Việc luyện hóa thế giới vĩ lực của một thế giới chính là việc có hại thiên hòa, là thủ đoạn khiến người khác cảm thấy trơ trẽn.Bởi vì kể từ đó, nội tình của thế giới sẽ trôi đi, sống ở trong đó ức vạn sinh linh đều sẽ gặp tai hoạ ngập đầu, vô cùng có khả năng tạo thành cục diện sinh linh diệt sạch.Lúc trước ,việc mà Đại Ma Thần làm cũng là như thế này.
Tại trước lúc mưu phản ,Tả Quyền Huy dù sao cũng xuất thân từ Thiên Hạc phúc địa,càng là nội môn trưởng lão của nơi này, việc làm như vậy là mất thể thống.Từ xưa đến nay chỉ có hạng người gian tà,độc ác ,không coi ai ra gì mới có thể làm như vậy.Chẳng là lúc trước, hắn vì dẫn Dương Khai ra mặt, không tiếc để Hoàng Tuyền Thiên Quân ra tay họa loạn Tam Hoán giới của Hư Không vực, tạo thành vô số giết chóc cho nên có thể thấy được chẳng còn chuyện gì là hắn không dám làm?Vì báo thù cho đệ tử, hắn đã không từ thủ đoạn.
Luyện hóa nội tình của một thế giới để tăng cường thực lực của bản thân là việc không phải ai cũng có thể làm được . Nội tình của thế giới bị luyện hóa phải cùng tiểu thế giới của tự thân có chỗ phù hợp mới được,nếu không các loại lực lượng lẫn nhau xung đột sẽ dẫn đến được không bù mất.
Tả Quyền Huy dám làm việc này đã chứng tỏ nội tình của thế giới này cùng tiểu thế giới của hắn có độ phù hợp rất cao.Chẳng qua là cho dù có luyện hóa thành công thì sau này, Tả Quyền Huy cũng muốn tốn rất nhiều thời gian để loại bỏ tai hoạ ngầm.Bởi vì nội tình của thế giới này mặc dù có một bộ phận có ích với hắn thì ngược lại cũng có một bộ phận gây hại cho hắn,loại lực lượng có hại này nếu không kịp tiêu trừ sẽ gây tổn hại căn cơ.
Việc làm này kém ổn thỏa hơn so với việc tân tân khổ khổ luyện hóa Khai Thiên Đan cùng các loại tài nguyên tài nguyên tu hành , nhưng thắng ở một chữ nhanh!
Xem ra, tình trạng của Tả Quyền Huy rất kém cỏi, nếu không hắn sẽ không mạo hiểm làm việc này.
"Đi!" Dương Khai quát nhỏ một tiếng, dẫn đầu hướng thế giới kia phóng đi.Hắn đã biết mưu đồ của Tả Quyền Huy thì sao có thể bỏ mặc hắn làm việc này.
Trên Bích Vân đại lục, Lữ Bách Dương đang dựa lưng vào một thân cây to lớn, máu tươi của hắn chảy đầy người, tóc tai bù xù, sắc mặt tái nhợt.Hắn là người có tu vi mạnh nhất trên đại lục này, đối với Thiên Đạo đã có rõ ràng cảm ngộ, bế quan mấy trăm năm chỉ vì lĩnh ngộ đạo của mình. Hắn không biết những huyền bí của tầng Võ đạo cao hơn nhưng lại ẩn ẩn co ́thê ̉phát hiện được Võ Đạo của tự thân cũng không đến điểm cuối cùng, tương lai còn những tầng thứ cao hơn đang chờ hắn.Hắn không có cách nào chứng minh được điểm này, cũng không có người có thể cùng hắn giao lưu bởi vì toàn bộ đại lục không ai có tư cách này.Hắn đã vô địch tại thế gian rất nhiều năm, hắn khát vọng có người mạnh hơn đến chỉ điểm sai lầm của mình.Hắn từng suy đoán phải chăng ở bên ngoài đại lục này còn có thế giới rộng lớn hơn, phải chăng nơi đó có võ giả lợi hại hơn hắn.Lữ Bách Dương hy vọng có người mạnh hơn hắn đi vào Bích Vân đại lục, mặc kệ đối phương là chính hay tà, hắn đều có thể cùng đối phương học được một ít thứ gì đó cho dù phải đánh đổi một số thứ cũng được.
Khi một ngày này thật sự tới, Thiên Đạo chấn động , Lữ Bách Dương bị bừng tỉnh. Hắn xuất quan nhìn ra xa , tận mắt thấy bảy người từ trên trời giáng xuống, rơi vào nơi ở của hắn- Định Thiên Phong.Đây là thánh sơn của Bích Vân đại lục, cũng là Võ Đạo thánh địa mà toàn
bộ người trên đại lục này hướng tới, bởi vì nơi này là chỗ ở của hắn!Định Thiên Phong là nguồn gốc của tất cả linh mạch trên thế giới này,còn hắn chính là Định Hải Thần Châm canh giữ nơi đây.
Bảy người này khí tức sâu xa như biển, Lữ Bách Dương lập tức liền nhìn ra tu vi của bất kỳ một người nào trong số họ đều muốn vượt xa chính mình. Mơ ước của mình bỗng nhiên trở thành hiện thực khiến Lữ Bách Dương không biết nên như thế nào đối mặt.Hắn hy vọng được người có có tu vi cao hơn chỉ điểm sai lầm, lại không ngờ đến tu vi của họ cao tới mức ngay cả bóng lưng của họ hắn cũng không nhìn đến .Một người trong số họ tùy tay liền đem hắn đánh thành trọng thương, đạo cơ sụp đổ, kém chút thì một thân tu vi tan rã.Thậm chí,hắn đều không thể thấy rõ người nọ ra tay như thế nào.Ngày xưa chính hắn vẫn luôn lấy tu vi đệ nhất thiên hạ mà kiêu ngạo lại không nghĩ đến tu vi này trong mắt người khác chẳng khác nào giấy lộn.
Càng làm cho trái tim Lữ Bách Dương băng giá chính là sau khi người kia xuất thủ xong liền không tiếp tục để ý đến hắn, cũng mặc kệ hắn sống hay chết, mặc cho hắn nằm ở chỗ này kéo dài hơi tàn, thậm chí ngay cả nửa điểm phòng bị đều không có.Chỉ có sự chênh lệch giữa lẫn nhau vô cùng to lớn, mới khiến người nọ có thái độ không nhìn này.
Hắn nỗ lực tựa ở một cây đại thụ cao nhất trên Định Thiên Phong , trong miệng thì không ngừng tràn ra máu tươi.Hắn không biết những người này đến đây làm gì?Tại nửa ngày trước đó, Thiên Đạo oanh minh, gió mây biến đổi, ngay sau đó ,Lữ Bách Dương liền phát hiện,có thứ gì rất quan trọng đối với Bích Vân đại lục đang nhanh chóng trôi đi.Trải qua nhiều năm bế quan khổ tu, hắn đã có thể cảm ngộ đến một tia Thiên Đạo, cho nên hắn mới phát hiện được sự biến đổi này.Vật này không phải là thiên địa linh khí nhưng lại còn quan trọng hơn cả thiên địa linh khí.Đó là toàn bộ căn cơ tồn tại của thế giới này!
“Ầm ầm. . . “Dưới mặt đất truyền đến liên miên không dứt tiếng sấm rền nhấp nhô, trời đất quay cuồng.Lữ Bách Dương nghe đến tiếng chúng sinh kêu rên, từng tiếng kêu đau đớn thảm thiết đều vô cùng chân thật, liền giống như là chúng đang vang lên ngay bên tai của hắn vậy.Hắn dùng sức lung lay đầu, lại xua không đi những âm thanh này..Hắn còn nghe được âm thanh của vô số người đang cầu xin hoặc cầu nguyện. Hắn thấy được cảnh tượng trời tan,đất lở, núi lửa phun trào, sinh linh không chỗ nương tựa.Cả thế gian đều là một mảnh tận thế!
Lữ Bách Dương trợn tròn mắt, hắn không biết chính mình tại sao lại nghe được và nhìn thấy những cảnh tượng đáng sợ này nhưng hắn
lại biết rõ, những hình ảnh cùng âm thanh này là những việc đang diễn ra trên Bích Vân đại lục.Nơi này là quê hương của hắn, những người đến từ bên ngoài thế giới muốn hủy diệt nơi đây!
Lữ Bách Dương ho khan kịch liệt, cố lấy lại tinh thần, chầm chậm đứng lên.
Cách đó không xa ,Tử Yên đang ngồi khôi phục ,cảm thấy hắn đứng lên liền mở mắt nhìn hắn một cách lạnh nhạt, thản nhiên nói: "Không muốn chết liền nằm im đó!"