Dương Khai cười nhìn Chu lão: "Nếu ta cự tuyệt thì sao?"
Chu lão khí định thần nhàn: "Hiền chất không tất yếu phải cự tuyệt, liều mạng tranh đấu trong Tu La tràng cố nhiên có thể để người ta trưởng thành cực nhanh, nhưng nếu là đơn phương nghiền ép, vậy cũng không có tác dụng gì, Ngọc La Sát không sống nổi mười hơi dưới tay ngươi, toàn bộ hoàn vũ mênh mông này, dưới Khai Thiên cảnh có tư cách tranh đấu với ngươi lác đác không có mấy, cho nên dù ngươi tiếp tục đến Tu La tràng cũng không tìm thấy đối thủ thích hợp, như vậy, hiền chất cần gì phải đến Tu La tràng lãng phí thời gian?"
"Còn nữa, dù ngươi tiếp tục tới Tu La tràng, Tu La tràng ta cũng có thể điều chỉnh tỉ lệ đặt cược, không cầu kiếm tiền, chỉ cầu không bồi thường quá nhiều vẫn có thể làm được, cho nên ta cảm thấy, hiền chất không tất yếu phải cự tuyệt, ngươi nói xem?"
Dương Khai nghiêm túc suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Chu lão nói có lý."
"Vậy chúng ta quân tử nhất ngôn?"
Dương Khai cười hắc hắc nói: "Về sau không vào Tu La tràng cũng không phải không thể, nhưng còn muốn thỉnh Chu lão ước thúc Ngọc sư muội, ta sợ nàng sau trận chiến hôm nay trong lòng còn không quá chịu phục. . ."
Chu lão nói: "Điểm này hiền chất cứ việc yên tâm, Tiểu Ngọc Nhi có đôi khi mặc dù toàn cơ bắp, nhưng không có nghĩa là nàng thật sự là đồ đần, chuyện biết rõ đánh không lại còn muốn tự rước lấy nhục nàng hẳn sẽ không làm, lão phu cũng sẽ ước thúc nàng!"
"Còn có chuyện bồi thường này. . ."
Chu lão nhíu mày nói: "Hiền chất cảm thấy quá ít?"
Dương Khai xoa xoa ngón tay, như tên trộm nói: "Ai ngại tiền nhiều a?"
Chu lão trầm ngâm một lát, có quyết đoán: "Lão phu làm chủ, cho ngươi thêm 50 triệu, hiền chất ý như thế nào?"
Dương Khai nghiêm mặt nói: "50 triệu nói ra cũng không tốt nghe, không bằng lấy cái số nguyên?"
Chu lão bản nghiêm mặt nói: "Hiền chất, làm người cũng không nên
quá tham lam, đây đã là quyền hạn cực hạn lão phu có thể làm, nhiều hơn nữa lão phu cần phải tự móc hầu bao, ngươi đáp ứng, chẳng những có thể thu hoạch được số lượng lớn Khai Thiên Đan, còn có thể hình thành hữu nghị với Tu La Thiên ta, đây chính là mua bán rất có lời." Nói xong, ánh mắt lóe lên một cái, nghiêm túc nhìn chằm chằm Dương Khai nói: "Nhắc tới cũng là đúng dịp, vài ngày trước đó lão phu nghe nói qua một cái tên, trùng tên trùng họ với hiền chất."
Dương Khai khẽ cười nói: "3000 thế giới này, vũ trụ mênh mông, sinh linh đâu chỉ ức ức vạn, người trùng tên trùng họ với ta hẳn là không ít."
Chu lão gật đầu nói: "Đúng vậy a, trùng tên trùng họ không hiếm lạ, ly kỳ là người kia tu vi cũng kém hiền chất không nhiều, hiền chất ngươi nói xem có kỳ quái hay không."
Dương Khai khẽ động, trong mắt tinh mang lóe lên: "Chu lão còn nghe được những?"
Bạn đang đọc truyện tại TruyenMoiz.com.
Chu lão chậm rãi nói: "Ta còn nghe nói tên kia bị cuốn vào Thái Khư cảnh, ở trong Thái Khư cảnh đại phát tài một phen, càng ngưng luyện lực lượng thượng phẩm, chí hướng cao xa, ý đồ thành tựu thượng phẩm Khai Thiên, hiền chất nói người này có phải gan to bằng trời hay không!"
Dương Khai trầm giọng nói: "Võ giả chúng ta truy cầu lực lượng cực hạn chính là bản năng, sao lại là gan to bằng trời?"
"Nhàn tản dã hộ muốn trực tiếp thành tựu thượng phẩm, khó khó khó, lão phu thấy người kia hoàn toàn không có bối cảnh, lại không chỗ dựa, tương lai nhất định có một trận đại kiếp, nếu độ không qua, đó chính là kết cục thân tử đạo tiêu."
"Nếu có thể vượt qua thì sao?" Dương Khai nhìn hắn.
Chu lão trên dưới dò xét hắn một chút, khẽ cười một tiếng: "Hắn nếu có thể vượt qua kiếp nạn này, lão phu cắt đầu cho hắn làm cầu đá."
Dương Khai không khỏi hừ lạnh một tiếng: "Chu lão cũng không nên gáy như vậy, lời nói ra như nước đã đổ, chính là không thể thu trở lại."
Chu lão lắc đầu nói: "Tạo hóa trêu ngươi, lão phu nói hắn không qua hắn sẽ không qua, cưỡng ép sẽ chỉ hồn phi phách tán, lão phu cũng ngóng trông hắn có thể sớm ngày thu hồi tâm ý, lui một bước trời cao biển rộng, nếu không đợi cho đại kiếp giáng lâm, muốn quay đầu đã trễ rồi."
Dương Khai sắc mặt tái xanh.
Chu lão bỗng nhiên chuyển lời, "Nói những này cũng không có ý gì,
hiền chất, ngươi suy tính thế nào?"
Dương Khai trực tiếp đưa tay ra: "Lấy ra đi."
Chu lão cười mỉm lại lấy ra một viên không gian giới, đưa cho Dương Khai, trong chiếc nhẫn kia đương nhiên là 50 triệu Khai Thiên Đan, lại thâm ý sâu sắc nói: "Hiền chất, lão phu có một câu muốn dâng tặng, co được dãn được mới là đại trượng phu!"
Dương Khai trầm trầm nói: "Đa tạ Chu lão chỉ giáo, tiểu tử khắc trong tâm khảm."
Chu lão nghiêm túc dò xét hắn một chút, dường như nhìn ra kiên nghị trong mắt hắn, không khỏi thở dài một tiếng, lắc đầu rời đi.
Một bên, Bùi Bộ Vạn khom người đưa tiễn, đợi Chu lão rời đi mới vẻ mặt hâm mộ nhìn hai viên không gian giới trong tay Dương Khai, đây chính là 1,2 tỷ 50 triệu Khai Thiên Đan, cả đời này của hắn cu ̃ng đừng hòng kiếm được.
Bỗng giật mình: "Dương lão đệ, sắc mặt ngươi sao khó coi như vậy." Dương Khai thuận miệng nói bậy: "Bị Ngọc La Sát đả thương."
Bùi Bộ Vạn đầu tiên là kinh ngạc, ngay sau đó thoải mái, thầm nghĩ nguyên lai trận chiến vừa rồi cũng không phải nhẹ nhàng như bề ngoài vậy, Dương Khai cố nhiên trong mười hơi giải quyết Ngọc La Sát, nhưng đoán chừng cũng bỏ ra cái giá không nhỏ, chỉ là mặt
ngoài không hiện thôi.
"Bùi chưởng quỹ, sau này còn gặp lại." Dương Khai ôm quyền, dẫn Nguyệt Hà rời đi, trên mặt khói mù không giảm.
Chuyện mình trưởng thành trong Thái Khư cảnh, cô đọng thượng phẩm lực lượng, ý đồ thành tựu thượng phẩm Khai Thiên, Dương Khai biết không gạt được, dù sao Thái Khư cảnh nhiều người như vậy đều tận mắt nhìn thấy, tin tức sớm muộn cũng sẽ truyền đi.
Tính toán thời gian, từ Thái Khư cảnh đi ra cũng có hai năm, Tu La Thiên có thể tìm được tin tức Thái Khư cảnh, biết chuyện của mình cũng không kỳ quái.
Hoàn vũ mênh mông, muốn tìm một người không thể nghi ngờ là mò kim đáy biển, nhưng trận chiến Tu La tràng hôm nay lại để Chu lão nhìn ra chút mánh khóe, nhận định mình chính là Dương Khai hắn biết.
Dù sao Ngọc La Sát cô đọng lục phẩm lực lượng, dưới Khai Thiên cảnh bình thường có thể xưng vô địch, muốn trong mười hơi giải quyết nàng, không có nội tình càng thâm hậu hơn nàng là không được.
Tu La Thiên đã biết những thứ này, động thiên phúc địa khác có lẽ cũng không kém.
Trước kia Dương Khai từ bà chủ vậy biết con đường mình thành tựu thượng phẩm Khai Thiên không dễ, rất có thể sẽ gặp phải những động thiên phúc địa kia chèn ép, nhưng trước kia hắn cũng không bại lộ trước mắt thế nhân, chiếm cứ Hư Không Địa, yên lặng phát triển lớn mạnh, coi như an ổn.
Sau trận chiến ngày hôm nay, xem như triệt để bại lộ.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, coi như không có trận chiến ngày hôm nay, trừ phi Dương Khai vĩnh viễn co đầu rút cổ tại Hư Không Địa không lộ diện, nếu không sớm muộn cũng sẽ bị người hữu tâm điều tra được hành tung, không thể ẩn tàng nổi.
Thời gian ngắn có thể không cần lo lắng bị chèn ép gì, dù sao hắn mới cô đọng bốn loại lực lượng, khoảng cách Khai Thiên cảnh còn rất dài, những động thiên phúc địa kia mặc dù có ý chèn ép cũng sẽ không động thủ gấp như vậy, bọn hắn nổi tiếng bên ngoài, làm việc cũng phải cố kỵ một chút.
Mà võ giả tấn thăng Khai Thiên thời gian dài dằng dặc, biến số quá lớn, giống như thùng gỗ ván gỗ, có thể chứa bao nhiêu nước, hoàn toàn quyết định bởi tấm ván gỗ ngắn nhất kia. Chỉ cần cam đoan Dương Khai có một tấm ván gỗ thấp hơn thượng phẩm là có thể đạt thành kết quả bọn hắn mong muốn.
Nghĩ tới đây, Dương Khai an tâm hơn, hôm nay Chu lão nhìn như là đánh thức, kì thực cũng là một loại cảnh cáo, cảnh cáo đến từ các đại động thiên phúc địa, không dám nói các đại động thiên phúc địa có cùng ý tưởng đen tối, nhưng trên loại chuyện này hẳn là sẽ bảo trì nhất trí.
Vượt qua đường hành lang âm u thật dài, nghênh đón quang minh phía trước, Dương Khai song quyền nắm chặt, ngẩng đầu nhìn lên trời, nhếch miệng nhe răng cười, chớ nói chỉ là cảnh cáo, dù thật sự là địch cả thế gian, cũng đừng hòng dao động đạo tâm hắn thành tựu thượng phẩm!
"Tiểu tử, ngươi cười cái gì khoa trương như vậy?" Gương mặt Bạch Thất bỗng nhiên xuất hiện trước mắt hắn, hiếu kỳ không thôi.
Dương Khai ngạc nhiên nói: "Sao ngươi lại tới đây?"
Lão Bạch cười hắc hắc, giơ không gian giới trong tay lắc lắc.
Dương Khai nháy mắt mấy cái, vui sướng: "Bà chủ cho ngươi đến đặt cược?"
Lão Bạch đắc ý nói: "Cơ hội phát đại tài, ai nguyện ý bỏ lỡ? Bà chủ đã sớm chuẩn bị xong."
Những người không biết Dương Khai có lẽ không coi trọng hắn, nhưng đối với bà chủ hiểu rõ Dương Khai, sao lại không biết sự
cường đại của hắn, sau khi Dương Khai quyết định đáp ứng Ngọc La Sát khiêu chiến, nàng đã chuẩn bị kỹ càng để Bạch Thất đến đặt cược.
"Đáng tiếc, Khai Thiên Đan trên tay bà chủ cũng không nhiều, chỉ có 30 triệu." Bạch Thất vẫn có chút bất mãn nói.
Dương Khai yên lặng, ba ̀chủ hạ 30 triệu, thắng được chính là 300 triệu, tính cả 1,2 tỷ 50 triệu của mình, lần này Tu La tràng hẳn là thua thiệt lớn..
"Lần này tham gia đấu giá hội là phải có tiền, hắc hắc hắc." Bạch Thất cười nhẹ một trận.
"Đấu giá hội?" Dương Khai nghe vậy hào hứng, "Đấu giá hội nơi nào, phòng đấu giá Phong Vân?"
Trong Thiên Điểu tinh vực có một phòng đấu giá Phong Vân, Dương Khai biết, phía sau phòng đấu giá Phong Vâ chính làn đông gia Phong Vân phúc địa, lúc trước Dương Khai cùng lão Bạch cùng đi đòi nợ, phòng đấu giá Phong Vân ra sức khước từ, hai người trong cơn tức giận chui vào, lung tung báo giá, phá nát cả hội đấu giá.
Lúc đó phụ trách phòng đấu giá Phong Vân là một người tên là Vân Chân Hóa, tứ phẩm Khai Thiên.
Dương Khai cùng Bạch Thất ra giá lung tung, trên cơ bản tất cả vật
phẩm đấu giá đều chảy vào trong tay hai người, cuối cùng lại không lấy Khai Thiên Đan tính tiền, Vân Chân Hóa tự nhiên không thể bỏ qua, cầm tù hai người trong phòng đấu giá Phong Vân.
Kết quả gây bà chủ nổi trận lôi đình, vọt tới phòng đấu giá Phong Vân ra tay đánh nhau, bởi vậy kết thù.
Về sau bọn người Vân Chân Hóa cùng Nguyệt Hà, Thích Kim cùng Lăng Xuân Thu ám toán ba ̀chủ, kết quả trong Tỏa Dương Địa Kim Hồng châu bị Dương Khai tế ra đạo Diệt Mông Kim Linh diệt sát tại chỗ, hồn phi phách tán.
Giờ nghe Bạch Thất nhấc lên đấu giá hội, Dương Khai chợt nhớ tới phòng đấu giá Phong Vân.
Bạch Thất cười nhạo một tiếng: "Đệ Nhất Khách Điếm ta cùng Phong Vân phòng đấu giá cả đời không qua lại với nhau, sao lại đi tham gia đấu giá hội của bọn hắn, lần này muốn tham gia chính là phòng đấu giá Đan Hà."
Biết Dương Khai đối với Tinh Thị không tính hiểu rất rõ, Bạch Thất giải thích nói: "Đan Hà phòng đấu giá phía sau là đông gia Đan Hà Động Thiên, nội tình thực lực mạnh hơn phòng đấu giá Phong Vân không chỉ một bậc, trong rất nhiều Tinh Thị đều có phần, cách mỗi năm năm đều sẽ ngẫu nhiên tại một Tinh Thị nào đó tổ chức một lần đấu giá hội cỡ lớn, lần này vừa vặn đến phiên Thiên Điểu Tinh Thị."