Trước không trung có rất nhiều hào quang bay tới, hào quang thu liễm, từng đạo thân ảnh hiện ra, khí tức lăng lệ, tu vị Ngộ Chân Cảnh không ít...
Sau một lát, tọa giá khôi lỗi cấp hai bay tới, Lục Lâm Thiên rất hiếu kỳ nghiên cứu, hắn lần đầu tiên nhìn thấy tọa giá khôi lỗi cấp hai, tọa giá khôi lỗi cấp hai nhanh hơn cấp một rất nhiều, giá trị cũng cao hơn cấp một không ít.
Nghe Lục Lâm Thiên ba người muốn đi thành Đông Tinh thương hội Thải Vân, Ôn Tuấn Hùng lập tức hẹn nhau, bảo Lục Lâm Thiên ba người cùng đi, bọn họ cũng đi thành Đông TInh, thành Đông Tinh cách đây không xa.
Vì an toàn, Lục Lâm Thiên cũng không cự tuyệt, bởi vậy đi vào tọa giá khôi lỗi cấp hai.
- Đa tạ các hạ tương trợ, Linh Thứu Tháp cảm kích không nhỏ.
Hạ trưởng lão hiếu kỳ đánh giá Lục Lâm Thiên, ánh mắt cảm thấy ngoài ý muốn.
- Hạ trưởng lão khách khí, ta chỉ vô tình gặp được mà thôi, không đáng giá nhắc tới.
Trước mặt Thông Thiên Cảnh, Lục Lâm Thiên khách khí không ít.
- Lục huynh đệ cứu nhiều người của chúng ta như vậy, đây không phải việc nhỏ, ta và Lục huynh đệ mới thân đã quen, nếu Lục huynh đệ cố ý, không bằng theo ta đi Linh Thứu Tháp chứ?
Ôn Tuấn Hùng mỉm cười nói.
- Đa tạ hảo ý của Ôn huynh đệ, chờ ta lăn lộn ở ngoài không nỏi, nhất định đi Linh Thứu Tháp tìm chư vị.
Lục Lâm Thiên nhìn Ôn Tuấn Hùng cùng Hạ trưởng lão, còn có hai mươi đệ tử Linh Thứu Tháp bị thương.
- Ha ha, Lục huynh đệ cự tuyệt thật vui vẻ, xem ra Phi Linh Môn nhất định bất phàm.
Lục Lâm Thiên trả lời, dường như sớm nằm trong dự liệu của Ôn Tuấn Hùng.
Thành Đông TInh, một trong năm đại thành náo nhiệt nhất đại lục Hỗn Loạn, tọa lạc phương đông đại lục Hỗn Loạn, thành Đông Tinh là địa bàn của Đông Tinh Xã.
Diện tích thành Đông Tinh không dưới đại lục Linh Vũ, nhân khẩu rất đông.
Trên đường đi sớm có tiếng huyên náo thật lớn, âm thanh rao hàng, tiếng cãi nhau, dòng người tấp nập, tuy Thị Hoang Thế Giới rất nghèo, nhưng thành Ngũ Tinh lại khác, bởi vì thành Ngũ Tinh là khu vực náo nhiệt nhất Thị Hoang Thế Giới, cũng là nơi phồn vinh nhất Thị Hoang Thế Giới, cho nên cũng không kém bên ngoài nhiều lắm.
- Lục huynh đệ, vật ngươi cần thiết, chậm nhất ngày mai ta sẽ đưa tới thương hội Thải Vân, trên người của ta có chút thương thế, hiện tại cáo từ, về sau có chuyện, cứ tới Linh Thứu Tháp tìm ta.
Trong thành Đông Tinh, rất nhiều đệ tử Linh Thứu Tháp và Đông Tinh Xã bảo hộ, Ôn Tuấn Hùng ôm quyền cáo biệt.
- Chào Ôn huynh đệ.
Lục Lâm Thiên ôm quyền thi lễ, lại cùng Kim Viên, Phạm Thống ba người quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng ba người, ánh mắt Hạ trưởng lão chấn động, lập tức cúi đầu nói với Ôn Tuấn Hùng:
- Thiếu tháp chủ, người này có địa vị gì, người bên cạn là Thú tộc.
- Vị Lục huynh đệ này không phải người bình thường.
Ôn Tuấn Hùng khẽ cười nói.
- Tại sao thiếu tháp chủ nói thế?
Hạ trưởng lão nói nhỏ.
- Trong Thị Hoang Thế Giới, người không biết Linh Thứu Tháp và Đông Tinh Xã tuyệt đối không có, vị Lục huynh đệ này trước mặt Linh Thứu Tháp và Đông Tinh Xã chúng ta lại tự nhiên như không, đối mặt uy áp giai vị của ngươi lại không có gì, đây là thứ không thể giả vờ, chỉ tiếc hắn không muốn vào Linh Thứu Tháp ah.
Ôn Tuấn Hùng nói với Hạ trưởng lão.
- Thì ra thiếu tháp chủ hi vọng người này gia nhập Linh Thứu Tháp chúng ta, ta còn tưởng rằng thiếu tháp chủ chỉ khách khí một phen đấy.
Hạ trưởng lão rất ngoài ý muốn, cả Thị Hoang Thế Giới này, có thể được thiếu tháp chủ đánh giá như vậy là không nhiều.
- Ta không nói đùa.
Ánh mắt Ôn Tuấn Hùng khẽ nhúc nhích, lập tức nói:
- Hạ trưởng lão, ngày mai chuẩn bị đại lễ tới thương hội Thải Vân giao cho vị Lục huynh đệ này, cũng thay ta ân cần thăm hỏi một tiếng, ta thương thế không nhẹ, có lẽ cần bế quan mười ngày nửa tháng, Đông Tinh Xã muốn tìm ta, ngươi ứng phó là được, nếu không ứng phó được, cứ tìm ta ứng phó.
- Thiếu tháp chủ, lúc này là người nào ra tay, Linh Thứu Tháp chúng ta không bỏ qua có phải là người Đông Tinh Xã cố ý...
ánh mắt Hạ trưởng lão âm trầm một ít, trong ánh mắt nóng bỏng tràn ngập hàn ý.
- Hẳn không phải là người Đông Tinh Xã, nhưng mà việc này cũng sẽ không quá đơn giản, cứ cho người âm thầm điều tra.
Ôn Tuấn Hùng nói.
- Chưởng môn, những người kia là người Linh Thứu Tháp và Đông Tinh Xã đấy, Ôn Tuấn Hùng còn là thiếu tháp chủ Linh Thứu Tháp.
Trong đám người hối hả, Phạm Thống hít sâu nói một câu.
- Linh Thứu Tháp và Đông Tinh Xã, thì tính sao, chúng ta cứ đi tìm thương hội Thải Vân đã.
Lục Lâm Thiên nói nhỏ, ánh mắt mang theo ngưng trọng.
Thương hội Thải Vân chiếm diện tích khổng lồ, cũng tọa lạ tại nơi phồn hoa nhất thành Đông Tinh, kiến trúc hùng vĩ, trong thành Đông Tinh cũng là lớn nhất, tiêu chí rất rõ ràng.
Thương hội Thải Vân thân là một thành viên trong Vạn Thiên Liên Minh, bởi vì tính hỗn loạn của Thị Hoang Thế Giới, bởi vậy mặc kệ lúc nào, sinh ý rất không tệ, phi thường náo nhiệt, cũng không có ai dám động tới thương hội Thải Vân, người dám đánh chủ ý thương hội Thải Vân đều không còn sống.
Lục Lâm Thiên, Kim Viên, Phạm Thống ba người đến bên ngoài thương hội Thải Vân, nhìn thấy thương hội Thải Vân to lớn, cũng không khỏi ngạc nhiên, to lớn vượt quá tưởng tượng của Lục Lâm Thiên.
Cửa ra vào của thương hội Thải Vân cũng không có bất cứ đệ tử thương hội Thải Vân nào canh gác, chỉ có số ít đệ tử thương hội Thải Vân đang bận rộn làm việc, thậm chí Lục Lâm Thiên đi vào cũng không nhìn một cái.
- Không ít thứ tốt đấy.
Trong thương hội Thải Vân, Lục Lâm Thiên, Kim Viên, Phạm Thống ba người kinh ngạc, bên trong đại sảnh cực lớn, rậm rạp chằng chịt trong suốt, bày rất nhiều vật tu luyện và tài liệu.
Lục Lâm Thiên cũng hiếu kỳ đánh giá chung quan, linh dược, đan dược, tài liệu luyện khí đều vô số kể.
- Hắc tinh hàn thiết, địa tâm xích linh thạch...
Một đống tài liệu luyện khí xuất hiện, ánh mắt Lục Lâm Thiên đánh giá, không ít đều là tài liệu luyện chế chiến hạm, giá trị xa xỉ.
Trong đám người, đôi mắt tinh xảo nhìn lên người Lục Lâm Thiên, chủ nhân ánh mắt là nữ tử áo vàng, da quang thắng tuyết, hai mắt trong veo như nước hồ thu, đảo qua người Lục Lâm Thiên vài vòng như đánh giá.
- Chẳng lẽ vị công tử này có hứng thú với hắc tinh hàn thiết cùng địa tâm xích linh thạch sao?
Nữ tử tiến lên, lông mi thon dài rung động, tư thái tú lệ, khí chất thanh nhã.
Lục Lâm Thiên quay đầu lại, nhìn thấy nữ tử dung nhan tú lệ, giữa lông mày có khí tức thanh linh mờ ảo, hai mắt trong như nước, ngược lại rất đẹp, hắn nhìn chung quanh sau đó nói:
- Cô nương đang nói chuyện với ta sao?
- Đương nhiên, tại Thị Hoang Thế Giới này người muốn mua tài liệu luyện chế chiến hạm không nhiều, chẳng lẽ tiên sinh cần muốn mua tài liệu luyện chế chiến hạm sao?
Nữ tử chừng hai mươi lăm tuổi, cười rất tươi, nhìn Lục Lâm Thiên hỏi.
- Cô nương là người của thương hội Thải Vân sao?
Lục Lâm Thiên nhìn nữ tử trước mặt, hắn hỏi nghi vấn trong lòng mình.
- Xem như thế đi, không biết tiên sinh muốn mua không?
Nữ tử cười dịu dàng, không phải vô cùng tuyệt mỹ, nhưng khí chất và ánh mắt rất trong sáng.