- Liên quan gì tới cháu trai ngươi, lão tử hôm nay bảo hộ hắn rồi.
Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La lườm Dạ Si Hồn Tôn, lập tức vượt qua không gian đến bên cạnh Hậu Khánh Lâm cùng Hoàng Phủ Minh Long, ánh mắt gật đầu nhìn nhau, lập tức như cười mà không cười đánh giá Lục Lâm Thiên, nói:
- Tiểu gia hỏa, gϊếŧ tốt, có đảm lược, không cách khách khí với đám vương bát đản Chí Tôn Điện này đâu, ngươi có biết ta là ai không?
Lục Lâm Thiên mỉm cười, đến thời điểm này Lục Lâm Thiên làm sao mà không rõ thân phận của nam tử như ma thần này, cung kính hành lễ với Ma Phủ Đạo Tổ, nói:
- Bái kiến tứ sư huynh.
- Trời ạ! Ma Phủ Đạo Tổ cũng là sư huynh của Lục Lâm Thiên.
Khi Lục Lâm Thiên dứt lời, người trong hư không chung quanh lập tức hít khí lạnh, ai cũng thật không ngờ, sư huynh sư tỷ của Lục Lâm Thiên trừ Hư Thiên Thánh cô, điện chủ Tuyên Cổ Điện Tử Hư Thôn Thiên Hậu Khánh Lâm, minh chủ Vạn Thiên liên minh Hoàng Phủ Minh Long ra, bây giờ còn có đầu lĩnh Phi Thiên Đại Đạo Ma Phủ Đạo Tổ.
Những người này đều là tồn tại đỉnh cấp trong thiên địa, loại sư môn này quá kinh khủng rồi.
Chín Thánh Hồng của Chí Tôn Điện cũng chấn động, trong thần sắc không nhìn ra bao nhiêu chấn động.
- Ha ha ha.
Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La lập tức cười ha ha, nhìn Lục Lâm Thiên, sau đó vỗ ngực nói:
- Cửu sư đệ không cần khách khí, hôm nay ai dám động đến ngươi, có tứ sư huynh ở đây, một búa chém hắn tan thành mây khói, hài cốt không còn.
Hừ!
Dạ Si Hồn Tôn hừ lạnh một tiếng, hắn lạnh nhạt nhìn qua Ma Phủ Đạo Tổ và Lục Lâm Thiên, Hậu Khánh Lâm, Hoàng Phủ Minh Long, Tử Hoàng, điềm nhiên nói:
- Khặc khặc, chỉ bằng các ngươi sao, sợ rằng còn chưa đủ.
Oanh!
Thời điểm Dạ Si Hồn Tôn vừa dứt lời, sâu trong hư không cũng có vòng xoáy không gian hoạt động.
- So nhiều người sao, Chí Tôn Điện các ngươi không chiếm được tiện nghi đâu, Dạ Si Hồn Tôn ngươi còn không đủ.
Một giọng nữ từ sâu trong hư không truyền ra, tuy là một đạo giọng nữ nhưng mang theo khí chất bá đạo khôn cùng, trong giọng còn mang theo lạnh lùng và cao quý, tất cả cường giả nghe xong cảm thấy nguyên lực cứng lại, sâu trong linh hồn rung động không nhẹ.
Phần phật!
Thời điểm giọng nữ vang lên, từng thân ảnh đi ra khỏi vòng xoáy, từng đạo khí tức phóng thẳng lên trời, tổng cộng có trên trăm đạo thân ảnh hàng lâm, khi những thân ảnh này xuất hiện làm uy áp tăng vọt dữ dội.
Trong hư không chung quanh, không ít người chấn động, sau đó từng ánh mắt biến hóa không ít!
Ánh mắt Lục Lâm Thiên vào lúc này biến đổi, trong khí tức uy áp kinh người kia, chí ít có bốn khí tức hắn quen thuộc.
Mà khí tức quen thuộc này giống như với tam sư huynh Tử Hư Thôn Thiên Hậu Khánh Lâm, tứ sư huynh Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La, lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long như đúc...
Trong đám cường giả vừa hàng lâm, Hoàng Phủ Minh Long, Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La, Tử Hư Thôn Thiên Hậu Khánh Lâm ba người cùng tiến lên, cung kính hành lễ, nói:
- Bái kiến Đại sư tỷ, Nhị sư tỷ.
......
Tiếng nói vang vọng hư không, Lục Lâm Thiên chấn động, bốn người đứng đầu là Đại sư tỷ Hư Thiên Thánh cô, trên áo có đồ án hoa lan nho nhỏ, váy trắng thanh thuần, búi tóc cao đầy cao quý.
Khí tức trên người nàng so với Chí Tôn Điện Diễm Sa Diệt Thế Mạc Trường Lăng còn mạnh hơn rất nhiều, chung quanh thân thể có linh khí tỏa ra, uy áp vô hình làm người ta phải phủ phục xuống đất.
Bên cạnh Hư Thiên Thánh cô có một mỹ nữ tuyệt mỹ mặc cung trang nhàn nhạt, thanh nhã mang theo vài phần xuất trần, đẹp và quý phái. Mái tóc xanh như ngọc, búi tóc đơn giản nhưng rất đẹp, đôi mắt dễ thương đầy màu sắc, cặp môi đỏ mọng còn mang theo thanh đạm, ai nhìn thấy cũng chấn động tâm thần.
Khí chất cũng không yếu hơn Hư Thiên Thánh cô bao nhiêu.
Bên cạnh hai người này còn có một nữ tử mặc váy dài đỏ tía, tư thái hoàn mỹ không nghi ngờ, trên vai còn mang theo lụa mỏng màu trắng phiên động, cho người a cảm giác phiêu nhiên, mái tóc xanh tung bay trên bờ vai, hơi có vẻ ôn nhu, dung nhan không trang điểm, tuy ngắn gọn lại không mất ưu nhã.
Mà khi ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn qua người thứ tư, ánh mắt chấn động không nhỏ, đó là một lão giả tướng mạo bình thường, ăn mặc cũ nát, nhưng khí tức lúc này cực kỳ đáng sợ.
Lục Lâm Thiên khϊếp sợ không phải khí tức của lão giả này, mà là vì Lục Lâm Thiên đã gặp lão giả này trên đại lục Linh Vũ, chính là lão giả Đạm Niệm gặp ở tử vong thâm uyên trên đại lục Linh Vũ.
Sau lưng hắn còn có Thú tộc áo vàng tu vị bát giai trung kỳ đỉnh phong, người này đứng cung kính, nhưng khí tức trên người tuyệt đối là bát nguyên Hóa Hồng...
- Bái kiến cung chủ.
- Bái kiến các chủ.
...
Khi Lục Lâm Thiên dò xét thì hư không chung quanh có không ít thân ảnh nhảy ra, kể cả Lam Thập Tam, Tử Yên, Mẫu Đơn, Nguyên Nhược Lan, bọn họ đều tham kiến đám người Đạm Niệm.
- Là Hư Thiên Thánh cô, cung chủ Thiên Linh Cung Nhược Linh thánh nữ, các chủ Thiên Địa Các Kiền Khôn Thiên Tôn Đạm Niệm, còn có Tử Vi Thần Nữ cùng đi.
- Hư Thiên Thánh cô, Nhược Linh thánh nữ, còn có hai Thánh Hồng Cảnh!
- Kiền Khôn Thiên Tôn Đạm Niệm, Tử Vi Thần Nữ hai người này cũng tới.
- Dường như là người sư môn Lục Lâm Thiên đấy!
- Không thể nào, Thiên Linh Cung, Thiên Địa Các, Tử Vi Thần Nữ, đây đều là sư môn của Lục Lâm Thiên, bối cảnh quá khủng khϊếp.
...
Trong hư không chung quanh, từng ánh mắt khϊếp sợ quan sát tình hình.
- Tam sư đệ, Tứ sư đệ, Lục sư đệ không cần đa lễ.
Nữ tử tuyệt mỹ mặc cung trang lên tiếng, cái miệng anh đào nhỏ nhắn không mở quá lớn, kiều diễm không mất thanh đạm, dáng người vô cùng phong tình, nhìn Hoàng Phủ Minh Long, Hậu Khánh Lâm, Bà Thiên La ba người, sau đó lại nhìn Lục Lâm Thiên và cười, sau đó lại nhìn qua không trung, nói:
- Lão Bát, ngươi tới rồi còn không đi ra sao, nhiều năm như vậy, chẳng lẻ còn xấu hổ chăng?
Âm thanh vang lên vẫn dương dương tự đắc, giống như có thể vang vọng ba ngày ba đêm.
Mà thân phận của người tới, trong lòng Lục Lâm Thiên đều biết, nội tâm khϊếp sợ không nói nên lời.
- Một hai ba bốn năm sáu bảy, lão Bát, chẳng lẽ còn có lão Bát chưa tới?
Nghe mỹ nữ tuyệt mỹ nói thế, ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo qua nơi này, đã có bảy sư huynh sư tỷ xuất hiện, mà hắn là người thứ tám, ánh mắt Lục Lâm Thiên quan sát chung quanh.
Xoẹt...
Thời điểm mỹ nữ tuyệt thế kia nói xong, trên không trung có thân ảnh tập tễnh đi ra.
Thân ảnh tập tễnh này đứng trên hư không, từ từ vượt qua không gian đi tới đây, người này mặc trường bào mộc mạc, dường như chưa giặt cả vạn năm, nhưng lại không nhiễm hạt bụi nào, trên mặt đầy nếp nhăn, nhưng cực kỳ tinh thần, thân thể tập tễnh nhưng lại tỏa ra ánh sáng thấu triệt, khí chất làm nội tâm người ta rất thoải mái.
- Lão Ảnh!
Lục Lâm Thiên lúc này khϊếp sợ không nói nên lời, thân ảnh tập tễnh này là lão Ảnh không nghi ngờ.