Cự Long xoay vần, hóa thành một cối xay thịt cực lớn, bên trong đại trận, huyết vũ cùng toái thi bay tứ tung.
Từng đạo lỗ hổng “lơ đãng” mở ra, từng nhánh đại quân Ma tộc được thả ra khỏi đại trận, giao cho quân đoàn tọa trấn ở hậu phương giải quyết.
Năm mươi lăm lộ đại quân Tinh Giới, chỉ có một nửa trong số đó chủ trì Bàn Long đại trận mà thôi, còn một nửa khác làm gì? Tất nhiên là vây quanh bên ngoài Bàn Long đại trận, chỉ chờ địch nhân xông ra thì liền đón đầu, điên cuồng tấn công! Chuyện này sớm đã được Thất Vụ Hải bên kia trù hoạch tốt.
Từng nhánh đại quân Ma tộc quân số hoặc nhiều hoặc ít thoát ra khỏi Bàn Long đại trận, áp lực của Bàn Long đại trận liền giảm nhiều, Cự Long vốn có dấu hiệu sụp đổ cũng dần dần ổn định lại, rất nhiều quân đoàn thủ hộ ở bên ngoài Cự Long dùng một loại phương thức hiệu suất cực kỳ cao và vô cùng an toàn để giết chết những tên Ma tộc đang xâm lấn.
Nghiêm khắc mà nói, đây là lần đầu tiên đại quân Tinh Giới và địch nhân đến từ Ma vực chính thức va chạm chính diện trên quy mô lớn như vậy.
Hai mươi năm trước, lần đầu tiên thông đạo lưỡng giới mở ra, dưới tình huống tất cả mọi người tại Tinh Giới đều không lường được chuyện có kẻ xâm nhập gia viên của mình, tất cả các đại tông môn, rất nhiều võ giả tại Tây Vực đều dễ dàng sụp đổ, mất đi một mảng lớn lãnh địa. Sau đó Tinh Giới mặc dù dùng một loại tốc độ cực nhanh, bắt đầu tổ chức một hồi phản kháng hữu hiệu, nhưng vẫn khó có thể chống đỡ được Ma tộc sĩ khí như cầu vồng, nên liên tiếp bại lui. Vào thời điểm nguy nan nhất, toàn bộ Tây Vực gần như thất thủ toàn diện, đại quân Tinh Giới một đường lui đến vùng đất giao giới giữa Tây Vực cùng Nam Vực.
Nếu không phải vì sự quan trọng của cuộc chiến Trụ Thiên, các Ma Thánh phải triệu hồi các Bán Thánh dưới tay mình trở về Ma tộc, Tinh Giới bên này cũng khó lòng có cơ hội để thở dốc. Về sau, Dương Khai trở về từ Ma vực, phong ấn thông đạo lưỡng giới, khiến cho Ma tộc lưu lại tại Tinh Giới bên này tứ cố vô thân, nên mới dần dần bị xơi tái hầu như không còn.
Sau hơn hai mươi năm, thông đạo lưỡng giới một lần nữa mở ra, đại quân Ma tộc lại chen chúc nhau mà vào.
Tinh Giới bên này mặc dù vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt, nhưng cũng không phải là không hề phòng bị giống như lần đầu tiên. Năm mươi lăm lộ quân đoàn tề tụ ở nơi này đã gần như là toàn bộ lực lượng của Tinh Giới, va chạm, giao phong với những kẻ xâm phạm đến từ một phương thiên địa khác.
Ma tộc tử thương thảm trọng, ăn phải thiệt thòi lớn. Mặc dù vẫn không ngừng có Ma tộc xung phong liều chết ra từ trong hắc động kia, bổ sung cho phần binh lực đã hao tổn, nhưng vẫn không che dấu được xu hướng suy tàn của Ma tộc.
Dưới sự gia trì của song trọng Buff là Sinh Mệnh Tỏa Liên cùng Thị Huyết Thuật, từng tên võ giả đều phát huy ra lực lượng cường đại hơn lúc bình thường, Cự Long không ngừng cuộn quanh thông đạo lưỡng giới, mỗi một lần như thế đều sẽ có vô số Ma tộc bị giảo sát thành bột mịn, mà một khi Lý Vô Y phát hiện đại trận bị quá tải, sẽ liền hạ lệnh cho thân binh vung kỳ, mở ra lỗ hổng để giải tỏa áp lực.
Tất cả các đại quân đoàn của Tinh Giới vào giờ này khắc này đang liên kết chặt chẽ lại với nhau, biến thành một chỉnh thể, tàn sát đám dị tộc mê muội một cách đâu vào đấy.
Cục diện đang vô cùng tốt đẹp, nếu như chiến cuộc có thể một mực tiếp tục như vậy, bất kể Ma tộc từ đầu bên kia của thông đạo lưỡng giới có tới bao nhiêu, thì kết cục cuối cùng vẫn sẽ là toàn quân bị diệt mà thôi.
Trong đại trận, tất cả võ giả đều đã giết đến đỏ cả mắt rồi, vẻ mặt của bọn họ dần hiện lên một loại phấn khởi khác.
Thế nhưng Lý Vô Y lại ẩn ẩn cảm thấy bất an. Ma tộc không phải kẻ ngu, gặp tình huống không ổn mà sao bọn chúng vẫn hung hãn không sợ chết như vậy? Bọn hắn mặc dù dũng mãnh không biết sợ, nhưng cũng sẽ không đi hi sinh vô ích.
Huống hồ, lần này còn là Ma Vực bên kia chủ động mở ra thông đạo lưỡng giới, mười vị Ma Thánh giá lâm Tinh Giới, tất nhiên trong đó phải có mưu đồ.
Thế nhưng Lý Vô Y vẫn nghĩ không ra đám Ma Thánh kia rốt cuộc đang mưu đồ điều gì, âm mưu của đám Ma Thánh, cũng chỉ có nhóm Đại Đế mới có thể ngăn cản. Trên chiến trường này, hắn chỉ có việc suất lĩnh tất cả các đại quân đoàn giết chết nhiều quân địch, tiêu diệt nhiều Ma tộc, từ đó vi đánh xuống trụ cột kiên cố cho thắng lợi của cuộc chiến lần này.
Lay động đầu, quẳng đi tạp niệm trong nội tâm, tâm tình của Lý Vô Y lại giống như mặt nước phẳng lặng, thân trong đại trận, trù tính toàn cục.
Phía đông nam của thông đạo lưỡng giới là nơi phòng thủ của Kỷ Tử quân, hơn ba mươi vạn đại quân phong thái cường thịnh, sĩ khí ngút trời, ma quyền sát chưởng, nghiêm nghị chuẩn bị đối phó quân địch.
Hào Tự tọa trấn ở trung quân, không ngừng có trinh sát của Phi Ưng trấn báo cáo tình hình chiến đấu phía trước, để cho hắn nhanh chóng nắm rõ được thế cục bên kia.
Biết được Tinh Giới bên này chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, Hào Tự ngoài mừng rỡ ra cũng không khỏi cũng có chút kinh ngạc. Không giống Dương Khai gần như không có tham gia lần lưỡng giới chi tranh trước, ngược lại, Hào Tự đã đánh nhau với Ma tộc trong suốt mấy năm trời, biết được sự khó chơi cùng hung ác của Ma tộc. Hắn vốn cho đây là một hồi chiến tranh gian khổ, không ngờ bản thân lại chiếm cứ thượng phong tuyệt đối. Giống như việc Lý Vô Y cảm thấy bất an, Hào Tự cũng ngửi được một cỗ khí tức âm mưu, chỉ là ngay cả Lý Vô Y cũng không nhìn ra được điểm nào đáng ngờ, thì làm sao Hào Tự có thể nghĩ ra được?
Khi hắn còn đang nhíu mày trầm tư, một tên thân binh tiến lên báo: “Khởi bẩm đại nhân, Hỏa Ngưu trấn tổng trấn Tê Lôi cầu kiến!”
Trong quân ngũ, quân quy sâm nghiêm, trong tình huống thực tế Dương Khai hiện không có ở đây, Hào Tự chưởng quản Kỷ Tử quân, Tê Lôi muốn gặp hắn cũng phải thông qua thông báo, nếu đổi lại là Dương Khai ở chỗ này, Tê Lôi sớm đã trực tiếp đi tới, cần gì phiền toái nhiều sự tình như vậy.
Hào Tự nghe vậy thì nhướng mày một cái, không biết vì sao Tê Lôi không tọa trấn Hỏa Ngưu trấn của mình mà lại chạy tới đây, lại sợ hắn có sự tình khẩn cấp gì đó báo cáo, liền gật đầu nói: “Để cho hắn tiến vào.”
Tên thân binh đồng ý, rồi lui ra ngoài.
Chỉ một lát sau, Tê Lôi mạnh mẽ uy vũ tiến vào, chắp tay ôm quyền: “Bái kiến đại nhân.”
Hào Tự gật đầu: “Chuyện gì?”
Tê Lôi chép miệng chậc lưỡi, cười xòa một cái, chà xát tay nói: “Đại nhân, là như thế này, chúng tiểu nhân nghe nói các quân đoàn khác đều đã giết đến điên rồi, ta đến đây chính là để hỏi một chút, khi nào chúng ta sẽ ra trận a, dù sao ngồi chờ ở chỗ này cũng không có tác dụng gì.” Sau khi nói xong thì hắn lại nghiêm nghị ôm quyền: “Kỷ Tử quân lược trận, Hỏa Ngưu trấn ta xin làm tiên phong, nhất định đánh ra uy phong cho Kỷ Tử quân!”
Hào Tự tức giận liếc mắt nhìn hắn: “Sẽ có thời điểm ngươi xuất chiến, gấp cái gì?”
Tổng trấn các lộ không biết an bài của Thất Vụ Hải bên kia, chỉ đứng xa xa chứng kiến Ma tộc tụ tập Bàn Long trong đại trận, còn có những quân đoàn khác ác chiến cùng Ma tộc, trong khi Kỷ Tử quân lại án binh bất động, nên không khỏi lo lắng.
Nếu là các quân đoàn khác thì cũng thôi đi, thế nhưng Kỷ Tử quân mặc dù mới được thành lập, nhưng đã được công nhận là Tinh Giới đệ nhất quân đoàn, nếu như không lập được chút chiến công nào trong trận chiến mở màn này thì thật quá mất thể diện a.
Tê Lôi ý muốn nói, nếu như Ma tộc không đến, vậy thì giết qua là được, cũng nên suất lĩnh các huynh đệ chém mấy cái đầu Ma Vương, nếu không sao xứng với việc thao luyện vất vả thường ngày được?
Thấy Hào Tự không cho phép, Tê Lôi lão đại liền không vui, nhẹ giọng nói thầm một tiếng: “Nếu như đại nhân ở đây, nhất định đã dẫn chúng ta xung phong giết địch rồi, làm gì cứ chờ chờ đợi đợi giống như mấy kẻ ngu như thế này.”
“Ngươi nói cái gì?” Hào Tự trừng mắt nhìn hắn.
Bọn truyen.Full .io và truyen.full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Các bạn vào mê truyện hot hoặc truyen.azz thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Tê Lôi vội vàng khoát tay: “Không, không có gì, ha ha, ty chức cáo lui!” Thực lực của Hào Tự mặc dù thấp hơn hắn, nhưng Kỷ Tử quân có thể nói là hắn một tay xây dựng nên, trong quân bình thường cũng có uy vọng riêng. Tình thế cực kỳ nghiêm trọng ngay trước mắt, Tê Lôi nào dám chống đối trước mặt hắn, câu nói thầm vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng phàn nàn, không có ác ý gì, khi thấy hắn nổi giận như vậy thì liền vội vàng chạy đi.
“Vô liêm sỉ!” Hào Tự gầm với theo bóng lưng của Tê Lôi, sau đó quay đầu lại nhìn hai vị tổng trấn của trung quân là Dương Tiêu Dương Tuyết rồi nói: “Theo dõi hắn cho ta, nếu còn dám tự ý rời khỏi cương vị, chặt đầu thị chúng!”
Dương Tiêu biết điều vâng lời nói: “Vâng!” Có điều hắn biết đây bất quá là nói nhảm, bất kỳ một vị Đế Tôn cảnh nào cũng là vật bảo bối của Kỷ Tử quân, Hào Tự cam tâm chém chết sao? Tiếp xúc với Hào Tự lâu rồi, mọi người cũng biết hắn là một người ngoài lạnh trong nóng, không hề có một điểm phách lối nào giống như con trai của Đại Đế.
Dương Tuyết nhịn cười, mở miệng nói: “Đại nhân không cần tức giận, Tê Lôi đại nhân sốt ruột lập công cũng là chuyện thường tình, rồi sẽ đến lúc Kỷ Tử quân ta ra trận giết địch thôi.”
Cô nàng băng tuyết thông minh, làm sao nhìn không ra Hào Tự ngoài mặt bất động như núi, nhưng trong lòng kỳ thật cũng đang rất sốt ruột. Đây còn là trận chiến mở màn từ khi thông đạo lưỡng giới mở ra lần thứ hai, Kỷ Tử quân tên tuổi lớn như vậy, tất nhiên là nên đánh ra uy phong không tầm thường, đáng tiếc bọn họ tới chậm, không thể tham dự vào trong bố trí của Bàn Long đại trận, nên chỉ có thể lưu thủ bên ngoài đại trận chờ cơ hội.
Thế nhưng đợi trái đợi phải một hồi, những quân đoàn khác đều đã ác chiến không ngớt với Ma tộc, thế nhưng phương hướng Kỷ Tử quân trấn thủ vẫn một mực không thấy bất kỳ tên Ma tộc nào xông ra, quả thực là tịch mịch như tuyết, nếu còn chờ thêm nữa thì làm gì còn Ma tộc cho bọn hắn giết chứ?
Tê Lôi sốt ruột lập công, Hào Tự cũng giống như vậy.
Lời này của Dương Tuyết nhìn như giải vây cho Tê Lôi, nhưng kì thực cũng là đang thầm khích lệ Hào Tự.
Đang lúc nói chuyện, thần sắc của Hào Tự bỗng nhiên chấn động, đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy thân thể của đầu Cự Long nơi phương xa bỗng vờn quanh một cái, phần đại trận đối diện với Kỷ Tử quân mở ra một lỗ hổng như có như không, từ trong lỗ hổng kia, Ma tộc phô thiên cái địa chen chúc nhau xông ra.
Hào Tự nhướng mày lên, khuôn mặt một mực căng cứng chợt hiện lên vẻ mỉm cười.
Ma tộc dũng mãnh tiến ra từ chỗ đó càng ngày càng nhiều, xông ra trước nhất là một tên Ma Vương thực lực không tầm thường, giống như những Ma tộc khác thoát khốn được ra khỏi đại trận, tên Ma Vương này vốn tưởng rằng chạy ra ngoài là tìm được đường sống, sau đó giết một cái hồi mã thương, ai ngờ vừa nhấc mắt lên, liền nhìn thấy quân trận hoành tráng của Kỷ Tử quân ngăn ở phía trước.
Hơn ba mươi vạn ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Tên Ma Vương không sợ trời không sợ đất, nhưng khi bị những ánh mắt này nhìn chằm chằm thì lại cảm thấy lạnh cả người, không khỏi buồn bực nói: Những tên nhân tộc này, vì sao hưng phấn như vậy?
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!