Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Trên sân khấu trung ương, trước mắt bao người, Diệp Kiếm kiểm tra từng mai không gian giới chỉ trong tay mình, đúng vào lúc này, động tác của hắn bỗng nhiên ngừng lại một lát, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía ba ̀chủ ở bên kia.

Mặc dù hắn che giấu vô cùng tốt, nhưng người ở đây có ai không phải là nhân tinh, cho dù là ai cũng nhìn ra trong mắt của hắn lóe lên một tia vui mừng.

Trước đó trên đấu giá hội, sự tình Giáp tam phòng và Ất nhị phòng cạnh tranh Thiên Nguyên Chính Ấn Đan vẫn còn rõ mồn một ở trước mắt, hiện tại khi nhìn thấy động tác này của Diệp Kiếm, không ít người lập tức hiểu ý, trong lòng biết Đệ Nhất Khách Điếm bên này hẳn là đã lấy ra Thiên Nguyên Chính Ấn Đan đắc thủ được trước đó.

Cái này có thể nói là hợp tình hợp ý, Diệp Kiếm trước đó có hứng thú dày đặc đối với Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia, linh đan này quả thật có thể đả động hắn. Trong lúc nhất thời, không ít người ra giá âm thầm hối hận, nếu sớm biết như thế, bọn hắn bằng mọi giá cũng phải tranh Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia một chuyến, dùng cái này để dẫn dụ, nói không chừng sẽ có thể đổi được một phần tài liệu thất phẩm.

Lão già của phòng đấu giá Đan Hà bên kia cười khổ không thôi, người hối hận nhất không ai qua được phòng đấu giá Đan Hà bên này. Bọn hắn lấy ra Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia để đấu giá, bây giờ lại bị Đệ Nhất Khách Điếm coi đây là thẻ đánh bạc để cạnh tranh Nguyên Dương Huyền Sâm với mình, điều này làm cho bọn hắn rất có một loại cảm giác gậy ông đập lưng ông.

Trên sân khấu, Diệp Kiếm thu liễm thần sắc,

Trên sân Kiếm thu liễm thần sắc,

trả về đại đa số không gian giới chỉ, chỉ giữ lại hai mai trong đó.

Một mai trong đó rõ ràng là không gian giới chỉ của Dương Khai, còn một mai khác thì lại không biết lai lịch.

Dương Khai âm thầm phấn chấn, trong lòng biết mình chỉ còn cách việc đắc thủ một

chút nữa, Diệp Kiếm kia lưu lại không gian giới chỉ của mình, điều này nói lên rằng %

Thiên Nguyên Chính Ấn Đan đã thật sự đả động hắn, từ đó có thể thấy được, hắn quả thực coi trọng đứa con trai kia của hắn.

Ngẫm lại cũng không kỳ quái, thanh niên kia nếu như ngưng luyện ra lực lượng lục phẩm, vậy thì ngày sau sẽ có hi vọng trực tiếp tấn thăng Khai Thiên lục phẩm, đây chính là hi vọng trong tương lai của Phích Lịch đường hắn! Đáng giá để hắn đầu tư như vậy!

Trái tim một mực treo trên cổ họng Dương Khai rốt cuộc hạ xuống, hắn sợ nhất là Thiên Nguyên Chính Ấn Đan không đả động được Diệp Kiếm, nếu thật sự như vậy thì 220 triệu Khai Thiên Đan kia e rằng cũng không có sức cạnh tranh gì.

Bây giờ chỉ cần đánh bại một đối thủ còn lại là sẽ có thể đắc thủ Nguyên Dương Huyền Sâm kia! Có điều trước đó cần phải hiểu rõ chủ nhân của không gian giới chỉ kia rốt cuộc là ai!

Không đợi cho Dương Khai tìm kiếm rõ ràng, trên sân khấu, Diệp Kiếm cười khổ một tiếng, hơi ôm quyền với lão già của phòng đấu giá Đan Hà, nói: "Nói thực ra, trong số hai cái nhẫn mà Diệp mỗ lưu lại, luận giá trị, phòng đấu giá Đan Hà càng cao hơn một bậc."

Dương Khai giật mình, lập tức minh bạch chiếc nhẫn kia là của phòng đấu giá Đan Hà.

Có điều tỉ mỉ nghĩ lại thì cu ̃ng không kỳ quái, dù sao phòng đấu giá Đan Hà bên này tại thời điểm Diệp Kiếm thế chấp Nguyên Dương Huyền Sâm thì đã sớm biết được sự tồn tại của vật này, cũng có thể đại khái đoán ra Diệp Kiếm mang theo vật này là để tham dự giao dịch hội.

dự giao dịch hội.

Nếu đã sớm biết, vậy thì phòng đấu giá bên này nhất định sẽ có chỗ chuẩn bị từ trước, đương nhiên cũng sẽ xuất ra thẻ đánh bạc khiến cho Diệp Kiếm, còn những người khác thì bỗng nhiên biết được, vội vàng chuẩn bị, e rằng khó lòng chống lại phòng đấu giá Đan Hà được. Chỉ có Dương Khai hợp tình hợp ý, xuất kỳ chế thắng mới có thể đánh liều một trận với phòng đấu giá Đan Hà.

Trong số những thứ mọi người ra giá, thẻ đánh bạc của phòng đấu giá Đan Hà có giá trị cao nhất.

Diệp Kiếm chuyển đề tài, nói: "Có điều Lan phu nhân của Đệ Nhất Khách Điếm bên này thật sự có đồ vật khiến cho Diệp mỗ cảm thấy hứng thú, cho nên xin lỗi, Diệp mỗ lựa chọn Lan phu nhân bên này."

Lão già của phòng đấu giá Đan Hà kia gật đầu nói: "Giao dịch tự do, Diệp huynh không cần chú ý." Nói thế nhưng trong lòng hắn lại càng hối hận vì đã lấy Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia ra để đấu giá, tuy rằng cũng đập được một cái giá cực cao, nhưng tài liệu thất phẩm lại không phải thứ dùng tiền có thể mua được, đấu giá hội lần này chẳng khác nào không công tặng một cơ hội thật tốt cho Đệ Nhất Khách Điếm.

Tên Diệp Kiếm kia lại quay đầu nhìn về bà chu ̉, ôm quyền nói: "Lan phu nhân, Diệp mỗ mặc dù muốn lựa chọn cái giá của ngươi hơn, nhưng Diệp mỗ cũng có một yêu cầu."

Bà chủ điểm nhẹ vầng trán: "Diệp đường chủ mời nói."

Diệp Kiếm nói: "Ta biết Lan phu nhân trong hồi đấu giá hội trước đó đã đắc thủ rất nhiều tài liệu lục phẩm, Diệp mỗ muốn những tài liệu lục phẩm kia, không đủ thì lại dùng Khai Thiên Đan để góp vào, Lan phu nhân thấy thế nào?"

Bà chủ có hơi trầm ngâm, sau khi được Dương Khai truyền âm thì trả lời: "Cũng không phải là không được!"

Mặc dù Dương Khai cu ̃ng không nỡ đổi đi những tài liệu lục phẩm kia, nhưng vì Nguyên Dương Huyền Sâm này, hắn cũng không lo được nhiều như vậy, tài liệu lục phẩm vẫn có thể mua được tại đấu giá hội cỡ lớn, nhưng thất phẩm thì lại không được,

phẩm vẫn có thể mua được tại đấu giá hội cỡ lớn, nhưng thất phẩm thì lại không được, tương đối mà nói, bỏ ra như thế vẫn đáng giá, dù có lỗ vốn thì cũng không sao.

"Tốt!" Diệp Kiếm mỉm cười gật đầu.

Trong khi Dương Khai đang âm thầm phấn chấn, cảm thấy đại cục đã định thì hắn lại nghe thấy vị Quách sư huynh ngồi ở bên cạnh kia

nói: "Diệp huynh chờ một lát, Quách mỗ còn muốn lại ra giá một lần."

Diệp Kiếm đứng trên đài khi nghe thấy vậy thì không khỏi lộ vẻ khó xử, mở miệng nói: "Không dối gạt Quách huynh, ta sở dĩ lựa chọn Lan phu nhân bên này là vì có nguyên nhân của bản thân mình, cho dù ngươi ra giá cao hơn Lan phu nhân một chút thì Diệp mỗ e rằng cũng. . ."

Quách sư huynh mỉm cười: "Lựa chọn như thế

nào, tất nhiên là quyền tự do của Diệp huynh, bất quá Diệp huynh không ngại xem qua cái giá của Quách mỗ một chút rồi quyết định cũng không muộn, nói không chừng Diệp huynh càng cảm thấy hứng thú với đồ vật của Quách mỗ hơn thì sao."

Ở một bên, Dương Khai trợn mắt về phía hắn, hận không thể tế ra Thương Long Thương một thương đâm chết hắn!

Sớm biết hỗn đản này không có gì tốt, đúng là chỉ một lòng muốn làm hỏng chuyện tốt của mình. Hắn đè xuống sự tức giận trong lòng, truyền âm với bà chủ, nói: "Giao dịch hội còn có thể làm như vậy nữa sao?"

Bà chủ cu ̃ng nhíu mày không thôi: "Giao dịch hội hết thảy tự do, không có luật lệ gì."

Dương Khai lập tức nghiến răng nghiến lợi, trong lòng âm thầm quyết tâm, cùng lắm thì ném ra hết Khai Thiên Đan trong tay mình. Hắn nhất quyết phải đoạt được Nguyên Dương Huyền Sâm kia! Hắn cũng không tin, Quách sư huynh này còn có thể xuất ra đồ vật vượt quá mười ức?

Trên sân khấu, Diệp Kiếm cũng không thể không cho người ta mặt mũi, sau khi do dự một lát thì gật đầu nói: "Đã như vậy thì xin mời Quách huynh!"

một lát gật "Đã như thì xin huynh!"

Vị Quách sư huynh kia lập tức ném ra một mai không gian giới chỉ.

Trong sự lo lắng đề phòng của Dương Khai, Diệp Kiếm bắt đầu dò xét chiếc nhẫn kia, một lát sau, hắn nhíu mày, tỏ vẻ khó mà lựa chọn.

Thấy tình cảnh này, tâm tình Dương Khai liền trầm xuống, hiểu rằng cái giá mà Quách sư đưa ra e rằng đã thật sự đả động Diệp Kiếm, lần ra giá này có khả năng không liên quan tới giá trị cao thấp, mà có lẽ cũng là hợp ý.

Dương Khai âm thầm chửi mẹ, hắn cũng không biết Quách sư huynh rốt cuộc ra giá bao nhiêu, nếu không thì hắn cũng có thể ứng phó lại được.

Diệp Kiếm cuống quít cười khổ: "Quách huynh đây là làm khó ta a." Trong lúc nói chuyện, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn sang con của mình một cái.

Quách sư huynh cười nhạt nói: "Ta tin tưởng Diệp huynh sẽ làm ra lựa chọn sáng suốt." Sau đó hắn còn tỏ vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay, bộ dạng này thật sự làm cho Dương Khai rất muốn cho đấm hắn một quyền.

Có điều hắn càng tỏ ra như vậy thì Dương Khai lại càng cảm thấy không lành, nhìn mặt mà nói chuyện, thời gian ánh mắt của Diệp Kiếm dừng lại trên chiếc nhẫn của Quách sư huynh càng ngày càng dài, nói một cách khác, hắn hình như đang muốn giao dịch với Quách sư huynh.

Thế cục không đúng! Dương Khai trong lòng trầm xuống, khi hắn đang chuẩn bị để cho ba ̀chu ̉tăng giá theo thì Nguyệt Hà bỗng nhiên lặng lẽ truyền âm cho hắn.

Dương Khai đầu tiên là ngơ ngác một chút, ngay sau đó hai mắt liền tỏa sáng.

Hắn chỉ lo cân nhắc về việc phân cao thấp trên phương diện giá trị giữa mình và Quách sư huynh, hồn nhiên quên rằng mình có thể xuất kỳ chế thắng. Lúc trước phòng đấu giá Đan Hà rõ ràng ra giá cao hơn một chút, thế nhưng Diệp Kiếm vẫn lựa chọn mình, đúng là vì mình hợp tình hợp ý với hắn.

Nếu như đổi lại là những người khác thì dù có Thiên Nguyên Chính Ấn Đan nơi tay, loại phương pháp này cũng chỉ có thể dùng được một lần.

phương pháp này cũng chỉ có thể dùng được một lần.

Thế nhưng mình còn có thể dùng lại một lần nữa! Cũng may có Nguyệt Hà nhắc nhở, bằng không hắn thật đúng là đã quên rằng trong tay mình còn có thứ này.

Ngay sau đó hắn liền đứng lên, lặng lẽ đưa cho ba ̀chủ một chiếc nhâ ̃n, sau đó truyền âm qua.

Bà chu ̉quay đầu nhìn hắn một chút, cũng không hỏi nhiều, chỉ mở miệng nói: "Diệp đường chủ, ta cũng muốn tăng giá!"

Diệp Kiếm đang trong lúc khó xử, không biết lựa chọn như thế nào, khi nghe thấy vậy thì liền nói: "Lan phu nhân mời!"

Bà chủ trực tiếp ném qua không gian giới chỉ mà Dương Khai đưa cho nàng, đồng thời quay đầu liếc mắt thị uy với Quách sư huynh.

Quách sư huynh sờ sờ cái mũi, quay đầu nhìn qua một bên , trông có vẻ vô cùng chột dạ.

"Đây. . . Đây là. . ." Trên sân khấu, Diệp Kiếm sau khi kiểm tra xong chiếc nhâ ̃n bỗng nhiên thấp giọng hô lên, trừng lớn hai mắt, trong mắt hắn chợt hiện lên một mảnh lửa nóng.

Đám người ở dưới quan sát hắn, thật muốn biết trong chiếc nhẫn kia rốt cuộc có thứ gì, thế nhưng bọn hắn lại không nhìn thấy, cho nên tâm tình không khác gì bị mèo cào cả.

Thậm chí ngay cả ba ̀chủ cũng không biết Dương Khai rốt cuộc giao cho nàng cái gì, chỉ bất quá nhìn thần sắc của Diệp Kiếm vào giờ phút này, hiển nhiên là nhận được đồ vật gì đó ghê gớm lắm, nếu không một vị Khai Thiên lục phẩm làm sao có thể thất thố như vậy được?

"Ha ha ha ha!" Diệp Kiếm bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười như điên: "Thật sự là trời không tuyệt đường người a, tốt, rất tốt!"

Nói xong, hắn trực tiếp ném trả lại không gian giới chỉ cho Quách sư huynh, ôm quyền nói: "Quách huynh thứ lỗi, Diệp mỗ quyết định lựa chọn đồ vật của Lan phu nhân, cũng

"Quách huynh thứ định lựa đồ vật của Lan nhân, tiện thể nói cho Quách huynh biết, lựa chọn của Diệp mỗ cũng không phải là do giá trị cao thấp, mà là do thứ Lan phu nhân đưa ra chính là đồ vật mà Diệp mỗ đang có nhu cầu cấp bách!"

Đám người phía dưới xôn xao. Thế mới biết mặc dù Lan phu nhân đã lại ra giá thêm một lần nữa, thế nhưng Quách sư huynh vẫn là người ra giá cao hơn, từ đó có thể thấy được hắn đã thật sự dốc hết cả vốn liếng, nhưng dù vậy thì vẫn không thể đả động được Diệp Kiếm.

Thẻ đánh bạc của Lan phu nhân rốt cuộc là thứ quỷ gì? Lại làm cho Diệp Kiếm cam nguyện bỏ qua lợi ích lớn như vậy.

Ở bên cạnh bà chủ, Dương Khai một mực lo lắng đề phòng không nhịn được mà siết chặt nắm đấm, sau đó thở ra một ngụm trọc khí thật dài! Hắn và Nguyệt Hà liếc nhau, đều có thể nhìn thấy sự phấn chấn trong mắt của nhau.

Mặc dù giao dịch vẫn chưa hoàn thành, nhưng Diệp Kiếm biểu thị thái độ như thế này, vậy chứng tỏ Nguyên Dương Huyền Sâm này đã là của hắn, trừ phi có người có thể đưa ra thẻ đánh bạc có thể đả động được Diệp Kiếm nhiều hơn hắn.

Có điều khả năng này không lớn.

Vị Quách sư huynh kia vuốt vẻ không gian giới chỉ, trầm ngâm một chút, sau đó buông lỏng tâm thần, không tiếp tục dây dưa không rõ nữa, chỉ mỉm cười nói: "Vậy liền chúc mừng Diệp huynh."

"Cùng vui cùng vui, ha ha ha!" Diệp Kiếm mặt mày tỏa sáng, vui vẻ ghê gớm, làm cho vô số người hiếu kỳ quan sát.

Đã có lựa chọn, Diệp Kiếm cu ̃ng không do dự nữa, lập tức tiến lên giao dịch với ba ̀ chủ.

Theo yêu cầu lúc trước của hắn, Dương Khai lấy ra toàn bộ tài liệu lục phẩm trước đó chộp được trên đấu giá hội, sau đó tính toán giá trị, chênh lệch giá cả trong đó lại dùng Khai Thiên Đan để bổ sung đủ.

Khai Đan đủ.

Chưa đầy năm phút sau, song phương liền giao dịch hoàn tất, cả hai đều vui vẻ. Bà chủ tỏ vẻ giống như không có việc gì thu vào Nguyên Dương Huyền Sâm kia.

Giao dịch hội vẫn tiếp tục như cũ, bất quá sau khi trải qua một lần giao dịch tài liệu thất phẩm, giao dịch còn lại đã nhạt nhẽo đi rất nhiều.

Dương Khai thì đang suy nghĩ viển vông, hận không thể đi bế quan luyện hóa Nguyên Dương Huyền Sâm kia ngay lập tức, đâu còn có tâm tư tham gia giao dịch hội gì nữa.

Lại hơn một canh giờ sau, giao dịch hội rốt cuộc kết thúc, đông đảo Khai Thiên cảnh đứng dậy, nhao nhao tán đi.

Nhấn Mở Bình Luận