Diệp Bắc Minh nhíu mày.
...
Vừa rồi anh sưu hồn lão tổ nhà họ Phương chỉ tìm được tin tức quan trọng.
Lại bỏ sót những thông tin này!
Có điều.
Phần Thiên Tông như thế nào, Diệp Bắc Minh không có hứng thú: "Tôi không hề có hứng thú với cảnh ngộ của Phần Thiên Tông".
"Tôi chỉ muốn hỏi một chuyện, có phải Phần Thiên Tông mấy người ăn trộm ngọc tỉ truyền quốc của Long Quốc giới phàm tục không?"
Anh vừa dứt lời.
Tất cả mọi người Phần Thiên Tông đều sững sờ!
Y Thượng Khôn trừng mắt, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh: "Cậu... Cậu là người giới phàm tục?"
Diệp Bắc Minh trầm giọng: "Điều này có liên quan đến vấn đề tôi đang hỏi sao?"
Anh rất ghét người khác hỏi mình: "Được rồi, thật phiền, vẫn nên sưu hồn đi".
"Chờ một chút!"
Y Thượng Khôn giật nảy mình: "Ngọc tỉ truyền quốc của Long Quốc không phải do Phần Thiên Tông trộm lấy, mà là tổ tiên Long Quốc nhờ Phần Thiên Tông chúng tôi bảo quản!"
"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh không ngờ tới, ánh mắt trầm xuống: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Y Thượng Khôn nghiêm mặt: "Xem ra cậu thật sự đến từ giới phàm tục, vậy không sai được!"
"Hơn ngàn năm trước, giới phàm tục rơi vào loạn lạc, vận mệnh quốc gia Long Quốc bị hao tổn".
"Gần như rơi vào tình trạng mất nước, vừa khéo lúc đó người Phần Thiên Tông đang ở giới phàm tục".
"Vì phòng ngừa ngọc tỉ truyền quốc rơi vào tay người ngoài, một người con cháu hoàng thất đã giao ngọc tỉ truyền quốc cho Phần Thiên Tông tôi bảo quản, Phần Thiên Tông cũng mang vật này về địa bàn Côn Luân!"
Diệp Bắc Minh gần như không thể tin được.
Còn có chuyện này?
Nếu như chuyện này là thật.
Chẳng phải là Phần Thiên Tông có ơn với Long Quốc?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!