Linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm của Lục Lâm Thiên đứng chắp tay. Trong lòng bàn tay có một đám hỏa diễm màu xanh da trời được thu liễm, khí tức âm hàn và nóng bỏng như ẩn như hiện cùng chấn động, trong lúc mơ hồ khiến cho không trung chung quanh lõm xuống, tạo thành một động sâu.
Giờ phút này chỉ có những người mạnh nhất ở đây mới phát hiện ra, trong lúc vô thanh vô tức, cả phiến không gian lúc này trong lúc vô hình đã bị năng lượng làm vặn vẹo.
- Linh vật trời sinh thật mạnh. Minh Hoán không phải là đối thủ.
Thanh niên mặc trường bào màu đen vẫn không nói gì trong Thiên La minh lúc này nhìn thân ảnh mặc trường bào màu lam ở phía xa, giờ phút này miệng thì thào nói.
- Thích Thiên, U Minh kia thực sự mạnh như vậy sao? Minh Hoán cũng không dễ đối phó a.
Nữ tử mặc khải giáp hỏi nam tử mặc trường bào màu đen, trong đôi mắt sáng dường như còn có chút không tin tưởng lời nói của thanh niên mặc áo bào màu đen này. Thế nhưng nàng biết rõ thực lực của Minh Hoán, Minh Hoán có át chủ bài, tuyệt đối không phải dễ trêu.
Nam tử mặc áo bào màu đen gọi là Thích Thiên lạnh nhạt nhìn nữ tử mặc khải giáp, ngữ khí cực kỳ bình thản, nói:
- Hai Minh Hoán cũng không phải là đối thủ của người này. Huống chi chỉ có một mình Minh Hoán, U Minh kia rất mạnh, là người mạnh nhất mà ta ít thấy.
Nữ tử mặc khải giáp nhìn chằm chằm vào nam tử mặc trường bào màu đen một hồi, vẻ mặt bán tin bán nghi, ánh mắt lần nữa nhìn về phía trước.
- Phi Linh môn không có danh tiếng gì quả thực đủ hung hăng càn quấy, những năm gần đây Minh Hoán ta dạng người nào cũng gặp. Ở trước mặt ta hung hăng càn quấy chỉ có một kết cục, đó chính là chết.
Thái Cổ U Minh Viêm nói xong, nguyên lực trong người Minh Hoán bắt đầu cuồn cuộn khởi động, cố gắng ngăn chặn sự sợ hãi trong lòng. Ánh mắt lần nữa tràn ngập hàn ý. Một cỗ khí tức nóng bỏng, âm hàn tràn ra.
- Nếm thử Thiên Minh chi hỏa của ta đi.
Minh Hoán nói xong, trường bào vung lên, quanh thân đột nhiên có khí tức nóng bỏng, âm hàn tràn ngập. Một cỗ hỏa diễm màu xanh lập tức cuồn cuộn, mà thân thể gầy gò của Minh Hoán cũng lập tức bị bao phủ ở bên trong.
Sưu Sưu.
Hỏa diễm màu xanh này tuôn ra, cả không trung lập tức rung chuyển. Cỗ khí tức nóng bỏng âm hàn kia tràn ngập phía chân trời, làm cho linh hồn người ta đau đớn. Hỏa diễm cuồn cuộn, che khuất bầu trời.
Trong giây lát, hỏa diễm màu xanh lá quỷ dị, vô cùng khủng bố bao phủ cả phiến không gian, khí tức quỷ dị kinh khủng kia khiến cho những người trẻ tuổi đỉnh phong có mặt ở đây lập tức cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Thiên Minh chi hỏa, át chủ bài của Thiên Minh hỏa tộc, dựa vào Thiên Minh chi hỏa, Thiên Minh hỏa tộc có thể đứng sừng sững không ngã trong ba ngàn Đại thế giới. Coi như là so với năm đại chủng tộc trong Minh Linh cũng không phải e ngại. Nếu không phải người Thiên Minh Hỏa tộc vô cùng ít, có lẽ trong Minh Linh không chỉ có năm đại chủng tộc mà đã là sáu đại chủng tộc rồi.
- Hỏa diễm màu xanh dường như rất lợi hại nha, không biết U Minh có thể chống lại được hay không.
Trong mật địa Thiên giới của Thượng Thanh thế giới, đám đại biểu của Phi Linh môn nắm chặt tay, nhìn xuyên qua truyền tống trận hình chiếu thời không, tất cả mọi người đều cảm nhận được hỏa diễm màu xanh lá quỷ dị kia bất phàm ra sao.
- Thiên Minh chi hỏa sao? Đáng tiếc còn chưa đủ.
Trong Thương Khung chiến trường, linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm của Lục Lâm Thiên lên tiếng, ánh mắt khẽ đảo.
Đột nhiên, ngay trong lúc tất cả mọi người nhìn vào, quanh thân U Minh có một cỗ hỏa diễm màu xanh da trời từ trong cơ thể phô thiên cái địa tuôn ra. Lập tức, trong Thương Khung chiến trường này, một cỗ khí tức khủng bố, âm hàn và nóng bỏng cùng tồn tại hàng lâm, khí tức này so với Thiên Minh chi hỏa mà nói, là khác biệt giữa trời và đất.
- Thật mạnh.
Trong Thiên La minh, người được gọi là Thích Thiên mặc trường bào màu đen như mực kia nhìn hỏa diễm màu xanh da trời vừa mới xuất hiện, ánh mắt run lên.
Nam tử tuấn mỹ tuyệt luân kia giờ phút này cũng chăm chú nhìn vào người linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm tràn ngập khí tức âm hàn và nóng bỏng của Lục Lâm Thiên.
Hỏa diễm màu xanh da trời phô thiên cái địa khuếch tán, Thiên Minh chi hỏa màu xanh lá vô cùng quỷ dị kia giống như chuột thấy mèo, lập tức chấn động, nhanh chóng chạy trốn.
Chỉ là dưới hỏa diễm màu xanh da trời cướp đoạt và ăn mòn, Thiên Minh chi hỏa màu xanh lá vô cùng quỷ dị kia trực tiếp tan rã, hóa thành sương mù ngập trời. Trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa. Chỉ còn sót lại một khối lớn, thân ảnh Minh Hoán kia lúc này đang được bao phủ ở bên trong.
Linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm nhìn Minh Hoán được Thiên Minh chi hỏa bao phủ bên trong, miệng cười nhạt một tiếng, hai tay chấn động, mở miệng khẽ hấp một cái, một cỗ hấp lực ngập trời giống như một cái vòi rồng lan tràn ra.
Sưu Sưu.
Trong vô số ánh mắt kinh ngạc, chỉ thấy Thiên Minh chi hỏa màu xanh lá quỷ dị khiến cho linh hồn người ta rung động kia giờ phút này trực tiếp bị U Minh thôn phệ vào trong miệng rồi biến mất. Thân ảnh Minh Hoán dần dần hiện thân trong Thiên Minh chi hỏa, ánh mắt khϊếp sợ, dần dần ngốc trệ, trở nên kinh hãi.
- Thiên Minh chi hỏa chỉ có vậy mà thôi, ở trước mặt ta còn chưa có tư cách kêu gào.
Linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm của Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, giờ phút này khí tức Tam Nguyên Hóa Hồng phô thiên cái địa tràn ra. Bàn tay khẽ bấm một cái, trên đầu ngón tay, một đám hỏa diễm màu xanh da trời giống như một đạo thiểm điện màu xanh xẹt qua trời cao. Những nơi hỏa diễm đi qua, không gian một đường hóa thành hư vô, sau đó rơi thẳng vào trên vai Minh Hoán.
Xoẹt.
Hỏa diễm màu xanh da trời giống như lưu quang xẹt qua không trung, thế như sấm sét, Minh Hoán kia không biết tại sao lúc này lại không có cách nào tránh né, chỉ có thể trơ mắt nhìn hỏa diễm màu xanh da trời đánh vào vai mình, cuối cùng xuyên qua vai đi ra.
Phụt.
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Minh Hoán phun ra, hỏa diễm màu xanh da trời xuyên thủng bờ vai trái của hắn, sắc mặt hắn lập tức trắng bệch, đồng tử co rút lại, vẻ mặt tràn ngập sợ hãi.
- Ngày hôm nay ta tha cho ngươi một mạng, ngươi thua.
Linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm của Lục Lâm Thiên nhìn Minh Hoán, nam tử tuấn mỹ đầu lĩnh của Thiên La minh đối với Lam Thập Tam, Lục Tâm Đồng đều không có hạ sát thủ, trong lòng Lục Lâm Thiên hiểu rõ, giờ phút này coi như trả lại nhân tình. Nếu như lúc này thừa cơ gϊếŧ chết Minh Hoán này mà nói thì Thương Khung minh lại có chút hẹp hòi, không đặt được lên mặt bàn.
- Đa tạ các hạ hạ thủ lưu tình.
Trong Thiên La minh, nam tử tuấn mỹ nhìn linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm của Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, lại nhìn Minh Hoán đang sững sờ, nói:
- Minh Hoán, còn không lui xuống?