Đoạn Hồng Trần chậm rãi lắc đầu: “Minh Nguyệt tuy là Đại Đế tấn thăng sau khi cuộc chiến ở Toái Tinh Hải kết thúc, nhưng đã là Đại Đế, là chiến lực của mạnh nhất Tinh Giới, hắn nếu như không nguyện ý, ngươi làm sao có đủ sức giết hắn? Hắn đây là chủ động tìm chết hay sao.”, thoáng dừng lại một phát, ông ta nói tiếp: “Hắn có phải là gặp chuyện đó chắc chắn phải chết, sau đó mới bảo ngươi động thủ giết hắn? Không không không... Với tính tình của ngươi, e rằng dù cho Minh Nguyệt mở miệng, ngươi cũng sẽ không ra tay với hắn, như vậy, hắn hẳn là thừa dịp ngươi không sẵn sàng, tự vẫn trên tay ngươi, bởi vì Minh Nguyệt chết trên tay ngươi, cho nên trên người ngươi mới có khí tức của hắn và thiên địa Tinh Giới, ta nói có đúng không?”
Bốn mắt nhìn nhau, Dương Khai á khẩu không trả lời được, chỉ có thể liên tục cười khổ.
Đoạn Hồng Trần bị Ô Quảng giữ lại Tổ Vực nhiều năm, một mực không hay biết sự tình ở Tinh Giới, nhưng chỉ cần thông qua một kết quả từ trước, liền có thể suy đoán ra chân tướng sự tình, từ đó có thể thấy được tâm tư của hắn kín đáo đến mức nào.
“Bất quá cũng không đúng a...” Đoạn Hồng Trần bỗng nhiên nhíu mày, nói: “Mặc dù Minh Nguyệt tự vẫn trên tay ngươi, nhưng ngươi làm thế nào lấy được phần thiên địa tán thành của hắn? Khi Đại Đế vẫn lạc, một phần ý chí thiên địa tán thành này sẽ tiêu tán giữa thiên địa, chờ đợi vị Đại Đế kế tiếp sinh ra, chẳng lẽ... Tại thời điểm Minh Nguyệt chết, phần thiên địa tán thành này không có cách nào tiêu tán, chỉ có thể hòa tan vào người ngươi... Nói như vậy... Minh Nguyệt không phải chết ở Tinh Giới?”
Dương Khai hít nhẹ vào một hơi: “Minh Nguyệt đại nhân quả thực không phải vẫn lạc tại Tinh Giới.”
Khuôn mặt của Đoạn Hồng Trần lộ vẻ hiểu rõ, gật đầu nói: “Nói đi, những năm này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
“Ma hoạn!” Dương Khai nhổ ra hai chữ.
Đoạn Hồng Trần biến sắc: “Ma tộc?”
“Đúng vậy!” Dương Khai gật gật đầu: “Tiền bối có lẽ còn nhớ rõ Nam Chiểu Ma Quật năm đó, sự tình ma niệm sống lại tại Thanh Dương Thần Điện a?”
Năm đó Dương Khai nhận sự nhờ vả của thủ tịch đại đệ tử của Thanh Dương Thần Điện, cùng một người tên là Hoa Ngọc Lộ phu nhân tiến đến Thượng Cổ động phủ ở Nam Chiểu để thăm dò, vốn tưởng rằng có thể tìm được chỗ tốt, ai ngờ trong lúc vô tình đã gỡ bỏ niêm phong của một tòa Ma Quật, thả ra rất nhiều ma niệm bị phong ấn, vì vậy đã dẫn phát một hồi rung chuyển không lớn không nhỏ tại Nam Vực.
Lúc ấy có một người đồng hành với bọn hắn là gia chủ tiền nhiệm của Thiên Hà cốc Cung gia - Cung Ngoạt, hắn bị ma niệm đoạt xá, nhóm người Dương Khai một đường truy tung, cuối cùng truy đến Thanh Dương Thần Điện, trong thần điện kia, cũng có một chỗ Ma Quật bị phong ấn, Cung Ngoạt bị đoạt xá lúc ấy đã đại náo một hồi tại Thanh Dương Thần Điện.
Lúc đó, Đoạn Hồng Trần cũng vừa vặn ở tại Thanh Dương Thần Điện, đặt mình vào trong Thần Du Kính, muốn giải quyết khốn cảnh thân thể bị Ô Quảng chiếm cứ, cho nên chuyện này hắn cũng biết.
Nghe Dương Khai nói như vậy xong, Đoạn Hồng Trần liền gật đầu nói: “Tất nhiên nhớ rõ.”
Dương Khai cười khổ nói: “Đó chỉ là mới bắt đầu thôi. Phong ấn Ma Quật bị phá, ma niệm sống lại đoạt xá, Nam Vực rung chuyển vài chục năm mới dần dần an ổn xuống, mọi người vốn tưởng rằng đã trừ được hậu hoạn, ai ngờ ở đằng sau còn có âm mưu càng lớn hơn.”
“Vãn bối nghe nói, trong mười vị Đại Đế của Tinh Giới hiện tại, thần bí nhất không ai qua được Tây Vực Ảnh Sát Điện - Dạ Ảnh Đại Đế, các tiền bối thậm chí ngay cả hắn là nam hay là nữ cũng không rõ ràng lắm, hiện tại xem ra, thực sự không phải là hắn thích thần bí, mà là hắn tận lực che lấp. Dạ Ảnh Đại Đế Tàn Dạ, thân mang huyết thống của Ma tộc Ảnh Ma, là một con cờ mà Ma tộc xếp vào trong Tinh Giới!”
Mặc dù Đoạn Hồng Trần tâm tính trầm ổn, nhưng nghe xong lời này thì cũng là trừng lớn con mắt, bộ dạng toát lên vẻ không dám tin.
Mười vị Đại Đế, mặc kệ quen thuộc hay không quen thuộc, có giao tình với nhau như thế nào, nhưng nhiều năm như vậy trôi qua thì cũng có biết một chút chút về nhau. Khi hắn du hí hồng trần, đã từng đi đến Ảnh Sát Điện làm khách, cũng từng tiếp xúc gần gũi với Tàn Dạ, nhưng dù vậy, hắn cũng không phát hiện ra trên người Tàn Dạ có điểm gì không ổn.
Hắn làm sao cũng không ngờ được, đường đường là một trong mười vị Đại Đế, lại mang huyết thống của Ma tộc trong người!
Vào thời Thượng Cổ, Ma tộc đã từng xâm lấn Tinh Giới, điểm này Dương Khai còn biết, Đoạn Hồng Trần tất nhiên không có khả năng không biết. Nếu như nói lúc đó có cá lọt lưới nào đó, hoặc là có nữ tử Tinh Giới nào đó bị lăng nhục, sinh hạ hài đồng, thì cũng còn có thể nghe được.
Ma tộc huyết thống trên người Tàn Dạ, e rằng phải ngược dòng tìm hiểu trận chiến tranh đầu tiên giữa lưỡng giới.
Khuôn mặt của Dương Khai hiện lên một nụ cười cổ quái, giống như đùa cợt, giống như bi thương: “Có một vị Đại Đế làm nội ứng, Ma tộc bên kia lại mưu đồ đã lâu, tìm được cơ hội thích hợp, tất nhiên là sẽ dễ dàng đả thông hàng rào lưỡng giới, mở ra thông đạo giữa lưỡng giới... Đáng hận là khi đó chúng ta hoàn toàn không biết gì cả, chư vị Đại Đế hay tin trước sau tiến vào điều tra tình huống, kết quả không may gặp phải mai phục của Ma Thánh Ma tộc, Minh Nguyệt đại nhân vì yểm hộ những người khác thoát khốn, đã rơi vào trong Ma vực.”
“Về sau vãn bối được sự nhờ vả của Thiên Xu đại nhân, bày ra khổ nhục kế, thuận lợi tiến vào Ma vực, biểu hiện mình bị tẩu hỏa nhập ma, tiến vào ma đạo, bị chúng bạn tại Tinh Giới xa lánh, kì thực là đang tìm kiếm nơi hạ lạc của Minh Nguyệt đại nhân, xem xem phải chăng có cơ hội mang hắn về hay không.” Dương Khai thoáng dừng một phát, nói tiếp: “Nói đến việc này, còn phải cảm tạ Ô Quảng, nếu không có Phệ Thiên chiến pháp thế nhân không dung kia, ta cũng tìm không thấy lý do thích hợp để diễn ra một hồi khổ nhục kế này.”
“Tiến vào Ma vực, cũng là thuận lợi vô cùng, vãn bối tại một địa phương gọi là Trụ Thiên đại lục tìm được Minh Nguyệt đại nhân đang bị nhốt, lúc đó đại nhân thân chịu trọng thương, đám Ma Thánh Ma tộc còn bày ra Thập Nhị Đô Thiên Đại Ma Trận, ngoài ra còn có Huyết Ma Ma Thánh Huyết Lệ bố trí Vô Biên Huyết Hải vây khốn hắn, Minh Nguyệt đại nhân khi đó đang đau khổ chèo chống trong biển máu, trong đại trận.” Nói xong, hắn giống như hồi tưởng lại tình cảnh ngày đó gặp gỡ Minh Nguyệt tại Trụ Thiên đại lục, giọng nói của Dương Khai không khỏi có chút thổn thức.
Đoạn Hồng Trần ngắt lời, nói: “Lão phu biết rõ Ma vực cũng là một chỗ Đại Càn Khôn, Ma Thánh ngươi nói, hẳn là tồn tại không kém hơn Đại Đế a? Bọn hắn có bao nhiêu Ma Thánh?”
Dương Khai gật đầu nói: “Tiền bối nói không sai, trong Ma vực, địa vị cùng thực lực của Ma Thánh quả thực tương đương với Đại Đế ở Tinh Giới bên này, về phần số lượng thì có tổng cộng mười hai vị...”
Đoạn Hồng Trần nghe xong, không khỏi tỏ vẻ môi hở răng lạnh. Tính toán thật nhanh, Tinh Giới vốn có mười vị Đại Đế, hắn bị Ô Quảng giữ lại tại Tổ Vực, Minh Nguyệt rơi vào Ma vực, Tàn Dạ làm phản, Tinh Giới bên này chẳng khác nào chỉ còn lại có bảy vị Đại Đế chủ trì đại cục, trái lại Ma vực đang có mười hai vị Ma Thánh nhìn chằm chằm, hơn nữa còn có Tàn Dạ đã làm phản, chẳng khác nào bảy đối phó mười ba, con số này có hơi cách nhau quá xa, gần như là chênh lệch gấp đôi.
Chiến lực cao cấp nhất chênh lệch gấp đôi, cuộc chiến lưỡng giới này không cần nghĩ cũng biết, Tinh Giới bên này chắc chắn là gian khổ vô cùng.
Nhíu nhíu mày, Đoạn Hồng Trần hồ nghi nói: “Theo như như lời ngươi nói, Minh Nguyệt lúc ấy hãm trong Ma vực, thân thụ trọng thương, đúng là thời cơ tốt để chém chết hắn, vì sao đám Ma Thánh chỉ nhốt mà không giết?”
Dương Khai cười khổ nói: “Vãn bối vốn cũng có nghi vấn này, về sau được Minh Nguyệt đại nhân giải thích mới biết được, đám Ma Thánh không phải là không muốn giết hắn, mà là có mưu đồ càng lớn hơn, mưu đồ của bọn hắn chính là dung lượng của thiên địa!”
Đoạn Hồng Trần nghe vậy, chỉ là trầm tư một chút liền bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế!”
Cũng không cần Dương Khai giải thích quá nhiều, hắn đã minh bạch ý định của Ma vực lúc đó. Trong tình huống đó mà nói, bọn hắn quả thực có khả năng giết chết Minh Nguyệt, nhưng sau khi giết thì sao? Nhiều nhất là khiến cho Tinh Giới bên này giảm bớt một vị đỉnh tiêm chiến lực! Minh Nguyệt đã chết, nếu không có vật dẫn phù hợp, một phần Tinh Giới tán thành mà hắn gánh vác trên người sẽ tiêu tán, trở về Tinh Giới.
Còn nếu như khốn mà không giết, nghĩ biện pháp lụyện hóa Minh Nguyệt, lại để cho thiên địa Ma vực thôn phệ một phần thiên địa tán thành trên người Minh Nguyệt, vậy thì có thể khuếch trương dung lượng của thiên địa Ma vực!
Không thể không nói, Ma tộc đã có một hồi tính toán thật hay, sự tình sau đó đã không cần Dương Khai giải thích gì nữa, với tâm tư của Đoạn Hồng Trần thì làm sao có thể đoán không ra?
Nhất định là khi trận đại chiến cuối cùng bộc phát, Minh Nguyệt tử chiến, biết bản thân không có hi vọng bỏ trốn, liền chấp nhận chết trên tay Dương Khai. Dương Khai là người của Tinh Giới, một phần thiên địa tán thành kia tất nhiên sẽ hòa vào người Dương Khai, căn bản là không có lựa chọn nào khác.
“Ngươi làm không tệ.” Đoạn Hồng Trần không hề hỏi nhiều, cũng không để cho Dương Khai tiếp tục giải thích, mà đưa tay vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Tình hình lúc ấy, nếu đổi lại là bất kỳ vị Đại Đế nào khác thì cũng sẽ lựa chọn như vậy, ngược lại đã liên lụy ngươi rồi, cũng may ngươi hiện tại lại xuất hiện trước mặt lão phu, xem ra trong đó tuy có hung hiểm, nhưng ngươi cũng có thể chuyển nguy thành an.”
Thiên địa tán thành trên người Minh Nguyệt tái giá cho Dương Khai, Đoạn Hồng Trần gần như có thể tưởng tượng được Ma tộc lúc ấy phản ứng như thế nào, nhất định là đỏ mặt tía tai đuổi giết món bánh trái thơm ngon như Dương Khai.
Mặc kệ quá trình như thế nào, ít nhất Dương Khai hiện tại vẫn còn sống.
“Tinh Giới có lẽ phải cảm tạ ngươi, những lão gia hỏa chúng ta cũng đều nên hảo hảo cảm tạ ngươi.” Một phần thiên địa tán thành kia nếu như bị Ma vực đoạt được, vậy thì Tinh Giới sẽ không còn nguyên vẹn, đến lúc đó sẽ dẫn phát hậu quả gì, ai cũng không nói chắc được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!