Diệp Bắc Minh bước lên một bước, nắm lấy đầu Từ Chiến, trực tiếp rời đi.
Mà hướng anh rời đi chính là hướng đô thành của đế quốc Thanh Long!
Sau khi Diệp Bắc Minh rời khỏi, đám người quan chiến ở nơi xa hoàn toàn chết lặng.
Vô số người tu võ bị mồ hôi thấm ướt lưng!
Lôi Bằng ngây người!
Mục Thừa cũng ngây người!
Đôi mắt đẹp của Tống Điệp Y suýt nữa nứt ra!
Mộc Tuyết Tình run rẩy, gần như không đứng vững!
Những người tu võ khác đều bị trấn trụ, mẹ nó, một trăm ngàn quân đội đấy!
Thế mà bị một mình sát thần giết chóc hầu như không còn?
Đây không phải một trăm ngàn người bình thường!
Đây là một trăm ngàn quân tinh nhuệ do đại tướng quân đế quốc Thanh Long dẫn đầu!
Một trăm ngàn quân tinh nhuệ là khái niệm gì?
Tương đương với thế lực bậc hai có thể quét ngang địa bàn Côn Luân!
"Sát thần Diệp Bắc Phong một người giết đội quân trăm ngàn người, đánh chết đại tướng quân đế quốc Thanh Long..."
"Mẹ ơi... Diệp Bắc Phong, về sau địa bàn Côn Luân ai dám trêu chọc cậu ta chứ?"
"Ừng ực!"
Vô số người tu võ nuốt nước miếng.
Ngoài khiếp sợ ra cũng chỉ còn khiếp sợ!
"Bắt đầu từ hôm nay, danh tiếng sát thần chắc chắn sẽ vang dội khắp toàn bộ địa bàn Côn Luân!"
...
Những chuyện xảy ra ở nhà họ Phương nhanh chóng truyền đi khắp nơi.
Lúc này.
Thủ đô đế quốc Thanh Long, thành Thanh Long, Hoàng cung.
Lộc cộc!
Một con Hãn Huyết Bảo Mã xông vào cửa cung, binh sĩ trên ngựa giơ một hộp gấm lên cao: "Khẩn cấp, tám trăm dặm khẩn cấp, tất cả đều tránh ra!"
Người này cưỡi ngựa của Đại tướng quân đế quốc Thanh Long!
Dọc đường không ai dám cản!
Binh sĩ vọt tới ngoài cửa lớn điện Kim Loan, bi phẫn gào thét: "Bệ hạ, đại tướng quân chết trận, một trăm ngàn quân đội toàn diệt!"
Triều chính chấn động!
Điện Kim Loan đang bàn bạc việc nước lập tức hoàn toàn tĩnh lặng.
Hoàng đế Thanh Long vỗ bàn đứng dậy, đôi mắt tràn ngập tơ máu, gào thét: "Chuyện gì xảy ra, đại tướng quân của trẫm chết rồi?"
"Một trăm ngàn quân đội toàn diệt?"
Binh sĩ xông vào điện Kim Loan quỳ trên mặt đất run rẩy nói: "Đại tướng quân dẫn dắt một trăm ngàn quân đội vây giết Diệp