Hỏa Sát nhìn thấy Dương Quỷ, rõ ràng cảm thấy rất kinh ngạc, thần sắc cũng có chút không được tự nhiên, đặc biệt là cảm giác được khí tức của Dương Quỷ cùng Âm Quỷ đều đã đến Cửu trọng, sắc mặt càng thêm khó coi.
- Ba huynh đệ ta cùng Thánh Linh Cốc có quan hệ gì, liền không liên quan các ngươi, bất quá ba tạp chủng các ngươi ở đây hô to gọi nhỏ, bản tôn biết rõ các ngươi nhất định sẽ có việc.
Lệ Quỷ nhàn nhạt nói, lúc này tuy hắn không có đột phá tu vi rõ ràng, nhưng lại phục dụng Diễn Linh Thiên Quả cùng Đế Linh Tấn Thần Đan, được đến chỗ tốt rất kinh người, tự nhiên sẽ không quá coi trọng Đông Hải Tam Sát.
- Lệ Quỷ, khẩu khí thật lớn, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Ánh mắt lão phụ kia trầm xuống, khí tức kinh người lan tràn, ánh mắt âm trầm dần dần đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào Lục Lâm Thiên cùng Dương Quá, Lục Tâm Đồng.
- Rốt cuộc là ai gϊếŧ người Vi Sinh Gia Tộc ta, tự động lăn ra đây!
Nhìn Đông Hải Tam Sát cùng Cực Nhạc Tam Quỷ đấu Vũ mồm, Vi Sinh Ngũ Tổ rõ ràng cho thấy không kiên nhẫn được nữa, lão giả mặc trường bào màu xanh, khí tức âm trầm quỷ dị nhất kia giẫm chận tại chỗ mà ra.
- Lăn con mẹ ngươi, chính ngươi lăn một cái thử xem.
Tuyết Sư run lên áo bào trắng, nhìn lão giả áo bào xanh kia quát, tiếng gầm quanh quẩn, cũng không có đem những người này đặt ở trong mắt.
- Ha ha, Bát giai trung kỳ yêu thú đã khoa trương như thế sao.
Nhìn Tuyết Sư, lão giả áo bào xanh kia không giận ngược lại cười, chỉ là theo tiếng cười, sắc mặt lại càng âm trầm lên, đột nhiên vui vẻ thu lại, thoại âm rơi xuống, thân ảnh của hắn đột nhiên phá không, tựa như tia chớp hướng Tuyết Sư lướt xuống, thậm chí thân ảnh không có mang theo chấn động gì, cực kỳ quỷ dị, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước Tuyết Sư không xa.
- Hô!
Theo lão giả âm trầm kia xuất hiện, một cổ khí tức Mộc thuộc tính cường hãn lan tràn, toàn bộ không trung, cổ hơi thở này trong khoảnh khắc khuếch tán, tựa như muốn đọng lại không gian.
Trong nháy mắt, uyển như tia chớp, đồng thời tuôn ra khí thế hung hãn, một đạo quang mang màu xanh lan tràn, tiếng quát lạnh như băng của lão giả áo bào xanh lần nữa truyền ra:
- Nghiệt súc, ngươi là tự mình muốn chết!
Tiếng quát tràn ngập sát ý truyền ra, đồng thời khí thế của hắn cũng tập trung Tuyết Sư.
Trên ngọn núi, Dương Quá lộ ra vui vẻ, ở trong điện quang hỏa thạch này, tay áo đột nhiên run lên, một cổ kình phong mạnh mẽ ở dưới chân lan tràn, đập mạnh một cước, mặt đất lan ra mấy khe hở, hướng tứ phía khuếch tán, tiếp theo trong nháy mắt, thân ảnh tựa như lưu quang phóng lên trời, một cổ khí tức lăng lệ ác liệt lan tràn.
- Ai muốn chết thì không nhất định, bất quá tuyệt đối không phải Tuyết Sư.
Ánh mắt nhìn thẳng thân ảnh như thiểm điện lướt xuống phía trước, một cổ khí tức Thổ thuộc tính trong khoảnh khắc lan tràn, trong lúc mơ hồ lộ ra một cổ khí thế bá đạo, toàn bộ không trung, cổ hơi thở này trong khoảnh khắc khuếch tán, tựa như muốn đọng lại không gian.
Xùy~~
Theo thân ảnh của Dương Quá di động, trước người có một cổ khí tức quỷ dị lan tràn, khí tức quỷ dị kia trực tiếp đồng hóa không gian, không gian gợn sóng dùng một loại tốc độ quỷ dị lan tràn về phía trước.
Cũng ở trong nháy mắt ngắn ngủn này, hai thân ảnh tựa như lưu quang va chạm lại với nhau, loại va chạm này, để cho đệ tử thực lực thấp của Thánh Linh Cốc cùng Vi Sinh Gia, Hải Sa môn trái tim muốn đình chỉ nhảy lên, trong nháy mắt hai người va chạm cùng một chỗ, giữa không trung, hai cổ lực lượng đυ.ng vào, một tiếng nổ giống như sấm sét vang vọng...
Phanh!
Dưới tiếng nổ vang, không gian bị đυ.ng nát, kình khí mang tất cả mà ra, hai đạo thân ảnh từ trong không gian nghiền nát đồng thời bị đẩy lui.
Kim Huyền nhàn nhạt đứng ở trong đám người, ánh mắt hữu ý vô ý mang theo một tia hứng thú nhìn chăm chú về giữa không trung, trong mắt bôi qua chút hài lòng, liền không hề bận tâm, không có bao nhiêu biến hóa.
Ken két!
Sau khi va chạm, Dương Quá cùng lão giả âm trầm cùng lúc lui ra sau, hai người đều là một bước giẫm nát không gian, đồng thời ổn định thế lui.
- Vũ Tôn Cửu trọng, không gì hơn cái này.
Dương Quá run lên áo bào xám, lần nữa đứng chắp tay, trong mắt có chút chớp động, nhàn nhạt vui vẻ.
- Vũ Tôn bát trọng!
Mà giờ khắc này, lão giả âm trầm kia nhìn thanh niên trước người, sắc mặt lại trong chốc lát kinh ngạc lên, vừa rồi giao thủ, hắn không có chiếm được bất luận tiện nghi gì, hoàn toàn là tám lạng nửa cân.
Sưu sưu!
Nhất thời, tất cả ánh mắt cũng xoát xoát rơi vào trên người Dương Quá, ánh mắt của Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát đại biến, thanh niên áo bào xám kia thả ra khí tức rõ ràng chỉ là Vũ Tôn bát trọng mà thôi, không nghĩ tới thực lực lại khủng bố như vậy.
- Tiểu tử, ngươi chính là Lục Lâm Thiên?
Nhìn Dương Quá, khuôn mặt lão giả áo bào xanh run rẩy thoáng một phát, ánh mắt run run.
- Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá.
Dương Quá đạp không mà đứng, mắt lộ ra mỉm cười, trong ánh mắt, một cổ khí thế bá đạo áp không khuếch tán.
Những năm này Dương Quá cùng Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long ở cùng một chỗ, cái gọi là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, khí tức trong lúc vô hình cùng trước kia không giống, trước kia chất phác biến mất không thấy gì nữa, cộng thêm được sư phụ Bất Bại Kiếm Đế truyền thừa, khí tức biến hóa không ít, bất quá ở trên việc tu luyện, lại y nguyên bảo trì như lúc trước.
- Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá.
- Nguyên lai hắn là đại ca kết bái của Linh Vũ chiến tôn Lục Lâm Thiên, lúc trước cũng là một trong mười đại cường giả trẻ tuổi.
Nghe vậy trong Thánh Linh cốc có nhiều đệ tử thế mới biết đau của thanh niên áo xám. Ánh mắt Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát thay đổi. Danh hiệu Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá truyền ra không bao nhiêu năm nhưng rõ ràng đám người Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát đều biết.
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Thực lực của đại ca tiến bộ nhiều rồi.
Lục Lâm Thiên thầm mừng, sau khi đại ca Dương Quá đột phá Vũ Tôn bát trọng thì thực lực cũng tiến bộ kinh người. Tu vi Vũ Tôn bát vọng, vừa rồi trực tiếp đối kháng với lão nhân áo xanh Vũ Tôn cửu trọng gần trung kỳ mà không rơi vào thế yếu, đã lướt qua lạch trời lớn giữa Vũ Tôn bát trọng và cửu trọng.
Trong đám người, Hải Tượng trưởng lão bị giam cầm sau lưng mọi người hét to:
- Sư phụ, cứu ta với sư phụ!
Hải Tượng trưởng lão nhìn Đông Hải Tam Sát, lớn tiếng cầu cứu.
Vi Sinh Đốn Ngữ ở cạnh Hải Tượng trưởng lão cũng cầu cứu Vi Sinh Ngũ Tổ:
- Lão tổ cứu ta!
- Mau thả người của Hải Sa môn ta ra, nếu không sẽ huyết tẩy Thánh Linh cốc!
- Thả người Vi Sinh gia ra, nếu không sẽ san bằng Thánh Linh cốc!
Tiếng quát trầm thấp vang lên, Vi Sinh Ngũ Tổ và Đông Hải Tam Sát cùng hành động cực kỳ ăn ý.
Thanh âm ung dung vang lên:
- Hai người này đã không có giá trị lợi dụng.
Mọi người cùng nhìn qua, một người áo xanh chậm rãi đến bên cạnh Vi Sinh Đốn Ngữ, Hải Tượng trưởng lão bị giam giữ, hai tay xách hai người lên. Bước ra một bước, người áo xanh lơ lửng trong không trung mỉm cười nhìn Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát phía đối diện khí thế sắc bén.