Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Sắp xếp đồ vật trong ba nhẫn không gian một chút, Dương Khai đem Vô Ảnh Sa lấy ra giữ trên lòng bàn tay, yên lặng luyện hóa, đây vốn là đồ vật của Đỗ Như Phong, phía trên có thần hồn ấn ký của hắn, chẳng qua hiện nay Đỗ Như Phong cũng đã chết rồi, ấn ký thì tùy tiện liền có thể xóa đi. 

Một đường không nói chuyện, đã trải qua biến cố lớn như vậy, mấy người trở về từ cõi chết tựa hồ cũng không gì hào hứng, tất cả đều an tĩnh đi theo sau lưng Đại tướng quân, mặc cho nó dẫn đi. 

Thời gian trôi qua, cũng không biết bay về phía trước bao lâu, Dương Khai đoán chừng tối thiểu nhất cũng có hai ba tháng, Đại 

tướng quân còn không có ý tứ dừng lại. 

Dọc theo con đường này ngược lại là không có gặp được hung hiểm gì quá lớn, ngẫu nhiên có một ít tinh bạo tự nhiên cũng đều bị đám người sớm tránh đi. 

Thẳng đến một ngày, tầm mắt bỗng nhiên xuất hiện một điểm đen nho nhỏ, mà lúc này đây Dương Khai rõ ràng cảm giác được cảm xúc Đại tướng quân có chút không đúng, tựa hồ trở nên phấn khởi rất nhiều, tốc độ phi hành cũng đột nhiên tăng lên không ít. 

Khoảng cách quá xa, thấy không rõ điểm đen kia đến cùng là cái gì, thẳng đến hồi lâu sau, Dương Khai mới nhìn thấy điểm đen kia đúng là một chỗ tàn phiến thế giới to lớn, cũng không biết là Càn Khôn thế giới nào sau khi vỡ vụn lưu lại, thể tích quả thực không nhỏ, bất quá chỉ là một mảnh hoang vu. 

Đại tướng quân dẫn đám người, thẳng tới thế giới tàn phiến kia. 

Một ngày sau, một nhóm bốn người rơi vào trên thế giới tàn phiến này, đưa mắt nhìn bốn phía, thấy vô tận hoang vu, không có nửa điểm sinh cơ. 

Đại tướng quân vẫn dẫn đường phía trước, lão Phương tò mò dò xét bốn phía: "Đại tướng quân dẫn chúng ta tới nơi này làm gì?" 

"Không biết." Dương Khai lắc đầu, "Đi theo nhìn xem liền biết." Khỏi

cần phải nói, chỉ bằng trước đó Đại tướng quân liều mạng thay mình ngăn lại một kích kia của Đỗ Như Phong, nếu nó thật có chuyện gì, Dương Khai cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ. 

Tựa hồ Đại tướng quân rất quen thuộc đối với nơi này, sau khi đến nơi đây trực tiếp hướng một phương hướng bước đi, không lâu sau liền tới trước mặt một tòa núi hoang, ở giữa lòng núi kia, có một cái sơn động thâm u, đen như mực cũng không biết thông tới nơi nào, đứng tại cửa hang, mơ hồ co ́thể nghe được thanh âm tiếng gió rít gào, thần niệm đảo qua, đúng là không phát hiện được điểm cuối cùng, rõ ràng sơn động này cực sâu. 

Đến nơi đây, cuối cùng bô ̣ pháp Đại tướng quân cũng ngừng lại, quay đầu nhìn qua Dương Khai, ác ác kêu một tiếng. 

Dương Khai hiểu ý, quay đầu nhìn bọn người lão Phương: "Ta cùng Đại tướng quân đi xuống xem một chút, các ngươi ở nơi này chờ ta một hồi." Mặc dù tin tưởng Đại tướng quân không đến mức làm hại mình, nhưng đối với nơi không biết này, hay là cẩn thận một chút 

liền tốt, một mình hắn đi xuống gặp nguy hiểm còn có cơ hội chạy trốn, mang theo lão Phương cùng Điệp U chạy cu ̃ng không tiện. 

Điệp U nói: "Cùng đi xuống đi." 

Dương Khai lắc đầu: "Các ngươi chờ ta."

Nói xong liền ôm lấy Đại tướng quân, thả người lách vào trong sơn động, phía sau lão Phương cùng Điệp U liếc nhau, cũng chỉ có thể đứng tại chỗ chờ. 

Trong sơn động khô ráo dị thường, địa thế ban đầu bằng phẳng, đi không bao xa liền bỗng nhiên trở nên dốc đứng, xem bộ dáng là thẳng tới dưới mặt đất, càng đi lên phía trước, càng đen kịt không thấy ánh sáng, cũng may tu vi của Dương Khai bây giờ không tầm thường, coi như không có ánh sáng cũng không ảnh hưởng cái gì. 

Trọn vẹn đi xuống dưới hai canh giờ, thậm chí Dương Khai còn hoài nghi mình đã đi tới chỗ sâu nhất của thế giới tàn phiến này, hoàn cảnh dưới này mới sáng tỏ thông suốt. 

Đây rõ ràng là một đô ̣ng đá vôi cự đại dưới mặt đất, trong động đá vôi cũng không có cái gì đặc biệt, nhưng sau khi đến nơi này, Đại tướng quân rõ ràng phấn chấn, lập tức nhào khỏi ngực Dương Khai, một bên bay về phía trước, một bên réo lên ác ác không ngừng, thanh âm kia cho người ta một loại cảm giác thật kỳ diệu, mang theo điểm ủy khuất, lại như mang theo điểm hoài niệm. 

Dương Khai khẽ nhíu mày, không biết đến cùng nơi này có cái gì đặc biệt, lại để Đại tướng quân có phản ứng như vậy. 

Nhưng mà còn không đợi hắn muốn cái minh bạch, liền bỗng nhiên

phát giác được một cỗ khí tức từ chỗ sâu động đá vôi tràn ngập ra. 

Nơi này lại có vật sống? Lúc tiến vào hắn không có nửa điểm phát giác, Dương Khai kinh hãi, vội vàng nín thở, quan sát phía trước. 

Cái gì cũng không nhìn thấy, lại có thể tinh tường cảm nhận được có một cỗ khí tức đang khôi phục phía trước, tựa hồ trước đó khí tức kia chỉ lâm vào trong ngủ say, giờ phút này bị Đại tướng quân đánh thức. 

Càng làm cho Dương Khai cảm thấy rùng mình chính là, rõ ràng khí tức này cực kì mạnh, so với Hứa lão mang đến cho hắn một cảm giác nguy hiểm, thì không thể nghi ngờ nói rõ chủ nhân của khí tức này so với thực lực của Hứa lão còn cường đại hơn. 

Trong bóng tối, hai điểm ánh sáng bỗng nhiên lập loè. 

Một thân huyết dịch của Dương Khai đột nhiên lạnh buốt, phảng phất bị ai làm Định Thân Thuật, cứng ngắc tại chỗ, kinh ngạc nhìn nhìn qua hai điểm ánh sáng bùng lên kia. 

Vậy đây đâu phải ánh sáng gì, rõ ràng là hai con mắt, hai cái con mắt to lớn vô cùng, mỗi một con mắt đều to bằng một gian phòng. 

Theo đôi mắt này mở ra, trong động đá vôi đen kịt từ từ loé lên một tầng kim quang, kim quang kia từ yếu đến mạnh, rất nhanh tràn ngập toàn bộ không gian, toàn bộ động đá vôi đều có kim quang

chói mắt. 

Dương Khai há to miệng thật lâu không có cách nào khép lại, sâu trong nội tâm rung động tột đỉnh. 

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đơn giản hắn không thể tin được điều mình nhìn thấy, trong tầm mắt, thình lình có một con kim kê vô cùng to lớn, phủ phục trong động đá vôi, bộ dáng kim kê kia với Tư Thần Đại tướng quân giống nhau như đúc, chỉ bất quá hình thể lại lớn gấp vô số lần so với Đại tướng quân, phảng phất như bản phóng đại của Đại tướng quân. 

Vô luận là khí tức khôi phục, hay là kim quang chói mắt, hoặc là con mắt to bằng gian phòng, tất cả đều là của kim kê to lớn này. 

Giờ này khắc này, Tư Thần Đại tướng quân đã nhào tới trước mặt dị thú kia, trong miệng ác ác réo lên không ngừng, nguyên bản hai con ngươi hung lệ của dị thú kia từ từ trở nên nhu hòa, tràn đầy chi sắc từ ái, cúi đầu thấp xuống nhẹ nhàng đụng Đại tướng quân một cái. 

Đại tướng quân kêu lợi hại hơn, lập tức bay đến trên đầu dị thú, lấy mỏ cắt tỉa lông cho nó. 

Nhìn đến đây, Dương Khai đâu còn không rõ, con kim kê phóng to trước mắt này tuyệt đối là người trong gia đình của Tư Thần Đại tướng quân, cũng không biết là cha hay là mẹ nó, đoán chừng khả

năng lớn là mẹ nó. 

Đại tướng quân là đi tìm mẫu thân a! 

Đã sớm cảm thấy Đại tướng quân không phải kim kê bình thường, hẳn là dị thú có huyết mạch kỳ dị gì đó, bây giờ gặp mẹ nó, ý nghĩ này ngược lại là có thể xác nhận. 

Đại tướng quân đã có cha mẹ, làm sao lại ở trong Hỏa Linh Địa làm sủng vật cho Đoàn Hải? Hơn nữa nhìn bộ dáng lão nương của nó, rõ ràng thực lực không tầm thường, Đoàn Hải tuyệt đối không thể nào là đối thủ của nó, lúc trước Đoàn Hải làm sao có thể đem Đại tướng quân đi? 

Sẽ không phải là Đoàn Hải bắt cóc a? Ngẫm lại cũng có chút ít khả năng, nếu không có như vậy, trước đó vì sao Đại tướng quân bỏ mặc Đoàn Hải chết sống, ngược lại một mực đi theo mình, trốn ra khỏi Thất Xảo Địa. 

Thời điểm đang nghĩ như vậy, chợt nghe một thanh âm: "Tiểu bối, trên người ngươi có khí tức làm ta chán ghét!" 

Dương Khai giật mình! 

Thanh âm kia trực tiếp vang lên trong đầu, nghe vẫn rất ôn nhu, là thanh âm nữ tính, nhưng ý tứ trong lời nói liền không mỹ diệu như vậy, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy kim kê to lớn phía trước đang cúi

đầu quan sát mình, trong đôi mắt to bằng gian phòng đang in thân ảnh của mình. 

Dương Khai nuốt nước miếng một cái, nhìn chung quanh, cuối cùng vẫn là đưa ánh mắt dừng lại tại phía trước, cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Là ngươi đang nói chuyện với ta?" 

Con mắt Tư Thần lão nương có chút nheo lại, lóe ra khí tức nguy hiểm: "Ngươi cảm thấy thế nào?" 

Khóe miệng Dương Khai giật một cái, vội vàng ôm quyền: "Vãn bối Dương Khai, xin ra mắt tiền bối, xin hỏi tiền bối xưng hô như thế nào?" 

"Ta chính là Diệt Mông!" 

"Nguyên lai là Diệt Mông tiền bối, cửu ngưỡng đại danh!" Dương Khai lại chắp tay, cũng không biết Diệt Mông này là tên của nàng hay là chủng tộc, căn bản trước kia không có nghe qua, bất quá thế giới ngoài càn khôn này thiên kì bách quái, nhìn thấy mấy thứ chưa thấy qua cũng bình thường, duy nhất có thể lấy khẳng định là, Tư Thần lão nương không dễ chọc. 

Bất quá mặc dù trước đó nàng nói trên người mình có khí tức nàng chán ghét, nhưng Dương Khai cũng không phải lo lắng nhiều, chỉ bằng hắn mang Tư Thần về, đối phương hẳn là cũng không đến mức

làm gì hắn. 

Diệt Mông lẳng lặng xem kỹ Dương Khai, trong ánh mắt to lớn hình như có chi ý mỉa mai, trên đỉnh đầu, Tư Thần Đại tướng quân ò ó o một trận, Diệt Mông nghiêng tai lắng nghe, thật lâu sau mới khẽ vuốt cằm: "Ta đã biết." 

Lại cúi đầu nhìn về phía Dương Khai: "Tiểu nhi nói lần này may mắn mà có ngươi, mới có thể rời khỏi chỗ kia, trở lại bên cạnh ta." 

Dương Khai âm vang nói: "Ta cùng Đại tướng quân mới quen đã thân, thân như tay chân, một chút việc nhỏ không cần phải nói." Dừng một chút lại hiếu kỳ nói: "Tiền bối, làm sao Đại tướng quân lại chạy đến Thất Xảo Địa đi?" 

Diệt Mông nói: "Bị người bắt đi, tiểu nhi tuổi nhỏ không hiểu chuyện, không biết ngoại giới hung hiểm, thời điểm ra ngoài chơi đùa vô ý bị bắt." 

"Thì ra là thế!" Dương Khai khẽ gật đầu, đây cùng mình nghĩ không sai biệt lắm, Tư Thần đã có một lão nương cường đại như vậy, cũng không rảnh chạy đến Thất Xảo Địa làm sủng vật cho Đoàn Hải, rõ ràng là bị người bắt cóc. 

Đoán chừng Tư Thần Đại tướng quân cu ̃ng không có cảm tình gì với Đoàn Hải, cho nên lúc Thất Xảo Địa đại biến mới sẽ không để ý tới

sống chết của hắn, ngược lại chạy tới tìm mình. 

Ngay vào lúc này, lão Phương đưa tin tới, nghĩ đến mấy người bọn hắn ở bên ngoài cũng đã nhận ra khí tức của Diệt Mông, lo lắng cho Dương Khai, cố ý hỏi một chút. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận