Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Phong Thiên Hạ - Lục Lâm Thiên

- Dư Kỳ, thân phận của ta không muốn bị bạo lộ, ngươi biết là tốt rồi.

Ngay khi Hỏa Lôi Sử Dư Kỳ muốn hành lễ thì âm thanh Lục Lâm Thiên đã truyền vào tai Dư Kỳ.

Dư Kỳ nghe thế liền hồi phục lại từ trong khϊếp sợ, cung kính đưa lại Trữ Vật Giới Chỉ đến trước người Lục Lâm Thiên.

Trong trữ vật giới chỉ không phải vật gì khác, đúng là Thánh chủ lệnh của Tuyên Cổ Diện, lúc trước Dư Kỳ đã tận mắt nhìn thấy điện chủ giao Thánh Chủ Lệnh cho Thánh chủ Lục Lâm Thiên, tăng thêm âm thanh mới truyền âm vừa rồi, đúng là âm thanh của Thánh chủ Lục Lâm Thiên.

Đến lúc này Dư Kỳ đã có thể hoàn toàn khẳng định, Tây Phương Cầu Bại thoạt nhìn không chút đặc biệt trước mắt này chính là Thánh chủ Tuyên Cổ Điện, điện chủ Thánh Lôi Điện.

- Đây là có chuyện gì?

Nhìn thấy thái độ Hỏa Lôi Sử Dư Kỳ lập tức chuyển biến hoàn toàn, mọi người ở đây đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

Lục Tâm Đồng từ xa thấy thế, kiều nhan có chút lộ ý cười, có thể càng thêm khẳng định về thân phận của Tây Phương Cầu Bại.

Lục Lâm Thiên tiếp nhận Trữ Vật Giới Chỉ mà Dư Kỳ đưa về, nhìn hắn nói:

- Dư Kỳ, ta vốn không muốn nhúng tay vào chuyện giữa Thái gia và Côn Dương Tông, bất quá lần này Dư gia ngươi nhúng tay vào, thủ đoạn thật có chút không ổn nha. Dư gia ngươi dầu gì cũng là Cổ Tộc, cũng phải chú ý một chút mới được, nếu Dư Kỳ ngươi còn có ý kiến, vậy thì cứ tìm đến ta, ta sẽ đón hết, nếu Dư gia có ý kiến, vậy thì cứ mang theo nhân mã Dư gia ngươi đến là được.

- Không dám, lần này là Dư gia mạo phạm, thỉnh đại nhân thứ lỗi, giờ ta sẽ rời đi, về sau Dư gia không bao giờ nhúng tay vào chuyện giữa Côn Dương Tông và Thái gia nữa.

Dư Kỳ lúc này đã bị hù đến thiếu chút đổ mồ hôi lạnh, người trước mắt thân là Thánh chủ Tuyên Cổ Điện, hắn rất rõ ràng cái này đại biểu cho cái gì, coi như là toàn bộ Dư gia hắn cũng không cách nào chống lại Tuyên Cổ Điện được, nếu hắn còn không biết điều, sợ rằng dù có sư phụ hắn cũng khó mà bảo vệ cho hắn được.

Lời nói vừa dứt, Hỏa Lôi Sử Dư Kỳ cung kính thi lễ thật sâu với Lục Lâm Thiên, sau đó nói với mọi người Dư gia ở phía sau:

- Đệ tử Dư gia nghe lệnh, mau theo ta trở về.

- Dư trưởng lão, đây là...

Minh Dương Hồng Tôn ngốc trệ, cũng hoàn toàn không biết phải làm gì nữa.

Ánh mắt Dư Kỳ hung hăng trợn nhìn Minh Dương Hồng Tôn, trầm giọng nói:

- Việc này không có quan hệ gì với Dư gia ta nữa, ngươi muốn làm gì thì làm đi.

Lời nói vừa dứt, Dư Kỳ lập tức nói với Dư Truyện vẫn còn chưa phục hồi tinh thần lại:

- Đại ca, chúng ta đi thôi.

- Cái này...

Dư Truyện còn có chút sững sờ, Dư Kỳ thấy thế, lôi kéo Dư Truyện thả người rời đi

- Rốt cục là chuyện gì xảy ra thế này?

Đông đảo ánh mắt bốn phía quảng trường đều nhìn nhau, không có ai biết là chuyện gì xảy ra, trong mắt đều lộ vẻ nghi hoặc.

Nhưng mọi người lúc này cũng không khó biết rõ, sợ rằng Tây Phương Cầu Bại kia có địa vị cực lớn, Dư gia Dư Kỳ không ngờ lại bị dọa rời đi, địa vị thế nào có thể nghĩ, có thể dọa đi Cổ Tộc, cái này cần thân phận gì chứ?

"Xì xào! "

Đám thanh niên chung quanh vốn cảm thấy khó chịu với Lục Lâm Thiên lúc này cũng chỉ có thể âm thầm hít vào khí lạnh, nuốt nuốt nước bọt, nhìn bộ dáng này rõ ràng là người Dư gia bị dọa sợ rồi, thân phận của đối phương rất lớn. Dư Truyện chỉ một chiêu đã bị chà đạp, thực lực bực này bọn hắn há có thể so sánh được, cả đám đều nhao nhao lui về phía sau một ít, nếu đắc tội với Tây Phương Cầu Bại này, đến lúc đó hắn lấy bọn hắn ra khai đao thì sợ rằng dù là thế lực sau lưng cũng không thể bảo vệ được bọn hắn.

Mắt thấy mọi người Dư gia rời đi, ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức nhìn vào đám người Minh Dương Hồng Tôn, trầm giọng nói:

- Mang theo người Côn Dương Tông của ngươi đi đi, Bí Cảnh không quan hệ gì đến Côn Dương Tông nữa rồi.

- Chúng ta đi...

Minh Dương Hồng Tôn nhìn qua Lục Lâm Thiên và bọn người Thái Hoa Đạo, ánh mắt chấn động, cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng mang theo mọi người Côn Dương Tông vội vàng rời đi. Người Dư gia cũng đã đi rồi, hắn tự nhiên không dám ở lại lâu, thực lực và thân phận của đối phương ngay cả Dư gia cũng bị chấn nhϊếp rời đi, Côn Dương Tông hắn tự nhiên càng khó mà chọc vào nổi.

- Chúc mừng Thái gia chiến thắng.

- Chúc mừng chúc mừng.

Theo Dư gia và Côn Dương Tông Minh Dương Hồng Tôn rời đi, không ít người các thế lực lớn vây xem chung quanh đều nhao nhao đi đến bên người Thái Hoa Đạo chúc mừng, cực kỳ nhiệt tình, bộ dáng như vốn là đồng minh với Thái gia vậy.

- Thái gia chiến thắng, không biết có thể cho chúng ta đi vào Bí Cảnh chiêm ngưỡng một chút được không?

- Đúng đấy, chúng ta chỉ cần chiêm ngưỡng một chút là được, ta nghĩ Thái gia sẽ không cự tuyệt mọi người chúng ta chứ?

- Đúng vậy, mọi người chúng ta đều chỉ vào chiêm ngưỡng một chút thôi...

Lập tức không ít thế lực và một ít cường giả các Cổ Tộc khác liền xúm lại về phía Thái Hoa Đạo, rõ ràng là có ý đồ muốn mượn cơ hội tiến vào trong Bí Cảnh kiếm một chén canh. Đông đảo thế lực xúm lại như vậy khiến Thái Hoa Đạo lúc này cũng khó mà trả lời. Nơi này là trong Côn Vân thế giới, hắn cũng không thể đắc tội các thế lực được, dù sao ngày sau Thái gia vẫn còn phải đặt chân sinh sống ở Côn Vân thế giới nữa.

- Các ngươi tìm lộn người rồi, Bí Cảnh không quan hệ gì với Thái gia cả. Bí Cảnh Thái gia phát hiện hiện giờ đã thuộc về ta rồi, các ngươi có muốn cùng ta tiến vào xem không? Ngay khi Thái Hoa Đạo không biết làm sao thì mắt Lục Lâm Thiên đã nhướng lên, nhìn qua mọi người nói.

Nghe vậy từng đạo ánh mắt cũng nghi hoặc rơi vào trên người Lục Lâm Thiên, ánh mắt đều có chút phức tạp.

- Tây Phương tiểu hữu nhiệt tình như vậy, chúng ta không tiện chối từ rồi.

- Như thế rất tốt, cung kính không bằng tuân mệnh.

- Đa tạ Tây Phương tiểu hữu rồi.

Lập tức, trong đám người liền có thêm không ít lão giả cười ha ha gật đầu ý bảo với Lục Lâm Thiên, phảng phất như chỉ một thoáng đã trở nên cực kỳ quen thuộc vậy.

Lục Lâm Thiên liếc qua đám người, ánh mắt đạm mạc đảo qua, lập tức nói với Thái Hoa Đạo:

- Thái trưởng lão, Bí Cảnh ở phương nào?

Thái Hoa Đạo chỉ vào một mảnh dãy núi sau Côn Lăng Cốc, nói:

- Ở ngay phía trước không xa, cửa vào hiện giờ bị ta và Minh Dương bố trí phong ấn, cần hai người chúng ta hợp lực mới có thể mở ra, hiện giờ Minh Dương lại vừa mới rời đi rồi, sợ rằng phải mạnh mẽ phá phong mới được.

Lục Lâm Thiên nhẹ gật đầu, nói:

- Mang ta đi xem một chút đi.

- Vâng...

Thái Hoa Đạo gật đầu, thần sắc trên gương mặt già nua lại cực kỳ nghi hoặc, âm thầm phỏng đoán, chẳng lẽ thật sự muốn mang theo những người khác vào trong Bí Cảnh sao?
Nhấn Mở Bình Luận