Dương Khai thậm chí thấy có người lên giá ngay tại chỗ, người kia cuối cùng lưu lại hai mai không gian giới chỉ, nói cho chủ nhân của hai mai không gian giới chỉ này biết, hắn đều cảm thấy rất hứng thú với đồ vật trong hai chiếc nhẫn kia nên thật khó mà lựa chọn, nếu như có người có thể lại thêm chút đỉnh thì không còn gì tốt hơn.
Kết quả làm cho hai người kia nhao nhao tăng thêm thẻ đánh bạc của mình. . .
Theo thời gian trôi qua, hết cường giả này đến cường giả khác lên đài, giao dịch hội được tiến hành một cách đâu vào đấy.
Loại giao dịch hội này, mỗi người đều chỉ có một cơ hội lên đài trong mỗi một vòng, bất quá cũng có người lựa chọn không lên đài, cho nên mặc dù cường giả Khai Thiên cảnh ở đây không ít, nhưng bất quá chỉ sau hai canh giờ, vòng một đã liền kết thúc.
Sau đó vòng giao dịch thứ hai bắt đầu, người lên đài giao dịch ít hơn
một chút.
Dương Khai nhìn say sưa ngon lành, ăn no thỏa mãn.
Dạng giao dịch hội này, cao cấp hơn đấu giá hội kia không biết bao nhiêu cấp bậc, rất nhiều tài liệu trân quý phẩm cấp cao hiện thế, ngoại trừ tài liệu tu hành ra, còn có một số linh đan diệu dược, thiên tài địa bảo làm hắn mở rộng tầm mắt.
Hơn nữa tài liệu tu hành để xuất hiện trên giao dịch hội này thì phẩm giai ít nhất cũng là ngũ phẩm, tài liệu lục phẩm chỗ nào cũng có, quả thực làm cho Dương Khai cảm thấy hoa mắt.
Dù sao những người đang ngồi đây cũng đều là Khai Thiên trung phẩm, cũng sẽ không có ai cầm lên những tài liệu đẳng cấp thấp kia để làm trò cười cho người ta.
Một lúc sau, một tên trung niên nam tử thân hình thẳng tắp, bước đi như kiếm, mặt trắng không râu nhảy lên đài cao, nhìn bốn phía xung quanh, chắp tay gật đầu.
Dương Khai nhìn qua một chút liền nhận ra gia hỏa này là tên Phích Lịch đường Diệp Kiếm kia, việc này làm hắn không khỏi âm thầm cắn răng.
Trước đó trên đấu giá hội, hắn vốn có hi vọng dùng cái giá hơn 30 triệu để chộp được Thiên Nguyên Chính Ấn Đan cùng đan phương
kia, chính là vì tên gia hỏa này một mực cố tình nâng giá, kết quả đem giá cả dốc lên đến hơn 50 triệu, khiến hắn không công tốn thêm 20 triệu Khai Thiên Đan.
20 triệu, gần như là giá tiền của một phần tài liệu lục phẩm, tổn thất này không thể bảo là không lớn.
Trong vòng giao dịch trước đó, tên Diệp Kiếm này đã từng lên đài một lần, giao dịch một phần tài liệu lục phẩm với một tên Khai Thiên cảnh khác, bây giờ hắn lại lên đài một lần nữa, chứng tỏ đồ tốt trong tay hắn không ít.
Dưới cái nhìn chăm chú của chúng nhân, chỉ gặp Diệp Kiếm lấy ra một cái hộp dài, hộp kia trắng noãn như ngọc, khi lấy ra thì liền tản ra từng tia từng tia khí tức tươi mát, làm cho toàn bộ mật thất này chợt có một loại cảm giác mát mẻ. Cái hộp này dài khoảng chừng nửa cánh tay, rộng chừng bốn ngón tay, bên ngoài mặt hộp có những đồ án huyền diệu không ngừng biến ảo, trông có vẻ phi thường ảo diệu.
"Thiên m Ngọc?" Bỗng nhiên có người kinh hô một tiếng, thần sắc của những người khác cũng bỗng nhiên chấn động, ánh mắt nóng rực cả lên.
"Diệp huynh thủ bút thật lớn, lại dùng ngũ phẩm Thiên m Ngọc để
làm ra Thiên m ngọc hạp này."
Dương Khai thế mới biết rằng, cái hộp ngọc nhìn qua có vẻ trắng tinh không tì vết kia vậy mà cũng là tài liệu ngũ phẩm, hơn nữa còn là tài liệu m thuộc tính, nếu không cũng không đến mức vừa lấy ra liền làm cho người ta cảm thấy mát mẻ như vậy.
Chỉ một phần hộp ngọc này thôi cũng đã có giá trị không nhỏ, cũng không biết thứ trong hộp ngọc này rốt cuộc là thứ gì.
Ở bên cạnh, bà chủ bỗng nhiên đưa tay thọc Dương Khai: "Tiểu tử, thứ ngươi muốn có khả năng sắp xuất hiện."
"Cái gì?" Dương Khai sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời còn không kịp phản ứng.
Bà chu ̉nhìn về phía sân khấu rồi bĩu môi một cái.
Trên sân khấu kia, Diệp Kiếm mỉm cười, đáp lời người nói chuyện lúc trước: "Triệu huynh hảo nhãn lực, không sai, đây chính là hộp ngọc do Thiên m Ngọc ngũ phẩm chế tác thành, bất quá đồ vật Diệp mỗ cần trao đổi lần này cũng không phải là hộp ngọc này, mà là đồ vật bên trong hộp!"
Nói xong, hắn đánh ra mấy đạo cấm chế, đầu ngón tay chớp động lưu quang, rót vào trong hộp ngọc, hộp ngọc chầm chậm mở ra, lộ ra đồ vật trong hộp.
Tất cả mọi người đều có hơi hăng hái nhìn lại, chỉ thấy trong hộp ngọc kia nở rộ quang mang, rõ ràng là một gốc nhân sâm lớn chừng cánh tay em bé. Gốc nhân sâm kia sợi rễ rậm rạp, vừa nhìn qua liền biết có chút tuổi tác, hơn nữa đã có hình người, nhân sâm như vậy, ắt hẳn là tồn tại tầm cỡ Sâm Vương. Không chỉ như thế, toàn thân nhân sâm này còn hiện lên một màu vàng nhạt quỷ dị, tản ra lực lượng Dương thuộc tính vô cùng nồng đậm.
Sâm Vương Dương thuộc tính!
Dương Khai toàn thân chấn động, trong lòng phù phù nhảy loạn, đôi mắt hắn phảng phất như bị kéo dài ra, sau đó cố định trên Sâm Vương kia.
Sâm Vương kia hẳn là đã bị gieo rất nhiều cấm chế, từng đạo lực lượng kỳ lạ khóa lại lực lượng Dương thuộc tính trong cơ thể nó, thế nhưng vẫn vô pháp khóa kín triệt để được, những lực lượng tiết ra không ngừng tương xung với lực lượng của Thiên m Ngọc.
Trong lúc mọi người ở đây vẫn còn đang thất thần, giọng nói của Diệp Kiếm chợt vang lên: "Một gốc Nguyên Dương Huyền Sâm Thất phẩm, đổi một chút tài liệu tu hành lục phẩm, vị bằng hữu nào cảm thấy hứng thú thì kính xin ra giá."
Trái tim của Dương Khai đập một cách vô cùng lợi hại, bờ môi phát
khô một trận, đầu óc ông ông tác hưởng, chỉ còn lại hai chữ thất phẩm không ngừng quanh quẩn trong đầu!
Ánh mắt hắn gắt gao dừng lại trên Nguyên Dương Huyền Sâm, nhịn không được mà có một loại xúc động muốn ngửa mặt lên trời cuồng tiếu.
Tài liệu Dương thuộc tính Thất phẩm, Nguyên Dương Huyền Sâm này rõ ràng là một phần tài liệu Dương thuộc tính thất phẩm, nó đã thật sự xuất hiện trong giao dịch hội lần này!
Một vòng giao dịch trước đó, Dương Khai không tìm thấy được vật mình muốn, vốn đã hết hy vọng rồi, ai ngờ vòng thứ hai này lại liễu ám hoa minh như vậy.
Cưỡng ép tập trung ý chí, Dương Khai âm thầm cắn răng, Nguyên Dương Huyền Sâm thất phẩm này, bất kể thế nào thì hắn cũng phải đoạt vào tay! Bỏ qua lần này, lần sau còn muốn đụng phải cơ hội như vậy thì không biết đã là sự tình của ngày tháng năm nào rồi.
Trong khi hắn còn đang thất thần, trong mật thất bắt đầu vang lên một trận âm thanh xì xào bàn tán, mọi người liên tục thả ra thần niệm để điều tra hư thực của Nguyên Dương Huyền Sâm thất phẩm kia, một số người bắt đầu lộ ra thần sắc cuồng nhiệt .
Dương Khai nhìn mặt mà nói chuyện, trong lòng trầm xuống, đối
thủ cạnh tranh lần này. . . Sợ là có không ít.
Có điều cho dù nhiều đi chăng nữa thì hắn cũng nhất định phải đoạt được Nguyên Dương Huyền Sâm này.
Một ánh mắt nhìn sang từ bên cạnh, Dương Khai đột nhiên có cảm giác, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vị Quách sư huynh kia đang mỉm cười nhìn mình một chút, bốn mắt nhìn nhau, Quách sư huynh tỏ vẻ thâm ý sâu sắc.
Dương Khai trong lòng lộp bộp một cái, gia hỏa này. . . Sẽ không phải là muốn phá hỏng chuyện tốt của mình a? Lúc trước khi hắn nói gần nói xa đã lộ ra ý lôi kéo cùng cảnh cáo, hiển nhiên là biết mình cần tài liệu thất phẩm, nếu lúc này hắn phá hỏng chuyện tốt của mình, vậy thì Dương Khai tất nhiên là không sợ, chỉ sợ không biết mình phải uổng phí bao nhiêu tiền đây.
Thu hồi ánh mắt như không có việc gì, Dương Khai âm thầm tính toán mình nên ra giá như thế nào mới có thể đả động được tên Diệp Kiếm này đây.
Bình thường mà nói, dù cho giá trị thoả đáng, nhưng võ giả tuyệt đối sẽ không cầm tài liệu phẩm cấp cao đi hối đoái tài liệu phẩm cấp thấp, bởi vì tài liệu phẩm cấp cao khó tìm kiếm hơn.
Có điều Phích Lịch đường của Diệp Kiếm lại là một thế lực nhị đẳng,
người mạnh nhất cũng chỉ là lục phẩm, cũng không có Khai Thiên thất phẩm tồn tại.
Một phần Nguyên Dương Huyền Sâm này đối với cả Phích Lịch đường cũng không có bao nhiêu giá trị thực tế, trừ phi ngày sau có người có thể tấn thăng thất phẩm. Trong khi đó, lúc này đưa ra đồ vật này có thể hối đoái được rất nhiều tài liệu lục phẩm để tu hành.
Dương Khai bỗng nhiên nhớ lại, trước đó trên đấu giá hội, Diệp Kiếm này thế chân cho phòng đấu giá Đan Hà một vật, sau đó liền tăng giá trên phạm vi lớn.
Có lẽ vật hắn thế chấp lúc ấy chính là Nguyên Dương Huyền Sâm này!
Một phần tài liệu Dương thuộc tính thất phẩm, ít nhất cũng có giá hơn 200 triệu, thậm chí còn cao hơn, quả thật có thể giúp cho hắn lực lượng mười phần.
Nếu như hắn lúc ấy thật sự nhẫn tâm mà tiếp tục cạnh tranh, vậy thì Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia đoán chừng sẽ bị hắn và Dương Khai đẩy lên quá trăm triệu.
Chỉ là tại thời điểm 50 triệu, Diệp Kiếm đã lựa chọn thối lui, từ đó có thể thấy, hoặc là hắn không nguyện ý lãng phí nhiều Khai Thiên Đan hơn nữa, hoặc là Nguyên Dương Huyền Sâm này không thuộc về cá
nhân hắn, mà là của toàn bộ Phích Lịch đường.
Nhớ tới lần cạnh tranh trước đó, Dương Khai hai mắt tỏa sáng, trong lòng âm thầm có chủ ý, đúng vào lúc này, ba ̀chủ cũng lặng lẽ truyền âm một câu, không mưu mà hợp với ý nghĩ của hắn.
Diệp Kiếm sở dĩ cạnh tranh Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia chính là vì cân nhắc cho con của hắn, Dương Khai đã sớm chú ý tới, bên người tên Diệp Kiếm này còn có một tên thanh niên mày rậm mắt to, tu vi xấp xỉ với hắn, tên thanh niên kia hẳn là con trai của Diệp Kiếm.
Nếu như Diệp Kiếm đã nguyện ý tốn 50 triệu để cạnh tranh Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia, vậy thì điều nói lên rằng hắn cực kỳ quan tâm tới đưa nhi tử này của mình. Nếu như bản thân lấy ra Thiên Nguyên Chính Ấn Đan để trao đổi với hắn thì nhất định có thể gợi lên sự hứng thú của hắn.
Đương nhiên, giá trị của một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan xa xa không bằng Nguyên Dương Huyền Sâm kia, bất quá Dương Khai có thể đền bù giá a.
Hắn vốn định cẩn thận nghiên cứu Thiên Nguyên Chính Ấn Đan một chút kia, nhưng bây giờ nếu đã xuất hiện Nguyên Dương Huyền Sâm rồi thì hắn cũng không lo được nhiều như vậy, dù sao trước đó hắn
cũng đã móc ra được một chút đan phấn, nhiêu đó cũng đã đủ để nghiên cứu rồi.
Ý niệm chuyển động trong đầu, Dương Khai lập tức bỏ 200 triệu Khai Thiên Đan vào trong không gian giới chỉ, sau đó còn kèm theo một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan.
Trước khi đưa ra chiếc nhẫn kia, vì lý do an toàn, hắn lại nhét 20 triệu Khai Thiên Đan vào bên trong.
Để một tên Đế Tôn cảnh như hắn làm việc này đúng là không quá phù hợp, tuy nói những động thiên phúc địa kia bây giờ về cơ bản hẳn là đều đã chú ý tới hắn, thế nhưng một tên Đế Tôn cảnh tham
gia giao dịch tài liệu thất phẩm trong giao dịch hội như vậy thì cũng quá mức nổi bật a.
Ngay sau đó hắn giao chiếc nhẫn của mình cho bà chủ, để nàng thay mặt mình đi giao dịch.
Trong mật thất, sau khi trải qua những sự chấn kinh và những lời nghị luận ngắn ngủi, những người muốn giao dịch tài liệu thất phẩm này đều đã lấy ra thẻ đánh bạc của mình.
Dương Khai quan sát trái phải, phát hiện người tham gia giao dịch cũng không phải quá nhiều, chỉ có mười mấy nhà mà thôi, trong khi những người còn lại đều đang quan sát.
Trong lòng sáng tỏ, người tham dự giao dịch này đều đại biểu cho những động thiên phúc địa, bọn hắn dựa vào những thế lực nhất đẳng kia, có Khai Thiên thượng phẩm có thể cần dùng đến tài liệu thất phẩm này.
Nhân số của các thế lực nhị đẳng khác tuy nhiều, thế nhưng không ai dùng được tài liệu này thất phẩm nên có giao dịch cũng vô dụng.
Vị Quách sư huynh kia quả nhiên cũng đưa lên một chiếc nhẫn, ba ̀ chủ quay đầu nhìn hắn một chút, Quách sư huynh chỉ mỉm cười đáp lại.
Dương Khai lập tức cảm thấy không ổn, sau khi phát giác gia hỏa này sẽ quấy rối mình, hắn không khỏi lo được lo mất, không biết có nên bỏ vào nhiều Khai Thiên Đan hơn hay không. 220 triệu, cộng thêm một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, giá trị này đã gần ngang ngửa với Nguyên Dương Huyền Sâm thất phẩm rồi, nhưng hắn làm sao biết được những đối thủ cạnh tranh kia ra cái giá như thế nào?
Bây giờ chỉ có thể trông cậy vào việc Diệp Kiếm thật sự coi trọng đứa con trai kia của hắn, chỉ có như vậy thì Thiên Nguyên Chính Ấn Đan mới có thể đả động được hắn.
Mười mấy cái nhẫn hội tụ trong tay, Diệp Kiếm điều tra từng cái, hắn cũng là Khai Thiên cường giả lục phẩm, tâm tính tu vi cường đại, đồ vật được xếp trong từng chiếc nhẫn này tất nhiên không tầm thường, nhưng hắn lại biểu hiện giống như giếng cổ không gợn sóng, rất khó để cho người ta dựa vào nét mặt của hắn để nhìn ra trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
Ngược lại, Dương Khai thì đang khẩn trương muốn chết, hắn âm thầm quyết định, nếu như Diệp Kiếm không chọn trúng mình, vậy thì mình sẽ lập tức tăng giá! Cùng lắm thì thêm vào một chút Khai Thiên Đan, dù gì đi chăng nữa thì Nguyên Dương Huyền Sâm này cũng là của họ Dương rồi!