Thực lực võ đạo của Tào Anh mặc dù không mạnh, nhưng lại là vua Tây Vực nắm trong tay hơn hai triệu đại quân!
Khí thế này đến Võ Thánh cũng phải tránh lui chín mươi dặm!
Lúc này.
Toàn bộ sa trường rơi vào khoảng không gian tĩnh mịch!
Vua Tây Vực nổi giận!
Hàng triệu đại quân đều ngừng ngở, tiếng gầm thét của Tào Anh vang vọng trong không khí.
“Dương Chiến Ưng đâu?”
“Tên phế vật đó!”
“Có ba ngàn đại quân trong tay mà không bảo vệ được con trai của vua Tây Vực?!!!”
Lính trinh sát hoảng sợ quỳ trên đất: “Vương Thượng, Dương tướng quân cũng đã chết, ba ngàn đại quân chết hết sạch!”
“Cái gì?”
Vua Tây Vực Tào Anh ngây người, ba ngàn quân tinh nhuệ dưới tay Dương Chiến Ưng đã từng chiến đấu với người Hùng Quốc.
Quả đúng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ!
Vậy mà toàn quân chết hết!
Tào Anh cảm thấy chuyện không đúng lắm: “Đi, đi hiện trường xem một chút!”
Ông ta dùng tốc độ nhanh nhất dẫn theo mười ngàn thân binh chạy tới hiện trường.
Hai bên đường máu chảy thành sông.
Thi thể đầy đất, thi thể của Tào Sảng nằm ngay trên đường.
Cổ bị bóp nát!
Con ngươi lồi ra, biểu cảm kinh hoàng.
Giống như không ngờ mình sẽ chết!
“Con trai!!!”
Trong mắt Tào Anh đều là tia máu: “Tra, tra cho tôi!!!”
“Hôm nay dù là ai, chỉ cần đi qua con đường này, bắt hết cho tôi!”
“Tôi phải diệt mười tộc của hắn!!!”
Mọi người toàn thân run rẩy.
Vua Tây Vực giận dữ, giữa hàng triệu thi thể nằm đầy đất.
...
Sáu giờ chiều.
Đã đến thành Võ Đế.
Diệp Bắc Minh còn tường rằng thành Võ Đế là một thành trì cổ đại.
Không ngờ sau khi đến, phát hiện cũng không khác thành phố trong nước.
Điểm khác biệt duy nhất chính là thành tường cao vút.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!