Hai tay Lục Lâm Thiên di chuyển vô cùng nhau, thân thể mềm mại như bông, nhấm nháp nước miệng ngọt ngào xen lẫn mùi hương của cơ thể giống như ngọc dịch khiến cho hắn không nhịn được mà say mê, máu tươi sôi sục.
Một lát sau, trên giường, bộ váy trên người Bắc Cung Vô Song rớt xuống, thân thể hoàn mỹ hiện lên. Bộ ngực cao ngất, ngạo ngễ trắng nõn mê người. Thân thể thon dài, đường cong linh lung, da thịt trắng như tuyết.
Lục Lâm Thiên rốt cuộc không cách nào nhịn được nữa. Đem thân thể mềm mại này ôm vào trong ngực. Bắc Cung Vô Song chăm chú đáp lại, hai thân thể bắt đầu dây dưa.
Một lát sau Lục Lâm Thiên đột nhiên ưỡn ngực, độc long ngẩng đầu, giục ngựa giơ roi, Bắc Cung Vô Song đáp lại, đã lâu không nhận ân trạch cho nên lúc này cũng có chút ít đau đớn. Tiểu biệt thắng tân hôn, hai người triền miên.
Một đêm trôi qua, trong Phi Linh môn, mặt đất sáng sớm còn được phủ một tấm vải bằng sương mỏng, liếc nhìn lại mông lung giống như tiên cảnh, gió sớm khẽ thổi, lá cây xào xạc rung động.
Sáng sớm, hậu sơn Phi Linh môn đã bị phong tỏa, ai cũng không thể tiến vào một bước.
Bên ngoài một ngọn núi khổng lồ, Nam thúc tự mình bố trí một đạo cấm chế. Trong ngọn núi, trong một mật thất mới tạo thành, đám người Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc, Kim Huyền, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Thiên Địa Nhị lão, Bắc Cung Vô Song, Lục Lâm Thiên, Hắc Vũ đều có mặt ở trong đó.
Advertisement
Không gian trong mật thất không nhỏ, sắc mặt mười người đều vô cùng ngưng trọng.
Ánh mắt Thánh Thủ Linh Tôn có chút chớp động, dùng linh hồn thể khôi phục, hắn cảm thấy có thể thực hiện, thế nhưng kết quả như thế nào chính bản thân hắn cũng không biết.
- Sư phụ, nhất định sẽ thành công thôi.
Lục Lâm Thiên nói với sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn.
- Được, làm khổ con rồi, những vật cần thiết muốn thu thập đều không phải chuyện dễ dàng.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn đệ tử mình, trong mắt hiện lên sự cảm kích. Nghịch Mệnh Hồn Quả cùng với Mộc Hoàng khí trên Thiên Mộc Thần Thụ không phải là vật bình thường. Những năm này vì thay hắn tìm kiếm Nghịch Mệnh Hồn Quả, hắn hiểu rõ Lục Lâm Thiên tốn rất nhiều tâm tư.
- Bắt đầu đi.
Nam thúc nói, bàn tay vung lên, Cửu Long Xích Viêm đỉnh bắn ra. Khí tức nóng bỏng lan tràn, ông ông vang vọng trong mật thất.
- Nghĩa phụ, cái Cửu Long Xích Viêm đỉnh này chẳng lẽ đã..
Cửu Long Xích Viêm đỉnh vừa mới xuất hiện, sắc mặt Lục Lâm Thiên kinh ngạc, khí tức bên trên Cửu Long Xích Viêm đỉnh so với trước kia dường như hoàn toàn là hai vật khác nhau, khí tức nóng bỏng khiến cho lòng người rung động.
- Cửu Long Xích Viêm đỉnh chính là hồn linh khí bổn mạng của ta, hiện tại đã tấn chức lên thần khí.
Nam thúc nhìn Cửu Long Xích Viêm đỉnh rồi nói với Lục Lâm Thiên:
- Sư phụ ngươi muốn khôi phục thì phải khôi phục thân thể trước, cuối cùng thân thể hồn anh phải dung hợp với thân thể thì mới coi như thành công.
- Chỉ là cái thân thể này còn không biết làm sao có thể hoàn toàn khôi phục.
Thánh Thủ Linh Tôn vung tay lên, trong Linh Ngọc sàng có một thân thể giống như một đạo lưu quang xuất hiện. Một cỗ thân thể xuất hiện trong mật thất.
Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú vào, thân thể này chính là một cỗ thây khô, sinh cơ toàn thân đều không có, da bọc xương. Cơ bắp trên người héo rút, một kiện trường bào bao quanh thân thể, hốc mắt hõm sâu, tóc dài rối tung, mang theo một cỗ khí tức âm trầm.
- Sư phụ.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, tuy rằng thây khô này biến dạng không ít, thế nhưng trong lúc mơ hồ Lục Lâm Thiên vẫn có thể nhìn ra, thân thể hồn anh của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn chính là thân thể này. Mà thân thể hắn mai táng ở trong một hạp cốc ở sơn mạch Vụ Đô chỉ là một cỗ khôi lỗi của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn mà thôi.
- Thân thể này không còn một chút sinh cơ nào, muốn khôi phục sợ rằng không dễ.
Kim Huyền nói.
- Vậy thì phải nhìn trọng bảo của Bắc Cung gia tộc. Một đạo Mộc Hoàng khí trong Thiên Mộc Thần Thụ có hiệu quả giống như trong lời đồn đãi hay không.
Thánh Thủ Linh Tôn nói, thân thể của mình hắn là người rõ ràng nhất. Năm ngàn năm trước đại nạn tới, hắn cưỡng ép đột phá thế nhưng lại không thành công. Đại nạn vừa đến, sinh cơ trên người hao hết, hắn cũng có một ít thủ đoạn cho nên mới lưu lại thân thể hồn anh trong Linh Ngọc sàng cho tới bây giờ. Đồn rằng chỉ có một đạo Mộc Hoàng khí trong Thiên Mộc Thần THụ mới có thể khởi tử hồi sinh.
- Sư phụ, sinh cơ của thân thể này hoàn toàn biến mất, nếu như không được có thể đổi lại một cỗ thân thể khác hay không?
Lục Lâm Thiên hỏi Thánh Thủ Linh Tôn. Thân thể này chẳng khác gì một cỗ xác ướp, không có bất kỳ sinh cơ nào, cho nên lúc này Lục Lâm Thiên có chút bận tâm.
- Đổi một cỗ thân thể khác chẳng khác gì là đoạt xá, như vậy cũng không tốt. Nếu như đoạt xá thì lúc trước ta đã đoạt xá rồi.
Thánh THủ Linh Tôn nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Dùng thân thể người khác, bất kể là thân thể gì đều không thể chính thức dung hợp cùng linh hồn. Thân thể người khác có từ nhỏ làm sao có thể so sánh với thân thể của chính mình được? Cho nên coi như ta dùng thân thể người khác khôi phục, không nói về sau có thể tiếp tục đột phá hay không, coi như khôi phục tu vi cùng thực lực khi trước cũng khó.
Lục Lâm Thiên gật đầu, kỳ thực trong lòng Lục Lâm Thiên đã nghĩ tới, bây giờ trên người hắn còn có một cỗ thân thể Đế giả, nếu như sư phụ có thể sử dụng, hiệu quả sợ rằng cũng không tệ. Chỉ tiếc thân thể người khác, bất kể dùng thế nào đều không thể bằng thân thể của chính mình, cũng hạn chế sự tăng tiến tu vi sau này.
- Bắt đầu đi.
Nam thúc quay đầu nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Một đạo Mộc Hoàng khí trên người Thiên Mộc Thần Thụ đâu?
- Nghĩa phụ, đây.
Một đạo quang mang màu xanh trong tay Lục Lâm Thiên lóe lên, trong tay Lục Lâm Thiên xuất hiện một chạc cây lớn bằng cánh tay trẻ con, lá xanh lắc lư, mang theo sinh cơ bàng bạc lan tràn.
- Nhánh cây của Thiên Mộc Thần Thụ.
Dưới sinh cơ bàng bạc này tất cả mọi người đều nhìn vào chạc cây của Thiên Mộc Thần Thụ trên tay Lục Lâm Thiên, sắc mặt kinh ngạc.
- Lâm Thiên, chuyện để cho Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối khôi phục chàng giao cho thϊếp đi.
Ngay khi Lục Lâm Thiên định đưa cho Nam thúc nhánh cây của Thiên Mộc Thần Thụ thì Bắc Cung Vô Song bước lên, thân thể mềm mại nhìn Lục Lâm Thiên dịu dàng nói.
- Chuyện này...
Lục Lâm Thiên sững sờ, Vô Song chỉ là vũ giả, chẳng lẽ cũng có bổn sự này sao. Lục Lâm Thiên theo quán tính nhìn về phía Nam thúc.
- Ta cũng quên nha đầu nhà ngươi, có Thần Nữ của Bắc Cung gia ở đây, bước này so với ta thì ngươi còn nắm chắc hơn nhiều.
Nam thúc nhìn Bắc Cung Vô Song mỉm cười nói.
- Vô Song sẽ cố gắng hết sức.
Bắc Cung Vô Song nói với Nam thúc, lấy chạc cây Thiên Mộc Thần Thụ trong tay Lục Lâm Thiên, nhìn Thánh Thủ Linh Tôn nói:
- Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối, vãn bối sẽ cố hết sức. Về phần thành công hay không vãn bối cũng không biết, tiền bối chuẩn bị xong chưa?