới lạ thì trong lòng của mỗi người đàn ông đều có đấy, huống chi là con người tinh lực dồi dào như Đinh Nhị Cẩu, nói thật hắn cũng đã từng trải qua ôm ấp với bác sĩ Uông Minh Kha ở bệnh viện trên tỉnh rồi, nhưng đối với các y tá trong bệnh viện lui tới, hắn chưa có cơ hội nhúng chàm, tuy rằng có Tào Băng, nhưng Tào Băng dù sao cũng là một sinh viên còn thực tập, chưa có nhiễm bụi trần phong tình như các y tá trong bệnh viện kia.
Vì thế, nhu cầu hạ thể nửa người dưới nhanh chóng chiến thắng nhu cầu nửa người trên của cái dạ dày, hắn quyết định không đi ăn cơm, nhanh chóng đóng kín lại cửa phòng, mở webcam gửi yêu cầu đến nick Thiên Nam Địa Bắc, bất ngờ là Thiên Nam Địa Bắc từ chối lời mời của hắn.
Thiên Nam Địa Bắc:
- Thật sự muốn nhìn lắm à ? Thôi khỏi đi, khỏi để anh nhìn thấy rồi lại thất vong.
Đinh Nhị Cẩu:
- Thật sự là tôi muốn nhìn, với lại cô cũng không có lỗ lã gì đâu, tôi cũng cho cô xem lại.
Thiên Nam Địa Bắc
- Nhìn anh? Hừm..đàn ông có cái gì tốt để mà nhìn?
Đinh Nhị Cẩu:
- Phụ nữ mà không thích nhìn đàn ông, chẳng lẽ cô thích nhìn đàn bà?
Thiên Nam Địa Bắc:
- Anh nằm mơ đi, không cho nhìn là không cho nhìn, đừng có nhiều lời..
Đinh Nhị Cẩu:
- Có gì đâu mà, nhà cô không có ai, thì sợ cái gì?
Thiên Nam Địa Bắc:
- Không phải là sợ cái gì, chỉ là yêu cầu của anh đối với tôi mà nói, có chút quá đột nhiên…