CHƯƠNG 924 : CỬA ẢI NÀY SỢ KHÓ QUA.
-Cục tài chính có tồn tại vấn đề hay không thì còn phải điều tra mới có thể xác nhận, nhưng trước tiên là cục tài chính không thể loạn, từ giờ đến cuối năm, từng ban ngành đều đang đợi lấy tiền thưởng mừng năm mới, cho nên tôi đồng ý với đề nghị của Cố chủ nhiệm, phái tổ điều tra liên ngành đến cục tài chính, có vấn đề hay không thì kiểm tra chẳng phải sẽ biết ngay sao?
Uông Minh Hạo lên tiếng, ý kiến này vượt quá ngoài ý liệu của bí thư Thạch, ông nhìn thoáng qua Uông Minh Hạo, nghĩ thầm ‘coi như ngươi cũng sáng suốt…’ Trước mắt mà nói, những người còn lại ủng hộ hay không biểu quyết khó mà nói, nhưng khả năng phản đối không có tồn tại nhiều, nếu ai phản đối ý kiến của bí thư, thật đúng là phải suy nghĩ lại hậu quả về sau.
Cho nên nhìn qua tình huống của hôm nay, Thạch Ái Quốc nắm chắc sẽ có biểu quyết thông qua quyết định của mình, giờ thì tăng thêm Uông Minh Hạo một phiếu nữa, những người khác còn ai có thể phản đối, ông tin rằng chủ tịch Để Khôn Thành cũng có thể nhìn thấy hướng gió rồi.
-Còn ai có ý kiến cứ nói, đã họp thảo luận về chuyện này, chính là muốn để cho mọi người tự do phát biểu, còn ai có ý kiến?
Thạch Ái Quốc một lần nữa dùng ánh mắt nhìn quanh mọi người
Đã qua mấy phút đồng hồ, vẫn không có người lên tiếng, Thạch Ái Quốc biết rõ chuyện này coi như là quyết định xong.
-Tốt rồi, giờ thì chuyện này cứ như vậy đi, Viện kiểm sát , Ban kỷ luật thanh tra liên hợp thành lập tổ điều tra, ngay ngày hôm nay nâng đến cục tài chính, tôi đề nghị do đồng chí Uông Minh Hạo làm tổ trưởng, đồng chí Cổ Thanh Sơn làm phó tổ trưởng, Đinh Nhị Cẩu đảm nhiệm liên lạc, tùy lúc đem tình huống báo cáo với bí thư .
Thạch Ái Quốc bố trí xong trách nhiệm tổ điều tra, sau đó thì nâng chung trà lên nhấp một ngụm.
-Ngoài ra, cục tài chính không thể một ngày không có người cầm đầu, phó cục trưởng thường vụ tạm thời đảm nhiệm công tác này, nếu không có ý kiến khác thì chúng ta bắt đầu hành động ngay.
Thạch Ái Quốc cuối cùng quyết định.
Để Khôn Thành không nói một lời, mặc kệ Thạch Ái Quốc đang phát uy, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn Tư Bàn Hạ, Tư Bàn Hạ cũng giống như ông ta, không nói một lời, Thạch Ái Quốc thậm chí không có trưng cầu một chút ý kiến của hai người, thoạt nhìn cũng thấy Thạch Ái Quốc hôm nay tâm tình rất xấu .
Khang Minh Đức đột nhiên tử vong không phải là chuyện bình thường, khiến cho cục tài chính sa vào khủng hoảng, Khang Minh Đức trong mấy năm qua, nắm giữ cục tài chính như là một vương quốc độc lập, ai chen vào cũng không lọt, quyền nhân sự nắm giữ ở trong tay Tưởng Văn Sơn, vì vậy Khang Minh Đức lợi dụng sự ảnh hưởng của Tưởng Văn Sơn thanh trừ những kẻ không cùng phe cánh ra khỏi cục tài chính, có thể nói Khang Minh Đức nắm cục tài chính chính là một mình một ngựa .
……………………………………………………………………………………………
Thường ủy hội chấm dứt cuộc họp không lâu, phó cục trưởng Ngụy Lệ Hồng đi đến phòng làm việc của thường vụ phó cục trưởng lâm chiếm núi.
-Lâm cục trưởng, phiền toái tới rồi.
Ngụy Lệ Hồng vội nói ra
-Phiền toái gì ? Khang cục trưởng xảy ra chuyện, tự chúng ta không thể rối loạn, nếu bây giờ mà rối, thì khi người ngoài đến thì còn đại loạn đến đâu nữa?
Lâm Chiếm Sơn thản nhiên nói .
-Vừa mới nhận được tin tức, thành ủy lập tổ điều tra, muốn cắm chốt tại cục tài chính, Viện kiểm sát cùng Ban kỷ luật thanh tra liên hợp vào cuộc.
Ngụy Lệ Hồng nói .
-Cái gì? Đến cùng chuyện gì xảy ra?
Lâm Chiếm Sơn lúc này mới chấn động, nếu là như vậy thì rất nhiều chuyện tự mình có muốn che giấu cũng không bưng bít được nữa rồi.
-Thành ủy vừa mới họp xong, Thạch bí thư tự mình bố trí, xem ra cửa ải này cục tài chính không qua được rồi, làm sao bây giờ?
Ngụy Lệ Hồng bình thường cùng Khang Minh Đức rất thân cận, có thể nói rất nhiều chuyện đều cùng tham dự qua, ngay cả chuyện giường chiếu, một khi thật sự điều tra sâu từ bên trong tra, thì ngay bà cũng khó mà chạy thoát, trong đó có rất nhiều chuyện làm trái với luật pháp về tài chính và kinh tế, cho nên bà mới gấp gáp như vậy.
-Đừng hoảng hốt …để cho tôi suy nghĩ một chút .. để cho ta suy nghĩ một chút…
Lâm Chiếm Sơn bắt mình phải tỉnh táo, nhưng càng suy nghĩ vấn đề càng không tỉnh táo được, đã thấy được cửa ải này sợ là khó qua.
-Lâm cục trưởng, tôi thấy mình không khỏe, nên xin nghỉ phép mấy ngày, tôi đi trước...
Ngụy Lệ Hồng nói xong cũng không đợi Lâm Chiếm Sơn đáp ứng , liền quay người ra cửa .
-Này…này…
Không đợi Lâm Chiếm Sơn nói, Ngụy Lệ Hồng đã đi xuống cầu thang, đến trong phòng làm việc của mình cầm lấy cái bọc nhỏ liền lái xe rời đi, xe của bà vừa mới ra khỏi cổng chưa đến mười phút, thì Uông Minh Hạo mang người đã xông đến.
-Uông bí thưchuyện gì vậy?
Lâm Chiếm Sơn mặc dù đã biết tin tức rồi , nhưng vẫn ra vẻ không hiểu chuyện gì , Uông Minh Hạo lúc này đây có thể nói là rất nhanh thần tố , vì ông hiểu rõ đây là thời cơ rất tốt để tạo dựng mối quan hệ cùng với Thạch Ái Quốc, Thạch Ái Quốc bản lĩnh nắm chắc cơ hội thật đúng là không tầm thường, chuyện trọng yếu như vậy mà giao cho Uông Minh Hạo xử lý, tuy vẫn sắp xếp người của mình theo sau, nhưng chỉ cần Uông Minh Hạo dựa theo ý của Thạch Ái Quốc ra tay quyết đoán thẳng thừng, thì ông ta tin rằng Thạch Ái Quốc nhất định hiểu được tâm ý của mình đấy, chỉ cần đem cục tài chính lôi ra hết những khuất tất mờ ám là phù hợp với ý đồ của Thạch Ái Quốc, điểm này rất trọng yếu, có thể nói là điều cơ bản để Uông Minh Hạo gia nhập vào phe cánh Thạch Ái Quốc.
-Lâm Chiếm Sơn, ông triệu tập tất cả nhân viên công tác của cục tài chính, lập tức đến phòng họp, không cho một ai được xin phép nghỉ.
Uông Minh Hạo nói xong cũng không để ý đến thái độ gì Lâm Chiếm Sơn.
Lâm Chiếm Sơn bất đắc dĩ, cho người lần lượt gọi điện thoại gọi tất cả nhân viên cục tài chính đến phòng họp ngay tức khắc.
…………………………………………………………………………………………….
-Còn có ai vắng mặt?
-Uông bí thư, chỉ có Ngụy Lệ Hồng phó cục trưởng vừa rồi thân thể không khỏe , xin phép nghỉ đi bệnh viện rồi.