"Vâng, lão phu lập tức đi ngay."
Nhị trưởng lão vội vàng khom người cúi đầu rồi vội vã rời khỏi đại điện, nhanh chóng đi về phía Ma La Quốc.
"Chuyện này tạm thời không cần lộ ra. Còn về Bí cảnh, bản tông chủ sẽ tính toán sau, các ngươi mau lui ra đi!"
Sau khi nhị trưởng lão rời đi, La Võ chân nhân nói xong câu sau liền lập tức đứng dậy phất tay áo rời đi.
Chỉ còn lại một nhóm trưởng lão nhìn nhau thở dài một phen rồi tự giải tán.
Một ngày sau, một thân ảnh mỹ miều hấp dẫn bao ánh nhìn nhanh chóng xuyên vào căn cứ ẩn mình trong núi, thân hình đầy đặn mượt mà phập phồng không ngừng.
“Vì sao lần này những con mãnh thú của căn cứ trong núi lại không phát động công kích mình?
Lãnh Yên Nhiên có chút nghỉ ngờ, lần trước lúc mới vừa bước vào trong căn cứ, những con mãnh thú chỉ cần nhìn thấy cô cùng ba gã sát thủ kia đã ngay lập tức xông lên muốn giết chết bọn họ.
Nhưng lần này, những con mãnh thú đó lại giống như đang trốn tránh cô, không, không đúng.
Khi xuống núi, hình như cũng không bị con mãnh thú nào quấy rối.
Lúc đó do lo lắng gấp rút quay về Lãnh gia, nên không quan tâm đến chỉ tiết này.
Hiện giờ nghĩ đến, cảm thấy có chút kỳ quái!
Nghĩ đến đây, Lãnh Yên Nhiên không khỏi dừng lại cước bộ, đã cảm nhận được hơi thở của mãnh thú, cô không những không vòng lại đi đường khác mà lại một đường thẳng tắp nhanh chóng đuổi theo.
Một lát sau, một con mãnh hổ hung ác thân cao tầm bảy tám thước xuất hiện trước mắt cô.
Nhưng con mãnh hổ kia chỉ liếc nhìn cô một cái, giống như nhìn thấy thứ gì kinh khủng, liền lập tức xoay người chạy trối chết!
"Uy lực của con Hổ Vương kia ít nhất cũng đã là Thông Huyền cảnh, cớ sao lại có vẻ sợ hãi ta như vậy?”
Lãnh Yên Nhiên nhiên nghĩ tới gì đó, cúi đầu nhìn miếng ngọc bội sư tôn tặng đặt trên ngực mình.
Khả năng duy nhất, là do miếng ngọc bội mà sư tôn tặng gây nên!
Tuy nhiên, sau khi xác nhận mãnh thú quả thực đang tránh né mình, Lãnh Yên Nhiên lại bay nhanh về phía Thiên Đạo điệ không cần phải đề phòng yêu thú tập kích bất ngờ nữa, quả thật thoải mái hơn rất nhiều!
Mãi đến khi Lãnh Yên Nhiên rời đi được nửa dặm, mãnh thú Hổ Vương Thông Huyền cảnh mới thở một hơi thật dài một cách nhẹ nhõm, vui mừng nhìn về phía cô đã rời đi.
"Tại sao trên người nàng ta lại có hơi thở của tòa thần điện kia.... "
"Không thể đắc tội, không thể đắc tội. ... "
Những con thú hung dữ trong ngọn núi giả này đều biết về tòa thần điện ở giữa sườn núi kia, bản năng của mãnh thú đã khiến chúng không dám tới gần thần điện trong vòng mười dặm!
Dường như bên trong thần điện tọa lạc một pho tượng viễn cổ to lớn hung ác, chỉ cần nhìn thần điện từ xa cũng đã khiến mãnh thú chúng nó phủ phục nằm trên mặt đất run rẩy!
Hiện giờ Lãnh Yên Nhiên vương vấn hơi thở của thần điện, mãnh thú chúng nó cũng tự biết mà tránh xa cô.
Đừng nói chủ động trêu chọc, bọn chúng trốn còn không kịp kìa.
Với tốc độ vũ bảo của mình, chỉ trong chốc lát Lãnh Yên Nhiên đã tới thần điện.
Nhìn thấy một thân ảnh lặng lẽ ngồi trong đình nghỉ mát, cô cảm thấy oan ức ẩn giấu trong lòng không thể ngăn cản được nữa!
Tựa như một đứa trẻ bị bắt nạt, nhịn nhục về nhà gặp. người lớn trong nhà, mũi đau nhức, mắt đỏ hoe!
"Đã trở lại?"
Trần Đạo Hiên đương nhiên đã sớm chú ý tới đệ từ vừa mới trở về của mình, mỉm cười ngoäc ngoäc ngón tay, ra hiệu cô ngồi xuống rồi hãy nói sau.
ại nhân nghe vậy, nhất thời sửng sốt, tay vịn của ghế chính trong tay biến thành mảnh vụn, toàn bộ khí tức gần như mất kiểm soát, áp lực kinh khủng của Niết Bàn Cảnh bộc phát, áp đảo rất nhiều trưởng lão có mặt. Bạn hầu như không thể chống lại nó bằng cách cong nhẹ eo.
Đệ tử đến báo cáo lúc này bị ép chặt đến mức bị ép chặt xuống đất, ngay cả một ngón tay cũng không cử động được, nếu cứ tiếp tục như vậy trông như thể không thể sống sót!
"thủ đô!"
Nhìn thấy đồ đệ của mình sắp chết, một trưởng lão vội vàng hét lên.
Âm thanh này cũng khiến Sư phụ Luo Wu, người đã mất kiểm soát trước sự ép buộc của mình, trở lại sau sự hớ hênh của mình.
Khí tức của cả người nhanh chóng được kiềm chế lại, rất nhiều trưởng lão cũng thở phào nhẹ nhõm, đệ tử nằm trên mặt đất, "hừ... hừ" thở hồng hộc, giống như vừa thoát chết!
"Không! Vị giáo chủ này còn phái Thất trưởng lão và Tam trưởng lão đi cùng Thiên Nhi tới Mặc La quốc."
"Làm sao có thể xảy ra tai nạn?"
La Ngũ đại nhân đột nhiên nhớ tới điều gì đó, không khỏi cau mày, nghe nói ở thủ đô của Vương quốc Moro, chỉ có một cường giả duy nhất ở Vương quốc Guixu, vị hoàng đế đó, và
hẳn cũng chỉ ở cấp ba hoặc cấp bốn của Guixu Vương quốc.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!