“Cứ tiến vào đất tổ trước rồi nói sau!”
Một vài người tu võ to gan la to.
Bọn họ nhao nhao lao tới chỗ đất tổ.
“Chán sống!”
Một vài ông lão đứng canh ở lối vào sơn cốc nổi giận, ra tay đánh chết những kẻ bạo động.
Phụt!
Mấy chục người ầm ầm ngã xuống.
Bọn họ thiết huyết vô tình, máu lạnh tàn bạo.
Tất cả mọi người đều bị dọa sững người.
Không ai dám tiến lên nữa.
Diệp Bắc Minh nhướng mày.
Nơi đây vẫn là con đường tiến vào đất tổ nhất định phải đi qua, anh phải vào đó tìm các vị sư tỷ, và có lẽ các sư phụ cũng ở trong đất tổ.
Anh tách đám đông ra rồi đi tới phía trước.
Ngay khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh, ai nấy cũng đều hoảng hốt.
Không ai ngờ rằng sát thần lại xuất hiện lần nữa.
“Sát thần!”
“Sao cậu ta lại tới đây nữa chứ?”
Đám người tu võ ở đây rất bất ngờ.
Một ông lão nhíu mày: “Cậu chính là sát thần hả?”
Ông ta là trưởng lão của Long Đường.
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: “Đất tổ không phải địa bàn của riêng thế lực các người, nó thuộc về tất cả những người tu võ ở Côn Luân Hư!”
“Các người chặn đường không cho ai tiến vào đất tổ liệu có phải hơi quá đáng không?”
Ông lão kia nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm nói: “Người trẻ tuổi à, cậu giết trưởng lão Long Đường bọn tôi, rồi đánh nát cả thang Long Môn rồi!”
“Long Đường bọn tôi còn chưa tìm cậu tính chuyện mà giờ cậu còn dám xuất hiện ở đây hả?”
“Cậu mau thức thời mà giao nộp thanh kiếm trong tay kia ra đi, rồi theo tôi về nhận tội, biết đâu còn có một con đường sống đấy!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!