Lục Lâm Thiên theo bản năng ôm tiểu cô nương vào lòng, khuôn mặt đáng yêu xuất hiện trước mắt hắn, cơ hồ dán chặt lên mặt hắn. Khuôn mặt tinh xảo đáng yêu, mái tóc màu tím nhạt, đôi mắt to thật linh vận, giống như là biết nói.
- Cha, cha tới đón con sao?
Tiểu cô nương nhào vào trong lòng Lục Lâm Thiên, đôi tay nhỏ bé thân mật ôm lấy hai má hắn, dùng sức xoa bóp.
- Cha, cha cái gì cha?
Lục Lâm Thiên thật vất vả mới giãy thoát khỏi ma thủ của tiểu nha đầu, thoáng phục hồi lại tinh thần, nhìn tiểu cô nương kinh ngạc nói, tiểu cô nương khoảng ba bốn tuổi, trên người mặt váy tím, mép váy như liên diệp, bên trên còn thêu hoa văn tử liên, cẩn thận đếm lại có tới chín cánh hoa.
- Cha, cha không biết con hay sao, con là nữ nhi của cha đây, con vốn muốn đi tìm cha, không nghĩ tới cha tới đón con, thật tốt!
Âm thanh tiểu nha đầu nói chuyện non nớt trúc trắc, như đang bi bô tập nói, nhưng lại vô cùng thân mật, dựa vào trong lòng Lục Lâm Thiên vô cùng cao hứng, miệng nhỏ nhắn chu lên:
- Cha, cha dẫn con đi chơi được không, con ở đây mãi chưa từng đi ra ngoài, thật muốn ra ngoài nhìn xem!
- Tiểu nha đầu, chúng ta phải tìm hiểu trước rõ ràng.
Lục Lâm Thiên đặt tiểu nha đầu trước người, nhìn thẳng vào mắt nàng, hỏi:
- Ngươi tên là gì?
Tuy Lục Lâm Thiên kinh ngạc, nhưng có cảm giác thân thiết khó nói nên lời, loại cảm giác thân thiết này tựa hồ không giống như huyết mạch tương liên, nhưng lại có liên hệ thân cận.
Tiểu cô nương mở to hai mắt, nghi hoặc nói:
- Cha, con còn chưa có tên đâu.
Ánh mắt Đông Phương Tử Quỳ kinh ngạc nhìn tiểu cô nương, ánh mắt dao động, tựa hồ hiểu được điều gì, liền dùng linh hồn truyền âm:
- Lâm Thiên, nàng đích xác là nữ nhi của ngươi.
- Nữ nhi của ta?
Lục Lâm Thiên nghi hoặc ngẩng đầu.
- Không sai.
Đông Phương Tử Quyền truyền âm:
- Chẳng lẽ ngươi đã quên sao, lúc trước khi Tử Kim Phách Lôi Liên đột phá tới thời điểm trọng yếu có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, mà ngươi đã truyền vào một đạo lôi hệ áo nghĩa, đó là giúp nàng lĩnh ngộ, cho nên trong linh hồn của nàng có ấn ký của ngươi, vì vậy tiểu nha đầu lĩnh ngộ thành công, tất nhiên sẽ nhận ngươi làm cha.
- Cha, cha làm sao vậy?
Tiểu nha đầu nhìn thấy Lục Lâm Thiên sững sờ, đôi tay nhỏ bé mềm mại nhu nhu mặt Lục Lâm Thiên chăm chú hỏi.
Lục Lâm Thiên quan sát tiểu nha đầu, sau khi nghe Đông Phương Tử Quỳ giải thích cũng không còn tiếp tục kinh ngạc, nguyên lai tiểu nha đầu này có quan hệ sâu xa với mình, trăm năm trước không nghĩ tới cử chỉ vô hình của mình lại làm cho mình có thêm một nữ nhi.
- Cha không có việc gì, cha nhìn thấy con nên vui mừng đó mà!
Lục Lâm Thiên nhìn tiểu nha đầu càng xem càng thích, cảm giác vui sướиɠ không kém gì lúc nhìn thấy Lục Doanh cùng Lục Âm bọn họ.
- Con gặp cha cũng rất vui mừng!
Tiểu nha đầu thân mật nói, lại nhìn qua Đông Phương Tử Quỳ, nói:
- Cha, a di này là ai vậy, hình như con đã gặp qua nàng.
- Nàng…
Lục Lâm Thiên đang định nói chuyện, Đông Phương Tử Quỳ đã ngồi xổm trước người tiểu nha đầu, liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên, khẽ cười nói:
- Sau này ngươi gọi ta là dì Tử Quỳ thì được rồi, ta là bằng hữu của cha ngươi.
- Chào dì Tử Quỳ, dì thật xinh đẹp nha!
Tiểu nha đầu ngẩng đầu nói, bộ dáng cực kỳ đáng yêu.
- Ngươi thật đáng yêu!
Đông Phương Tử Quỳ bị tiểu nha đầu thổi phồng một tiếng nhất thời nét mặt tươi cười rạng rỡ, trong tay hiện ra một viên đan dược, nói:
- Đây là dì Tử Quỳ đưa cho ngươi, ngươi vừa đột phá hậu thiên nhất cấp, đan dược này sẽ có chỗ tốt thật lớn.
- Cảm ơn dì Tử Quỳ!
Tiểu nha đầu không chút khách khí chụp lấy viên đan dược, cũng không nhìn qua nhét luôn vào trong miệng, nhai như nhai kẹo nuốt vào trong bụng.
- Hậu thiên nhất cấp?
Lục Lâm Thiên quan sát tiểu nha đầu, tương đương võ đế nhất trọng trong Thế giới Linh Vũ.
- Cha, con nóng quá!
Khuôn mặt tiểu nha đầu nhất thời đỏ bừng lên, thân hình lóe ra tử sắc điện mang, khí tức bắt đầu dao động.
- Tại sao lại như vậy?
Lục Lâm Thiên khẩn trương hỏi.
Đông Phương Tử Quỳ mỉm cười nói:
- Đây là hiện tượng bình thường, đan dược kia vốn vô cùng hữu dụng với thiên sinh linh vật, người thường cũng không có, là dùng linh dịch trong linh mạch thuần khiết của Hỗn Độn thế giới luyện chế, sau khi dùng đều có tác dụng cực lớn trong tu luyện, nhưng năng lượng đan dược không nhỏ, mặc dù đại bộ phận sẽ xâm nhập vào cơ thể tiểu nha đầu, theo nàng trưởng thành mà bị luyện hóa, nhưng năng lượng như vậy cũng đủ nàng luyện hóa mấy tháng, huynh chỉ cần đặt nàng vào trong linh khí thời gian của huynh là được rồi, tự thiên phú tu luyện bản năng của nàng sẽ biết nên làm như thế nào.
- Được.
Lục Lâm Thiên nghe vậy an tâm, triệu hoán Thiên Trụ giới ôm tiểu nha đầu đưa vào tầng thứ nhất.
Nhìn thấy tiểu nha đầu tự mình khoanh chân tu luyện, Lục Lâm Thiên cười cười đi ra ngoài.
- Chúc mừng!
Nhìn thấy hắn đi ra, Đông Phương Tử Quỳ mỉm cười nói:
- Huynh vô duyên cớ có thêm một nữ nhi, tiểu nha đầu này bất phàm, phúc khí lại sâu, có thể đi theo cạnh huynh sau này nhất định không bình thường.
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Chúng ta đi thôi, phỏng chừng bọn họ chờ sốt ruột!
- Ta nghĩ sốt ruột nhất hẳn là những trưởng lão trong điện.
Đông Phương Tử Quỳ nói.
Lục Lâm Thiên khẽ cười không nói, đã nhiều năm như vậy người bên ngoài vào không được, không nóng nảy mới là lạ. Lục Lâm Thiên thậm chí có thể khẳng định, điện chủ Tuyên Cổ điện Hậu Khánh Lâm tuyệt đối đang lo lắng.
Sưu sưu…
Sau một lát, thân ảnh hai người hóa thành cầu vồng rời khỏi không gian, Tử Kim Phách Lôi Liên lĩnh ngộ thành công, tử kim lôi đình cũng biến mất, chỉ còn sót lại không ít khí tức lôi đình…
Ba ngày sau, trong Tuyên Cổ điện, trước Tử Lôi điện khổng lồ làm trong lòng mỗi người sản sinh cảm giác nhỏ bé.
Trên quảng trường rộng lớn, hơn vạn đệ tử thân truyền nhìn thanh niên khuôn mặt cương nghị, lộ ra bá đạo lăng tuyệt, ánh mắt kinh sợ quỳ một gối hành lễ:
- Bái kiến thánh chủ!
- Ngay trong ngày, thánh chủ tiếp quản Thánh Lôi điên, Thanh Lôi thân vương, Phi Long thân vương, Vân Lôi thân vương, Đông Phương thân vương trở thành trưởng lão Thánh Lôi điện!
Hành Lôi trưởng lão lên tiếng, ánh mắt thâm thúy vô cùng.
- Bái kiến bốn vị trưởng lão!
Sau một lát bên trong Tử Lôi điện, đại điện hùng vĩ phong cách cổ xưa, túc mục nghiêm trang.
Ba ngày trước sau khi Lục Lâm Thiên đi ra khỏi Thánh Cảnh, trước tiên gặp được điện chủ Tử Lôi điện Hậu Khánh Lâm, đem toàn bộ chuyện phát sinh trong Thánh Cảnh thuật lại một lần, kể cả Luân Hồi Hư Vọng đao cùng Tử Lôi Huyền Đỉnh, Hoằng Diễm cùng Dạ Mị đều không giấu diếm, nhưng không nhắc tới kim sắc tiểu đao cùng Hỗn Độn bổn nguyên.
Quan hệ tới kim sắc tiểu đao cùng Hỗn Độn bổn nguyên trong Thế giới Linh Vũ, Lục Lâm Thiên đương nhiên không thể nói với người khác.
Hậu Khánh Lâm kinh ngạc nhưng không hỏi nhiều, ánh mắt biến hóa để Lục Lâm Thiên đi nghỉ ngơi trước, chuẩn bị ba ngày sau chính thức trở thành thánh chủ Tuyên Cổ điện cùng điện chủ Thánh Lôi điện.
Lục Lâm Thiên đem chuyện đưa bốn người Phi Long, Thanh Lôi, Vân Lôi cùng Đông Phương Tử Quỳ kéo vào Thánh Lôi điện báo lại với Hậu Khánh Lâm, Hậu Khánh Lâm cũng không nói gì thêm, chỉ có chút bất ngờ thôi.
Trong đại điện, Hậu Khánh Lâm giới thiệu bảy người cho Lục Lâm Thiên, nói:
- Lâm Thiên, đây là Thiên Lôi điện chủ Thần Lôi điện, ngươi hẳn đã gặp qua, còn có Diễm Hoàng điện chủ Viêm Lôi điện, Nghi Hàng điện chủ Băng Lôi điện, Hoành Khung điện chủ Mộc Lôi điện, Lang Long điện chủ Phong Lôi điện, Hoang Thổ điện chủ Thổ Lôi điện, còn có Kim Tuyên điện chủ Kim Lôi điện.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên thầm rung động.
Diễm Hoàng điện chủ là một mỹ phụ cung trang hồng y, quanh thân bao trùm khí tức nóng cháy, khoảng ba bốn mươi tuổi, xinh đẹp cao quý, khí chất đoan trang, như rượu ngon lâu năm ý nhị ngân nga, nói vậy lúc trẻ tuổi cũng là một tuyệt thế nữ tử rung động lòng người.
Nhưng khí tức của Diễm Hoàng điện chủ làm Lục Lâm Thiên có chút quen thuộc, mà Nghi Hàng điện chủ lại không có chút khí tức dao động, vô hình trung ảnh hưởng thiên địa năng lượng, đủ thấy thực lực mạnh.
Mà Lang Long điện chủ làm Lục Lâm Thiên nhíu mày, trong khí tức sắc bén có âm hàn khí, rõ ràng là người của Minh Linh bộ tộc.
- Tiểu tử, không cần kinh ngạc, ta chính là Minh Linh bộ tộc, cũng biết ân oán giữa ngươi cùng Thiên La minh, lần này đám người Dạ Mị cũng rất có ý kiến với ngươi.
Lang Long tựa hồ biết Lục Lâm Thiên đánh giá hắn, mỉm cười nói:
- Hiện tại ngươi chính là thánh chủ Tuyên Cổ điện, hẳn nên hiểu sự tình mới được, Thiên La minh cùng Thương Khung minh giao chiến cũng không phải đại diện toàn bộ Chủng tộc Minh Linh, các loại quan hệ thế lực rắc rối phức tạp, sau này ngươi sẽ chậm rãi hiểu được, nhất thời cũng khó thể cùng ngươi nói rõ ràng.
- Ân, ta hiểu được.
Lục Lâm Thiên lộ vẻ xin lỗi, gật gật đầu, Hậu Khánh Lâm cũng đã sớm nhắc tới việc này với hắn.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên dừng lại trên người Kim Tuyên điện chủ, tiêu sát khí sắc bén vô hình lan tràn làm trong lòng hắn đột nhiên run lên.
Kim Tuyên điện chủ nhìn Lục Lâm Thiên, mày kiếm nhíu lại, trong mắt bắn ra kim mang.
Xuy xuy…
Trong mắt Lục Lâm Thiên cũng bắn ra kim mang, khí tức sắc bén tiêu sát, cơ hồ cùng lúc quanh thân hai người hiện lên kim sắc cương khí bao phủ toàn bộ thân hình của bọn họ.
Oanh!
Cả đại điện ầm ầm run lên, bốn mắt chợt nhắm lại, tựa hồ cả hai đều tiến nhập một loại trạng thái huyền ảo.
- Hai người này…
Đám người Lang Long kinh ngạc, nhưng không lộ vẻ lo lắng.
Xuy!
- Lĩnh ngộ kim hệ thật mạnh!
Hai người vừa mở mắt, ánh mắt Lục Lâm Thiên có chút khϊếp sợ, lĩnh ngộ kim hệ của Kim Tuyên vượt xa hắn, lại có chút không giống nhau.