Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Phong Thiên Hạ - Lục Lâm Thiên

Lục Vô Song mỉm cười, nàng khẽ nhíu mày, giết những người này trong lòng nàng cũng không cảm thấy không đành lòng gì, chỉ là mùi máu tươi này nàng cũng không thích.  

Nhìn một màn này, vốn những ánh mắt tham lam nhìn vào thân ảnh hai nàng nhanh chóng rời đi chỗ khác. Trong lòng lạnh lẽo, cũng không dám liếc mắt nhìn hai nàng, bọn họ rất sợ màn trước mắt này sẽ ứng vào bọn họ.  

– Trong đại hội Tam tông Tứ môn, ai dám đến gây sự?  

Lúc này, đoàn người vội vàng tránh ra một con đường, lúc này có hai mươi mấy ngươi mặc khôi giáp, trên lưng đeo thanh kiếm tiến vào, là đệ tử Thiên Kiếm môn, cả đám nhìn thi thể trên mặt đất rồi nhìn vào ba người Lục Lâm Thiên đang đứng đó.  

– Những người này là ba người các ngươi giết?  

Một đệ tử có lẽ là đầu lĩnh trong đám người Thiên Kiếm môn đi tới trước mặt ba người Lục Lâm Thiên rồi hỏi. Dường như cảm nhận được ba người khí độ bất phàm, không giống như người bình thường, tuy nhướng mày thế nhưng thái độ vẫn tốt một chút.  

– Không sai là chúng ta giết.  

Lục Lâm Thiên nhàn nhạt nói, hắn quan sát thanh niên đệ tử Thiên Kiếm môn này, thực lực Vũ Tướng nhất trọng đã được coi là vô cùng mạnh rồi, phỏng chừng là đệ tử lâu năm của Thiên Kiếm tông, hoặc là người của chấp pháp đội giống như Vân Dương Tông vậy.  

– Trong đại hội Tam tông Tứ môn cấm việc giết chóc, các ngươi là ai, mời đi theo chúng ta một chuyến.  

Sắc mặt người thanh niên này trầm xuống, nhìn ba người nói.  

– Hừ, khá lắm Thiên Kiếm môn.  

Vân Hồng Lăng khẽ nói một tiếng, trong nháy mắt móc ra một miếng ngọc bội trên người rồi nói:  

– Đường đường là Thiên Kiếm môn, không ngờ để cho bản tiểu thư đi dạo cũng không được yên, chờ sau khi ta gặp chưởng môn nhà các ngươi, ta muốn hỏi một chút, rốt cuộc tại sao thành Thiên Kiếm lại loạn như vậy, Thiên Kiếm môn không biết có phải là một trong Tam tông Tứ môn chúng ta hay không?  

– Hóa ra là bằng hữu Vân Dương Tông, quấy rầy tới chư vị quả thực là xin lỗi. Chuyện này nhất định ta sẽ tra ra rõ ràng.  

Vị thanh niên đầu lĩnh kia nhìn thấy ngọc bội trong tay Vân Hồng Lăng lập tức hành lễ. Hắn hiểu rõ, trong khoảng thời gian này nhiều người của Tam tông Tứ môn tới đây. Nhìn niên kỷ ba người quá nửa là đệ tử thân truyền tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, địa vị so với bọn họ cao hơn cho nên không thể đắc tội được.  

Mà trong thành Thiên Kiếm lại để cho những đệ tử Tam tông Tứ môn khác xảy ra chuyện, lại nói thành Thiên Kiếm trị a hỗn loạn cũng sẽ ảnh hưởng lớn tới mặt mũi của Thiên Kiếm môn.  

– Các ngươi còn muốn mang ta trở về không?  

Lục Lâm Thiên nhàn nhạt hỏi thanh niên đầu lĩnh.  

– Không dám, nếu như ba vị gặp phải chuyện gì không thuận lợi thì có thể tùy thời báo cho chúng ta.  

Người thanh niên này đâu còn dám dẫn ba người trở về. Vừa rồi hắn nghe nói tông chủ Vân Dương Tông đã tới Thiên Kiếm môn, nếu như dẫn ba người này trở về, chỉ sợ người xui xẻo là hắn.  

– Vậy thì chúng ta đi trước.  

Lục Lâm Thiên nói xong mang theo hai nàng chậm rãi rời đi.  

– Đây là đám tạp chủng của Thiên Lang bang, truyền lệnh xuống từ giờ trở đi nhìn thấy tên đệ tử Thiên Lang bang nào dám gây sự trong đại hội Tam tông Tứ môn thì giết chết bất luận tội.  

Ngay khi ba người Lục Lâm Thiên rời đi, thanh niên đầu lĩnh Thiên Kiếm môn kia cả giận nói.  

– Hóa ra ba người kia là người của Vân Dương Tông, phỏng chừng là đệ tử thân truyền tới tham dự đại hội Tam tông Tứ môn. Đám người Thiên Lang bang này quá không may mắn rồi, chọc tới ai không chọc lại chọc tới người Vân Dương Tông.  

– Đám người Thiên Lang bang này chết cũng đáng, trong khoảng thời gian này vô cùng ngang ngược, trong thành Thiên Kiếm mà dám làm như vậy, quả thực là muốn chết.  

Đám người xem chung quanh không ngừng nghị luận, ánh mắt nhìn về phía bóng lưng ba người Lục Lâm Thiên đều âm thầm may mắn mình không chọc tới ba người kia.  

– Hừ, vốn tâm tình cũng không tệ lắm, hiện tại không còn chút tâm tình nào đi dạo nữa.  

Vân Hồng Lăng chu miệng, cơn giận còn chưa hết.  

– Được rồi Hồng Lăng, người đã chết, muội cũng đừng tức giận nữa.  

Lục Vô Song an ủi Vân Hồng Lăng.  

– Các nàng thế nào rồi? Có muốn về hay không?  

Lục Lâm Thiên nói với hai nàng.  

– Vốn ta muốn đi mua sắm một chút, hiện tại lại không có tâm trạng nữa rồi.  

Vân Hồng Lăng nói:  

– Chúng ta trở về đi, ngày mai chính là đại hội Tam tông Tứ môn, chúng ta cũng nên chuẩn bị một chút. Lần này Vân Dương Tông chúng ta nhất định phải vào top ba.  

– Đi thôi.  

Lục Lâm Thiên nói, thời gian cũng không sai biệt lắm, ba người cũng nên trở về.  

– Di.  

Một lát sau, đi qua một con đường, trong đám người nhộn nhịp kia dường như đang quây lại, không biết là đang xem cái gì.  

– TIểu tặc, chúng ta qua nhìn chúng, nói không chừng có náo nhiệt nha.  

Vân Hồng Lăng vừa rồi không có tâm tình đi dạo phố, lúc này lại lập tức hăng hái nói.  

– Cẩn thận một chút.  

Lục Lâm Thiên còn chưa dứt lời, nha đầu này đã vô cùng hưng phấn vọt lên phía trước.  

Lục Lâm Thiên vô cùng bất đắc dĩ, sau khi nhìn Lục Vô Song một cái rồi cũng chỉ có thể lập tức chạy theo.  

– Sư muội, muội nhìn xem cái này thế nào? Đây chính là Thiên Niên Tinh Ngọc nha, nếu như để nó dùng làm đồ trang sức, nhất định sẽ rất đẹp.  

Trong một cửa hàng bán binh khí đan dược, lúc này có không ít người quây quanh, bởi vì lúc này trong cửa hàng có sự xuất hiện của một nữ tử khiến cho bất luận nam nhân nào nhìn vào cũng phải xịt máu mũi.  

Nữ tử này ăn mặc quá mức nóng bỏng, bất luận một nam nhân nào liếc qua cũng không thể rời mắt đi được. Lúc này nữ tử nóng bỏng kia đang ở trong cửa hàng chọn cái gì đó, ngay cả mấy tiểu nhị trong cửa hàng cũng đang ngây người cố gắng để máu mũi mình không chảy ra.  

Một thanh niên mặc hoa phục màu trắng đang đi theo bên người nữ tử này, tay cầm một khối tinh ngọc thạch giá trị xa xỉ đang xun xoe không ngớt, hai mắt thi thoảng đảo qua thân hình nóng bỏng của nữ tử này.  

– Sư huynh, Thiên Niên Tinh Ngọc này ta không quá thích, chúng ta đi thôi.  

Nữ tử nóng bỏng lại không để ý tới con mắt của đám người chung quanh, chậm rãi đi ra ngoài.  

– Ồ, ta lại tưởng có gì náo nhiệt, hóa ra là ngắm nữ nhân.  

Vân Hồng Lăng chui vào trong đám người lập tức nhìn thấy một nữ tử nóng bóng trong cửa hàng lập tức thất vọng. Thế nhưng ánh mắt cũng phải quét qua người nữ tử này vài lần. Nữ nhân này ăn mặc quả thực khiến cho ngay cả nữ nhân như nàng cũng phải nhìn qua vài lần, vô cùng nóng bỏng a.  

– Hồng Lăng, muội cẩn thận một chút, chúng ta trở về.  

Lục Vô Song, Lục Lâm Thiên lập tức đi tới bên người Vân Hồng Lăng.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lúc này cũng nhìn về phía nữ tử nóng bỏng kia, nhìn nữ tử nóng bỏng này, vẻ mặt Lục Lâm Thiên biến đổi, lẩm bẩm nói:  

– Là nàng, Lam Linh sao.  

Chỉ thấy nữ tử này mặc một bộ trang phục kỳ lạ, bao phủ toàn thân, thế nhưng bộ ngực trên người thì chỉ bao phủ được có nửa, lộ ra đôi ngọc thỏ cao vút, cũng hiện ra chiếc eo thon nhỏ trắng nõn cực kỳ mềm mại, giống như chỉ cần cố sức một chút sẽ khiến cho nó đứt rời ra vậy.
Nhấn Mở Bình Luận