Phong Quân dù gì cũng là một vị Ngụy Đế, trong khi Tuế Nguyệt Đại Đế lại là nhân vật đã sớm chết đi vô số năm, thế nhưng di hài của hắn vẫn giữ nguyên uy năng Đại Đế hùng vĩ bên trong, quả thực là nghe rợn cả người. Chẳng trách lại có người nói, nhìn chung Tinh Giới từ xưa đến nay, người có thể so sánh với Phệ Thiên Đại Đế Ô Quảng, đoán chừng cũng chỉ có Tuế Nguyệt Đại Đế, chỉ có điều hai người họ không lại không sinh cùng thời đại, nếu không nhất định đã có một hồi long tranh hổ đấu.
Di hài của Tuế Nguyệt Đại Đế tuy có uy năng, nhưng dù sao cũng chỉ là một tử vật, Phong Quân cũng không phải là không thể ngăn cản.
Hắn bắt đầu thúc dục Ma Nguyên tuôn ra Ma khí cuồn cuộn, đối kháng với Tuế Nguyệt Chi Lực ẩn giấu trong di hài, cánh tay vốn đã khô héo của hắn một lần nữa khôi phục lại với tốc độ mắt thường có thể nhận thấy được.
Phong Quân thấy thế thì cười lạnh, giơ lên di hài trong tay lên trên cao.
Chỉ một thoáng sau, hào quang trong sơn cốc giống như đều tụ tập vào trong khúc xương sườn kia. Phong Quân bấm niệm pháp quyết, thân nhập đại trận, hóa thành mắt trận, chỉ một lúc nữa thôi, di hài của Tuế Nguyệt Đại Đế sẽ cùng một nhịp thở với toàn bộ đại trận, không thể nào chia lìa được.
Hơn hai mươi vị Đế Tôn cảnh, thúc dục đại trận chi lực rót vào trong di hài kia.
Đúng vào lúc này, chúng Đế Tôn cảnh bỗng rùng mình một cái, sắc mặt của Dương Khai cũng bất chợt biến hóa.
Bởi vì khi đại trận trở nên hoàn chỉnh, tất cả mọi người đều cảm giác được bản thân đã biến thành một bộ phận của đại trận, lực lượng của họ chảy vào trong đại trận, lưu chuyển trong đó, tụ tập vào trong di hài của Đại Đế, tuần hoàn không ngớt!
Tình huống này ngược lại đúng như lời Tôn đại sư nói trước đó, trận pháp một khi vận chuyển, bất kỳ kẻ nào cũng không thể tùy ý dừng lại, nếu không sẽ bị cắn trả cực kỳ nghiêm trọng. Lực cắn trả đó mạnh ngang ngửa một kích hợp lực của những Đế Tôn cảnh ở đây, lực lượng mạnh như thế, làm gì có người nào có thể ngăn được?
Chỉ sợ là ngay cả Phong Quân cũng ngăn cản không được!
Dương Khai cảm thấy nội tâm bỗng dâng lên cảm giác đắng chát. Hắn tới nơi này chỉ là tìm hiểu ý đồ của đám người Ma Thiên Đạo kia, phối hợp vào trận cũng chỉ là vì che giấu tung tích, ai ngờ lại khiến cho mình đâm lao đành phải theo lao, cục diện này có vẻ hơi xấu hổ a...
Thực lực của hắn tuy mạnh, lại có thân thể Bán Long, nhưng nếu thật sự bị đại trận này cắn trả, đoán chừng cũng sẽ không có kết cục hay ho. Hắn cần phải tiếp tục duy trì đại trận, ra công xuất lực cho Ma Thiên Đạo, mặc dù hắn cũng không quá cam tâm tình nguyện.
Nhìn như tử cục, nhưng thật ra vẫn có giải quyết.
Dương Khai xoay chuyển vài ý niệm trong đầu, tâm tình liền vững vàng xuống, vẫn chưa tới thời khắc mấu chốt, cứ tiếp tục yên lặng theo dõi kỳ biến đi!
Đại trận chi lực tiếp tục tiến vào trong di hài Đại Đế, sau khi hấp thụ lực lượng này, linh tính lưu lại trong di hài có vẻ như dần dần được đào móc ra, khí tức Đại Đế càng ngày càng rõ ràng, càng lúc càng nồng nặc, Thời Gian pháp tắc tàn phá bừa bãi trong không trung, thời gian trôi qua lúc nhanh lúc chậm, làm cho địa phương kia thoạt nhìn có vẻ không bình thường.
Một thời gian sau, khi khí tức của di hài đã đạt tới đỉnh phong, Phong Quân vẫn một mực an ổn bất động bỗng nhiên sáng bừng hai mắt, mở miệng quát một tiếng: “Khai!”
Tay phải của hắn cầm lấy di hài, chậm rãi điểm vào khoảng không phía trước.
Dưới một điểm này, hư không xuất hiện một trận gợn sóng, lấy di hài làm trung tâm, nhanh chóng hướng khuếch tán ra bốn phía. Sau đó gợn sóng này không hề biến mất, mà tiếp tục kéo dài không ngớt, khiến cho khoảng không rộng lớn phía trước dần trở nên hư ảo lạ thường.
Giữa khoảng không hư ảo lạ thường đó, một hình bóng khổng lồ dần dần hiển lộ.
Khi mới bắt đầu, hình bóng kia vẫn còn mơ hồ không rõ, làm cho mọi người không thể thấy rõ đó rốt cuộc là cái gì, tựa như Hải Thị Thận Lâu, nhưng sau đó khi Phong Quân bắt đầu thi pháp, biến ảo pháp quyết, hình bóng kia dần trở nên rõ ràng, không còn hư ảo mờ mịt như lúc đầu nữa.
Nhóm Đế Tôn cảnh chủ trì đại trận thần sắc kinh hãi ngẩng đầu lên, nhìn không chớp mắt.
Đó rõ ràng là một tòa cung điện, trong khoảng không đằng kia, rõ ràng có một tòa cung điện cự đại đang bị Phong Quân kéo ra ngoài. Hình bóng kia càng rõ ràng, áp lực đè nén vào trái tim của của mỗi người lại càng lớn, phảng phất như thứ Phong Quân lôi ra không phải là một tòa cung điện, mà là một đầu tuyệt thế hung vật, muốn nuốt chửng hết bọn họ vào trong đó.
Tôn đại sư cuồng tiếu, phấn chấn hô to: “Phong Quân thần uy, Tuế Nguyệt Thần Điện đã hiện ra! Chủ ta vạn tuế, Ma Thiên Đạo chắc chắn nhất thống Tinh Giới!”
Tuế Nguyệt Thần Điện, thế mà lại là Tuế Nguyệt Thần Điện. Cho tới tận giờ khắc này, phần đông Đế Tôn cảnh ở đây mới biết thứ bị Phong Quân lôi ra từ trong hư không rốt cuộc là cái gì, đó chính là Tuế Nguyệt Thần Điện a!
Theo truyền thuyết, đó là hành cung của Tuế Nguyệt Đại Đế!
Nơi đây là cửa vào của Tứ Quý Chi Địa, điểm này mọi người đều biết, giờ phút này trong hư không lại xuất hiện Tuế Nguyệt Thần Điện, ngược lại cũng không khiến bọn họ cảm thấy quá mức đột ngột. Cũng thẳng đến lúc này, bọn hắn mới biết được mình đã tham gia vào một sự việc trọng đại như thế nào, trong lúc nhất thời, ai nấy cũng đều cảm thấy phấn chấn. Ngày hôm nay bọn hắn xuất lực, ngày khác Đạo Chủ tất ban thưởng hậu hĩnh! Về phần những thủ hạ bị Phong Quân đánh chết để huyết tế, bọn hắn đều đã quẳng sang một bên rồi.
Dương Khai thuận theo xu thế, tỏ vẻ phấn chấn kích động giống như người khác. Nhìn qua Tuế Nguyệt Thần Điện có chút quen mắt kia, nội tâm hắn thầm khen Nam Môn Đại Quân quả là liệu việc như thần.
Trận pháp mà Tôn đại sư chủ trì xác thực là một loại triệu hoán trận, chỉ có điều hắn cũng không phải là triệu hoán tuyệt thế hung vật gì đó, mà là Tuế Nguyệt Thần Điện bên trong Tứ Quý Chi Địa!
Đám người Ma Thiên Đạo kia thật đúng là mưu đồ không nhỏ, vậy mà đánh chủ ý tới hành cung của Tuế Nguyệt Đại Đế. Bất quá Tàn Dạ dù sao cũng là một vị Đại Đế, Tuế Nguyệt Thần Điện mặc dù tốt, nhưng lại không nhất định hữu dụng với hắn, nhưng đối với Phong Quân thì lại khác. Nếu như một tên Ngụy Đế lấy được Tuế Nguyệt Thần Điện, hắn có thể tìm hiểu bí mật của Thời Gian pháp tắc bên trong đó, Vấn Đỉnh Đại Đạo đỉnh phong. Sự tình này hẳn là do Phong Quân chủ trì, Tàn Dạ cũng không thấy lộ diện.
Ngoài ra, Nam Môn Đại Quân trước đó cũng đã có nói qua, trận pháp này thiếu khuyết đồ vật mấu chốt gì đó, hôm nay xem ra xác thực là thiếu di hài Đại Đế trong Phong Quân, đó hẳn là đồ vật mấu chốt.
Tuế Nguyệt Thần Điện giấu trong Tứ Quý Chi Địa, Tứ Quý Chi Địa không đến đúng thời điểm thì sẽ không có cách nào mở ra, thế nhưng di hài của Tuế Nguyệt Đại Đế lại có thể thông qua một mối liên hệ nhàn nhạt để câu thông với Tuế Nguyệt Thần Điện.
Dùng hơn hai mươi vị Đế Tôn cảnh hợp thành đại trận phát lực, dùng Đại Đế di hài làm môi giới, Phong Quân Ngụy Đế mới có thể làm ra được hành động vĩ đại như thế. Ma Thiên Đạo đúng là mưu đồ không nhỏ, thủ bút cũng lớn a.
Cung điện cực lớn dần dần trở lên rõ ràng, mỗi một miếng gạch ngói trong tòa cung điện đó đều chảy xuôi một loại khí tức tang thương cổ xưa.
Dương Khai chậm rãi nhắm mắt lại.
Đến giờ phút này, hắn đã triệt để hiểu rõ ý đồ của đám người Ma Thiên Đạo, hắn ẩn nhẫn đã lâu, chính là vì giờ khắc này.
Thần niệm của hắn câu thông với Tiểu Huyền giới, khi hắn mở mắt, một ánh mắt lành lạnh, sát khí lăng liệt liền phóng ra.
Ba đạo thân ảnh xuất hiện một cách đột ngột bên cạnh Dương Khai, trong đó có một đạo thân ảnh trực tiếp đánh về phía tên Đế Tôn cảnh đứng gần Dương Khai nhất, trong khi hai đạo thân ảnh khác thì lại trùng sát về phía Phong Quân.
Ba vị Bán Thánh, ngang nhiên ra tay, người phương nào có thể ngăn?
Ít nhất là tên Đế Tôn cảnh khoảng cách gần Dương Khai nhất ngăn không được. Tên Đế Tôn cảnh này bất quá chỉ là Đế Tôn cảnh tầng một cảnh mà thôi, toàn bộ tâm thần của hắn đều bị Tuế Nguyệt Thần Điện giữa không trung hấp dẫn, căn bản vốn không nghĩ tới việc bị người bên cạnh mình làm khó dễ.
Bất quá dù cho hắn có đề phòng, thì chắc là cũng không có sức phản kháng.
Khi Bá Nha bổ nhào tới trước mặt hắn, sau đó điểm ra một chỉ thì người này mới lộ ra thần sắc ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía Bá Nha, trong lúc nhất thời không hiểu người nọ từ chỗ nào xuất hiện.
Bá Nha ra tay không hề mang theo nửa điểm sát cơ, một chỉ này của hắn, chỉ là để phá hư đại trận đang vận chuyển. Khi ngón tay của Bá Nha chỉ về phía người nọ, người nọ còn không kịp kêu rên một tiếng, oanh một tiếng liền hóa thành bột mịn, hài cốt không còn!
Cũng không phải là Bá Nha giết hắn, mà là lực cắn trả của đại trận đoạt tính mạng của hắn, hơn hai mươi vị Đế Tôn cảnh hợp lực một kích, một tên Đế Tôn cảnh tầng một có thể thừa nhận hay sao?
Không chỉ hắn, mà ngay cả bản thân Bá Nha bị đánh bay ra ngoài như một bao vải rách, ma khí trong người nôn nao bất định, nôn ra mấy ngụm máu giữa không trung, chật vật rơi xuống đất.
Sau đó, nhóm Đế Tôn cảnh vào trận cùng nhau kêu rên, chỉ trong thoáng chốc đều bị trọng thương, người bị nhẹ thì đầu váng mắt hoa, thân hình đứng không vững, người nghiêm trọng thì miệng phun máu tươi, trực tiếp ngã xuống đất không dậy nổi.
Tại thời điểm đại trận triệt để cắn trả, không có một người nào có thể bình yên vô sự, lời Tôn đại sư nói trước đó quả thực không giả.
Bất quá lực cắn trả cũng phân nặng nhẹ, người tu vi cao một chút thì năng lực thừa nhận mạnh hơn, người tu vi thấp kém thì bị thương nặng hơn nhiều. Nhất là người bị Bá Nha điểm trúng, hắn bị tính là người phá hủy đại trận, cho nên hắn thừa nhận lực cắn trả mạnh nhất, trực tiếp bạo thể mà vong.
Dương Khai cũng bị cắn trả, mắt nổ đom đóm, choáng đầu hoa mắt một hồi lâu.
Ôn Thần Liên trong thức hải của hắn tỏa ra thất thải hào quang, cảm giác mát lạnh tràn ngập trong đầu hắn, giúp hắn ổn định tâm thần một chút.
Nhưng khi hắn ngẩng đầu nhìn lên thì liền biến sắc.
Khi Bá Nha phá hư đại trận thì pháp thân cùng Bạch Chước đã nhanh chóng giết về phía Phong Quân rồi. Hai người này đều có thực lực cực kỳ không tầm thường, Bạch Chước là một trong những Bán Thánh dưới trướng Ngọc Như Mộng, tấn chức Bán Thánh không biết đã bao nhiêu năm, công lực thâm hậu, pháp thân tuy là Bán Thánh mới lên cấp, nhưng hắn sở hữu Thạch Khôi thân thể, có được Thạch Hỏa bổn nguyên chi lực, tu luyện Phệ Thiên chiến pháp. Với nội tình của bọn hắn, đơn đả độc đấu, bất kỳ người nào cũng không sợ Phong Quân, cả hai liên thủ, Phong Quân khẳng định là không địch lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!