Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Ngọc Như Mộng cũng muốn đi, lại bị Hoang Vô Cực lần nữa ngăn lại, chỉ có điều lúc này đây thái độ Hoang Vô Cực càng thêm mạnh mẽ, thần sắc cũng trở nên ngưng túc đến cực điểm.

 

Thấy hắn như vậy, Ngọc Như Mộng biết hắn muốn làm thật, vừa rồi mình có thể thoát khỏi hắn, một là mình tiên hạ thủ vi cường, thứ hai cũng là bởi vì Hoang Vô Cực cũng không muốn kéo mình lại lâu.

 

Nếu Hoang Vô Cực thật sự muốn ra tay, nàng tuyệt đối không thể dễ dàng đối kháng.

 

“Ba ngày, ba ngày sau ta thả ngươi rời đi!” Hoang Vô Cực nhàn nhạt nhìn Ngọc Như Mộng, “Trước đó, đừng khiêu chiến giới hạn của ta.”

 

Ngọc Như Mộng lạnh lùng nói: “Ngươi nghĩ hắn có thể chống đỡ quá ba ngày sao?”

 

Nhiều Ma Thánh như vậy đuổi bắt, đừng nói ba ngày, một ngày cũng quá, lấy trạng thái hiện tại Dương Khai là không thể giữ được.

 

Hoang Vô Cực rủ mắt xuống: “Đó không phải chuyện của ta, cũng không do ngươi quyết định, lời ta đã nói, nếu ngươi cố ý ra tay, vậy đừng trách ta xuống tay vô tình.”

 

Ngay lúc Ngọc Như Mộng chuẩn bị không tiếc xé rách da mặt cũng phiả động thủ, đột nhiên thần sắc hơi động, quay đầu nhìn về phía giới môn, chợt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

 

Thấy vẻ mặt nàng khác thường, Hoang Vô Cực không khỏi nhíu nhíu mày, thần niệm trải ra, điều tra giới môn.

 

Nhưng không đợi hắn điều tra được cái gì, Ngọc Như Mộng liền khanh khách cười: “Được, Hoang lão đại, ta cho ngươi mặt mũi này, ba ngày thì ba ngày, ba ngày sau, nếu ngươi còn muốn cản ta, đừng trách tiểu muội trở mặt.”

 

Nàng nói xong cũng là lúc Hoang Vô Cực đã điều tra đến tình huống giới môn, nhịn không được giương mày lên, chậc chậc nói: “Nếu hắn không có được cơ duyên không nên có, bản tôn thật đúng là không muốn hắn chết, tồn tại của hắn đối ma vực ta thật sự có tác dụng quá lớn.”

 

Ngọc Như Mộng hừ lạnh nói: “Hiện tại nói mấy cái này còn có ý nghĩa gì? Để bọn họ đi bắt người chẳng phải là ngươi?”

 

Hoang Vô Cực giếng cổ không dao động, không nói một lời.

 

...

 

Thời điểm Dương Khai bắt đầu cưỡi Truy Phong chạy trối chết, pháp thân không bị ai để ý tới, sau khi Dương Khai bỏ xa toàn bộ Bán Thánh, pháp thân liền lặng yên không một tiếng động tiềm nhập xuống đất, cấp tốc bỏ chạy tới giới môn gần nhất.

 

Sau đó tuy rằng Dương Khai thoát khỏi các Bán Thánh, lại bị nhóm Ma Thánh đuổi cho lên trời không đường, xuống đất không cửa, cuối cùng bị vây quanh.

 

Chỉ tiếc nhóm Ma Thánh nào biết hắn còn có thủ đoạn Không Linh Châu, dùng Không Linh Châu, Dương Khai lập tức mang theo Truy Phong đi tới chỗ pháp thân.

 

Khoảng cách giới môn giờ chỉ có mười vạn dặm.

 

Phù Du ở thời khắc cuối cùng bắn ra một tiễn kia cũng không làm gì được hắn, mũi tên bị lâm vào kẽ hở hư không, biến mất bên trong đó.

 

Vừa hội hợp cùng pháp thân, Dương Khai liền thu nó vào Tiểu Huyền Giới, ngự sử Truy Phong bỏ chạy tới giới môn.

 

Giới môn còn có đại quân Ma tộc trú đóng, nhưng cũng không có bóng dáng Bán Thánh, tất cả Bán Thánh đều đi tranh đoạt cơ duyên, ai còn có tâm tình lưu thủ ở giới môn?

 

Cho nên Dương Khai dễ dàng đột phá phong tỏa, chạy trốn ra ngoài, đi tới một đại lục khác.

 

Hắn cũng không có lập tức trốn, mà là xoay người, tìm kiếm giới môn, phong ấn nó lại.

 

Lần trước ở Bách Linh đại lục vô ý luyện tập, không nghĩ tới lúc này phát huy tác dụng.

 

Kể từ đó, tuy rằng hắn trì hoãn một chút thời gian, lại có thể tạo cho các Ma Thánh quấy nhiễu lớn. Nếu không cứ chạy như vậy, Dương Khai cũng không dám cam đoan mình có thể thoát khỏi.

 

Hiện tại duy nhất cần lo lắng chính là, đã có thể phong ấn giới môn, nhưng liệu có thể kìm chân các Ma Thánh bao lâu, đừng để bị bọn họ một kích phá vỡ phong ấn, nếu vậy thì thật đúng là trò cười.

 

Chẳng qua hiện giờ hắn cũng không có rảnh đi chú ý, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện phong ấn có thể kéo chân bọn họ tầm một canh giờ là đủ rồi.

 

Còn Ngọc Như Mộng sở dĩ đột nhiên đáp ứng yêu cầu của Hoang Vô Cực, chính là bởi vì đã nhận ra giới môn bị phong ấn, không cần nghĩ nàng cũng biết đây là thủ đoạn của Dương Khai, bởi cũng chỉ có Dương Khai mới có bản lĩnh như vậy.

 

Một nén nhang sau khi Dương Khai xuyên qua giới môn, chư vị Ma Thánh cũng đều đến giới môn, vừa đến, tất cả để lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

U Cầu ngạc nhiên nói: “Giới môn đâu? Chúng ta chạy sai hướng sao?”

 

Bọn họ rõ ràng là theo dấu vết Dương Khai mà đuổi đến, nên chắc sẽ không chạy sai hướng, hơn nữa... Gần đó còn có Ma tộc trú đóng, rõ ràng là để thủ giới môn.

 

Huyết Lệ nhíu mày, đột nhiên như là nghĩ tới cái gì, một trảo, bắt lại một trung phẩm Ma Vương, Huyết Lệ nói: “Giới môn nơi này đâu rồi?”

 

Trung phẩm Ma Vương kia chưa từng ra mắt nhân vật lớn như vậy, ngày thường đừng nói nhiều Ma Thánh như vậy, chính là một vị cũng khó gặp, tồn tại cường đại nhất trong nhận thức của hắn chẳng qua là vị Bán Thánh trên đại lục mình mà thôi.

 

Đột nhiên nhiều Ma Thánh như vậy cùng giá lâm, càng bị một vị trong đó quơ được, vị Ma Vương này thiếu chút nữa bị dọa cho hôn mê, sắc mặt trắng bệch run giọng nói: “Mới vừa rồi... Mới vừa rồi còn ở đây, không biết vì cái gì... Đột nhiên biến mất.”

 

“Vô dụng!” Huyết lệ giận quát một tiếng, ném Ma Vương kia về.

 

“Tiểu tử kia lại có bản lĩnh như vậy?” Cốt ma Qua Mông vuốt cái cằm toàn xương của mình. Giới môn không có khả năng vô duyên vô cớ biến mất, rõ ràng là bị tiểu tử nhân tộc kia thi triển thủ đoạn ẩn nấp đi.

 

Hơn nữa thủ đoạn này thiên y vô phùng, khoảng cách gần như thế, Ma Thánh bọn họ cũng không phát hiện được chút dấu vết nào.

 

“Hiện tại làm sao bây giờ?” Thạch ma Mạc Khảm quay đầu chung quanh. Này thật đúng là chê cười, một đám Ma Thánh bị một tên nhân tộc đùa giỡn xoay quanh, vừa rồi đã để hắn chạy một lần, hiện tại còn bị hắn ngăn cản đường đi, thật để hắn chạy được ra ngoài, mặt mũi một đám Ma Thánh thực sự mất hết.

 

Viêm ma Xích Diễm hừ lạnh nói: “Đã phong ấn vậy liền có thể phá vỡ, ta đến thử xem!”

 

Nói xong, tiến lên nhanh, một quyền oanh vào hư không.

 

Hư không chấn động, vốn một nơi trống không lập tức xuất hiện một vết rách lớn.

 

Thấy như vậy, Xích Diễm cười lạnh không ngừng, thêm một quyền nữa.

 

Liên tiếp vài quyền, hư không trước mặt giống như là một mặt gương bị đánh nát, hoàn toàn băng tản ra, lộ ra một hắc động, từ hắc động truyền ra một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm, bên trong đó là một mảnh hư vô hỗn độn, thần niệm tham nhập trong đó, trực tiếp bị cắn nuốt sạch sẽ.

 

Xích Diễm không nói gì, tuy hắn là Ma Thánh, nhưng cũng không dám tùy ý tiến vào trong đó điều tra, vạn nhất bị lạc ở trong đó thì hỏng.

 

Chuyển mắt, bắt mấy Ma Vương lên, nói: “Cẩn thận điều tra tình huống bên trong, xem có thể tìm được đường ra không, rồi quay lại báo cáo!”

 

Nói xong cũng không quản phản ứng của mấy Ma Vương kia, trực tiếp ném bọn họ vào trong hắc động.

 

Chờ đại khái khoảng một nén nhang, Xích Diễm mới nghiêm mặt nói: “Xem ra giới môn nơi này bị hủy.” Nếu không bị hủy, mấy Ma Vương kia luôn luôn có ít nhất một người có thể quay về, cho tới bây giờ cũng không thấy bóng dáng bọn chúng, có lẽ là đã dữ nhiều lành ít.

 

Hắn cũng không nghĩ tới, sau khi mạnh mẽ phá vỡ phong ấn giới môn, giới môn lại biến thành như vậy.

 

Huyết lệ cười một tiếng: “Trụ Thiên đại lục chỉ còn lại có hai đạo giới môn, một chỗ này bị hủy, nếu hắn cũng phong ấn nốt đạo còn lại, chẳng phải toàn bộ chúng ta đều bị hắn vây ở chỗ này? Này thật đúng là đáng chê cười.”

 

Hắn nói xong, Phù Du đã lập tức xoay người, nhanh chóng phóng tới một đạo giới môn còn lại.

 

Huyết lệ nói nghe có vẻ bình thường, nhưng không ai biết Dương Khai có công phu đi phong ấn một đạo giới môn cuối cùng kia hay không.

 

Sau Phù Du, các Ma Thánh khác cũng đều vội vàng di chuyển.

 

Nửa ngày sau, chỗ đạo giới môn cuối cùng, các Ma Thánh đều từ Trụ Thiên đại lục vọt ra, mọi người mặt trầm như nước.

 

Tất cả mọi người biết, trì hoãn qua thời gian như vậy, bọn họ còn muốn tìm được tung tích Dương Khai sẽ rất khó, may còn có Tàn Dạ đã trở về trấn thủ lưỡng giới thông đạo, tiểu tử nhân tộc kia tuyệt đối không có khả năng rời khỏi ma vực, chạy tới lưỡng giới thông đạo chẳng khác nào là chui đầu vào lưới, mà chỉ cần tiểu tử nhân tộc kia không rời khỏi ma vực, một ngày nào đó chắc chắn sẽ lộ ra tung tích.

 

Mà nơi tiểu tử kia có thể ẩn thân không nhiều lắm, chỉ cần trước tiên mai phục ở vài nơi cụ thể, không chừng có thể bắt được dễ dàng.

 

Ánh mắt giao hội một trận, các Ma Thánh cùng tản ra bốn phía, đi tới hướng mình nghĩ là Dương Khai có khả năng thật lớn sẽ tới.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận