Đại kỳ phấp phới, trong 64 phân trận nhãn, võ giả cầm trận kỳ trong tay cũng theo pháp môn Hắc Nha Thần Quân truyền thụ mà tế ra trận kỳ, cùng đại kỳ kia hô ứng nhau.
Ông. . .
Một tiếng chấn động đến từ sâu trong tâm linh truyền lại, vùng thiên địa này dường như cũng sợ run lên, huyết vụ đỏ thẫm từ dưới đất tràn ngập ra, trong thời gian cực ngắn bao phủ toàn bộ sơn cốc.
Trước đó thấy huyết vụ này quỷ dị, mấy võ giả rơi vào trong huyết vụ này rất nhanh hài cốt không còn, nên khi huyết vụ này xuất hiện lần nữa, tất cả mọi người biến sắc, tê cả da đầu.
Hắc Nha Thần Quân quát: "Giữ vững tinh thần cho bổn quân, ai dám mài công không xuất lực, đừng trách bổn quân xuất thủ vô tình!"
Trong lòng mọi người mặc dù lo sợ bất an, nhưng nhớ thủ đoạn khủng khiếp của Hắc Nha Thần Quân, chỉ có thể kiên trì, tiếp tục
phối hợp hắn thi pháp.
Cũng may huyết vụ kia mặc dù tràn ngập ra, nhưng lần này chỉ quanh quẩn trong thung lũng này, chảy xuôi bên người mọi người.
Rất nhanh, chịu ảnh hưởng từ từng thanh trận kỳ kia, huyết vụ giống như vật sống mà nhúc nhích lên, dần dần hội tụ ra một trận thế lớn lao!
Một tia sáng nhàn nhạt đột nhiên từ trong hư không hiện ra, hình dáng kia chỉ lộ ra một góc của băng sơn, lại như một bộ phận của một tòa cung điện khổng lồ.
Tất cả nhìn thấy hình dáng này đều tinh thần chấn động, thế mới biết Hắc Nha Thần Quân không ừa gạt bọn hắn, Huyết Yêu Thần Cung trong truyền thuyết thật sự giấu ở nơi này, chỉ là bình thường có cấm chế thủ hộ, môn hộ không hiện, nếu không có Hắc Nha Thần Quân chỉ điểm dẫn đạo, cho dù có người nơi này, chỉ sợ cũng không nhìn thấy huyền cơ.
Dương Khai đứng trên đỉnh núi, ra xa nhìn hình dáng kia, càng khẳng định Huyết Yêu Thần Quân khi còn sống không có ý muốn truyền thừa y bát. Hết thảy nơi này, căn bản không phải võ giả Đế Tôn cảnh có thể liên quan đến, nếu không phải Hắc Nha Thần Quân đoạt xá trùng sinh, Huyết Yêu Thần Cung không thể bị tìm ra.
Huyết vụ trong sơn cốc quanh quẩn nhúc nhích, không ngừng leo lên mà cung điện kia, theo thời gian trôi qua, hình dáng kia hiển lộ ra càng ngày càng nhiều bộ phận, càng ngày càng ngưng thực.
Bên người Dương Khai, Khúc Hoa Thường, nhìnnh, Trương Nhược Tích, Lâm Phong, Ninh Đạo Nhiên, Ngụy Bất Khuyết, Đinh Ất, còn có đầu bếp phòng thu chi bọn người Lãng Thanh Sơn vận sức chờ phát động.
Thế nhưng đợi đã lâu, cũng không thấy dấu hiệu Yêu thú hiện thân.
Đinh Ất sờ đầu, cười hắc hắc nói: "Hắc Nha Thần Quân kia có phải tính sai rồi hay không? Nơi này nào có thất phẩm Yêu thú ngủ say gì? Động tĩnh lớn như vậy, nếu thật có Yêu thú ở đây, sớm đã đã bị kinh động."
Ngụy Bất Khuyết nhếch miệng cười nói: "Không có tốt nhất, chúng ta xem bọn hắn bận rộn, chờ Huyết Yêu Thần Cung mở ra, chúng ta có thể xông vào trước nhất."
Đinh Ất một bộ tìm được tri kỷ, sốt ruột nhìn Ngụy Bất Khuyết: "Đang có ý này."
"Cẩn thận!" Dương Khai bỗng quát một tiếng, mặc dù không nhìn thấy thất phẩm Yêu thú, nhưng Hắc Nha Thần Quân trịnh trọng dặn dò như vậyc, hiển nhiên có nguyên nhân, nơi đây chín tám phần là
thật có thất phẩm Yêu thú ngủ say.
Mà lúc Đinh Ất nói chuyện với Ngụy Bất Khuyết, một tia yêu khí bỗng nhiên tràn ngập ra, ngắn ngủi chốc lát, yêu khí này nồng nặc gấp mấy chục lần. Yêu khí kia tinh thuần, thật khó mà diễn tả bằng lời, Kim Phí Vương cũng không thể đánh đồng.
Không hề nghi ngờ, thất phẩm Yêu thú ngủ say ở đây đã bị kinh động.
Đám người biến sắc, Đinh Ất cùng Ngụy Bất Khuyết cũng khóe miệng giật một cái, phát hiện hai người mình thật là miệng quạ đen, vừa mới nói đến, Yêu thú này thế mà hiện thân ngay.
Dương Khai thần sắc ngưng túc, thần niệm phóng ra, giám sát tứ phương. Hắn muốn biết Yêu thú này sẽ từ chỗ nào hiện thân, giờ căn bản không thấy bóng dáng Yêu thú kia, chỉ là yêu khí tràn ngập để cho người ta có cảm giác kinh dị, có thể biết được thất phẩm Yêu thú khủng bố.
Một lát sau, Dương Khai nhìn phía dưới: "Từ dưới đất!"
Cũng chỉ có có thể là từ dưới đất, tình hình trong sơn cốc này nhìn một cái không sót gì, căn bản không có bóng dáng Yêu thú.
Hắn vừa dứt lời, sâu trong lòng đất truyền đến tiếng vang ầm ầm, ngay sau đó đất rung núi chuyển.
Chợt, nương theo một tiếng như trâu ọ, từ nơi nào đó dưới mặt đất, một cái đầu cực lớn phá đất mà lên, mở ra miệng to như chậu máu, một ngụm nuốt xuống mấy chục người gần đó, lôi xuống dưới đất.
64 trận nhãn, trong khoảnh khắc thiếu mất một chỗ.
Hắc Nha Thần Quân bố trí đại trận này, hiển nhiên cũng đã nghĩ đến chuuyện này, nên mặc dù trận nhãn thiếu một chỗ, cũn không ảnh hưởng toàn cục, huyết vụ kia vẫn không ngừng leo lên Huyết Yêu Thần Cung, để Huyết Yêu Thần Cung trở nên càng ngày càng ngưng thực.
Rầm rầm rầm. . .
Yêu thú phá đất mà lên, trên mặt đất xuất hiện mộ lỗ thủngt cự đại, thân thể cao lớn như một ngọn núi nhỏ, quanh thân từng khối lân giáp dày đặc phòng ngự cường đại, huyết vụ quanh quẩn bên người lại không thể ăn mòn mảy may.
Cho giờ khắc này, Dương Khai mới nhìn rõ thứ này đến cùng là gì.
Đây rõ ràng là một Tinh Thần Quy, thân thể dài đến 20 trượng, cao bốn năm trượng, toàn thân bao phủ một tầng chào quang màu vàng đất.
Dương Khai vừa thấy liền thất vọng lại may mắn: "Thổ hệ Yêu thú!" Thất vọng là, Yêu thú này cũng không phải là Kim hành hoặc là m
hành hắn cần, mà là Thổ hành, hắn đã cô đọng Thổ hành, còn là một viên Cự Long long châu, nên coi như giết Tinh Thần Quy, cũng không có nhiều chỗ tốt lắm. May mắn tự nhiên cũng là nó là một Thổ hành Yêu thú.
Thổ hành chủ phòng ngự, mặc dù là khối xương cứng khó gặm, nhưng nhìn Tinh Thần Quy có vẻ cũng không am hiểu công kích, kể từ đó, tính nguy hiểm của bọn hắn sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Huống chi, Tinh Thần Quy nhiều năm ngủ say, giờ bị quấy nhiễu, từ trong ngủ say tỉnh lại, còn có chút cảm giác ngốc đầu ngốc não.
Nó đờ đẫn đảo mắt, còn buồn ngủ.
Võ giả mấy chỗ trận nhãn cách nó hơi gần run lẩy bẩy. Bọn hắn tận mắt thấy Tinh Thần Quy vừa ra trận liền nuốt một nhóm võ giả, tự nhiên sợ hãi nó đối phó nhóm người mình, đừng nhìn nó một bộ ngơ ngác, thật động thủ lên, tất cả mọi người ở đây không thể nào là đối thủ của nó. Thứ này thiên về phòng ngự, đoán chừng đều không ai có thể đánh thương nó.
Có một võ giả không biết đến từ thế lực nào nuốt nước miếng một cái, vô ý thức lui về sau mấy bước, muốn giấu sau lưng những người khác, tìm kiếm chút cảm giác an toàn.
Ai ngờ vừa lùi lại này, cả người lập tức đã rơi vào trong huyết vụ.
Tiếng vang xoẹt xẹt truyền ra, người kia kinh hô kêu thảm, huyết vụ như Linh Xà bò đầy toàn thân của hắn, bao phủ hắn, chờ đến khi huyết vụ tán đi, người này đã thành một bộ thây khô.
Hắc Nha Thần Quân hừ lạnh một tiếng: "Thành thành thật thật cho bổn quân, ai dám vọng động người đó phải chết!"
Tất cả mọi người thầm phát khổ, cho tới giờ khắc này bọn hắn mới phát hiện nhóm người mình lên phải thuyền giặc, bây giờ trong phạm vi bao trùm đại trận này, ngoại trừ khắp nơi trận nhãn coi như an toàn, nơi khác đều đã bị huyết vụ tràn ngập, nói một cách khác, Hắc Nha Thần Quân khởi động đại trận này, tất cả mọi người chỉ có thể đứng một chỗ, một khi vượt qua khu vực an toàn này lập tức phải tiếp nhận tử vong.
Dương Khai thấy thế vui lên, vốn cho là bọn người mình phải nhận chuyện khổ sai, hiện tại xem ra, những người kia cũng không kém, tính mạng đều không thể tự giữ trong tay, giao đấu Tinh Thần Quy không thể nghi ngờ là tốt hơn rất nhiều.
Hắn nhìn về phía Doãn Tân Chiếu, âm thầm chờ mong Tinh Thần Quy giết hắn mới tốt, vừa lúc Doãn Tân Chiếu cũng trông lại bên này, hai người nhìn nhau, Doãn Tân Chiếu lập tức nhìn ra suy nghĩ của Dương Khai, lập tức giận dữ nói: "Dương Khai, ngươi còn chưa động thủ?"
Hắn chưởng quản trận nhãn chỗ này, khoảng cách Tinh Thần Quy không tính quá xa, thật sự là tâm thần bất an.
"Không vội không vội!"
Doãn Tân Chiếu muốn thổ huyết, ngươi là không vội, ta vội muốn chết, hắn cũng không nghĩ đại trận khởi động sẽ là một bộ quang cảnh như thế, nếu sớm biết, nói gì cũng muốn đổi với Dương Khai, như thế tối thiểu nhất còn có thể nắm giữ quyền chủ động, bây giờ không thể động đậy, sinh tử cũng nhìn Thiên Mệnh, thực sự để cho người ta khó chịu.
"Động thủ đi." Hắc Nha Thần Quân nói, "Con thú này ngủ say nhiều năm, vừa mới thức tỉnh, thực lực chưa hồi phục, lúc này chính là thời điểm xuất thủ đối phó nó tốt nhất, tốt nhất có thể đánh nó trọng thương, bằng không đợi nó thong thả lại sức sẽ chỉ khó đối phó hơn."
Một thất phẩm Yêu thú thiên về phòng ngự như thế, muốn trọng thương khó khăn cỡ nào? Dương Khai cũng không biết tất cả mọi người phía bên mình triển khai toàn bộ thực lực phải chăng có thể làm được điểm này không, nhưng Hắc Nha Thần Quân có một câu không sai, lúc này chính là thời điểm Tinh Thần Quy suy yếu nhất!
Vừa nghĩ đến đây, Dương Khai gật đầu nói: "Thần Quân nếu nói như vậy, vậy tiểu tử tự nhiên tuân theo!"
"Làm thịt nó!"
Hai tay vỗ kéo một phát, Không Gian Pháp Tắc phun trào, một đạo nguyệt nhận to lớn thành hình, phá vỡ hư không, chém về phía Tinh Thần Quy.
Bên cạnh, đám người nhao nhao thi triển bí thuật bí pháp, đủ mọi màu sắc quang mang trùm tới Tinh Thần Quy, chỉ một thoáng đã che mất thân hình khổng lồ của nó.
Đám người hội tụ bên người Dương Khai mặc dù cũng vàng thau lẫn lộn, tỉ như Đế Thiên rất nhiều người thực lực cũng không mạnh, nhưng cu ̃ng không thiếu người mạnh như bọn người Khúc Hoa Thường cùng Ninh Đạo Nhiên, những người này đều xuất thủ bất phàm, sát chiêu sắc bén.
Rầm rầm rầm. . .
Từng đợt tiếng vang bạo liệt truyền ra, đinh tai nhức óc, từng vòng từng vòng vầng sáng nổ tung, mở rộng tứ phương.
Quang mang tán đi lúc, đám người lại định nhãn nhìn lên, đều đau răng.
Mặc dù đã sớm biết Tinh Thần Quy thiên về phòng ngự, nhưng cũng không ngờ phòng ngự của nó khủng khiếp như thế, vừa rồi một vòng tấn công mạnh kia, ngay cả tầng kia hào quang bên ngoài cơ thể nó
đều không bị phá vỡ, chớ đừng nói chi là tạo thành tổn thương gì đối với nó.
Ngụy Bất Khuyết nhếch miệng: "Súc sinh này thật là đủ cứng!" Dương Khai trầm giọng quát: "Tiếp tục!"
Lại là một vòng công kích đánh ra, đám người không có chút nào lưu thủ.
Đối phó Thổ hành, tốt nhất là dùng Mộc hành, trong Ngũ Hành, Mộc là khắc Thổ, nhưng mà lực lượng Mộc hành bình thường đều là chú trọng khôi phục chữa thương, hiếm khi sẽ có người từ trong Mộc hành lĩnh ngộ ra thần thông công kích.