- Tiểu tử, ngươi lấy cái gì cống lại ta.
Trong tầng mây huyết sắc truyền ra tiếng hét lớn của Huyết Phách, vài vòng xoáy năng lượng lập tức bao phủ hư không.
- Long hồn kiếm giáp.
Lục Lâm Thiên quát một tiếng, tâm thần khẽ động, hai tay chém ra, chỉ trong chốc lát, hai tay cầm hai thanh bí vân đoản kiếm và năm chuôi bí vân trường kiếm bay ra khỏi vỏ.
Ầm ầm!
Bảy chuôi bí vân bảo kiếm sinh ra hào quang chói mắt, trong nháy mắt không gian gió nổi mây phun, bảy chuôi bí vân kiếm hóa thành cự long linh hồn.
Ngao ngao ngao...
Âm thanh long ngâm vang vọng hư không, hư ảnh cự long giống như vật còn sống, mang theo long uy kinh ngừi bao phủ hư không, linh hồn lực mênh mông quét qua tất cả, không gian sụp đổ, lập tức dây dưa với khí huyết sát đáng sợ.
Phong vân kích động, tầng mây huyết sát bao phủ bầu trời, bảy đầu cự long mang theo uy áp linh hồn khổng lồ, ẩn chứa linh hồn áo nghĩa quét qua tất cả như phong bạo.
Xoẹt!
Va chạm như thế, cả thiên địa bị xé nát, làm cho người ta sợ hãi.
- Tiểu tử, chỉ dựa vào áo nghĩa linh khí mà thôi, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu.
Cuồn cuộn trong tầng mây huyết sát, giọng của Huyết Phách xuyên thủng tầng mây, vòng xoáy huyết sắc dây dưa với cự long, lăng không đánh ra một chưởng ấn phá không lao xuống, lập tức quét qua Lục Lâm Thiên.
- Đến đây đi, ngươi có thể kiên trì được bao lâu?
Lục Lâm Thiên quát một tiếng, hai tay không ngừng chém ra, lăng không đánh ra vài đạo chưởng ấn, mang theo tàn ảnh, va chạm với chưởng huyết sắc.
Ầm ầm!
Va chạm sinh ra âm thanh như sấm, khí kình khủng bố quét qua chung quanh, sát khí ngập trời làm thiên địa chấn động.
- Thực lực thật mạnh, đây mới thật sự là cường giả.
Tất cả mọi người sợ hãi thán phục, giao phong này bọn họ khó nhìn thấy.
Trong nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào, thân ảnh Lục Lâm Thiên đạp không đứng đó, giao phong với tầng mây huyết sát khổng lồ, tốc độ nhanh dần dần nhanh tới mức không ai nhìn rõ ràng.
Rầm rầm rầm!
Lục Lâm Thiên lại lách người qua, năng lượng va chạm cực kỳ khủng bố, âm thanh truyền ra như tiếng sấm.
Khí kình khủng bố phá hủy hư không, mỗi lần va chạm đều rất kinh người, trong không gian có tiếng sấm cuồn cuộn, năng lượng tán loạn khắp nơi.
Phần phật!
Trong công kích khủng bố như vậy, tầng mây huyết sắc không ngừng bị chấn vỡ, hư ảnh cự long và vòng xoáy huyết sắc không ngừng chạm nhau, từng vết nứt không gian đen kịt làm cho người ta hãi hùng khϊếp vía, tâm thần rung động rất mạnh.
Lục Lâm Thiên vào lúc này dựa vào Tam Kỳ lão nhân tương trợ, thực lực tăng vọt, toàn thân được cung cấp năng lượng cuồn cuộn không dứt, giờ phút này cảnh giác cũng tăng cao.
Đương nhiên đây là nhờ sự trợ giúp của Tam Kỳ lão nhân, cũng chỉ có Tam Kỳ lão nhân hiện tại mới có thể chống lại Huyết Phách, dùng lúc này được sự trợ giúp của Tam Kỳ lão nhân, thực lực của Lục Lâm Thiên thúc dục long hồn kiếm giáp, long hồn kiếm giáp cũng tỏa ra uy năng vô cùng khủng bố.
Lục Lâm Thiên cũng tự biết lúc này giao thủ với cường giả như Huyết Phách, nếu dựa vào chính mình là không có khả năng, cho dù thực lực mạnh nhất cũng không làm gì được, tuyệt đối không phải đối thủ của Huyết Phách, chứ đừng nói là chống lại.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lục Lâm Thiên thúc dục long hồn kiếm giáp, tăng thêm thế công của Linh Vũ Quyết, hắn đã giao thủ hai trăm hiệp với Huyết Phách trong tầng mây.
Giao phong này làm sấm sét nổi lên cuồn cuộn, gió nổi mây phun, sát khí ngập trời, khí kình khủng bố xé tan tất cả.
Rống!
Trong tầng mây huyết sắc, đột nhiên có tiếng thú rống vang lên, lập tức trong tầng mây huyết sát có một hư ảnh dị thú dữ tợn xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, quét ngang Lục Lâm Thiên.
Ngao!
Trước mặt Lục Lâm Thiên, long hồn kiếm giáp sinh ra đồ án dữ tợn, một đạo hòa quang từ trong đồ án bay ra ngoài, đó là hư ảnh cự long.
Cự long gào thét, nó lao thẳng xuống nhanh như đạn pháo, gợn sóng không gian quét qua, cuối cùng va chạm với cự thú huyết sắc.
Đùng!
Hai hư ảnh cự thú va chạm với nhau, nhưng không sinh ra âm thanh phong bạo quá lớn, chỉ nghe tiếng sóng âm khủng bố vang lên, làm cho lỗ tai người nghe đau đớn, hai dị thú này quá mạnh.
PHÁ...
Huyết Phách hét lớn, trong tầng mây huyết sắc, mấy huyết sắc sát khí phong bạo nổ tung, âm thanh nổ vang ầm ầm vang lên, bảy hư ảnh cự long chôn vùi trong đó, hóa thành bảy chuôi bí vân bảo kiếm, lập tức quét qua các nơi.
PHỤT.
Yết hầu của Lục Lâm Thiên sinh ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, thân thể lui lại, toàn thân chảy máu tươi.
XIU....XIU...
Thất Kiếm quét ngang, nó xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, bước chân của Lục Lâm Thiên đạp mạnh vào hư không, thân hình lúc này mới ổn định lại.
- Linh hồn tên này quá mạnh, tà khí thật quỷ dị, không phải bình thường, lực lượng của ta không cách nào tuôn ra, thân thể của ngươi này mạnh tới biếи ŧɦái, nhưng hoàn toàn thừa nhận lực lượng của ta, sợ rằng ngươi khó làm được, hơi vô ý sẽ ảnh hưởng tới tu vị của ngươi.
Tam Kỳ lão nhân nói, tình huống của Lục Lâm Thiên, hắn hiện tại cảm giác rất rõ ràng.
- Tên này thật sự quá cường hãn.
Lục Lâm Thiên phất tay lau vết máu trên khóe miệng, ánh mắt đầy ngưng trọng.
- Tiểu tử, mượn lực lượng, ngươi căn bản không cách nào thừa nhận, căn bản không thể chống lại ta.
Trong tầng mây huyết sắc cuồn cuộn, thân ảnh hư ảo của Huyết Phách giống như lỗ đen tối tăm, ánh mắt nhìn tới đâu, không gian cứng tới đó, linh hồn cũng run rẩy không nhỏ.
- Hừ, cứ thử lần nữa!
Lục Lâm Thiên quát lớn, tâm thần lại nói với Tam Kỳ lão nhân:
- Kỳ lão, cứ thả toàn lực đi, ta có thể chống lại!
- Tiểu tử, không thể cậy mạnh ah.
Tam Kỳ lão nhân trầm giọng nói.
- Kỳ lão, chúng ta còn có lựa chọn nào khác sao?
Lục Lâm Thiên âm thầm cười khổ, hiện tại chính mình thật muốn đi cũng không được, Huyết Phách đã nhìn chằm chằm vào mình, chỉ có thể liều mạng.
- Vậy được rồi, chính ngươi cẩn thận, thật sự không cách nào thừa nhận cứ nói một tiếng, ngàn vạn lần không được ngạnh kháng, chúng ta phải đi, tên kia không ngăn cản được đâu.
Kỳ lão dứt lời, đột nhiên toàn thân Lục Lâm Thiên run lên, năng lượng mênh mông hơn từ trong Thiên Trụ giới tuôn ra toàn thân.
Ken két!
Năng lượng này lớn tới mức tận cùng, thân thể Lục Lâm Thiên run lên, năng lượng mênh mông không phải nguyên lực, lại có dấu vết nguyên lực, cũng không phải linh hồn lực đơn thuần, có thể nói tương liên với thiên địa, hấp dẫn năng lượng thiên địa.
- Phải giải quyết ngươi sớm hơn!
Nhìn thấy khí tức chấn động trên người Lục Lâm Thiên, sắc mặt Huyết Phách ngưng trọng, tầng mây huyết sắc chấn động dữ dội.
Ầm ầm!
Tầng mây vặn vẹo, cả không gian áp súc, lập tức hóa thành một cửa động không gian thật lớn, bên trong có hắc ám tối tăm, sát khí tuôn trào, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, tiến tới thôn phệ bao phủ Lục Lâm Thiên.
Nhìn thấy cảnh tượng này, thân thể Ma Linh Yêu Nữ đứng xa run rẩy, mười ngón tay ngọc xiết chặt, ngón nắm chặt, hàm răng cắn bờ môi đỏ mọng, mắt phượng nhìn toàn cảnh trận chiến, tâm thần không yên lòng nhìn Lục Lâm Thiên.
Tất cả mọi người lúc này ngừng thở, chỉ sợ Huyết Phách cũng đã vận dụng toàn lực, không biết ‘ Tây Phương Cầu Bại ’ có thể chống lại hay không.