Sau khi Lãnh Yên Nhiên rời khỏi núi Hư Vọng, cô không có thời gian trở về kinh thành của Ma La quốc mà vội vàng đi thẳng về phía La Thiên Tông.
Nghĩ đến lời dặn của sư tôn, không được bỏ sót bất cứ người nào, cô quyết định không xuất hiện ngay mà ngược lại khoác lên một bộ áo choàng màu đen kèm mũ trùm đầu, trùm kín từ đầu đến chân phòng hờ có người phát hiện.
Bởi vì không nắm chắc được trận pháp mà sư tôn cho có phạm vi giới hạn bao nhiêu nên Lãnh Yên Nhiên quyết định trước tiên phải giữ an toàn trước, đợi lúc đi đến chân núi La Thiên Tông mới lấy ra dùng!
Bằng không, nếu vì sự phán đoán sai lầm của cô để đám người La Thiên Tông kia chạy thoát thì cô cũng không còn mặt mũi đâu mà quay về núi gặp sư tôn!
May män suốt dọc đường đi cô không gặp chuyện bất trắc gì, lúc cô đến chân núi La Thiên Tông thì trời cũng đã sắp tối, mặt trời đã bắt đầu lặn xuống.
"Dừng lại! Ngươi là ai?”
"Mau rời khỏi đây mau, hôm nay La Thiên Tông bọn ta không tiếp khách!"
Vừa đến bên chân núi La Thiên Tông, Lãnh Yên Nhiên đã bị hai bóng người chặn lại.
Cô nhìn thoáng qua thì phát hiện là hai gã đệ tử Ngự Không Cảnh.
Không chút do dự, Lãnh Yên Nhiên trực tiếp dùng hai tay tóm lấy cổ hai người, nhấc bổng lên như nhấc gà con.
"Hít sâu đi, mới đầu sẽ hơi chóng mặt đấy..."
Nhớ lại cảnh lần đầu tiên gặp sư tôn, lúc này Lãnh Yên Nhiên cũng bắt chước ngài ấy thì thầm vào tai bọn họ.
Những lời này lọt vào tai hai người họ chẳng khác nào lời của ma quỷ!
Đúng như dự đoán, sau khi vùng vẫy kịch liệt, cả hai đều đã hụt hơi.
Dễ dàng giải quyết xong hai người họ, Lãnh Yên Nhiên vỗ nhẹ vào túi chứa đồ* bên hông rồi lấy ra hai cái trận bàn.
Kế tiếp cô nhẹ nhàng truyền một ít linh khí vào trong để kích hoạt đại trận đã khắc trên trận bàn.
Làm theo chỉ dẫn của sư tôn, cái trận bàn đầu tiên cô kích hoạt là để trận pháp Hạn chế để ngừa đám người La Thiên Tông trốn thoát!
“Ongg--” Trận bàn vừa vang lên một loạt âm thanh, một hàng rào vô hình nhanh chóng xuất hiện rồi mở rộng ra xung quanh.
Trong nháy mắt, nó đã bao phủ phạm vi năm dặm... mười dặm... một trăm dặm!
Cuối cùng, vòng tròn kết giới mở rộng đến phạm vi năm trăm dặm mới chịu dừng, sau đó là đông cứng thành một lồng giam khổng lồ, mặc dù trong suốt nhưng nó lại cực kỳ cứng rắn!
“Phạm vi này... có quá lớn rồi không!?”
Lãnh Yên Nhiên nhìn thấy cảnh này thì có chút bối rối, uổng công cô cẩn thận chạy đến tận chân núi của La Thiên Tông để kích hoạt trận pháp Hạn chế.
Nếu biết trước nó có phạm vi rộng như vậy thì cô cần gì phí sức nữa chứ?
Không còn thời gian để suy nghĩ, Lãnh Yên Nhiên nhanh chóng truyền một dòng linh lực nữa về phía trận bàn thứ hai, kích hoạt trận pháp phòng thủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!