Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

"Ai chết ai sống còn chưa nhất định, đừng khoác lác sớm như vậy!" Dương Khai nhe răng cười, đồng thời đưa tay lắc ra Lục Hợp Như Ý Đại, ầm một tiếng, một quái vật khổng lồ xuất hiện.

Xích Giao long ngâm rung trời, khí tức nóng rực quanh thân thể dài ba mươi trượng, lân giáp xích hồng bao trùm ngoài thân kiên cố vô cùng!

Ngẩng cao cái đầu to bằng cả gian phòng, quan sát thiên địa.

Cảm nhận được uy thế của hung vật này, đám người Lôi Quang quá sợ hãi, nhất là một số người trước đó từng giao thủ với Xích Giao trong Ngọa Long sơn, càng là sắc mặt trắng bệch.

Lần trước nhân số của bọn hắn cũng không ít, Biệt Kiếm dẫn đầu từng đại chiến một trận cùng Xích Giao này, nhưng cuối cùng vẫn là bị đánh cho đầy bụi đất, nếu không phải Biệt Kiếm quyết định thật nhanh, rút lui nhanh, chỉ sợ ngày đó sẽ chết không ít người.

Từng có vết xe đổ, giờ gặp lại Xích Giao, sao có thể không e ngại.

"Lại là thứ quỷ này!" Biệt Kiếm cũng đen mặt lại, không ngờ Xích Giao lại ở bên người Dương Khai, lúc trước hắn không thấy Xích Giao cùng Địa Long, còn tưởng rằng hai con dị thú kia đã vứt bỏ Dương Khai mà đi.

Chu lão lại sáng mắt, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào Lục Hợp Như Ý Đại trên tay Dương Khai, tham lam nói: "Bảo bối tốt!" Hắn liếc mắt đã nhìn ra cái túi này là không gian bí bảo có thể dung nạp vật sống.

Dương Khai nhếch miệng cười một tiếng, khua tay nói: "Giết bọn hắn!"

Long ngâm rung trời, giống như Giao Long Xuất Hải, Xích Giao đâm ra ngoài, miệng lớn mở ra, phun ra lửa nóng hừng hực, đánh úp về phía đám người Lôi Quang, liệt diễm nóng rực kia đủ để đốt cháy vạn vật, trong nháy mắt quét sạch một phiến thiên địa lớn.

Lôi Quang nhân số rất nhiều, chừng hơn 300, bốn phương tám hướng tất cả đều là người, Xích Giao xuất kích căn bản không cần lựa chọn hướng gì, phun ra liệt diễm là được.

Xích Giao động, Lôi Quang kinh.

Biệt Kiếm quát lên: "Tản ra, cẩn thận súc sinh này!"

Mặc dù hắn kêu không quá muộn, cu ̃ng vẫn có người tránh không

kịp, chủ yếu là Xích Giao xuất hiện quá mức đột ngột, ai cũng không có phòng bị.

Nóng rực liệt diễm kia trong nháy mắt bao phủ bảy tám người, tiếng kêu thảm thiết truyền ra, những người kia hóa thành 7~8 đoàn hỏa cầu.

Vẫn chưa xong, sau khi Xích Giao phun lửa, thân thể khổng lồ uốn lượn, ầm ầm một trận, lập tức lao vào trận doanh Lôi Quang, cái đuôi quét ra, mang theo cự lực khủng bố tràn trề không gì chống đỡ nổi, quét về phía đám người Lôi Quang, phía trước có những người cản đường, đều một chạm tức tử, đụng chi đã thương.

Xích Giao xuất kích, đám người Lôi Quang càng luống cuống tay chân.

Chỉ vẻn vẹn sau ba hơi, bắt đầu có thiên vạn công kích đánh tới Xích Giao, hình thể lớn cũng có chỗ xấu, chính là rất dễ trúng công kích. Từng đạo công kích hủy thiên diệt địa rơi trên thân Xích Giao,

thân nó văng đầy ánh lửa, từng mảnh lân giáp tróc ra, vê ́t thương chồng chất.

Xích Giao bị đau rên rỉ, nhận công kích đau đớn không những không để nó có chỗ lùi bước, ngược lại càng kích tàn bạo của nó, ngạnh sinh đỡ lấy đủ loại công kích mà vọt tới đám người Lôi Quang, há miệng phun ra liệt diễm.

Lại là tiếng kêu thảm thiết truyền ra, mười đệ tử Lôi Quang phía trước cùng nhau hóa thành hỏa cầu, lăn lộn đầy đất.

Trong hỗn loạn này, Dương Khai cũng ngang nhiên xuất thủ.

Thôi động Không Gian Pháp Tắc, không gian trong phạm vi ngàn trượng trở nên sền sệt như bùn, để tất cả địch nhân thân trong nơi đây đều khó di chuyển, lực lượng trong thể nội quay vòng mất linh. Đưa tay, từng đạo Nguyệt Nhận đen kịt trảm phá hư không, phóng ra tứ phương.

Phía trước có người cản đường đều bị chặn ngang chém làm hai nửa. Mùi máu tanh tràn ngập ra, thịt nát gãy chi bay tán loạn, ngọn núi nho nhỏ, chỉ một thoáng giống như Luyện Ngục!

Quách Tử Ngôn sợ ngây người, mười mấy người Xích Tinh cũng ngây người, chỉ có Nguyệt Hà sớm có sở liệu, ánh mắt uyển chuyển nhìn chăm chú Dương Khai, trong đôi mắt đẹp kia hiện ra hào quang dị dạng.

Đối với mười mấy người này, nhìn thấy hôm nay thực làm cho người khó mà tin được.

Mặc dù bọn hắn đã sớm nghe nói vị Lục đương gia này lấy sức một mình chém giết Độc Nương Tử cùng Cam Hoành, ngồi lên vị trí Lục đương gia, nhưng dù sao không tận mắt thấy tranh đấu ngày đó.

Huống chi, ngày đó, mấy đương gia bị Dương Khai áp chế không thể thở nổi, việc xấu trong nhà này cũng sẽ không cố ý đi tuyên dương.

Nên ngoại trừ số ít mấy người, không ai biết Dương Khai khủng bố.

Cho tới giờ khắc này, Quách Tử Ngôn trơ mắt nhìn những võ giả Lôi Quang kia ở trước mặt Dương Khai ngã xuống như rơm rạ, công kích đen kịt như loan nguyệt kia đi qua, không ai cản nổi, cho dù là có người thôi động lực lượng hộ thân cũng vẫn bị tuỳ tiện phá vỡ, thân tử đạo tiêu, mới biết vị tân nhiệm Lục đương gia này khủng bố.

Trong công kích như loan nguyệt kia ẩn chứa sức mạnh cực kỳ kỳ diệu, lộ ra sự cao thâm mạt trắc, tuyệt không phải người bình thường có khả năng cảm ngộ.

Ngắn ngủi mười hơi đã có hơn ba mươi người chết dưới tay Dương Khai, tử trạng đều thê thảm vô cùng, chiến tích như vậy so với Xích Giao còn hung tàn hơn nhiê ̀u.

Nguyên lai. . . Lục đương gia này lợi hại như vậy!

Quách Tử Ngôn kinh ngạc nhìn, một cỗ nhiệt huyết dâng lên, cả miệng hắn phát khô, đưa tay tế ra một cây trường côn, ba chân bốn cẳng xông lên phía trước.

Nguyệt Hà kéo hắn lại, nhìn hắn nói: "Ngươi làm gì?" "Hỗ trợ!" Quách Tử Ngôn không hề nghĩ ngợi đáp.

Nguyệt Hà cười nhạo một tiếng: "Ngươi có thể giúp đỡ cái gì? Nếu xông tới, hắn còn phải phân tâm tới chiếu cố ngươi, ít làm loạn thêm đi, ngoan ngoãn đợi sau lưng ta!" Nói như vậy, kéo cổ áo ném hắn trở lại.

Quách Tử Ngôn im lặng. . .

Nhưng nghĩ lại, cũng biết Thất đương gia nói không sai, hắn mặc dù thực lực không tầm thường, nhưng nơi này là Thái Khư cảnh, lực lượng Khai Thiên cảnh của hắn không phát huy ra được, dưới cục diện hỗn loạn này xác thực không giúp được gì, xông tới quả nhiên chỉ có thể thêm phiền.

Không cam lòng, lại cũng chỉ có thể cường tự nhẫn nại.

Nguyệt Hà cười khẽ: "Có hỗ trợ cũng phải là ta lên, còn chưa tới phiên các ngươi, an tĩnh nhìn xem là được!"

Kỳ thật nàng cũng không biết Dương Khai có thể làm được tới mức nào, chỉ là nàng biết Dương Khai có Không Gian Pháp Tắc, đánh không lại luôn có thể chạy, nên cũng không quá lo lắng an nguy của Dương Khai.

Hai người nói chuyện, lại có gần ba mươi người ngã xuống đất, hoặc bị Xích Giao giết chết, hoặc bị Nguyệt Nhận chém, không một người bị thương, toàn bộ mất mạng chỗ!

Từ khi khai chiến đến bây giờ mới chỉ ngắn ngủi mấy chục hơi mà thôi, Lôi Quang hơn ba trăm người đã ngã xuống 50~60, mặc dù Lôi Quang nhân số không ít, cũng không chịu nổi tiêu hao khủng khiếp như vậy.

Chu lão nổ đom đóm mắt, Biệt Kiếm cũng là tâm gấp như lửa đốt, hai người đều không nghĩ đến Dương Khai lại đáng sợ như vậy, vốn cho rằng ỷ vào ưu thế nhân số là tuyệt đối ăn chắc đối phương, ai ngờ bị người ta giết cho không thể hoàn thủ.

Mẹ nó, đây còn là Đế Tôn cảnh sao? Nếu không có tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ nói ra đều không ai sẽ tin. Nhưng sự thật cứ bày trước mắt như vậy, một người một Xích Giao đồ sát vài trăm người Lôi Quang.

"Sợ cái gì, hắn chỉ có một người, lên cho ta, một đám ngu xuẩn!" Biệt Kiếm gầm thét không thôi. Chu lão cũng gào to lên.

Hai người ra sức tổ chức lại, đám người Lôi Quang cuối cùng mới từ từ ổn định. Trước đó bị Xích Giao đánh cho trở tay không kịp, lại bị Dương Khai giải quyết dứt khoát giết đến máu chảy thành sông, đám người Lôi Quang thực sự bị dọa cho khiếp vía, bây giờ nghe Biệt Kiếm cùng Chu lão gào to, cũng coi như bình tĩnh lại hơn.

Đối phương chỉ có một người, mặc dù có lợi hại cỡ nào, song quyền

còn có thể địch lại tứ thủ sao?

Lại thương vong hơn trăm người, đám người Lôi Quang mới ổn cục diện, từng nhánh tiểu đội cấp tốc hội tụ vào một chỗ, liên thủ phát lực. Đầy tiếng ầm ầm, trên ngọn núi nho nhỏ, thiên địa nguyên khí cực kì hỗn loạn, năng lượng cuồng bạo hỗn loạn, hư không vỡ nát.

Đếm mãi không hết công kích đánh trên người Xích Giao, khiến nó không ngừng phát ra tiếng gầm thét, thân hình khổng lồ quay cuồng lên, từng mảnh lân giáp tróc ra, toàn thân máu tươi chảy đầm đìa!

Chẳng những là Xích Giao gặp phải vây công, Dương Khai cũng không thể né tránh.

Hàng loạt công kích từ bốn phương tám hướng đánh tới, căn bản tránh cũng không thể tránh, mà hắn cũng không có suy nghĩ muốn tránh!

Cả người chấn động, đạo ấn nở rộ quang mang, nặng nề ngưng tụ ra lực lượng Thổ hành, quanh thân, từng mặt hộ thuẫn trong suốt bao quanh hắn, không thừa ra một khe hở. Trên từng mặt thuẫn tràn ngập Cự Long chi uy, còn xoay tròn không ngớt, biến ảo khó lường.

Long Thuẫn!

Ở trong Ngọa Long sơn hấp thu Thổ Long Long châu, ngưng tụ Thổ hành lực lượng, là bí thuật tìm hiểu ra từ trong long châu kia!

Thuật này hẳn là bản mệnh long thuật của Thổ Long khi còn sống, chất chứa trong long châu. Nhưng có hiệu quả như nào chính hắn cũng không chắc, nên cũng đã âm thầm thôi động Không Gian Pháp Tắc, tùy thời chuẩn bị trục xuất bản thân!

Một khắc sau khi Long Thuẫn được thi triển ra, theo tiếng vang ầm ầm, loạt công kích đã bao phủ Dương Khai, trong tầm mắt tất cả mọi người đều không thấy thân ảnh Dương Khai.

Biệt Kiếm nhe răng cười: "Lần này xem ngươi có chết không!"

Lòng tràn đầy khoái ý, trước đó Dương Khai biểu hiện quá mức kinh diễm, hắn chưa bao giờ thấy Đế Tôn cảnh nào hung tàn như vậy, nhân vật như vậy, nếu để hắn trưởng thành, giữa thiên địa này ai có thể là địch thủ của hắn? Đến lúc đó người thứ nhất hắn giết chỉ sợ sẽ là Biệt Kiếm hắn.

Nhưng dù cho là thiên tài thiên tư xuất sắc, cũng phải có thời gian cùng không gian trưởng thành mới được, nếu chết yểu trên đường, vậy cũng không tính là thiên tài gì.

Hơn trăm người công kích cùng rơi vào trên người, Biệt Kiếm không tin Dương Khai còn toàn mạng, công kích như vậy chính là một Khai Thiên cảnh ở đây cũng chưa chắc dám đỡ, huống chi Dương Khai chỉ là một Đế Tôn cảnh?

"Lục đương gia!" Quách Tử Ngôn cũng kinh hô một tiếng.

Nguyệt Hà sắc mặt âm trầm như nước, tuy tự trấn định đứng đó, nhưng song quyền nắm đến trắng bệch lại hiển lộ rõ ràng nội tâm nàng đang khẩn trương.

Nhấn Mở Bình Luận