Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Nghe bốn người họ ầm ĩ, Dương Khai giờ mới hiểu được cái gọi là Lôi Loan căn bản chính là một loại yêu thú phi cầm bậc mười, số lượng cực ít, sau khi nó chết, máu thịt và nội đan hoá thành dưỡng chất sinh ra cây Cầm Mộc này.

Cầm Mộc chỉ có thể tạo ra ở những nơi phi cầm yêu thú vô cùng mạnh chết mới có thể tạo ra, tỷ lệ cũng rất nhỏ, mười ngàn con yêu thú chết đi cũng chưa chắc có thể sinh ra một cây Cầm Mộc. Điều này còn cần thiên thời địa lợi, thiếu một thứ cũng không được.

Mà mỗi một cây Cầm Mộc đặc tính đều khác nhau, hoàn toàn quyết định bởi thuộc tính của yêu thú sinh ra nó.

Lôi Loan là yêu thú thuộc tính Lôi nên Cầm Mộc kết sinh sau khi nó chết đi cũng là thuộc tính Lôi.

Mặc dù mọi người có chút bất bình vì việc Kỷ Bình che giấu sự tồn tại của Lôi Loan, Quỷ Triệt lại phát ngôn bừa bãi sau khi ra ngoài sẽ tính sổ với Kỷ Bình, nhưng giá trị cực lớn của cây Cầm Mộc này vẫn khiến mọi người động tâm.

Vào nơi này, ngoại trừ Dương Khai chỉ gặt hái được một chút thảo dược và một vài thứ không đáng kể ra thì những người khác đều kiếm đầy bát đầy chậu, hiện giờ lại có một gốc cây Cầm Mộc thuộc tính Lôi hiện ra trước mắt, hơn nữa còn là Cầm Mộc sinh ra sau khi yêu thú bậc mười Lôi Loan chết đi, sự vui sướng và hưng phấn làm cho bọn họ không có sức đâu đi trách móc Kỷ Bình.

Bọn họ lần lượt bắt tay vào đào bới xung quanh.

Trong mắt Kỷ Bình lướt qua một tia hàn quang kín đáo, Dương Khai nghiêng đầu giả bộ không phát hiện ra, cũng ở một bên hỗ trợ.

Chẳng mấy chốc sau, ở đó đã xuất hiện một cái hố cực lớn, trong đó có một khung xương dài trên trăm trượng, nhìn khung xương đó không nghi ngờ gì nữa, nó chính là một yêu thú phi cầm, nhưng xác thịt của nó sớm đã biến mất, nội đan cũng không thấy đâu, mà ngay cả bộ xương đó cũng đã mục nát, giơ tay đụng một cái là biến thành bột mịn.

Tất cả năng lượng của yêu thú bậc mười Lôi Loan đã chuyển dời sang cây Cầm Mộc này.

Quỷ Triệt vận chuyển thánh nguyên thủ hộ quanh thân, cẩn thận nhấc cây Cầm Mộc đó ra khỏi chỗ cũ, không làm nó tổn thương chút nào.

Mắt thấy y lại muốn đem bảo bối này bỏ vào nhẫn không gian của chính mình, ba người khác lập tức rối rít.

Quỷ Triệt mặc kệ, cứng rắn chiếm dụng Cầm Mộc đó, mặc dù luôn mồm nói đợi ra ngoài sẽ chia nhưng ai cũng nhìn ra y muốn một mình nuốt trọn cây Cầm Mộc này.

Không khí đang vui mừng bỗng trở nên có chút quái dị. Dương Khai không đếm xỉa đến, âm thầm đoán có gì tốt hơn nữa đang chờ đợi bọn họ, ba người còn lại nhất định sẽ không chút do dự xuống tay với Quỷ Triệt.

Tuy nhiên đích đến cuối cùng ở ngay cách đó không xa, bọn họ chỉ có thể kiềm chế phẫn nộ trong lòng, đợi sau khi xong việc sẽ tính toán.

Không khí cả nhóm thay đổi rất kỳ lạ, Dương Khai không lên tiếng, đi theo sau cùng như không.

Càng đi về phía trước lại càng thấy hoang vắng.

Dường như bắt đầu từ chỗ Xích Vĩ Tử Giáp hạt đó trở đi là bắt đầu trở nên hoang vu. Vùng đất lẽ ra bừng bừng sức sống không biết sao lại không có một ngọn cỏ, thậm chí ngay cả thiên địa linh khí cũng dần biến mất hầu như không còn gì.

Một ngày nọ, trong lúc đang di chuyển, mọi người bỗng cảm giác được phía trước có một luồng dao động năng lượng quỷ dị truyền đến, cùng lúc đó, máu nóng trong cơ thể mỗi người đều sục sôi lên không thể khống chế nổi, khiến cả năm người sắc mặt đỏ lên. Máu sôi lên làm cho người ta trở nên hung bạo, kích động, tròng mắt mỗi người đỏ ngầu, hơi thở nặng nhọc.

- Tìm được rồi!

Kỷ Bình ngơ ngác một chút, liền không chút do dự cưỡi Tinh Toa bay tới ngọn nguồn phát ra năng lượng đó. Mấy người khác thấy vậy cũng không chịu yếu thế, theo sát phía sau.

Dao động năng lượng quỷ dị đó càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kích thích máu lưu động. Dương Khai thậm chí còn nghe được tiếng tim đập kịch liệt từ trong lồng ngực.

Tình thế này rất không bình thường, hắn lập tức cảnh giác.

Trong giây lát, mất người họ đã đến bên một cái hố nhỏ, trong hố tràn đầy chất lỏng màu đỏ nhìn như máu tươi sền sệt. Chất lỏng đó dưới ánh mặt trời chiếu rọi, phản xạ ra những gợn ánh sóng lăn tăn, khiến phạm vi này nhìn vừa quỷ dị lại vừa đẹp đẽ.

- Tôi Thể Thần trì?

Quỷ Triệt quay đầu nhìn Kỷ Bình.

Kỷ Bình gật đầu, trong mắt tràn đầy sự vui sướng.

- Dùng như thế nào?

Cam Cơ vội vàng đặt câu hỏi, bọn họ gian khổ khắp đường đi, trả một cái giá quá lớn chính là để tìm kiếm thứ này, hiện tại đã tìm thấy, Cam Cơ nóng ruột muốn rèn luyện thân thể của mình, khiến nhục thể trở nên kiên cố hơn, rắn chắc hơn.

Đây mới là căn bản của một võ giả, những thứ có được trên đường đi căn bản không thể so sánh với nâng cao sức mạnh.

- Chưa có nghiên cứu.

Kỷ Bình cười ha hả, nhảy thẳng vào cái bể đỏ như máu kia, nước văng khắp nơi, Kỷ Bình chỉ nổi cái đầu lên, kêu lên một tiếng trầm đục, dường như đang chịu đựng đau đớn nào đó.

Nhưng rất nhanh cơn đau này lập tức biến mất, thay vào đó là vui sướng vô tận, trên mặt y là một vẻ khoan khoái, thân thể như được làm dịu, trường khí Thánh Vương lưỡng tầng cảnh không tự chủ được ầm ầm khuếch tán.

Ai cũng có thể nhận thấy khí huyết của y đang nhanh chóng nâng cao.

Quỷ Triệt, Cam Cơ và Lạc Dao vốn đang có chút cảnh giác, sợ Kỷ Bình che giấu điều gì vào thời điểm cuối cùng này, nhưng tận mắt thấy y không kiêng nể gì nhảy xuống như vậy, cũng không do dự nữa, chỉ sợ ích lợi để mình Kỷ Bình chiếm hết, đều hướng vào cái gọi là Tôi Thể Thần trì đó.

Bể này cũng không quá lớn, ước chừng chỉ rộng khoảng ba mươi trượng, cũng không biết trong đó tích chứa điều gì huyền diệu, dù sao ba người vừa vào đó đều lộ ra vẻ vui sướng.

Dương Khai đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích. Kỷ Bình mở mắt ra xem xét rồi nói:

- Tiểu tử, ngươi vào ngoài rìa đí, vị trí trong này ngươi không chịu nổi đâu.

- Ta cũng có thể vào?

Dương Khai lộ vẻ kinh ngạc.

Kỷ Bình cười lớn:

- Vào rồi ta sẽ nói cho ngươi biết, thật thà phối hợp tất sẽ có lợi, ta nói đương nhiên sẽ giữ lời.

Dương Khai nhíu nhíu mày, không muốn mạo hiểm đi xuống, nhưng cũng biết từ chối không được, chỉ có thể làm theo lời Kỷ Bình, đi xuống bên cạnh bể.

Vừa xuống, sắc mặt hắn liền thay đổi.

Bốn phương tám hướng, từng luồng áp lực hung mãnh oanh kích đến, khiến hắn toàn thân đau nhức, dường như lục phủ ngũ tạng đều như bị thương nặng, sắc mặt tái nhợt.

Tuy nhiên ngay sau đó, cơn đau đớn khổ sở này liền biến mất, thay vào đó là sự thoải mái vô tận.

Từng luồng sức mạnh kỳ lạ tràn ra từ nước bể thấm vào thân thể của hắn, dưới tác dụng của sức mạnh đó, Dương Khai cảm nhận được rõ ràng máu của mình có chút biến hóa rất nhỏ.

Cũng giống Kỷ Bình trước đó, lực khí huyết của hắn tăng lên, khí tức sinh mệnh cũng trở nên mạnh mẽ.

Dương Khai vội vàng đắm chìm tâm thần điều tra tự thân.

Thánh nguyên trong kinh mạch lưu động nhanh chóng, huyết dịch màu vàng căng phồng trong huyết quản, hấp thu sức mạnh từ bên ngoài ùa vào.

Sự việc kỳ diệu xảy ra, trong thứ máu màu vàng nhạt toàn thân của hắn, có một chút máu càng thêm đậm màu xuất hiện, chút máu vàng chỉ bằn đầu kim này tích chứa máu tinh khí huyết nhục mênh mông và năng lượng khó tưởng tượng nổi.

Dương Khai sững sờ.

Chút máu mới sinh ra này có chút giống máu của Đại Ma Thần, có thể nói gần đến mức vô hạn rồi.

Do Ngạo Cốt Kim Thân mà máu của Dương Khai trong nhiều năm đang dần dần chuyển sang màu vàng, lúc bắt đầu còn không rõ ràng, khi bị thương chảy máu chỉ thấy có những tia màu vàng xen lẫn trong máu đỏ sẫm.

Nhưng tu vi càng cao, hào quang màu vàng này dần tiến lên lấn át màu đỏ vốn có.

Mãi tới năm trước, máu trong cơ thể Dương Khai đã không còn màu đỏ nữa, chỉ có màu vàng lóng lánh.

Nhưng hắn rõ ràng hơn bất kỳ ai máu vàng của mình dù có năng lực khôi phục mạnh mẽ thì cũng vẫn kém hơn Ma Thần Kim Huyết của Đại Ma Thần rất nhiều.

Hắn cũng không biết nên làm thế nào khiến kim huyết của mình trở nên tinh thuần hùng mạnh hơn, chỉ có thể không ngừng tu luyện, không ngừng nâng cao tu vi cảnh giới, hy vọng sau khi mạnh hơn, kim huyết cũng trở nên tinh khiết hơn.

Lần này cùng đám người Kỷ Bình bước vào cái gọi là Tôi Thể Thần trì này không ngờ lại có thể có thu hoạch ngoài dự liệu.

Dương Khai lập tức hiểu ra, Tôi Thể Thần trì này thực sự không phải thứ tôi luyện thân thể mà là tôi luyện máu trong thân thể võ giả. Máu được tôi luyện có thể khiến khí lực tràn đầy, cũng có thể làm cơ thể trở nên chắc chắn, Kỷ Bình có thể là đã hiểu lầm tác dụng đích thực của nơi này.

Tôi luyện như vậy tốt hơn hẳn so với tôi luyện thân thể đơn thuần.

Vừa nghĩ tới đây, Dương Khai không còn do dự, mở rộng thể xác và tinh thần đón nhận năng lượng quỷ dị tới từ bốn phương tám hướng kia, tinh thần hắn luôn quan sát chút kim huyết mới sinh ra đó, đợi nó biến đổi tới khi lớn bắng hạt gạo, rồi hạt đỗ tương.

Một giọt kim huyết mới cuối cùng đã hình thành, nhận thấy đặc thù của nó, sắc mặt Dương Khai không ngừng biến đổi.

Sức mạnh chất chứa trong giọt máu màu vàng này so với kim huyết trước kia không thể đặt cùng bàn cân, gần như chênh lệch ngàn vạn lần, đây mới đích thực là Ma Thần Kim Huyết.

Lại có một giọt kim huyết chậm rãi được hình thành, lại tái diễn quá trình biến hóa trước đó.

Trong một canh giờ, trong cơ thể Dương Khai tạo ra ba giọt kim huyết, hắn không biết những người khác gặt hái được bao nhiêu, nhưng nghĩ chắc cũng không kém mình.

Đang vui vẻ tận hưởng, bên tai hắn bỗng truyền tới tiếng kinh hô của Cam Cơ:

- Kỷ Bình đi đâu rồi?

Một tiếng la lên làm tất cả mọi người đang đắm chìm trong vui sướng vì thay đổi của bản thân mình bỗng bừng tỉnh, tìm kiếm bốn phía, quả nhiên không thấy bóng dáng Kỷ Bình.

Sắc mặt Dương Khai sa sầm, vội thả thần niệm điều tra, rất nhanh đã nhận ra khí tức sinh mệnh của Kỷ Bình dưới đáy bể.

- Biết ngay là có vấn đề mà!

Quỷ Triệt nổi giận gầm lên một tiếng, vội vã lặn xuống, muốn xâm nhập bên trong bể để nhìn xem rốt cuộc Kỷ Bình đang làm trò gì.

Y mới vừa biến mất, Kỷ Bình bỗng nhiên lao ra từ bể nước, cả người ướt sũng lơ lửng giữa không trung ung dung nhìn mọi người.

Trên mặt y, nở nụ cười của kẻ đã thực hiện được gian kế.

Dương Khai không hề nghĩ ngợi, định nhảy ra khỏi bể nước, nhưng không đợi hắn có hành động, trong nước bỗng truyền tới một lực hút cực lớn, như có hai bàn tay vô hình nắm chặt mắt cá chân khiến hắn không thể động đậy.

Cùng lúc đỏ, nước bể màu đỏ nổi lên những bọt khí, từng thanh âm nổ tung không dứt bên tai, còn sức mạnh quỷ dị còn hung mãnh gấp bội so với lúc nãy chảy ra từ trong nước bể đè ép vào cơ thể mỗi người.

Giọt Ma Thần Kim Huyết vừa xuất hiện trong cơ thể Dương Khai lúc nãy nhanh chóng thành hình với một tốc độ không tưởng.
Nhấn Mở Bình Luận