- Ngươi lần này có thể chiến thắng.
Nhàn Vân hoàng giả nhìn Lục Lâm Thiên, bất đắc dĩ thở dài một hơi.
- Vô Sắc trung thiên thế giới Lục Lâm Thiên chiến thắng.
Trên bệ đá, lão giả trọng tài tuyên bố kết quả.
- Thắng, Lục Lâm Thiên tốt lắm.
- Lục Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
...
Trận này quyết đấu này liên tục xảy ra kinh biến, lần lượt rung động và kinh ngạc, mọi người vô cùng hứng thú.
- Thắng, thắng rồi!
Trên bệ đá, Hướng Hầu Minh xiết chặc hai đấm, nội tâm vô cùng rung động.
- Đội trưởng chiến thắng.
Tôn Tiểu Nhã, Hoàng Sa, Tử Huyền, Kim Viên, Tiết Mặc Kỳ, Long Bàn Hổ Cứ, Bạch Lang và Lâu Tinh Minh, Tang Trạm đang vui sướиɠ khoa tay múa chân, kích động không biết nên làm gì.
- Thắng, Lục Lâm Thiên thắng!
- Lục Lâm Thiên thắng.
...
Trên quản trường thành Vô Sắc, vào lúc này hàng tỉ ánh mắt rung động nhìn thân ảnh áo xanh trên hình ảnh truyền tống.
Trong lầu các, đám người Hoàng Thiên Tứ, Tiết Hưng Quốc rung động nhìn nhau, không có người nói chuyện, tất cả không còn gì để nói.
- Chưởng môn thắng.
Trong lầu các cách đó không xa, người Phi Linh Môn sôi trào.
...
Giờ phút này Hoàng Lạc Nhan đã khôi phục hình người, cũng không còn dáng vẻ cao quý như trước, khóe miệng không ngừng chảy máu, dung nhan yêu kiều tái nhợt, ánh mắt oán độc nhìn Lục Lâm Thiên.
- Phượng Hoàng chiến bại không bằng gà, không gì hơn thế.
Lục Lâm Thiên đứng trên không trung, nhìn thẳng vào Hoàng Lạc Nhan, nói một câu rất lạnh nhạt, vừa đủ cho Hoàng Lạc Nhan nghe được.
PHỤT.
Hoàng Lạc Nhan không chịu nổi lời của Lục Lâm Thiên nói, lập tức khí huyết công tâm phun máu tươi lần nữa, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có, Lục Lâm Thiên công kích đã trọng thương ngũ tạng lục phủ của nàng, cuối cùng còn trọng thương linh hồn, lúc này đã suy yếu nhắm mắt lại.
- Lạc Nhan.
Hỏa Loan nâng Hoàng Lạc Nhan, sắc mặt âm trầm nhìn Lục Lâm Thiên, sát ý dâng trào, lập tức mang theo Hoàng Lạc Nhan lướt vào một cung điện, muốn lập tức chữa thương cho Hoàng Lạc Nhan.
- Lục Lâm Thiên, dựa theo quy tắc, ngươi đã thắng liên tục hai trận, cho nên có thể nghỉ ngơi hai canh giờ, sau hai canh giờ ngươi sẽ quyết đấu với người dự thi khác.
Nhàn Vân hoàng giả ngẩng đầu nhìn sắc trời, lúc này sau mấy lần quyết đấu đã gần buổi trưa rồi.
- Chỉ hai canh giờthôi sao?
Lục Lâm Thiên cười khổ, hai canh giờ nghỉ ngơi có thể làm gì, mình bây giờ đã tiêu hao gần như không còn, sắp hư thoát rồi...
Sau một lát, Lục Lâm Thiên đặt chân vào nội cung, mọi người tề tụ, nhưng mà Tam Kỳ lão nhân và đám người Quỷ Cốc ngồi tại chỗ, cũng không có đến.
- Lâm Thiên huynh đệ, còn hai trận đấu, ngươi cần phải khôi phục nhanh chóng, tình huống của ngươi bây giờ rất không ổn.
Mạc Kình Thiên nói với Lục Lâm Thiên.
- Thiếu chủ, có việc gì cần cứ phân phó ta là được.
Bắc Đông Tô Nhan cung kính đứng trước mặt Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên nhìn mọi người, hai canh giờ quá ngắn, hắn đã tiêu hao gần như không cần, tranh thủ thời gian, không trì hoãn chút nào, nói:
- Chư vị, ta cần mượn đan dược và linh dược bổ sung, càng nhiều càng tốt.
- Ta có!
- Ta cũng có!
- Dùng của ta...
Lục Lâm Thiên vừa dứt lời, Hoàng Sa, Tử Viêm, Mạc Kình Thiên, Bạch Lang, Quỷ Oa, Long Bàn Hổ Cứ và Tang Trạm, Hùng Hỏa, Lâu Tinh Minh cùng Bắc Đông không chút do dự mang đan dược và linh dược khôi phục ra.
- Đa tạ, mọi người ghi lại, đến lúc xong ta sẽ trả.
Lục Lâm Thiên gật đầu, không khách khí thu tất cả đan dược và linh dược vào nhẫn trữ vật.
- Đội trưởng, ngươi cần chữa thương, ta có thể hỗ trợ.
Tiết Mặc Kỳ nói với Lục Lâm Thiên, nàng có đại phục hồi áo nghĩa, ở phương diện này rất có thiên phú.
- Không cần, ta có thể làm tốt.
Lục Lâm Thiên nhìn Tiết Mặc Kỳ lắc đầu, trên người Tiết Mặc Kỳ còn có thương thế, hai canh giờ, Tiết Mặc Kỳ tối đa chỉ có thể ở Thiên Trụ giới tầng thứ ba trợ giúp mình chữa thương, thời gian cũng không đủ, chính mình có Hỗn Độn Âm Dương Quyết, chữa thương không quá kém.
- Ngươi vội vã khôi phục, ăn vật này vào đối với ngươi có không ít trợ giúp.
Huyền Tuyết Ngưng nói một câu, giọng nói mờ ảo lung linh, ôm ấp nguyên cổ linh tinh thú, một đạo lưu quang bay về phía Lục Lâm Thiên.
Xùy.
Lục Lâm Thiên cầm lưu quang vào tay, chính là một bình ngọc, bên trong có chất lỏng.
- Ăn vào đi, rất hữu dụng với ngươi, đừng lãng phí, giá trị xa xỉ, cuối cùng có thể đối phó Hoài Linh Ngọc hay không, vậy phải xem ngươi rồi, Hoài Linh Ngọc dung hợp Tà Long, thực lực bản thân là Niết Bàn Cảnh sơ giai, nhưng một khi vận dụng linh hồn phân thân của Tà Long, thực lực tuyệt đối mạnh hơn Hoàng Lạc Nhan đấy.
Huyền Tuyết Ngưng nói nhỏ.
- Hoài Linh Ngọc.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống...
Một lát thời gian, Lục Lâm Thiên tiến vào Thiên Trụ giới tầng thứ bảy, Mạc Kình Thiên đến Thiên Trụ giới tầng thứ sáu.
Hai canh giờ, trong Thiên Trụ giới tầng thứ bảy tương đương có một trăm bốn mươi canh giờ, cũng gần mười hai ngày, đủ cho Lục Lâm Thiên khôi phục thực lực.
Mạc Kình Thiên ở tầng thứ sáu khôi phục không ít, lúc này Mạc Kình Thiên đã tiêu hao gần như không còn, cần đến Thiên Trụ giới điều tức khôi phục, bằng không kế tiếp hắn vô lực tái chiến.
Khoanh chân ngồi xuống, trong tay Lục Lâm Thiên cầm bình ngọc Huyền Tuyết Ngưng giao cho mình, Lục Lâm Thiên không biết trong bình là vật gì, nhưng mà Huyền Tuyết Ngưng cho thì chắc chắn có giá trị xa xỉ, đoán chừng cũng là thứ vô cùng trân quý.
Cần khôi phục nhanh, cho nên Lục Lâm Thiên không có suy nghĩ bao nhiêu, hắn định phục dụng vật trong bình ngọc.
Mở bình ngọc ra, lập tức năng lượng tinh khiết xuất hiện, khí tức này có chỗ tương tự nguyên cổ linh tinh thú, vô cùng tinh khiết, làm người ta cảm thấy thoải mái.
Lục Lâm Thiên uống cạn bình ngọc, uống vào mát lạnh, năng lượng tinh khiết bao phủ toàn thân.
Lúc này năng lượng biến thành vạn thú hung hãn lao nhanh trong người, năng lượng bành trướng ngoài sức tưởng tượng của Lục Lâm Thiên, xông xáo khắp người hắn.
- Ah!
Với thân thể Lục Lâm Thiên lúc này cũng khó chống lại, gân cốt cơ bắp và kinh mạch va chạm đau đớn dữ dội, năng lượng khủng bố khó hình dung, hắn mạnh mẽ áp chế và thừa nhận đau đớn.
Lục Lâm Thiên nhanh chóng vận chuyển Hỗn Độn Âm Dương Quyết luyện hóa năng lượng tinh khiết này.
Lúc này trong năng lượng cuồng bạo, khí tức mát lạnh lan khắp toàn thân, gân cốt cơ bắp và không gian linh hồn, năng lượng có hiệu quả tinh lọc linh hồn, so với Niết Bàn Luân Hồi Tử còn tốt hơn nhiều lắm.
Năng lượng mát lạnh này gột rửa toàn thân, gân cốt cơ bắp cùng kinh mạch, còn tẩy trừ tất cả tạp chất, tinh lọc tất cả, lưu lại thứ tinh khiết nhất.
Được năng lượng thoải mái, Lục Lâm Thiên cảm thấy toàn thân lâng lâng.
Trong trạng thái như vậy, Lục Lâm Thiên lập tức đắm chìm trong trạng thái vong ngã, toàn thân sinh ra kim sắc quang mang, sắc mặt trắng bệch cũng khôi phục thật nhanh...
Trong hư không, hai canh giờ ngưng chiến điều chỉnh nên mọi người vẫn lơ lửng chờ đợi, tốp năm tốp ba tụ tập nói chuyện với nhau.
Sau khi nhìn thấy qua Lục Lâm Thiên và Hoàng Lạc Nhan quyết đấu, mọi người cũng mất hứng thú với các trận đấu trước đó, so với trận đấu giữa Lục Lâm Thiên và Hoàng Lạc Nhan, những người khác đã ảm đạm đi nhiều...